ZingTruyen.Com

[XUYÊN SÁCH] Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Ngược Đãi

Chương 18 : Có duyên

l_noah13

Sau khi mua dụng cụ vẽ xong, suốt buổi tối hôm đó Sa Hạ đều nhốt mình trong phòng để phác thảo, nghe Sa Tự Bắc nói về việc Sa Hạ sắp tham gia cuộc thi vẽ, ba mẹ Sa cũng không làm phiền cô.

Sa Hạ thì không giải thích với Sa Tự Bắc thực chất đây là cuộc thi quy mô cả nước chứ không phải kiểu ao làng như anh đã nghĩ, dẫu sao cũng chưa chắc có thể lọt vào vòng trong, để bọn họ nghĩ như vậy cũng tốt.

Thực tế, Sa Hạ đoán rằng dù bản thân có đem một con điểm 1 đỏ chót về thì ba vị trong nhà cũng mặt không đổi sắc mà khen ngợi cô như "Hạ Hạ giỏi quá, 1 điểm đã là có điểm rồi, trước đây anh hai con còn bị o điểm cơ", cái vị hạng nhất toàn trường nào đó còn nghiêm túc gật đầu.

Thế nên ao làng hay quốc tế đều không quan trọng, Sa Hạ biết gia đình cô vẫn sẽ ủng hộ và tự hào về cô vô điều kiện thôi.

Sáng hôm sau, Sa Hạ ngáp ngắn ngáp dài đến trường cùng Sa Tự Bắc, hôm qua cô thức đến nửa đêm, một khi đã có ý tưởng thì linh cảm vô cùng dồi dào, một nét rồi một nét, Sa Hạ không thể dừng bút nổi.

Hôm đi học không bị trễ nữa nên Sa Tự Bắc nay đưa cô đến tận lớp, mấy học sinh lớp 10/1 nhìn thấy nam thần xuất hiện thì sự mệt mỏi và nặng nề buổi sáng đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là mắt người nào người nấy đều rực rỡ như hai cái đèn pha ô tô vậy.

Sa Tự Bắc đặt cặp của Sa Hạ lên bàn, sau đó lấy bình giữ nhiệt trong cặp mình ra đưa cô: "Không được uống nước lạnh, không được lén ăn mấy món dầu mỡ, cảm thấy không khỏe phải nói ngay với giáo viên, em nghe chưa?"

Sa Hạ ngồi xuống, cô ngẩng đầu nhìn ông anh trai lại ca bài ca con cá vào mỗi sáng thì không khỏi thở dài.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.htm

Anh đâu phải chăm sóc em gái, rõ ràng là nuôi con gái đấy chứ!!!

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, Sa Hạ biết Sa Tự Bắc là vì lo lắng cho cô thôi, đáy lòng cô như có dòng nước ấm chảy qua, đời trước Sa Hạ thường xuyên một thân một mình trong căn hộ chung cư sáng đèn, mẹ cô hay có những ca phẫu thuật dài đẵng đẵng, cho tiện hơn thì mẹ cô trực tiếp ở lại căn hộ cạnh bệnh viện, cách vài ngày mới về một lần.

Đời này lại khác, Sa Tự Bắc luôn ở cạnh cô, chăm sóc cho cô, không nỡ để cô chịu một chút tủi thân nào.

Sa Hạ gật đầu, ngọt ngào trả lời anh: "Em biết rồi ạ."

Tuy gương mặt Sa Tự Bắc vẫn lạnh lùng như cũ nhưng thực tế khóe môi lại hơi cong lên, trong mắt tràn đầy dịu dàng, anh giơ tay xoa đầu Sa Hạ rồi rời đi, không cho những người khác chút ánh mắt nào.

Sa Hạ thấy dáng vẻ này của anh thì cạn lời, nếu anh là nam phụ thì làm sao đi theo cốt truyện mà thích nữ chính được, nữ chính ngồi một cục "chà bá" ở phía sau, đang dùng ánh mắt tò mò nhìn anh, còn Sa Tự Bắc trực tiếp không nhìn lung tung, cứ dán mắt vào con em nhà mình.

Sa Hạ bắt đầu lo lắng, đừng nói nữ chính Ninh Ngọc Niệm, chỉ sợ với cái tính tình hệt hũ nút của Sa Tự Bắc, phàm là giống cái, anh cũng không thèm liếc mắt đến.

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Mới sáng sớm học sinh lớp 10/1 đã được rửa mắt, tổ hợp nhan sắc của hai anh nhà họ Sa thật sự là đỉnh của chóp, có lẽ Sa Hạ giống mẹ nhiều hơn, ngược lại Sa Tự Bắc thì có nét của ba Sa nên bọn họ không giống nhau lắm. Dù vậy người trước người sau đều cực kỳ đẹp.

Mặc dù không biết tại sao Sa Hạ lại trở thành con nuôi nhà họ Ninh nhưng dễ dàng nhận ra đối với Sa Tự Bắc, đoạn thời gian kia cũng chẳng làm anh xa lạ với Sa Hạ. Thậm chí là anh còn vô cùng yêu thương cô em gái vừa nhận về của mình.

Ninh Ngọc Niệm ngồi ở phía sau vài hàng, cô ta mím môi nhìn cảnh tượng thân thiết của Sa Tự Bắc và Sa Hạ.

