ZingTruyen.Com

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

031: Em cảm thấy hôm nay rất được!

tiemnhachanh

Edit: Chanh

Nếu yêu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ Chanh nhe ^^

Đối với những người trong giới kinh doanh, buổi tiệc này là một dịp tốt để giao lưu còn với đám người mới tài năng thì đây là sân khấu tuyệt vời để thể hiện năng lực nhưng với Tô Niệm lại quá nhàm chán.

Người trông cao ráo đẹp trai đã hiếm, có thể đến đây cũng toàn kiểu ôm chí lớn sao có thể để ý đến một nhị thế tổ* như cô.

*Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.

Quan sát một lúc, tiêu điểm ánh nhìn của mọi người vẫn là Trần Mặc Hàn, dù đang đọc diễn văn hay giao thiệp anh rể như mang theo ánh hào quang, cho dù có không nói lời nào nhưng lại khiến bọn họ không thể rời mắt.

Đương nhiên anh chàng Từ Thu Thạch này cũng không tệ, tuy gương mặt không quá đẹp nhưng rất biết cách nói chuyện, cho người ta có cảm giác như đang tắm mình trong gió xuân.

Tô Niệm vừa ăn vừa tán gẫu với đối phương, 008 nghe hai người nói chuyện mà trợn trắng mắt.

Từ Thu Thạch: "Tương lai cô có dự định gì không?"

Tô Niệm nhìn Trần Mặc Hàn đứng giữa buổi tiệc, lòng đầy hy vọng, đáp: "Tôi muốn dựa vào nỗ lực của mình, mua một căn biệt thự nhỏ, tranh thủ thực hiện giấc mộng mỗi ngày tiêu tiền xả láng!"

Từ Thu Thạch lập tức hiểu lời Tô Niệm nói, đưa mắt nhìn anh em tốt nhà mình từ trên xuống dưới, nghe nói "súng bắn" một lần năm trăm vạn. Nếu tính theo độ tiêu xài của Tô Niệm cộng thêm một căn biệt thự nhỏ, muốn mỗi ngày tiêu xài xả láng sợ là phải tốn một khoản tiền lớn, anh ta không lo Trần thị phá sản mà chỉ lo...

Nhìn một chút, Từ Thu Thạch bỗng cười ra tiếng: "Ha ha ha, thật không ngờ trước đây tôi chăm sóc sức khỏe của lão Trần, bây giờ xem ra vẫn phải lo tiếp! Không tệ không tệ, Tô Niệm, cô đúng là có chí lớn thật đấy!"

008:... Da mặt dày y chang nhau, đây đề nghị hai người trực tiếp nhận làm anh em tại đây luôn đi!

Buổi tiệc diễn ra được một nửa, Tô Niệm tranh thủ đi vệ sinh, lúc quay lại thì nhận được tin nhắn của Từ Thu Thạch, kêu cô lên sân thượng.

Là khách sạn xa hoa bậc nhất ở thành phố A, cảnh ban đêm ở tầng thượng tuyệt không thể chê vào đâu được, nếu không thì đâu thể khiến Tô Niệm bỏ ra số tiền khổng lồ bao cả một căn phòng. Nơi đây vốn được xây ở giữa sườn núi, bầu trời đêm đầy sao, nhà nhà dưới chân núi sáng đèn tạo nên cảm giác tĩnh lặng hoài cổ.

Tô Niệm mới đến không lâu, sau lưng chợt vang lên giọng nói quen thuộc:

"Tìm tôi có chuyện gì?"

Tô Niệm nhận ra ngay Từ Thu Thạch không hẹn riêng cô, mà chia ra hẹn cả cô lẫn anh rể.

Nhưng Trần Mặc Hàn của hôm nay, khí chất cao cao tại thượng không thể với tới ấy đã làm lòng cô rộn rực từ lâu. Tô Niệm lập tức bĩu môi, bắt đầu nổi máu dâm: "Anh rể, đừng lạnh lùng vậy mà, lâu rồi em chưa được gặp anh đó~"

Quả nhiên không nên để đàn ông ăn quá no, lần trước làm ba hiệp trong phòng làm việc xong thế là cả tuần qua đến cả cái bóng của Trần Mặc Hàn cô cũng chẳng thấy.

"Còn nữa, hình như trợ lý Vương chuyển khoản sai rồi, sao chỉ có một ngàn vạn thế~" Dứt lời, cơ thể như không xương của Tô Niệm áp vào ngực Trần Mặc Hàn, đầu ngón tay xinh đẹp chạm lên yết hầu của người đàn ông, hơi thở tựa hoa lan: "Lần trước anh rể bắn tận ba lần lận mà~"

"Ở bên ngoài, đừng có sờ lung tung!"

Trần Mặc Hàn vươn một tay bắt lấy tay Tô Niệm, vẫn biểu cảm chán ghét nhưng nắm tay rồi lại không buông ra ngay, rằng giọng: "Không chuyển sai, 500 vạn còn lại trả nợ vay nặng lãi của cô rồi!"

Mối quan hệ bao nuôi cũng sắp được hai tháng, mỗi lần gửi cho bao nhiêu liền xài bấy nhiêu. Thà nuôi một đống kẻ không quen biết chứ không chịu trả khoản nợ chết tiệt kia, nếu không phải trợ lý Vương phát hiện đám người cho vay nặng lãi sắp ra tay, cô nghĩ mình còn chiếm được bao nhiêu lợi nữa?

