ZingTruyen.Info

[XUYÊN SÁCH] Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Ngược Đãi

Chương 56: Hạng nhất xuất hiện rồi

l_noah13

Bạch Dĩnh vừa đứng đợi Sa Hạ vừa xem phần bình luận của live stream.

Thú thật là hiện tại chị ấy đang cực kỳ lo lắng, ban nãy Sa Hạ không xuất hiện vì vướng phải lịch trình, cô sẽ đến muộn hơn so với các thí sinh khác, đừng nói là người xem, ngay cả Hồ Diệp Khâu lúc nhận kịch bản cũng bất mãn nhíu mày.

Ngay từ đầu đội ngũ chương trình cũng đã dự đoán được phản ứng này sẽ xảy ra, song biết làm sao được, bên trên đã yêu cầu phải mang Joy đến The Show bằng mọi giá, hơn nữa việc đến muộn như vậy cũng khiến khán giả tò mò, tuy ngoài miệng mắng chửi nhưng chắc chắn sẽ không nhịn được mà ở lại để đợi tới khi hạng nhất trong truyền thuyết xuất hiện.

Bạch Dĩnh nhớ lại mấy bình luận ban nãy thì thầm lắc đầu.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

[Vờ lờ, tôi đu mấy show sống còn này không sáu, bảy cũng chục, lần đầu tiên thấy vụ thí sinh đến muộn vì vướng lịch trình đấy? Chưa debut đã mắc bệnh ngôi sao hả? Bận cỡ nào lại không đến được, là idol hay tổng thống?]

[Tui biết đầu tin cái vụ có người nói Joy đi cửa sau rồi, việc hơn hạng Selina đã thấy không real, bây giờ còn tới trễ nữa, chắc chắn là gà nhà được push hay gì đó.]

[Không chừng người ta làm vậy để tạo nét đó mấy má, chương trình trọng người tài, chắc cũng chẳng muốn làm khó thí sinh, tao tin tưởng Col.E lắm, nếu thật sự muốn push hay mở cửa sau cần chi phải tạo cả một chương trình như vậy, trực tiếp đăng lên trang chủ cũng có một mớ fan ruột nhào vào.]

[Đúng là mấy show sống còn, đều rác rưởi thích tạo drama như nhau.]

[Em thì không quan tâm đến cái vị hạng nhất kia, em chỉ quan tâm ai đẹp thôi. Trước mắt là có Hồ Diệp Khâu gánh team, tiếp theo có em gái Ninh Ngọc Niệm hoạt bát xinh xắn, Selina lạnh lùng ngầu lòi, nhóc Đồ Nam tsundere, ôi bữa tiệc nhan sắc.]

[+1, đáng lẽ nhấn vào xem vì dạo này không có show gì xem, trùng hợp có Hồ Diệp Khâu trấn thủ nên tò mò thôi. Tui nhận ra The Show cũng không khác gì mấy chương trình tuyển chọn thần tượng, nhan sắc đỉnh thật sự.]

[Chồng yêu của em, huhu bao lâu rồi anh mới xuất hiện trên TV đó? Đu idol mà phải xem tarot chừng nào idol come back, có ai khổ như tụi em không?]

Bạch Dĩnh vừa đọc bình luận vừa cảm thán đám khán giả này có trí tưởng tượng phong phú thật.

Nếu Joy thật sự là người của công ty thì bên trên dễ gì thả người cho tham gia những show này, trực tiếp lên kế hoạch mở một cái Formal Runway Fashion Show không phải sẽ nhanh, gọn, lẹ hơn à?

Về vấn đề tạo nét gì đó, Bạch Dĩnh càng không đồng ý, ngay cả khi Joy không đến muộn thì chỉ việc cô bé đạt được hạng nhất trong vòng tứ kết, cả bốn giám khảo đều nhất trí dành tặng cho cô số điểm tuyệt đối, Joy đã có thể giành hết mọi hào quang ở buổi quay hình đầu tiên này rồi.

Tới trễ thiệt nhiều hơn lợi, phàm là người có chút trí thông mình cũng biết hành động như hôm nay rất dễ bị mọi người đánh giá không tốt.

Nhưng biết sao được, đối với Sa Hạ, việc học của quan trọng hơn một chương trình sống còn, cô tin cô bản thân dù không dựa vào Col.E thì tương lai sau này của cô vẫn sẽ cực kỳ sáng lạn.

Ban đầu Sa Hạ chỉ định hỏi thử, nếu đội ngũ đã chương trình không đồng ý, cô còn chuẩn bị một cuộc thương lượng đường dài với họ, nào ngờ họ đồng ý cũng rất sảng khoái, thậm chí cô cũng chẳng cần nhắc hai lần.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

"Dạ em chào chị Dĩnh."

Trước mặt Bạch Dĩnh xuất hiện hai người, một cao một thấp, tuy cả hai đều đeo khẩu trang và choàng khăn, quấn áo khoác, đội mũ kín kẽ nhưng chị ấy cực kỳ có lòng tin rằng dáng vẻ đối phương sẽ khá bắt mắt.

Trên đời này có một loại người, dù chỉ mặc giẻ rách cũng không thể nào cản được khí chất xinh đẹp tuyệt vời của họ.

Bạch Dĩnh làm trong ngành thời trang, hiển nhiên ánh nhìn cũng sẽ hơn người thường một bậc.

Chị ấy nghe đối phương gọi mình, giọng nói cũng hết sức quen thuộc: "Em là Joy?"

Sa Hạ không dám nhìn thẳng vào cái bảng chào mừng khoa trương trên tay Bạch Dĩnh, cô đáp một tiếng: "Dạ em là Joy."

Sau đó cô chỉ tay về phía Sa Tự Bắc: "Đây là anh trai của em ạ. Bạch Dĩnh thấy người anh cao ít nhất 1m8, em gái cũng không chịu thua kém mà xấp xỉ 1m7, hoàn toàn là hai móc treo đồ hàng thật giá thật.

Bệnh nghề nghiệp của chị ấy lập tức nổi lên: "Chào hai em, chị là Bạch Dĩnh, hiện tại chị đang làm ở tập đoàn Col.E, không biết tụi em có muốn trở thành người mẫu không?"

Sa Hạ: "..."

Sa Tự Bắc: "..."

Lúc này Bạch Dĩnh cũng nhớ lại Joy người ta là nhà thiết kế trẻ tuổi đầy triển vọng trong tương lai, chị xấu hổ cười gượng vài tiếng rồi xoay người, dẫn đầu ra xe.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Bọn họ chạy thẳng đến trường quay.

Vì để làm công tác bảo mật nên đội ngũ chương trình đã chi hẳn số tiền lớn để thuê cả một khu vực này, chỉ có thẻ công tác mới được tới lui, người thường tuyệt đối không thể bén mảng đến.

Lúc vào đến trường quay, Sa Tự Bắc đã đến phòng chờ dành cho người nhà để đợi, còn Bạch Dĩnh dẫn Sa Hạ vào trong, bây giờ đang là thời gian nghỉ trưa ăn cơm của các thí sinh sau phần giới thiệu dàn cast.

Khoảng ba mươi phút nữa là bắt đầu quay hình tiếp, Bạch Dĩnh đưa cô vào một căn phòng, tranh thủ dặn dò Sa Hạ: "Chút nữa Hồ Diệp Khâu sẽ phỏng vấn em, em nhớ phải nói rõ lý do bản thân đến muộn là vì thi cuối kỳ ở trường nhé, đúng rồi hiện tại em điền giúp chị tờ lý lịch này nhé, ban nãy các thí sinh phải đến sớm một tiếng để viết."

Sa Hạ đáp: "Dạ, em biết rồi ạ."

Sau đó ngồi xuống bàn, vừa đọc vừa viết tờ lý lịch. Đến mục "Thứ hạng mong muốn ở vòng chung kết" thì tay cô khựng lại, cuối cùng nắn nót viết con số "1" tròn trĩnh và ngay ngắn vào khung.

Ừm, đã không làm thì thôi, một khi đã làm phải làm cho thật tốt.

Vì trong phòng có máy điều hòa nên cái lạnh bên ngoài đã mất sạch, trên người Sa Hạ lại quấn cả đống quần áo, cô không nhịn được liền cởi áo khoác ra.

Lúc này Bạch Dĩnh mới nhận ra Sa Hạ mặc đồng phục đến thẳng đây, vẫn chưa kịp thay đồ, chị ấy âm thầm đánh giá, ban nãy chỉ thấy cao ráo, hiện tại mới biết dáng người cô bé cực kỳ mảnh mai, dù váy dài qua gối nhưng Bạch Dĩnh có thể tưởng tượng ra đôi chân kia chắc chắn rất dài.

Bạch Dĩnh chưa kịp khen lại bị gương mặt của đối phương sau lớp khẩu trang đập vào mắt, kinh ngac đến mức á khẩu.

Con, con mẹ nó.

Tiểu tiên nữ từ đâu ra đây?

Nhớ đến vẻ ngoài xinh đẹp của dàn thí sinh của The Show được giang cư mận khen ngợi, Bạch Dĩnh không khỏi nhăn mặt, đó đã tính là gì, đờ mờ cái vị trước mặt chị ấy mới là huyền thoại ok?

