ZingTruyen.Asia

Yzl Victim


Cảm giác ỷ lại vốn có sớm bị mai một dường như được phóng đại lên gấp mấy chục lần, không biết có phải là do Alpha đánh dấu lần này là người ở bên cạnh cậu hay không. Tuyến thể còn vết cắn đỏ nhạt vẫn hơi đau. Trương Gia Nguyên cau mày ngồi dậy, còn chưa kịp tỉnh ngủ đã nghe thấy tiếng gõ cửa giòn giã vang lên.

- Trương Gia Nguyên, mở cửa.

Chỉ cần giọng nói của Châu Kha Vũ thôi cũng đủ để tuyến thể của cậu nóng bừng.

Trương Gia Nguyên miễn cưỡng mở cửa.

Hương hoa hồng còn sót lại hòa với vị rượu vang đỏ từ trong phòng tràn ra, trong nháy mắt đã bao quanh bọn họ, cả hai liền sững người.

- Đến gọi cậu dậy đi tập.

- Ờ...

- Trương Gia Nguyên xoay người tìm dép lê rồi đi về phía nhà vệ sinh. Cổ áo ngủ bị đè nhăn nhúm vô tình lật ra ngoài, lúc quay người, tuyến thể trên cổ cũng lộ ngay trước mắt Châu Kha Vũ.

Anh im lặng nuốt nước miếng, cứng ngắc nhìn sang hướng khác.

- Trương Gia Nguyên, nhớ dán miếng ức chế.

Khoảng cách trong cùng một đội thật sự là quá gần.

Tất cả các phản ứng sau khi đánh dấu đều được khuếch đại lên, khiến hai người không kiềm chế được, muốn xích lại gần nhau hơn.

- Có anh bên cạnh thì tôi cần mấy thứ đó làm gì.

Trương Gia Nguyên cáu kỉnh vò tóc trước gương. Sắc mặt cậu tốt hơn nhiều so với trước khi được đánh dấu. Hồi xưa, vừa ra khỏi cửa khách sạn là cậu và bạn tình đều mỗi người một ngả, khiến cho tin tức tố lưu lại trong cơ thể quấy phá càng làm cậu cáu bẳn.

- Tôi...

Châu Kha Vũ muốn nói gì đó, rồi lại thôi.

Anh vốn không nên hỏi nhiều về chuyện riêng tư của Trương Gia Nguyên. Châu Kha Vũ thở dài, nói một câu dán lên vẫn là tốt hơn rồi rời đi.

Anh không nói cho Trương Gia Nguyên biết đêm qua khi đánh dấu tạm thời cho cậu, anh cũng không truyền quá nhiều tin tức tố vào trong. Mức độ đánh dấu của Alpha trước quá sâu, suýt chút nữa đã thành đánh dấu hoàn toàn, nếu lần này anh cưỡng ép truyền cho cậu một lượng lớn tin tức tố mới, e là cơn đau sẽ kéo dài trong một khoảng thời gian.

- Cái tên này thật là, toàn ăn nói nửa vời làm người khác tò mò.

Trương Gia Nguyên từ trên cầu thang đi xuống, ánh mắt lướt qua đỉnh đầu Châu Kha Vũ, không kìm lòng được bèn chế giễu.

Hôm nay Châu Kha Vũ mặc đồ màu đen, áo rộng thùng thình càng làm anh trông gầy hơn. Cổ áo sau gáy che khuất nửa miếng dán ức chế hình tròn đang lặng lẽ bám lên tuyến thể.

Cậu vẫn chưa quen với việc vật nho nhỏ kia bị dán lên.

- Gun, sao nay anh không ăn mì tôm?

Trương Gia Nguyên đứng sau ghế của Gun, nhìn anh điều khiển nhân vật trong trò chơi đi bộ thảnh thơi trên bản đồ, cậu chỉ cảm thấy mình càng đói hơn.

- Giờ sắp mười một giờ rồi anh Nguyên, lát cậu ăn cơm luôn đi, nghe nói buổi trưa anh Viễn đặt tôm hùm đấy.

- Được.

Trương Gia Nguyên dứt lời liền đi về chỗ của mình, ngay cạnh cậu là Châu Kha Vũ. Omega trong thời kỳ phát tình luôn rất nhạy cảm với tin tức tố, nhất là khi người ngồi bên cạnh là Alpha đã đánh dấu cậu.

Mùi hoa hồng nhàn nhạt truyền tới, tuy không thể tránh khỏi việc nó làm cho cả người nóng rực, nhưng tâm tình cậu cũng tốt lên kha khá.

- Lập đội đánh đôi không?

Cậu gửi lời mời tới Châu Kha Vũ.

Với tình cảnh này, rất khó để Châu Kha Vũ không liên tưởng đến lời mời gọi của cậu tối qua...

- Có.

