ZingTruyen.Info

Zsww - Tổng Tài à! Ly hôn đi

Chương 4 Tiêu Thiếu gia, ly hôn đi

gabong2004

Sau bữa ăn cậu xoa cái bụng căng tròn của mình mà hề hề nhìn Tiêu Chiến cười, anh cùng cậu đi tản bộ trong vườn cho tiêu thực nhìn thấy Vương Nhất Bác cười Tiêu Chiến nhíu mày nói "Bớt diễn đi, ở đây không có ai em cần gì phải diễn kịch chứ"

Vương Nhất Bác ngồi xuống cái xích đu ở duới dàn hoa hồng leo " Đây vẫn là Tiêu gia, cần phải diễn tròn vai kẻo người khác nhìn ra sơ hở"

Tiêu Chiến đi đến bên Vương Nhất Bác, nhìn cậu lại một lượt rồi lại hỏi " Em dạo này có vẻ mạnh miệng nhỉ, bộ âu phục trên người em làm sao có thể là do David Kim thiết kế chứ, lỡ họ phát hiện được không phải mệt hơn sao?"

"Chồng yêu à, dạo này mắt anh và chị Mộng Linh có vấn đề rồi phải không, đây đích thị là đồ mà nhà thiết kế David Kim làm đấy, không tin anh có thể gọi cho anh ta để hỏi nha. Tôi là khách quen của ông ấy đấy"

Tiêu Chiến nhíu mày nhìn Vương Nhất Bác " Đồ của David Kim giá rất cao em mặc nổi sao?"

" Anh khinh thường tôi à, sao anh cho rằng tôi không có tiền để dùng hàng của ông ấy chứ?"

Tiêu Chiến dựa vào xích đu nhíu mày nhìn Vương Nhất Bác " Lúc trước chẳng phải tủ đồ của em toàn đồ chợ rẻ tiền không sao? Em đi cướp ngân hàng để lấy tiền mua quần áo mặt hay sao?"

Vương Nhất Bác muốn đấm vào cái bản mặt của Tiêu Chiến vài cái, cậu tức đến xì khói " Tôi mà đi cướp ngân hàng thì giờ này làm sao có thể đứng đây nói chuyện với anh chứ. Với lại đồ của tôi ai nói là hàng chợ chứ, mắt có vấn đề à."

" Lúc trước tôi gặp em, trên người em còn chưa có nổi 1.000 tệ thì làm sao có thể mặt đồ hiệu được chứ. Em lừa gạt ai để có số đồ hiệu đó à?"

Vương Nhất Bác liếc Tiêu Chiến một cái " Tóm lại tôi không làm chuyện phi pháp, đồ của tôi cũng là hàng hiệu cả đấy đừng có mà không có mắt nhìn như thế"

Tiêu Chiến không có muốn đôi co với cậu, vì dù sao cậu mặc gì anh cũng không có muốn quản. Cả hai ngồi mãi ở góc sân một lúc rồi mới vào nhà chuẩn bị chào hỏi người lớn rồi mới rời đi. Tiêu lão gia cũng không giữ cậu và anh ở lại chỉ nói mấy câu, dặn cậu có thời gian thì đến chơi với ông xong liền để cậu và anh ra về. 

Tiêu phu nhân trước khi Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến ra về đã kéo cậu vào một góc nói chuyện. Cậu bất đắt dĩ nhìn bà " Mẹ, không biết mẹ tìm con có việc gì không?"

Hiểu Lam nhìn cậu từ trên xuống dưới rồi mặt lạnh nói " Hôm nay biểu hiện của cậu không tồi, tôi đã nghe Tiêu Hùng nói cha đã chuyển nhượng cho cậu 15% cổ phần Thần thoại. Sau này đừng có làm mất mặt Tiêu gia chúng tôi đấy."

15% cổ phần Thần Thoại chính là cho Vương Nhất Bác mặt mũi ở Tiêu gia, ánh mắt mọi người đều tập trung lên mọi cử chỉ của cậu và Tiêu Chiến, săm soi từng chi tiết nhỏ.

Dương Tử Lan căn môi nhìn bóng lưng cậu và Tiêu Chiến rời đi, Tiêu Ngọc Bình bên cạnh đã lên tiếng " Cô đừng bày ra vẻ mặt tiếc nuối đó, cô đừng mơ tưởng đến Tiêu Chiến nữa, đừng khiến tôi mất mặt thêm lần nào nữa, nếu không cô có thể cút khỏi Tiêu gia luôn là được rồi đấy."