Chị lăn lộn trong cái giới này bao năm, trai xinh gái đẹp nào mà chưa từng nhìn thấy, nói một câu "miễn dịch với cái đẹp" cũng chẳng ngoa, thế nhưng khi nhìn thấy Sa Hạ lại sốc đến mức mắt chữ A mồm chữ O.

Từ sợi tóc đến đầu ngón tay đều vô cùng tinh xảo và hoàn mỹ, nếu đứng chung với dàn diễn viên trong showbiz cũng tuyệt đối áp đảo, không hề thua kém chút nào.

Bạch Dĩnh cực kỳ kích động, chị hào hứng mở miệng hỏi: "Joy, em có suy nghĩ tham gia kiểu chương trình tuyển chọn thần tượng không?"

Sa Hạ nghe đối phương gọi mình liền ngẩng đầu lên, gương mặt xinh xắn tràn đầy vẻ mờ mịt vô cùng đáng yêu: "Dạ?"

Biu!

Bạch Dĩnh ôm tim, chị cảm thấy bản thân sẽ chết chìm trong nhan sắc tuyệt vời này mất: "Không phải em nên đến mấy chương trình tuyển chọn idol sao? Giới giải trí nợ em một lời mời đó."

Sa Hạ xấu hổ quệt mũi: "Em không có tài năng gì đâu ạ, ca hát hay nhảy múa đều rất tệ ạ."

Bạch Dĩnh lắc đầu, trả lời cô một cách trịnh trọng và nghiêm túc: "Không, em có, gương mặt của em là một loại tài năng đấy!"

Sa Hạ: "..."

Bạch Dĩnh cho rằng, dù Sa Hạ chỉ là một bình bông thì cũng sẽ có một đống người mê nhan sắc tình nguyện trở thành fans của cô thôi, từ cổ chí kim, con người luôn hướng về cái đẹp mà.

Sau đó chị ấy giật mình và muộn màng nhận ra, cô gái xinh xắn này cũng là hạng nhất của vòng loại The Show. Là cái kiểu hạng nhất cực kỳ cách biệt với hạng hai, được toàn thể giám khảo công nhận ấy.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Bạch Dĩnh: " Khi bạn rõ ràng có thể dựa vào mặt để kiếm cơm nhưng lại dùng tài năng.

Vừa đẹp vừa giỏi, ai mà chịu nổi hả?!!

Chị nghĩ rồi lại nghĩ, quyết định mời Sa Hạ đến The Show bằng mọi giá là quyết định đúng đắn nhất của chương trình từ đó đến nay, khoan nói tới tài năng vẽ vời ra sao, chỉ mỗi nhan sắc đó thôi cũng đủ gánh team, show này có không muốn hot cũng buộc phải hot.

"Dạ chị Dĩnh, em viết xong rồi ạ." Sa Hạ đẩy tờ giấy đến trước mặt Bạch Dĩnh.

Chị ấy hoàn hồn "à" lên một tiếng, sau đó cúi đầu xuống kiểm tra.

"Hửm, em cũng học trường THPT A sao? Có một thí sinh cũng học cùng trường với em đó, em học lớp mười hai nhỉ, bé kia nhỏ hơn em, chỉ mới lớp mười thôi."

Bạch Dĩnh vừa xem vừa nói.

Sau đó nhìn đến mục tuổi tác, chị phì cười bảo: "Em viết nhầm tuổi rồi, là mười tám, không phải mười sáu."

Sa Hạ: "..."

Chậc, cô liếm môi, khẽ lên tiếng: "Không sai đâu ạ, năm nay em mới mười sáu."

Bạch Dĩnh chưa load kịp, chị nhướng mày: "Hả? Em lớp mười hai mà?"

Sa Hạ gật đầu: "Dạ, em học vượt."

Bạch Dĩnh: "..." Con mẹ nó, còn có loại thao tác trâu bò này nữa à?

Rốt cuộc chị đã ăn trúng cái gì mà vớ được tiểu tiên nữ kiêm thiên tài lẫn học sinh chuyên mười ba môn này vậy?

Đột nhiên chị nghĩ, dù Joy có không hạng nhất ở vòng chung kết đi chăng nữa thì cuộc sống sau này của cô vẫn cực kỳ sáng lạn.

Hơn nữa cái lý lịch xịn xò này sẽ càng nổi bật hơn khi đặt cạnh bề ngoài, định nghĩa lại khái niệm "nhan sắc tỉ lệ nghịch với trí thông minh" một lần nữa cho mọi người.

Bạch Dĩnh chân thành nhìn vào mắt Sa Hạ, nghẹn ngào đáp: "Tỉ lệ người xem của show trông cậy hết vào em."

Tiền thưởng năm nay của chị cũng trông cậy hết vào em.

Sa Hạ: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info