Cô ta biết Sa Tự Bắc, lần đầu tiên gặp anh, cô đã có ấn tượng rất tốt về anh, chàng trai lễ độ, cư xử đúng mực, không như những người khác lao vào cô như mấy con thiêu thân.

Hơn nữa anh cũng là người con trai đẹp nhất mà cô từng gặp.

Cô cảm thấy bọn họ cực kỳ có duyên phận, ba lần bốn lượt vô tình gặp gỡ nhau, dần dần cô có một suy nghĩ: Bọn họ vốn dành cho nhau.

Nhưng...

Ninh Ngọc Niệm khẽ liếc sang Vương Thùy ngồi bên cạnh, người bạn cùng bàn kiêm bận thân của cô hình như rất thích Sa Tự Bắc.

Ninh Ngọc Niệm cực kỳ rối rắm, đồng thời cảm xúc dành cho Sa Hạ cũng hết sức phức tạp, nói thật thì cô không có quá nhiều tình cảm với người em từ trên trời rơi xuống này.

Tuy lúc nhỏ cô không hiểu chuyển mà nằng nặc đòi đem Sa Hạ về nhà, thời gian sau đó lại khỏi bệnh cũng lãng quên Sa Hạ song Ninh Ngọc Niệm cho rằng nhà họ Ninh đã bồi thường cho Sa Hạ hết mọi thú.

Tiền tài, vật chất, thân phận, cho Sa Hạ mang họ Ninh.

Càng lớn lên Sa Hạ càng quái gở, cả ngày đều trốn trong phòng, hành xử kỳ lạ, chính vì thế mà ba mẹ Ninh không cho Sa Hạ đến trường, sợ cô sẽ làm mất mặt nhà bọn họ nên đã mời gia sư về dạy học cho Sa Hạ.

Một tháng biến mất, giây phút Sa Hạ đứng ở bục giảng, trong thoáng chốc Ninh Ngọc Niệm không nhận ra Sa Hạ, tiềm thức của cô chỉ dừng lại ở hình ảnh một con bé gầy gò luôn cúi đầu, mái tóc rũ rượi che quá nửa gương mặt, chứ chẳng phải cô gái xinh đẹp đến độ lóa mắt kia...

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Trận cãi vã nhỏ giữa Vương Thùy và Sa Hạ, Ninh Ngọc Niệm cực kỳ không vui.

Ninh Ngọc Niệm chỉ cảm thấy Sa Hạ vô cùng không biết điều, bọn họ nuôi nấng cô suốt mười năm, nào ngờ quay đầu đã trở về với ba mẹ ruột, tới tận bây giờ cũng chưa từng quay lại thăm họ, thậm chí một cuộc gọi cũng chẳng có.

Nhưng Ninh Ngọc Niệm vẫn không nhận ra, thứ Sa Hạ cần, từ đầu đến cuối không phải cái thân phận kia, điều cô muốn chỉ là một mái nhà thực thụ mà thôi.

...

Về phía Sa Hạ, lúc cô cúi đầu lấy sách ra định ôn bài thì có người gọi cô: "Sa Hạ, thầy Việt kêu cậu đến phòng làm việc một chuyến."

Sa Hạ nói cảm ơn với bạn học đó rồi đứng dậy đi, cô đoán ông muốn nói với cô về vấn đề nhảy lớp.

Mà đúng là thế thật.

"Sa Hạ đến rồi hả em, em ngồi đi." Chu Việt mỉm cười giơ tay chỉ cái ghế đối diện.

Sa Hạ cúi đầu chào ông, sau đó ngồi xuống.

"Thầy nói thẳng luôn để em còn trở về học nữa. Là thế này, vì trước giờ trường chúng ta chưa có tiền lệ học sinh vừa thi tuyển sinh lớp chín xong lại muốn nhảy lớp học lớp mười, nhưng nhà trường luôn cố gắng tạo điều kiện tốt nhất để học sinh thỏa sức phát triển nên phía lãnh đạo nhà trường đã quyết định sẽ cho em thi nhảy lớp.

"Khoảng một tháng nữa là cuộc thi giữa kỳ, nếu em có thể thi lọt top 50 của khối mười hai, nhà trường sẽ đồng ý cho em học vượt, tức là em cần phải lấy trạng thái tốt nhất để học lớp mười hai, so với một học sinh bình thường của lớp mười hai thì nhà trường vẫn mong em làm một học sinh xuất sắc ở lớp mười, là một hạt giống tốt cho hai năm sau. Em hiểu ý thầy không?"

https://m.dreame.com/novel/Zoh4yAjnP2WjMlZkG1iH6Q==.html

Sa Hạ gật đầu.

Đúng là trong mắt nhà trường, cô là con chiến mã giỏi nhất ở khối mười hai, thời gian ba năm bồi dưỡng, chắc chắn cô sẽ trở thành thí sinh có thể cạnh tranh vị trí Thủ khoa Thành phố A.

Song hiện tại Sa Hạ lại muốn nhảy lớp, nhà trường không biết thực lực của cô như thế nào.

Nhưng bọn họ lại không ngờ lực học của Sa Hạ ở lớp mười chỉ đạt được khoảng 80% của đời trước.

Cuối cùng Sa Hạ nghiêm túc gật đầu với Chu Việt: "Vâng ạ, em cảm ơn thầy, nhất định em sẽ cố gắng hết sức!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com