Dương Tử Lan liếc nhìn Ngọc Bình rồi nói " Bất tài vô dụng như anh bao giờ mới ngóc đầu lên được chứ? Ngay cả 15% cổ phần cha anh cũng không để lại cho anh mà mang đi cho người ngoài, anh trong mắt cha anh cũng chẳng mang tích sự gì cả."

Ngọc Bình tức giận cho Dương Tử Lan 1 bạt tai " Tử Lan cô nhớ kỹ cô bước chân vào Tiêu gia bằng cửa nào,  nếu không phải cô bày mưu tính kế khiến tôi rơi vào bẫy liệu tôi có phải lấy cái thứ vô dụng chanh chua như cô hay không? Tôi thật sự ngưỡng mộ Tiêu Chiến có thể yêu thích cô được ngần ấy năm chứ, cô đeo mặt nạ kỹ thật đấy nhưng hãy nhìn kỹ lại tình hình hiện tại đi, bớt có ảo tưởng nếu không ba tôi sẽ không tha cho cô đâu."

Dương Tử Lan căm tức dùng tay ôm lấy bên mặt bị đánh đau của mình " Nếu biết Tiêu Chiến là người nhà họ Tiêu tôi đâu cần phải phí công vậy đâu, đã vậy còn câu phải một tên vô dụng như anh nữa. Nói tôi vô dụng chanh chua còn anh thì tốt lành gì? Muốn chết tôi với anh cùng chết chung."

Nói xong liền xoay người rời đi, Tiêu Ngọc Bình tức giận đấm một phát vào tường, hận không thể bóp chết Dương Tử Lan ngay lập tức.

Hiểu Lam ở một góc thấy rõ hết những chuyện vừa xảy ra, trong lòng không khỏi cảm thán quả nhiên người có tâm cơ thường phải vớ phải người vô dụng xứng đôi vừa lứa hợp đôi vô cùng.

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cùng về chung cư, vừa vào cửa cậu đã bị Tiêu Chiến đè lên tường hôn đến đầu óc điên cuồng. 

Chuyện này phải bắt đầu từ lúc cậu và Tiêu Chiến ở trên xe, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đã cãi nhau về chuyện hợp đồng, Tiêu Chiến đang lái xe bỗng nhiên cậu lên tiếng nói về hợp đồng " Chồng yêu, hôm nay đã là 10 tháng 10 rồi đấy, hợp đồng của chúng ta đến tháng sau là kết thúc rồi đấy."

" Vậy thì gia hạn hợp đồng, làm lại bảng hợp đồng mới là được chứ gì?"

Cậu nghiêm túc nhìn Tiêu Chiến nói " Tiêu thiếu, tôi không rảnh đùa với anh đâu, tôi không muốn gia hạn hợp đồng."

Tiêu Chiến phanh xe lại, nhìn cậu " Vậy em muốn gì?"

" Ly hôn, Tiêu thiếu chúng ta ly hôn đi"  Vương Nhất Bác cười ngọt ngào

Tiêu Chiến đột nhiên không nói gì nữa trực tiếp đạp gas bay chiếc xe như điên trên đường cao tốc chạy thẳng về nhà sau đó cậu bị hắn lôi vào nhà kế tiếp chính là diễn ra màn hôn lúc nãy. Cậu khó khăn đẩy hắn ra, rồi nói " Anh làm cái gì vậy?"

"Ai cho phép em nói ly hôn chứ."

Tiêu Chiến tháo cà vạt ra ném lên sopha rồi dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn cậu. Vương Nhất Bác kinh ngạc nhìn anh " Chúng ta là hôn nhân hợp đồng mà, hết hợp đồng thì ly hôn chứ sao, không lẽ anh muốn thật sự ở bên tôi cả đời hay sao?"

" Em vừa nhận được 15% cổ phần Thần Thoại, liền muốn chạy trốn em định nuốt chửng số cổ phần đó hay sao?" 

Vương Nhất Bác nhíu mày nhìn Tiêu Chiến " Đương nhiên là không rồi, tôi sẽ làm giấy tờ nhượng lại toàn bộ cho anh, anh cũng yên tâm tôi không có ý gì với số cổ phần đó đâu."