__________

Hai ngày nay, bọn họ bị quấn vào vòng luẩn quẩn không thể giải thích được. Cả hai đều miễn cưỡng thừa nhận cảm giác ỷ lại không thể xóa nhòa của nhau, nhưng lại ăn ý ngậm miệng, không đề cập gì về đêm hôm ấy.

Trương Gia Nguyên rất buồn, vì cậu nhận ra vết đánh dấu của Châu Kha Vũ không giữ được lâu cho lắm, mấy ngày nay tình trạng phát tình lại càng rõ ràng. Nhưng cậu không biết nên ngỏ lời như nào.

Đang đắm chìm trong suy nghĩ thì điện thoại di động ở bên cạnh rung lên, mấy tin nhắn liên tiếp được gửi đến khiến cậu phát bực. Cậu ấn vào màn hình đang phát sáng, kéo từng cửa sổ nổi bị chồng lên nhau của Wechat.

FOX-Ming: Kha Vũ, có đó không?

FOX-Ming: Em đến kỳ phát tình rồi.

FOX-Ming: Có thể giúp em đánh dấu tạm thời không.

FOX-Ming: Em sai rồi, lần trước không nói cho anh biết việc em bị đánh dấu.

...

FOX-Ming: [địa điểm]

Vãi! Đây là điện thoại của Châu Kha Vũ!

- Tôi không thấy gì hết, cái gì cũng không thấy...

Cậu nhỏ giọng cầu nguyện, đặt điện thoại về vị trí cũ. Ngoài miệng nói không thấy gì cả, nhưng trong lòng lại không thể không nghĩ về nó.

Fox Ming chính là support nhỏ bị Châu Kha Vũ bỏ rơi sao, thật không ngờ, trông cậu ta như vậy mà đi thích Châu Kha Vũ.

Nhắc Tào Tháo cái Tào Tháo đến ngay, Trương Gia Nguyên vội thu lại ánh mắt đang nhìn vào điện thoại, lục trong túi tìm máy của mình, mở bừa một cái video bình luận rồi giả vờ nghiêm túc xem.

Móng tay cứng bị răng cậu cắn nát, Trương Gia Nguyên luôn không kìm được mà lén nhìn Châu Kha Vũ. Giống như có một tiểu nhân đang không ngừng gào thét ở trong lòng.

Alpha của cậu sắp bị Omega khác "chấm mút" rồi.

Quái thật, rõ ràng trước kia đâu có loại cảm giác này.... Là bởi vì ở chung với nhau lâu quá sao...

- Tôi thật sự không hiểu video thi đấu từ ba năm trước thì có gì để cho cậu xem đi xem lại thế.

Giọng nói của Châu Kha Vũ kéo Trương Gia Nguyên ra khỏi những suy nghĩ linh tinh của cậu, anh cúi đầu nhìn góc trên bên trái của video trên điện thoại, hàng chữ [Trận chung kết Cities of Tomorrow mùa xuân 2018] to đùng đập thẳng vào mắt.

- Tôi mà nói muốn nhìn xem bản thân mình trên camera lúc ấy có đẹp trai không thì anh sẽ tin chứ?

- Cậu...

Châu Kha Vũ còn chưa nói xong thì điện thoại trên bàn lại rung thêm lần nữa, kèm theo đó là tiếng chuông báo Wechat quen thuộc.

Trương Gia Nguyên ngây người, sau đó thu lại ánh mắt đặt trên người Châu Kha Vũ, cậu trầm mặc nhìn vào đoạn video vừa phát được mấy phút.

Châu Kha Vũ không nói quá nhiều khi nghe điện thoại, thỉnh thoảng mới nghe được vài câu đối thoại.

- Sao vậy?

- Được.

......

- Tôi qua đó ngay đây.

Châu Kha Vũ tắt máy, vội vàng cầm áo khoác trên ghế rồi rời đi, đi đến giữa chừng thì quay lại.

- Lúc về báo anh Viễn một tiếng giúp tôi, bảo trưa tôi không về ăn, giúp tôi xin nghỉ buổi chiều nữa.

Trương Gia Nguyên còn chưa kịp hoàn hồn sau loạt động tác vừa đứng dậy đã rời đi của anh, chỉ ngơ ngác gật đầu đồng ý.

Hương hoa hồng biến mất. Trong lòng cậu cũng trống trải.

Buổi trưa, cho dù tôm hùm thơm lừng được bày ra trước mặt thì Trương Gia Nguyên cũng không muốn ăn, buổi chiều tập luyện cũng mất tập trung, dùng acc clone đánh hai trận ngẫu nhiên, dù có sai sót những tỷ lệ thắng cũng không tính là thấp.

- Lúc nào cũng thất thần như vậy là không tốt đâu.

Không biết từ lúc nào, Lâm Mặc xuất hiện sau lưng Trương Gia Nguyên, làm cậu giật mình, trực tiếp tung chiêu cuối vào bụi cỏ xanh.

- Chắc do đêm qua ngủ hơi muộn.

