ZingTruyen.Info

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

033: Lần này em không có bắt chước giọng của chị!

tiemnhachanh

Edit: Chanh

Nếu yêu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha ^^

Đạo cụ tất nhiên là chuẩn bị cho nhóm bạn nhỏ đáng yêu rồi. Dù cô không dùng được nhưng có thể nhìn cho đỡ ghiền...

Tô Niệm sửng sốt một chút rồi trả lời: "Dĩ nhiên là chuẩn bị quà sinh nhật cho anh rể rồi~"

Trần Mặc Hàn không dễ bị gạt như vậy, ánh mắt trầm lặng có chút nguy hiểm giống như đã đọc vị được cô.

"Nếu là quà sinh nhật, vậy đi thôi, tôi muốn xem!"

Tô Niệm: "..."

Xem thì xem, thậm chí muốn dùng cũng được luôn nhưng cái giọng điệu như kiểu bắt gian này có phải không phù hợp lắm không?

Cũng may là Tô Niệm thích hưởng thụ, tuy đã bao trọn căn phòng nhưng vẫn bỏ ra một khoảng tiền lớn để mua về không ít đồ kỳ lạ.

Cửa phòng vừa mới mở, Trần Mặc Hàn lập tức nhấc chân theo sát. Máy cảm ứng âm thanh bắt đầu phát nhạc, giai điệu tiếng Pháp lãng mạn, giọng nam trầm khàn gợi cảm hoà cùng giọng nữ dịu dàng thanh thoát. Trong phòng đặt một chiếc giường kingsize, mặt sàn phủ đầy cánh hoa hồng, trên trần chiếu bầu trời sao trùng với phong cảnh ngoài cửa sổ.

Khung cảnh này thật sự rất giống với một màn lãng mạn bất ngờ nào đó.

Quả thật nằm ngoài dự đoán của Trần Mặc Hàn.

Ngây người một lúc, hắn bị Tô Niệm kéo đến bên cạnh giá gỗ nhỏ đặt kế giường. Ở đây bày đủ loại đạo cụ, nào là gậy tự sướng đủ loại kích cỡ đủ loại chất liệu, trứng rung, roi da, còn có cả đồ cosplay khiến người ta hoa mắt như: bác sĩ, tiếp viên hàng không, học sinh... Muốn gì có đó.

Tô Niệm vươn tay đẩy ngã người đàn ông đang trợn mắt há mồm, giơ chân lên vắt ngang người hắn, tiện tay lấy một chiếc roi đính lông vũ xuống. Lông vũ thô cứng lướt qua lồng ngực phập phồng, dẫn tới từng cơn run nhè nhẹ. Cô nhếch môi cười: "Anh rể có hài lòng với những gì vừa thấy không?"

Khi nãy Trần Mặc Hàn vẫn đang mang tâm trạng phức tạp, bị lời nói đầy vẻ tổng giám đốc bá đạo của Tô Niệm chọc cho dở khóc dở cười. Hài lòng cái gì chứ? Thế này mà cũng tính là quà sinh nhật hả? Nào là đạo cụ rồi trang phục cosplay, toàn là những thứ bản thân cô thích.

"Bừa bãi lộn xộn!"

Ngoài miệng nói thế nhưng hô hấp của Trần Mặc Hàn lại loạn nhịp, khoé miệng cũng không còn nhếch lên như thường ngày, trông có vẻ thoải mái hơn đôi chút. Dưới bầu trời đầy sao rực rỡ, người phụ nữ cưỡi trên người hắn trông càng xinh đẹp và quyến rũ, dù tạo hình có lố lăng cũng ánh lên vẻ đẹp khó tả.

Vừa nãy ở bên ngoài hôn môi rồi vuốt ve, bên dưới đã cứng ngắc từ lâu. Hắn đã cố giấu đi, bây giờ nằm xuống, lại bị người ta cưỡi trên người nên chẳng thể che giấu túp lều căng phồng được nữa.

Lông vũ trong tay Tô Niệm lướt khắp cơ thể người đàn ông, không chú ý một cái liền cởi bỏ một nửa hàng cúc áo. Cơ ngực rắn chắc nửa ẩn nửa hiện, bộ âu phục hàng thiết kế may theo kích cỡ riêng này đắt bao nhiêu thì khi cởi ra quyến rũ bấy nhiêu.

Một mặt châm lửa khắp nơi, mặt khác lại cầm tay người đàn ông luồn vào trong váy. Bàn tay thô ráp ma sát huyệt động mềm mại, nước dâm giữa hai chân lập tức tuôn ra.

"Ưm ha... Anh rể... sướng quá... Muốn, muốn bị dương vật lớn chịch... Hoa huyệt của Niệm Niệm đói lâu lắm rồi!"

Giọng Trần Mặc Hàn trầm khàn hẳn đi: "Đừng quậy, tôi còn phải đi xuống tiệc!"

Buổi yến tiệc này không thể vắng bóng chủ nhân lâu được. Hắn cũng không muốn yêu đương vụng trộm với em vợ ở tại buổi tiệc sinh nhật mà vợ hắn đã tổ chức, nơi tụ họp nhiều bạn bè thân thích.

Tô Niệm cầm roi da không cam lòng chọc vào đầu vú của người đàn ông, tay vuốt ve muốn tiếp tục nhưng bị một bàn tay lớn khác nắm chặt. Biểu cảm của Trần Mặc Hàn nghiêm túc, kiên quyết không có vẻ gì gọi là sẽ thương lượng được cả.

Haiz, xem ra không ăn được rồi.

Tô Niệm lắc người qua lại trong bờ ngực rộng lớn của đối phương, trong giọng nói còn có chút chưa đã thèm: "Bỏ qua hôm nay rồi ngày mai sẽ tính tiền đó!"

"Ừm."

Dưới ánh sao, Trần Mặc Hàn không ý thức được giọng điệu của hắn rất nhẹ nhàng, giống như dù cô đưa ra yêu cầu gì cũng có thể đồng ý vậy.

Tuy hôm nay không ăn được, nhưng ngày mai vừa có thịt vừa có tiền, Tô Niệm tạm hài lòng. Chỉ là bên dưới ngứa ngáy vô cùng, không nhịn được mà cọ vào lòng bàn tay của Trần Mặc Hàn vài cái, tiếng rên rỉ quyến rũ vang văng vẳng khắp phòng: "Ưm a, sướng quá... Vết chai trên tay chạm đến hột le rồi... Đừng ngừng, bên trong, bên trong cũng muốn được khẩy!"

"Tô Niệm?"

Lúc âm thanh này vang lên, suy nghĩ đầu tiên của Trần Mặc Hàn là Tô Niệm lại giở trò, bắt chước giọng Nguyệt Ánh khiến cô sướng đến thế thật hả?!

Ngẩng đầu lên lại bắt gặp vẻ mặt vô tội của Tô Niệm: "Lần này không phải em! Em không có bắt chước giọng chị ấy!!!"

Hai con người nửa chìm trong men tình lập tức ý thức được có chuyện rồi. Giọng nói này phát ra từ ngoài cửa, hình như ở hành lang.

Giữa lúc sững sờ, hai tiếng "Tô Niệm?" đầy nghi ngờ lại vang lên. Lần này khoảng cách gần hơn, không cho bọn họ có thời gian chuẩn bị, thế như chẻ

tre, đến tận bên cửa!

Một phút sau, chuyện khiến người ta căng thẳng cũng xảy ra. Khi nãy bị Tô Niệm lôi vào gấp quá nên bọn họ quên không đóng cửa!!

Thông qua ánh sáng từ khe cửa, Tô Niệm có thể thấy chiếc váy đuôi cá màu xanh đen của Tô Nguyệt Ánh, cũng thấy được chị ta dứt khoát đẩy cửa!!!

Đến quá nhanh không kịp trốn, xung quanh cũng không có thứ gì có thể nấp được. Tuy ánh đèn khá mờ tối nhưng quả thật vẫn thấy rõ được hai người đang nằm quấn lấy nhau. Không chỉ quần áo của bọn họ không chỉnh tề, còn cái tư thế mờ ám này cộng thêm bầu không khí dính nhớp tiếng thở. Nếu nói là em vợ và anh rể vô tình gặp nhau, không cẩn thận bị trượt chân ngã lên giường rồi lại vô tình cởi quần áo của nhau?

Chỉ cần Tô Nguyệt Ánh không ngu thì chắc chắn sẽ không tin chuyện hoang đường này.

Lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tô Niệm mở hai chân áp thẳng huyệt động đẫm nước dâm lên trên gương mặt tuấn tú của Trần Mặc Hàn!

Gần như cùng lúc, cửa cũng bị Tô Nguyệt Ánh mở toang ra!

HẾT CHƯƠNG 33.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info