ZingTruyen.Com

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

036: Chị, anh rể bị em mở khóa kỹ năng thè lưỡi liếm huyệt rồi!

tiemnhachanh

Editor: Chanh

Nếu yêu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha ^^ Love youu.

Lần này cô ta hoàn toàn yên tâm.

Với trình độ ngu ngốc của Tô Niệm thì không thể cẩn thận thế được. Quan trọng nhất là Tô Nguyệt Ánh không tin sẽ có người dám đánh Trần Mặc Hàn!

Đây là Trần Mặc Hàn đó, đừng nói đến đánh đến ngay cả nói chuyện lớn tiếng với hắn cũng không ai dám, cho dù là Tô Nguyệt Ánh thì thỉnh thoảng cũng cẩn thận.

Cô ta biết rõ thái độ của Tô Niệm đối với Trần Mặc Hàn: thèm thuồng, tham lam nhưng lại rất sợ hãi. Người phụ nữ này chuyên bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, chỉ có đối xử với đám trai bao không quyền không thế trong mấy cái hội sở mới dám có thái độ như vầy.

Nghĩ đến người nằm dưới thân Tô Niệm có lẽ là tên trai bao đứng đầu bảng mà cô dắt vào, dù sao thì căn phòng này vốn là nơi dùng để làm chuyện đó.

Trong lòng càng thêm khinh thường, tại sao nhà họ Tô lại có loại người làm xấu mặt gia đình như thế này kia chứ!

Mà lúc này, Trần Mặc Hàn cũng rất bối rối.

Sao Tô Niệm dám làm vậy!!!

Đặt mông ngồi lên trên mặt hắn thì cũng thôi đi, coi như tình huống bắt buộc phải làm; Ở trước mặt Nguyệt Ánh, điên cuồng cọ mặt hắn cũng cho qua, cứ xem là làm giảm khả năng bị nhận ra. Nhưng bây giờ, cô lại dám cầm roi đánh hắn???

Tiếng vút xé gió vang lên, khi cảm giác đau đớn ập tới, não Trần Mặc Hàn chết máy mất ba giây. Quà sinh nhật cái khỉ gì, hóa ra là để dùng lên người hắn!

Nhưng vì để Nguyệt Ánh không phát hiện ra điều bất thường, Trần Mặc Hàn do dự vài giây, sau đó không thể không há miệng, thè đầu lưỡi thô ráp ra, cứng đờ thọc vào lỗ nhỏ.

"Ưm...a... Tên điếm này, không đánh không nghe lời mà! A...Lưỡi thô ráp quá, liếm giỏi thật, đúng là trời sinh để cho phụ nữ chơi! A a... Chị, hay là hôm nào rảnh, chị cũng thử đi!"

Những lời này, nếu trong tình huống bình thường thì chỉ là mấy câu dâm đãng ra oai ngu ngốc, nhưng bây giờ cô đang cưỡi lên mặt người đàn ông của đối phương đó! Người thứ ba mà nói như thế với vợ chính thức, quả thực là vô liêm sỉ đến cùng cực.

Hiển nhiên Tô Nguyệt Ánh vô cùng xem thường, đối với Tô Niệm và tên trai bao dưới thân cô, đều chán ghét đến tận xương tủy.

Chẳng qua nhờ có Tô Niệm mà cô ta đã tỉnh táo hơn, chỉ vì vài lời nói của hai người xa lạ mà lập tức rối trí thì thật không nên. Huống hồ cho dù tình huống xấu nhất xảy ra, thật sự có người phụ nữ nào đó quyến rũ Trần Mặc Hàn thì cô ta vẫn tin bản thân chính là người phù hợp với hắn nhất, với sự lý trí của Trần Mặc Hàn, chắc chắn sẽ không ly hôn.

"Đừng đánh đồng chị với mày!" Nói xong, Tô Nguyệt Ánh định rời đi ngay.

Tô Niệm có hơi không nỡ, với tính cách của Trần Mặc Hàn, hành động liếm huyệt nịnh nọt phái nữ như thế này trăm năm mới gặp một lần, hơn nữa khoái cảm khi đánh roi vào kiểu người có quyền lực và kiêu ngạo như hắn, ép cho hắn không thể không thè lưỡi ra liếm huyệt, nuốt nước dâm, cộng thêm cảm giác kích thích dữ dội khi đối diện với chị gái. Ba thú vui lớn ập tới như sóng dữ, khiến nhiệt huyết sôi trào, khó lòng tự kiềm chế nổi.

Ngay lúc Tô Nguyệt Ánh muốn xoay người đi, Tô Niệm mở miệng gọi đối phương quay lại, chỉ mong có thể kéo dài thêm chút thời gian, để anh rể thè lưỡi liếm huyệt lâu hơn chút: "Chị, lấy giúp em một cái bao cao su với, nó ở ngay bên tay phải của chị, cỡ vừa là được rồi! Ưm...a, đau... Răng đụng trúng tôi rồi! Hội sở dạy anh như thế nào hả! Mang tiếng đứng đầu bảng mà trình độ lại kém xa người khác!"

Nhân lúc Tô Nguyệt Ánh chưa đi mất, tiếng xé gió lại vang lên, lại thêm một vết roi thật mạnh.

Lần này đánh thành thạo hơn nhiều, vết roi đánh ra rất gọn!

Tổng cộng bị đánh hai roi, nhất là roi thứ hai này, lý do là vì hắn liếm không sướng?!

Trần Mặc Hàn ngứa hết cả răng, hắn chưa từng làm chuyện này cho phụ nữ, còn phải để ý không để phát ra bất cứ âm thanh nào, không thể bị Nguyệt Ánh phát hiện, nên khó tránh việc bị phân tâm. Thế mà giờ lại bị ghét bỏ!

Tô Niệm còn so sánh hắn với đám trai bao thấp hèn trong hội sở?

Lửa giận trong lòng bừng lên, khiến hắn hận không thể giết chết người phụ nữ đang ngồi trên mặt.

Nhưng Nguyệt Ánh vẫn chưa đi, hắn không thể làm được gì.

Cơn giận tạm lắng xuống, để sót lại chút cảm xúc khác.

Nhớ tới mọi thứ xảy ra trong đêm nay đều do Tô Niệm chuẩn bị trước, cho dù mục đích cô chuẩn bị đóng đạo cụ này chẳng tốt đẹp gì nhưng ít ra những thứ được bày trí trong phòng là thật, cũng coi như có lòng mừng sinh nhật hắn, khi nãy lúc đang thân mật còn bị bắt gian giữa chừng.

Từ Thu Thạch nói, không có người phụ nữ nào cam tâm tình nguyện làm bà hai mãi, cả đời bị người hắt hủi.

Buổi tiệc hôm nay, Tô Niệm trông thấy Nguyệt Ánh, trông thấy bọn họ sánh vai bên nhau có lẽ trong lòng rất khó chịu.

Hai roi này, hắn nhịn!

Giữa trăm ngàn suy nghĩ, Trần Mặc Hàn dành ra chút tâm tư, lần đầu tiên thử nghiêm túc liếm mút hoa huyệt trong miệng.

Hắn vốn là người có chỉ số thông minh siêu cao, dù có là lần đầu làm chuyện này đi chăng nữa cũng nhanh chóng tìm ra được cách liếm. Đầu lưỡi ấm áp hóa thành lưỡi dao sắc bén, linh hoạt mân mê cửa huyệt, đâm mạnh vào ba cái rồi lưỡi dùng sức uốn một cái, nuốt hết dâm thủy vào miệng.

Khẽ kéo rồi gặm nhẹ, có lúc chọc vào, có lúc xoay vòng, tần suất càng lúc càng nhanh, theo thời gian góc độ dần ảo diệu hơn, kích thích vô số dòng điện chạy loạn trong cơ thể.

Làn sóng khoái cảm mãnh liệt ào đến, Tô Niệm sướng đến mức rên loạn, hận không thể lập tức nói với Tô Nguyệt Ánh rằng anh rể bị cô mở khóa kỹ năng mới, sắp ăn sạch hoa huyệt của cô rồi!

Cùng lúc đó, ở cửa phòng, Tô Nguyệt Ánh không hề có ý định lấy giúp Tô Niệm thứ gì cả nhưng vẫn vô thức nghe lời Tô Niệm nói, đưa mắt nhìn sang bên phải, bên trong ngăn kéo nhỏ chứa đầy bao cao su. Đủ loại kích cỡ lớn nhỏ, kỳ lạ nhất là còn có một bảng chấm công nữa.

Tô Nguyệt Ánh nhìn thoáng qua, bất giác lên tiếng trào phúng: "Một tuần gọi mười gã đàn ông, còn sắp xếp giờ xen kẽ nhau. Tô Niệm, cô thật là không sợ dính bệnh mà!"

Lưỡi đang chuyển động bên trong hoa huyệt lập tức dừng lại.

HẾT CHƯƠNG 36.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com