Trương Gia Nguyên trả lời qua loa, mắt vô thức liếc về chiếc ghế gaming trống không ở bên cạnh. Đồng hồ điện tử màu trắng đơn giản ở trên bàn vẫn đang nhảy số liên tục.

Mới ba giờ thôi...

Mới hơn ba tiếng đồng hồ thôi mà, sao cậu lại cảm thấy thời gian trôi qua thật lâu.

- Mày đã xem cách thức huấn luyện mới mà câu lạc bộ vừa triển khai chưa, mỗi tuần chúng ta phải đánh ít nhất hai trận đấu hạng với người của đội 2. Nói xem có phải trùng hợp hay không, xếp mày với Cố Chi vào chung nhóm đó.

...Thật trùng hợp

Cố Chi, cái tên Alpha trẻ tuổi, bốc đồng suýt chút nữa đã đánh dấu hoàn toàn cậu.

- Quân đến thì tướng chặn, nước đến thì đất ngăn thôi.

Dứt lời, Trương Gia Nguyên giơ điện thoại lên trước mặt Lâm Mặc, để anh xem tin nhắn tán gẫu của mình và Cố Chi trong trò chơi.

- Mày cứ vậy mà đồng ý?

- Thì sao?

Trương Gia Nguyên thừa nhận, cậu có hơi tức giận. Nhưng nghĩ lại, đó cũng là chuyện của nửa năm trước, giờ mà truy cứu thì thành ra cậu vẫn chưa buông bỏ được sau khi chia tay.

Trương Gia Nguyên không nói thêm gì, đổi sang acc chính để đánh đôi với Cố Chi. Cậu liếc mắt nhìn Lâm Mặc đang nhăn mặt vì khó hiểu, phàn nàn vài câu rồi rời đi. Cậu đành cười cười, không nói được gì.

Bạn trai cũ của cậu quả thật cũng khá ổn... Nhưng vẫn không thể so với Châu Kha Vũ.

Đa tình còn nhớ người cũ.

Cậu vừa vào phòng ghép đôi, giọng nói trong game liền vang lên.

- Nguyên ca, sắp đến kì phát tình của em rồi đúng không?

- Ừ.

Cảm ơn anh, nó đến rồi. Cậu âm thầm phàn nàn trong lòng.

- Vậy đánh xong mấy ván xếp hạng này thì nghỉ ngơi sớm nhé anh Nguyên.

- Cảm ơn.

Tuy cậu không muốn trả lời, nhưng cũng phải giữ chút thể diện cho đối phương.

Anh ta yên lặng một hồi rồi bắt đầu gượng gạo tìm chủ đề nói, Trương Gia Nguyên dứt khoát tắt loa. Trong nháy mắt, thế giới đã yên tĩnh hơn rất nhiều.

Cậu rảnh rỗi nên cũng chán, liền đánh với Cố Chi mấy ván lận, thao tác của cả hai khá tốt, mặc dù không ăn ý lắm nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều đến kết quả. Dựa theo nguyên tắc của "Cities of Tomorrow", thắng một ván xếp hạng được 60 điểm tích lũy. Chưa tới hai tiếng đồng hồ, bọn họ đã tích được gần 300 điểm.

Cố Chi - Đội 2: Anh Nguyên, tối nay có muốn ra ngoài ăn không?

Dã vương baba của con đây: Không đi, tôi hơi mệt.

Lần này Trương Gia Nguyên không lừa hắn, cậu thật sự thấy khó chịu. Kỳ phát tình hình như lại bùng lên, may là mấy ngày nay cậu đều dán miếng ức chế, một ít tin tức tố bị thoát ra cũng không làm ảnh hưởng đến những người khác trong đội.

Hoàng hôn vào xuân hay đến sớm, mới hơn năm, sáu giờ mà mặt trời đã xuống núi. Cậu mệt mỏi đặt bát cháo dinh dưỡng bị mọi người bỏ quên vào lò vi sóng, miễn cưỡng lấp đầy bụng rồi quay về ký túc xá nằm.

Cậu cảm thấy tuyến thể của mình sưng đỏ, sưng đến khó chịu. Đoạn chat với Châu Kha Vũ vẫn dừng lại ở ngày hôm trước, tin nhắn trong phần nhập văn bản bị cậu xóa đi xóa lại. Nhập đi nhập lại vài lần, cậu dứt khoát ném điện thoại, cuộn mình trong chăn.

Trong nháy mắt Trương Gia Nguyên đột nhiên nghĩ ra, cậu chui ra khỏi chăn, cầm điện thoại đi đến phòng Châu Kha Vũ. Không nói lời nào liền chui vào trong chăn, được tin tức tố ít ỏi bao quanh khiến cậu thoải mái hơn hẳn.

Nghĩ tới nghĩ lui, cậu vẫn gửi tin nhắn Wechat cho Châu Kha Vũ.

__________

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia