ZingTruyen.Com

[XUYÊN SÁCH] Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Ngược Đãi

Chương 26: Cá cược

l_noah13

Sa Hạ thấy Giang Nguyên như chết lặng nhìn chằm chằm viên kẹo cô vừa đưa còn tưởng anh không hiểu: "Ý tôi là nếu đàn anh bị hạ đường huyết thì ăn kẹo vào sẽ ổn hơn đấy."

Hiển nhiên Giang Nguyên hiểu điều này, chỉ là lực chú ý của anh cũng chẳng đặt ở vấn đề đó.

Giang Nguyên vẫn không nói năng gì, Sa Hạ chớp chớp mắt: "Nếu đàn anh không thích ăn kẹo.." Thì có thể xuống phòng y tế một chuyến."

Nào ngờ Sa Hạ còn chưa dứt lời thì đối phương đã nhanh chóng rút tay về, sau đó anh nghiêm túc gật đầu: "Thích, cảm ơn đàn em."

Sa Hạ: "...Không cần khách sáo, đàn anh." Cứ cảm thấy cuộc trò chuyện quái quái, nhưng cũng không biết quái quái ở chỗ nào.

Vài giây sau, Sa Hạ đứng dậy rồi rời khỏi phòng thi, để lại ai kia lóng ngóng tay chân với viên kẹo ngọt.

Giang Nguyên cúi đầu, mở lòng bàn tay ra, một viên kẹo nhỏ nhắn nằm im trong đấy.

Giang Nguyên chưa bao giờ ăn kẹo, cũng chưa có ai tặng kẹo cho anh, đây là viên kẹo đầu tiên anh nhận được, đồng thời Sa Hạ là người đầu tiên tặng kẹo cho anh.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Vốn dĩ Giang Nguyên không thích ăn đồ ngọt cho lắm, vì vậy anh cũng sắp quên mất có thứ gọi là đồ ngọt này tồn tại.

Lúc này Dương Triều Ba và Lâm Văn vừa đánh nhau xong, hai người thở phì phò quay lại chỗ ngồi, thấy anh Nguyên nhà mình dán mắt vào lòng bàn tay liền tò mò tiến lên.

"Nhìn gì chăm chú vậy anh Nguyên? Ủa, kẹo hả? Anh cũng ăn kẹo à? Em nhớ anh đâu có ăn đồ ngọt???" Dương Triều Ba sáp lại, đặt ra câu hỏi. Giang Nguyên điềm nhiên bỏ kẹo vô túi áo trước ngực, vẻ mặt không chút biểu cảm: "Không ăn đồ ngọt."

Dương Triều Ba: ???

Không ăn đồ ngọt cái món kia là gì? Cục đá chắc???

Tất nhiên Dương Triều Ba cũng không có gan nói ra câu này.

Trái lại, Lâm Văn lại hỏi vấn đề mình thắc mắc nhất từ hôm qua tới giờ: "Anh Nguyên, Sa Hạ thật sự thi nhảy lớp à? Thế chẳng phải từ đàn em trở thành bạn học luôn sao?"

Dương Triều Ba mếu máo: "Em không đồng ý, em không chấp nhận, em con mẹ nó phản đối!!! Cú sốc thân phận này quá lớn, em không thể nào vượt qua được!"

Lâm Văn: "..."

Giang Nguyên mặc kệ hai thằng bạn mình đang rối rắm lẫn hoang mang tột độ, bây giờ tâm trạng anh đang rất tốt, chút không khỏe kia cũng đã sớm bị đánh bay, anh vác cặp rồi đứng dậy, chuẩn bị về nhà, Giang Nguyên cảm thấy hiện tại anh ra ngoài sân thể dục chạy một hơi mấy chục vòng vẫn được ấy chứ. Nuôi thỏ tốt thật, còn biết chăm sóc cho mình.

...

Hai ngày nghỉ, Sa Hạ ăn uống no nê ngủ nghỉ bù cho cả tháng vất vả vừa qua, cô nghĩ bản thân lại tăng kg nữa rồi.

Lúc thi xong, ba mẹ Sa cũng chẳng hỏi cô thi thế nào, không phải là không quan tâm, thực tế ba mẹ Sa hết sức lo lắng, lo rằng lỡ như con gái thi không mấy suông sẻ, hai người già bọn họ hỏi tới sẽ khiến cô khó chịu.

Hơn nữa họ cũng không định gây áp lực cho Sa Hạ, lúc nghe cô muốn thi nhảy lớp, ba mẹ Sa vô cùng sốt ruột, sợ cô lao lực, cực khổ quá độ, dẫu sao nhà họ Sa chỉ mong Sa Hạ vui vẻ, sống hạnh phúc, khỏe mạnh là được.

Chuyện học tập vẫn chẳng quan trọng bằng Sa Hạ.

Cũng trong hai ngày đó, diễn đàn trường vô cùng náo nhiệt, ai nấy đều đang bàn luận về việc Sa Hạ thi nhảy lớp, có người cười cợt bảo Sa Hạ không biết tự lượng sức, có người tin rằng cô sẽ thành công vì dù sao cũng là em gái Sa Tự Bắc, chắc chắn sẽ mang gen "học sinh chuyên mười ba môn" trong máu.

Group lớp 10/1, mọi người liên tục nhắn tin. "Gì, Sa Hạ thật sự thi nhảy lớp à? Sao trong lớp thấy cậu ấy có ôn bài lớp mười hai đâu nhỉ, vẫn học hành bình thường mà?"

"Nếu Sa Hạ thi đậu thì tui tuyên bố cậu ấy sẽ trở thành thần tượng của tui, tình nguyện đánh Call cả đời cho Sa Hạ."

"Ha, không đậu thì vẫn là idol của mị, người gì đâu đẹp dữ thần, dư sức debut ở giới giải trí luôn ấy chứ."

"Tao nghe Ninh Ngọc Niệm bảo thành tích trước đây của Sa Hạ không tốt nên tao nghĩ cái tin "đi cửa sau" của Sa Hạ không phải tin vịt đâu, tám chín phần là đúng đấy. Dù sao trước đây nhà họ Ninh cũng nhận nuôi Sa Hạ một thời gian, hẳn Ninh Ngọc Niệm sẽ hiểu rõ Sa Hạ."

"Thật không? @Ninh Ngọc Niệm, thành tích trước đây của Sa Hạ tệ lắm à?"

Ninh Ngọc Niệm ngồi trong phòng đọc tin nhắn trong nhóm, cô ta mím môi, qua hồi lâu, rốt cuộc vẫn đặt ngón tay lên màn hình, bắt đầu gõ chữ: "Ừ, đúng là thành tích của Sa Hạ hơi tệ, nhưng tớ nghĩ bây giờ em ấy đã cải thiện hơn rồi."

Vương Thùy ở đầu bên kia khó chịu nhập tin nhắn: "Nó cũng mới về nhà mới hai tháng ròng, có cải thiện cỡ nào cũng không nhanh như vậy chứ Ban đầu thì dựa vào Sa thần đề đi cửa sau, tao cá bây giờ ngựa ngựa đòi học vượt là để chơi trội, khiến người khác nhìn tới mình chứ gì?"

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Sương Mai là thành viên hóng hớt cố định, mặt trận nào có drama, nơi đó có cô nhóc.

Lúc thấy Vương Thùy và Ninh Ngọc Niệm người tung kẻ hứng, ăn nói khó nghe như thế, Sương Mai vô cùng tức giận.

Vì vậy cô nhóc liền soạn tin gửi vào nhóm: "@Ninh Ngọc Niệm, @Vương Thùy, tụi bây tưởng Sa Hạ không có trong group nên ném đá giấu tay, nói xấu sau lưng vậy hả?"

Chưa đợi đám Ninh Ngọc Niệm kịp phản ứng thì đã thấy một dòng thông báo mới.

"Sương Mai đã thêm Sa Hạ vào cuộc trò chuyện."

Tất cả mọi người: "..."

Đù mé hiện tại thu hồi tin nhắn còn kịp không? Sương Mai nhắn tiếp: "Tụi bây có thu hồi tin nhắn cũng vô dụng, tao chụp màn hình lại hết rồi!" Tất cả mọi người: "..."

Vương Thùy thẹn quá hóa giận: "Mày add Sa Hạ vào thì cũng không thể thay đổi sự thật rằng nó dựa hơi Sa thần!"

Vốn dĩ Sa Hạ được thêm vào nhóm cũng rất bất ngờ, song cô lại không định tranh cãi mấy vấn đề vô vị này, cơ mà đối phương vô cùng hung hăng, rõ ràng cô chẳng đụng chạm gì tới Vương Thùy nhưng hết lần này tới lần khác, cô ta luôn gây sự.

Những học sinh khác trong nhóm lớp chả dám ho he chữ nào, toàn bộ đều im re sợ gió bay vạ mình, dù sao bọn họ bàn luận về Sa Hạ ở sau lưng người ta đã không đúng rồi, hiện tại bị chính chủ bắt quả tang tại trận, thật sự xấu hổ chẳng chịu nổi.

"Thì? Không dựa hơi anh trai tao lẽ nào dựa hơi mày? Cái loại lớp có 40 học sinh thì hạng 40?"

Tất cả mọi người: "... "

Chua choa mạ ơi!

Đủ cứng, đủ thốn, đủ tuyệt vời! Nhưng Sa Hạ vẫn chưa dừng lại.

"Hay sợ khi tao học lớp này, tổng số học sinh trở thành 41, mày sẽ rớt xuống hạng 41?"

Tất cả mọi người: "..."

Cũng đúng, thành tích của Vương Thùy không tốt, luôn đội sổ trong lớp song lại cầm đầu chế nhạo việc Sa Hạ học tệ, quả nhiên kẻ tám lạng người nửa cân, có muốn châm chọc thành tích cũng phải do hạng nhất lớp như Bùi Khánh hoặc cùng lắm là hạng năm Ninh Ngọc Niệm chứ.

Vương Thùy bị nói trúng tim đen, gương mặt hết đỏ lại trắng, cả người tức giận đến độ muốn lật bàn: "Mày đắc ý cái gì? Thi cử ở lớp mười còn chưa xong, bày đặt thi nhảy lớp? Có thể tự lượng sức mình một chút không?"

"Được thôi, nếu mày đã nói vậy thì cược không?"

Vương Thùy trả lời: "Cược cái gì?"

"Cược rằng, trong cuộc thi lớp mười, không những tao sẽ nằm trong top 10 toàn khối mà còn nhảy lớp thành công không?"

Tin nhắn vừa gửi đi đã khiến cả đám câm nín.

Không phải nằm trong top 20 của lớp, mà là của khối.

Bảng xếp hạng cả khối vô cùng khắc nghiệt, tuy Bùi Khánh hạng nhất trong lớp nhưng vẫn đứng hạng năm ở khối, Ninh Ngọc Niệm thì tận hạng ba mươi mấy.

Vương Thùy thấy Sa Hạ cá cược ngu ngốc như thế bèn cười lạnh: "Được, nếu mày thua phải chuyển trường, tao không muốn gặp mặt mày ở trường nữa!"

Lần này Sa Hạ trả lời cô ta bằng một dấu chấm hỏi.

"?"

Vương Thùy nhíu mày: "Có ý gì?"

"Tao hỏi mày có ý gì mới đúng đấy! Bớt coi phim lại đi má, tự dưng thua phải chuyển trường, tao đâu có khùng? Thích thì tự mày chuyển đi."

Vương Thùy: "..."

Tất cả mọi người: "..."

Vương Thùy tức giận muốn xì khói: "Tại sao tao phải chuyển trường! Mày có tư cách gì bắt tao chuyển trường?!"

"Đúng đó, có phải bây giờ cảm thấy đề nghị của mình ngu lắm không?"

"..."

"Ừ, thôi để tao quyết định nhé, chút thông minh ít ỏi của mày vẫn nên để dành cho việc học. Vầy đi, người nào thua phải dọn nhà vệ sinh ở sân thể dục ba tháng, ok không?"

Đọc được câu đầu tiên, Vương Thùy suýt nữa là bất tỉnh, cuối cùng vẫn cắn răng đồng ý: "Được, đứa nào nuốt lời làm chó. Mọi người làm chứng rồi đấy."

Sa Hạ đã seen không rep.

Vương Thùy hoàn toàn bị hạ gục: "..."

Cũng không biết ai đã làm lộ đoạn tin nhắn này ra ngoài, diễn đàn trường lại được một phen ầm ĩ và náo nhiệt.

Khi Vương Thùy biết thì vô cùng vui vẻ, to chuyện hơn nữa đi, càng to chuyện càng tốt, tới chừng đó người mất mặt cũng chẳng phải cô ta.

Loại người hống hách không biết điều như Sa Hạ phải cho nó một bài học để sau này tém cái nết lại!

Vương Thùy nghĩ như vậy liền yên tâm đi ngủ, đợi đến sáng mai là thứ hai cũng sẽ có kết quả.

Sáng hôm sau, Sa Hạ thoải mái vươn vai thức dậy, cô đợi hôm nay đã lâu, cuối cùng cũng đến ngày gặp nữ chính Ninh Ngọc Niệm để kiếm chứng chuyện "thuộc tính".

Sa Hạ khẽ khựng lại.

À, cả vụ cá cược với Vương Thùy nữa.

Cô và Sa Tự Bắc bắt xe đến trường như bao ngày, trên đường đi, Sa Tự Bắc có hỏi cô có hồi hộp không.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Sa Hạ thành thật gật đầu, cô cũng muốn biết khả năng của mình sau một tháng ôn thi sẽ đến đâu.

Hơn nữa việc chuyển lớp này sẽ làm cô ít tiếp xúc với nữ chính Ninh Ngọc Niệm, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến cả tương lai về sau nữa.

Cũng xem như một sự kiện vô cùng quan trọng. Nhưng Sa Tự Bắc lại nghĩ theo hướng khác, anh xoa đầu cô: "Không sao, em như vậy đã giỏi lắm rồi."

Sa Hạ: "...Dạ."

Hai anh em cùng nhau vào trường, tiết thứ nhất nhanh chóng đến, thành tích cũng đang trên đường tiến gần tới đám học sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com