Lại nhìn trang phục khoa trương trên người Tô Niệm, Trần Mặc Hàn cảm thấy đầu lại bắt đầu đau, với năng lực phá của này tên nào có thể nuôi nổi?

008 đang mừng thầm vì món nợ đánh bạc đã được thanh toán, có trời mới biết lần nào nó cũng khuyên mỏi cả miệng nhưng Tô Niệm vẫn không thèm để ý, lần trước còn rất hứng thú nói: "Bé 008, vì ngăn cản không cho ta trở thành diễn viên chuyên nghiệp, mi nhọc lòng thật đấy."

Lúc đó nó cảm thấy xong đời rồi, mà cũng đúng, kẻ biến thái một mực bỏ qua lệnh cấm hậu trường của nó, tự tiện lấy đạo cụ như lấy đồ trong túi có lẽ đã thấy nội dung cốt truyện từ lâu. Thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh boss một đường thuận buồm xuôi gió trong giới AV, ở đây là truyện ngọt sủng, không phải NP H văn 18+!

Bây giờ nguy cơ đã qua, 008 chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì lại cảm thấy trạng thái của Trần Mặc Hàn rất không đúng. Nó mở kho số liệu ra nhìn, giá trị chán ghét vẫn cao như cũ nhưng nhìn dáng vẻ vừa ghét bỏ vừa chủ động giải quyết vấn đề của nam chính, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy lạ.

008 vẫn chưa nhận ra lạ ở điểm nào đã nghe thấy Tô Niệm bắt đầu vô liêm sỉ đòi tiền: "Anh rể, anh chia rạch ròi thế, tiền em vất vả lắm mới kiếm được sao anh lại đưa hết cho bọn vay nặng lãi vậy hả?"

Biểu cảm đau khổ giận hờn rất giống vợ bị chồng xài hết tiền mồ hôi nước mắt.

Giây phút ấy, 008 và Trần Mặc Hàn đồng thời nhếch miệng, nói xem còn ai có da mặt dày hơn? 008 thật sự cảm thấy, nếu nhân vật nam chính của hệ thống Thiên Phương thích Tô Niệm thì nhất định phải trị, không phải về mặt dục vọng mà là về thẩm mỹ!

Trần Mặc Hàn hừ lạnh một tiếng: "Tôi không trả tiền cho bọn cho vay nặng lãi, chẳng lẽ trơ mắt nhìn cô cống hết tiền vô mấy hội sở không đứng đắn kia?"

Nói xong, Trần Mặc Hàn cảm thấy cách nói của bản thân có hơi kỳ lạ, đề tài này khiến hắn hơi không muốn nói tiếp. Lườm người phụ nữ nào đó, từ lúc gặp nhau đến giờ cô như cố ý vô tình kéo lễ phục xuống, lại liên tục sà vào người hắn, người đàn ông ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác:

"Tối mai tôi sẽ đến."

Tô Niệm chớp chớp mắt: "Đến đâu? Làm gì?"

Từ góc nhìn hiện tại có thể thấy rõ khe núi sâu hun hút của người phụ nữ, mũi chân xoay tròn trên chân hắn tự lúc nào. Khiến người ta không chịu được nhất chính là ánh mắt cô giống như vừa nhìn thấy đã lột sạch hắn, khao khát sáng ngời đâm thẳng vào tim.

Một câu "Chịch cô" quanh quẩn hai vòng trong cổ họng, cuối cùng lại nuốt xuống, hắn chỉ lạnh lùng nói: "Biết rõ còn cố hỏi."

Thế nhưng trông cậy vào một kẻ biến thái đang hứng tình là chuyện không thể nào, Tô Niệm ngước cả mặt lên, hít hà: "Anh rể, em cũng không có ý gì, hôm nay anh đẹp trai lắm. Mùi nước hoa cũng rất dễ ngửi, toả hương xa lại bám mùi lâu, trong buổi tiệc có rất nhiều cô gái nhìn chằm chằm vào anh đấy~~~"

008: "Cảnh cáo, không được quyến rũ nam chính!!"

Tô Niệm ngó lơ, trời có sập cũng phải đợi cô sướng trước rồi tính sau!

Trần Mặc Hàn đưa tay muốn đẩy ra: "Hôm nay không được!"

Tô Niệm chủ động ưỡn ngực, giọng nũng nịu quanh quẩn trên sân thượng trống trải: "Không được? Sao lại không được chứ, em sờ thấy cứng ngắc rồi đây này, em cảm thấy hôm nay rất được!"

Lòng bàn tay chạm vào nơi mềm mại đàn hồi, vị trí của họ hiện tại vẫn trong buổi tiệc có thể sẽ có người xuất hiện bất cứ lúc nào. Thân phận của hắn và cô là anh rể và em vợ, vừa căng thẳng lại xen lẫn kích thích vậy mà không biết chết sống dám dùng đầu gối cọ lên hông hắn, nói những câu khen ngợi rồi thêm câu "rất được" này quả thật là quyến rũ chí mạng.

Trần Mặc Hàn hít sâu một hơi, có lẽ đầu bị người nào đó ảnh hưởng, hắn hung dữ mở miệng: "Hôm nay không trả tiền!"

Người phụ nữ trước mặt mở to hai mắt nhìn hắn, do dự một chút rồi buông ra: "Thế... thế để mai đi!"

Trần Mặc Hàn: "..."

HẾT CHƯƠNG 31.

P/s: Mấy bà hối chương nhưng lại không vote thì sao có chương mới đượccccc =)))) Ai tinh ý sẽ thấy thường trên 100 vote Chanh mới up chương mới thui... 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com