ZingTruyen.Com

Zsww - Tổng Tài à! Ly hôn đi

Chương 3 Bữa ăn khó nuốt

gabong2004


Nhà họ Tiêu có 4 người con lần lượt là Tiêu Tố Uyên là con gái lớn của Tiêu gia, Tiêu Hùng là con trai trưởng, Tiêu Khánh con trai thứ của nhà họ Tiêu, còn đứa thứ tư được Tiêu Phong đưa về từ nước ngoài chính là Tiêu Ngọc Bình.

Tiêu Chiến chính là con của Tiêu Hùng với tiểu thư nhà họ Hiểu – Hiểu Lam.  Dưới anh còn có thêm 2 đứa em Tiêu Thanh và Tiêu Uyển Đình.

Tiêu Khánh cũng có con trai nhưng mà Tiêu Phong chỉ hài lòng với mỗi Tiêu Chiến nên giữa anh em nhà họ Tiêu rơi vào thế bằng mặt không bằng lòng.

Con trai của Tiêu Khánh là Tiêu Uy Long cũng có chút tài năng nhưng năng lực lại không đủ thường làm hỏng chuyện nên Tiêu Phong nhiều lần phê bình khiến Tiêu Khánh vô cùng xấu hổ, chỉ có thể ganh tỵ với anh trai Tiêu Hùng sinh được một Tiêu Chiến, vừa thông minh vừa có tài lãnh đạo làm lu mờ hết những người khác.

Tiêu Tố Uyên cũng là người mưu mô nhưng vì là con gái nên không có quyền thừa kế Thần Thoại nên chỉ âm thầm ganh ghét hai đứa em trai của mình.

Còn Tiêu Ngọc Bình bất tài vô dụng chỉ có mỗi cái mác là người nhà họ Tiêu chứ chẳng làm được gì nên Tiêu Phong vô cùng không thuận mắt chỉ có thể ngày ngày ở trong Tiêu gia không được phép đặt chân vào Thần Thoại làm việc.

Tiêu Gia bây giờ rơi vào gia đình của con trai trưởng là Tiêu Hùng đương nhiên những người trong Tiêu gia đều không thuận mắt nên luôn bắt bẻ Tiêu Chiến đủ chuyện.

Từ lúc Tiêu Chiến đưa Vương Nhất Bác về ra mắt Tiêu gia đã trở thành điểm yếu bị người Tiêu gia thường xuyên đem ra châm chọc Tiêu Hùng cùng Hiểu Lam.

Lần này về Tiêu gia để dùng bữa đương nhiên mọi người đều vô cùng vui vẻ vì sắp khiến Tiêu Hùng xấu mặt rồi. Cô cả thì dẫn theo con gái là Thái Mộng Linh, còn chú ba dẫn theo Tiêu Uy Long.

Trên bàn ăn tổng thể có 13 người, gia đình Tiêu Hùng ngồi bên phải Tiêu lão gia vì thế mà Vương Nhất Bác cũng được xếp phía bên phải bên cạnh Tiêu Chiến cùng gia đình anh. Bên trái là mẹ con của Tiêu tố Uyên, cha con Tiêu Khánh vợ chồng Tiêu Ngọc Bình, chủ tọa Ngiêm lão gia ngồi vị trí giữa bàn ăn hài lòng nhìn đám con cháu của mình.

Tiêu Phong tuổi đã ngoài 70 cháu trai cháu dâu cùng cháu cố đều đã có đủ đương nhiên ông vô cùng thỏa mãn.

Cô cả của anh thích nhất là châm chọc Vương Nhất Bác để khiến Tiêu Hùng vô cùng xấu hổ nên liền bắt đầu phê phán cậu "Này cháu dâu, nghe nói cháu cái gì là nhà văn tự do sao? Sao ta chưa nghe thấy tên cháu trên triển lãm văn học lần nào vậy?"

Cậu chưa kịp ăn đồ ăn ngon đã vấp phải câu hỏi khó nuốt từ vị cô cả khó ưa này liền miễn cưỡng bỏ miếng thịt vừa gắp xuống cười nói "Cô cả quá lời rồi, cháu là nhà văn tự do viết tùy hứng làm sao có thể xuất hiện triển lãm văn học danh giá như vậy được chứ"

Thái Mộng Linh cũng chen lời vào châm chọc cậu "Uầy em dâu có cần chị giới thiệu cho công việc khác hay không? Làm nhà văn không đủ trang trải cho cuộc sống đâu."

Hiểu Lam bên cạnh nghe thấy những lời này liền không cười nữa muốn lên tiếng liền bị cậu chen ngang "Cảm ơn chị đã quan tâm, viết văn tự do là đam mê, công việc chính của em vẫn là nội trợ chăm sóc cho Tiêu Chiến thôi ạ, anh ấy thương em nên không muốn em ra ngoài vất vả làm việc đâu ạ."