Tiêu Chiến lạnh lùng nói " Không được, không thể làm như vậy, ông nội tôi sẽ biết. Tuyệt đối không thể ly hôn."

" Ủa đến hạn thì ly hôn thôi, dù sao chúng ta cũng không công khai mối quan hệ, anh không nói tôi không nói làm sao ông biết được chúng ta ly hôn chứ."

" Tuyệt đối không được, em nghỉ có thể dưới mí mắt ông nội làm bừa được sao?"

" Vậy... vậy bây giờ anh tính sao?"

" Cậu ra giá đi, bao nhiêu thì mới gia hạn được hợp đồng?"

Vương Nhất Bác thở dài nhìn Tiêu Chiến " Không phải vấn đề bao nhiêu tiền, tôi hiện tại cũng đâu có thiếu tiền"

" Vậy là cậu đã có người trong lòng rồi phải không? Nên mới không muốn gia hạn hợp đồng."

" Cũng không phải, vấn đề chính là tôi muốn tự do, ba năm nay như vậy là đủ rồi."

Chính là Tiêu Chiến không thể chấp nhận được chuyện Vương Nhất Bác muốn ly hôn, anh cũng không biết cảm xúc của mình khi nghe cậu nói ly hôn là gì, nhưng anh thật sự rất tức giận vì cậu nói muốn ly hôn với anh.

Vương Nhất Bác uể oải lười tranh cãi với anh nên vào phòng tắm rửa thay quần áo, Tiêu Chiến thấy cậu đi vào phòng thì đứng dậy ra ban công hút thuốc và bắt đầu sầu não về vấn đề ly hôn.
Anh rối rắm trong lòng lấy điện thoại ra nhắn tin cho bạn bè của mình.

Anh có một cái group chat với đám bạn thời cao trung của hắn trong đó có Vu Bân, Uông Trác Thành, Lưu Hải Khoan năm cuối đại học có thêm đàn em Trịnh Phồn Tinh và tạo thành nhóm bạn bền vững suốt bao năm qua. Anh sầu não nhắn vào group

" Tiêu Chiến: @All- anh em, bây giờ vợ muốn ly hôn thì phải làm sao đây?"

" Vu Bân: @Tiêu Chiến cái gì cơ? cậu có vợ bao giờ mà vợ cậu đòi ly hôn?"

" Uông Trác Thành:@Tiêu Chiến ảo thật chứ - cậu bị ấm đầu sao Tiêu Chiến?"

" Lưu Hải Khoan: @Tiêu Chiến bạn của tôi ơi, dạo này thần kinh của cậu có vấn đề hay do mắt tôi có vấn đề mà đọc nhầm tin nhắn vậy." 

" Trịnh Phồn Tinh: @Tiêu Chiến ca, có phải anh bị hack nick rồi hay không?"

Tiêu Chiến phiền não tìm anh em tâm sự nào ngờ toàn bị nói ấm đầu, rồi hack nick, anh mệt mỏi trả lời tin nhắn.

" Tiêu Chiến: All – chính là kết hôn lâu rồi nhưng không có công bố ra ngoài, vấn đề là vợ tôi muốn ly hôn thì tôi phải làm sao?"

" Vu Bân: Ủa anh em kiểu gì mà cậu kết hôn mà bọn này không biết vậy chứ, đợi đến lúc vợ đòi ly hôn mới hỏi bọn này là sao?"

" Uông Trác Thành: vấn đề chính là cậu kết hôn không mời bọn này uống rượu mừng, cậu có xứng đáng làm bạn của bọn này không vậy?"

" Trịnh Phồn Tinh: @Tiêu Chiến ca, cái này anh phải xem lại bản thân mình đã làm gì khiến chị dâu đòi ly hôn nha"

" Lưu Hải Khoan: cậu tự úp mặt vào tường suy ngẫm lổi của mình đi."

Tiêu Chiến thở dài tắt điện thoại của mình, hỏi đám anh em của anh cũng bằng thừa chi bằng hỏi chị Baidu còn tốt hơn, toàn nói năng nhảm nhí. Anh đã làm gì có lổi với cậu chứ, chắc chắn là cậu đã có nam nhân bên ngoài nên muốn ly hôn, anh nhất định phải tìm tên nam nhân kia tính sổ mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info