Tiêu Chiến ngồi bên cạnh im lặng xem cậu diễn trò, cậu diễn đạt phết cứ như thật ấy. Anh có bao giờ cản cậu đi kiếm tiền đâu nhưng mà cậu nói vậy cũng tốt, dằn mặt cả cha mẹ anh cùng cô cả nhà Tiêu Chiến một cách dứt khoát khẳng định trong lòng hắn cậu quan trọng cở nào, nhắc nhở họ đừng có dại mà dụng vào cậu nữa.

Tiêu Tố Uyên cười nhạt nhìn cậu, quả nhiên Vương Nhất Bác chưa bao giờ yếu thế trước mặt Tiêu gia, có Tiêu Chiến chống lưng và có thêm sự yêu thích của Tiêu Lão gia thì ai chơi lại cậu nữa.

Thái Mộng Linh có chút tức giận nhưng bị ánh mắt của mẹ mình cảnh cáo dằn lại, nên đành nhịn xuống nhưng cũng không chịu yếu thế lại tiếp tục nói "Em dâu à, Tiêu Chiến thương em vậy sao lại để em ăn bận lòe loẹt đi ra ngoài thế kia, thật sự quá khó coi rồi."

Cậu cười giả trân nhìn Thái Mộng Linh trước mắt gây khó dễ không để cậu nuốt trôi miếng thịt trên đũa liền cười lạnh trong lòng, muốn đối đầu với tôi cô còn non lắm.

Cậu chỉnh lại âu phục màu hồng nhạt rồi cười nói "Đây là mẫu âu phục mới nhất của nhà thiết kế David Kim  trong bộ sưu tập mùa xuân năm nay đấy ạ, nếu mà chị chê để em gọi cho ông ấy chỉnh lại nhé. À mà đúng rồi không phải chị cũng đang mặc cũng là nhãn hiệu của ông ấy sao? Vậy sao chị không nhận ra đây là bộ âu phục do chính ông ấy thiết kế chứ? Không phải chị cũng học thiết kế sao?"

Thái Mộng Linh nghe nói bộ âu phục cậu đang mặc là của David Kim liền kinh ngạc, đúng là cô cũng cảm thấy bộ đồ trông quen mắt thật nhưng nó khá lòe loẹt nên định lấy nó ra làm điểm công kích cậu ai ngờ lại vả cho bản thân một bạt tai đau điếng.

Thái Mộng Linh xấu hổ cười nhìn cậu "Hèn gì chị nhìn trông quen mắt như vậy, dạo này mắt chị kém quá rồi."

Hiểu Lam ở bên cạnh cảm thán cậu vô cùng lợi hại nha, một chọi hai gay gắt như vậy thật là có cốt cách đi hèn gì bà lúc nào cũng không thể nắm được thóp của cậu.

Tiêu Thanh cảm thán anh dâu mình lợi hại có thể dùng lời nói đả thương người khác phi thường lợi hại như vậy. Còn Tiêu Uyển Đình hâm mộ cậu vô cùng có thể đứng chung một chỗ với anh trai núi băng cao lãnh của cô. Lại còn khiến những người có ý định làm xấu mặt gia đình họ ê mặt.

Tiêu Hùng vô cùng hài lòng  với cách nói chuyện vừa lễ phép vừa đanh thép trả gấp đôi đó của cậu, quả thật lợi hại vô cùng.

Tiêu Chiến ở bên cạnh không khỏi tán thưởng cậu, quả nhiên Tiêu Chiến chọn không sai đối tượng kết hôn. Một mình cậu có thể cân tất, ai động vào cậu chắc chắn không có kết quả tốt mặc dù Tiêu Chiến không biết âu phục của cậu có phải là do David Kim thiết kế hay không nhưng Vương Nhất Bác đáp trả gay gắt như vậy khiến mẹ con cô cả phải tự vả khiến tâm tình Tiêu Chiến trở nên rất tốt.

Tiêu Khánh đã nếm phải mùi tự vả từ cậu mấy lần nên lần này không dám đôi co mất công Tiêu lão gia phê bình cha con bọn họ thì lại không hay.

Tiêu Uy Long cũng đã được Tiêu Khánh dặn dò kỹ không nên đắc tội với cậu nếu không chưa bị Tiêu Chiến ra tay xử lý thì đã bị cậu vả cho xấu mặt vì thế từ đầu tới cuối chỉ làm khán giả ở ngoài xem trò hề của mẹ con Tiêu Tố Uyên.

Còn vợ chồng Dương Tử Lan và Tiêu Ngọc Bình lại rất thích góp vui hốt hụi chót bị vả ê mặt gấp đôi, Dương Tử Lan nhìn cậu rồi nói "Cháu dâu, cháu và Tiêu Chiến gần đây tình cảm không tốt hả? gần đây ít thấy về Tiêu gia họp mặt, không biết có chuyện gì không ha."

Cậu nuốt hết thức ăn trong miệng xuống cười gượng nhìn Dương Tử Lan đang tìm chết trước mặt "Thím út à, cháu cũng cảm thấy dạo này tình cảm của cháu và Tiêu Chiến dạo này rất không tốt nha…"

Nói xong còn cố ý lộ vết hôn trên cổ mình ra để Dương Tử Lan nhìn thấy, mà Tử lan nhìn thấy vết hôn trên cổ cậu không chỉ một mà còn rất nhiều là đằng khác, đây chẳng phải là đang vả vào mặt cô sao chứ.

Vợ chồng Tiêu Chiến có hòa thuận hay không cần gì cô quản, cậu đắt ý nhìn Tử Lan thất thần rồi lại nói "Aiya thím út cũng thật quan tâm đến mối quan hệ vợ chồng của bọn cháu nha, người ngoài không biết lại tưởng thím là con giáp thứ 13 đang muốn chen chân vào hạnh phúc của người khác mất."

Tiêu Chiến phối hợp với cậu rất ăn ý, tằng hắng giọng một cái rồi lên tiếng "Tiểu Bác, thím út cũng chỉ là quan tâm chúng ta thôi em không cần để tâm quá làm gì. Cháu thấy thím út nên chuyên tâm làm chuyện của mình còn hơn là đi đào góc tường nhà khác đi, như vậy thất đức lắm."

Vương Nhất Bác suýt thì cười sặc, không ngờ Tiêu Chiến có thể nói ra mấy câu vui tai như vậy, đúng là hảo chồng mà.

Tử lan bị nói đến không biết đường lui chỉ có thể bị cậu và anh vả ê mặt. Tiêu Ngọc Bình bên cạnh liếc mắt cảnh cáo Tử Lan bớt tào lao gây chuyện.

Chuyện Tiêu Chiến và Dương Tử Lan quen nhau đương nhiêu Tiêu gia ai cũng biết, nhưng Tiêu Chiến và cô ta cũng không còn liên quan nên mọi người cũng khó động chạm vào chuyện này.

Nhưng hết lần này đến lần khác Tử lan cứ như kẻ ngốc lần nào cũng nói mấy câu não phẳng về vấn đề vợ chồng anh có hòa thuận hay không khiến Ngọc Bình không hài lòng, và cảm thấy vô cùng chướng mắt với ả.

Ngọc Bình lên tiếng đánh tan bầu không khí lúc này "Tiêu Chiến, cháu dâu hai đứa đừng để ý thím các cháu làm gì, dạo này sức khỏe cô ấy không tốt nên mong hai đứa thông cảm…"

Đây chẳng phải nói Dương Tử Lan não có vấn đề hay sao? Quả nhiên chồng người khác không thể bằng chồng mình rồi, Vương Nhất Bác cười vui vẻ đáp lại Ngọc Bình "Vâng ạ, bọn cháu không để ý những chuyện vặt vãnh đó đâu ạ."

Sau đó quay sang Tiêu Chiến cười híp cả mắt, Tiêu Chiến không nói gì gắp cho cậu miếng cá bỏ vào trong chén cho Vương Nhất Bác, hành động của Tiêu Chiến xác định mối quan hệ vợ chồng của cả hai vô cùng tốt không phải nói mấy câu phí lời.

Tiêu lão gia ngồi chứng kiến từ đầu tới giờ xem rõ từng chi tiết, từng hành động  của Vương Nhất Bác trong lòng không khỏi cảm thán cậu quả nhiên là một người không tầm thường.

Cách ăn nói ưu nhã không thô tục lại khiến người ta xấu mặt không biết phải cãi lại thế nào. Thần thái cũng rất quý tộc khẳng định không phải loại người quê mùa.

Tiêu lão gia lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này "Được rồi, hôm nay về họp mặt ăn uống không phải nơi để mọi người diễn trò hề. Đừng xăm soi mãi cháu dâu của ta nữa, ta ngồi đây nãy giờ cũng không thấy ai hỏi han ta câu nào."

Mọi người trên bàn ăn bị khí thế của Tiêu lão gia chèn ép, chỉ có thể gượng cười bắt đầu giả tạo hỏi han ông đủ kiểu, một màn giả trân này cậu nhìn cũng quen nên lười góp vui đành im lặng ăn bữa tối ngon lành bổ dưỡng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com