ZingTruyen.Info

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

027: Chị gái, chị có nghe thấy không?

tiemnhachanh

027: Chị gái, chị có nghe thấy không? Em đang vừa mút dương vật của anh rể vừa khóc đấy!

Edit: Chanh

Nếu yêu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha ^^

Huyệt dâm ngậm lấy dương vật anh rể vì kẹp chặt quá sung sướng mà khóc lên gọi: "Chị", xuyên thẳng qua đường truyền, truyền đến đầu dây bên kia.

Cả hai đầu dây đều im lặng đến đáng sợ. Trần Mặc Hàn mím môi, bàn tay đặt bên hông siết lại thành nắm đấm.

Trong trường hợp này, ngay cả Tô Niệm cũng có chút căng thẳng, tim đập nhanh hơn, hormone Adrenaline được sản sinh ra nhiều hơn, cơ thể vô thức run rẩy.

Nhưng ngay sau đó cô lại tiếp tục nức nở: "Chị ơi... Hu hu hu, anh rể, anh rể bảo sau này em đừng đến làm nữa!"

Câu này vừa mang ý lên án vừa tỏ thái độ căm giận, cứ như là thật sự mới vừa bị trách mắng xong, dáng vẻ uất ức vô cùng. Nhưng cùng lúc đó, Tô Niệm lại tăng tốc độ nhấp hông, mỗi lần khóc nấc lên một tiếng cô đều sẽ nhún mạnh xuống dương vật, biến tất cả khoái cảm tê dại khi bị dương vật ma sát thành tiếng khóc.

Chị à, người ta đau lòng thật đấy, hút dương vật của anh rể sướng đến phát khóc đây này!

Chị ơi, chị có nghe thấy không? Mỗi lần em khóc đều là lúc dương vật đâm đến hoa tâm, dương vật của anh rể lớn quá, không khóc lên thì em không chịu nổi mất~~~

Anh rể anh ấy muốn gọi điện thoại cho chị, lại bị em ăn dương vật... Cái dương vật này thật sự rất rất lớn, chị cho em mượn dùng một chút nha~~~

Qua cánh cửa mở rộng có thể thấy được từng tòa nhà cao tầng san sát như rừng ở bên ngoài cửa sổ, giữa ban ngày ban mặt nhưng lại tràn ngập hơi thở tình dục.

Trần Mặc Hàn căng thẳng cả người, người phụ nữ trước mắt anh dâm đãng cực kỳ, mị nhãn như tơ nhìn hắn, váy từ lâu đã bị cởi kéo lên đến ngực, da thịt trắng như tuyết lộ ra ngoài, nước miếng chảy ra ngoài khóe miệng giống y như dâm thủy cũng đang trào ra từ cửa huyệt ở dưới, lênh láng và ướt nhẹp.

Tô Niệm vừa khóc vừa lắc đầu, một bên mắt thấy sắp lộ, một bên lại kịch liệt chuyển động hông, nói: "Xin lỗi chị, em bị sa thải rồi...", vừa nói vừa ra sức kẹp chặt dương vật của anh rể. Cả người nảy sinh loại cảm xúc mâu thuẫn muốn tan vỡ, ai cũng có thể nhận ra được rằng khoái cảm từ việc lén vụn trộm khiến Tô Niệm sướng muốn phát điên.

Dương vật bị kẹp chặt đến mức không rút được, ngay cả thắt lưng cũng dính sát vào, bên trong hoa huyệt ngập nước tùy tiện rút ra đâm vào cũng có thể cọ ra tia lửa điện. Khoái cảm mãnh liệt tràn lên xương sống, lập tức lan đi khắp người.

Giọng của vợ xuyên qua loa điện thoại vang đến mà hắn lại ở đây đâm dương vật thuộc về vợ vào trong hoa huyệt của một người phụ nữ khác. Đến nỗi dùng hết sức bình sinh mà chỉ có thể kiềm chế không đẩy hông thúc vào chứ không ngăn cản đối phương lắc mông kẹp chặt.

Tuy nhiên vào lúc này, khác với niềm vui sướng của Tô Niệm và sự áy náy của Trần Mặc Hàn, nghe thấy giọng nói của Tô Niệm, Tô Nguyệt Ánh ở đầu dây bên kia lại cảm thấy yên tâm, cho rằng bản thân đã suy nghĩ nhiều rồi. Cũng đúng, dù thế nào thì Mặc Hàn cũng không thể có quan hệ gì với Tô Niệm được.

Cô ta nghe người khác nói Tô Niệm bị gọi vào phòng làm việc, nếu có chuyện gì xảy ra thật thì sẽ không thể không có tiếng động, hoặc hẳn là sẽ không trả lời cuộc gọi của cô ta.

Có lẽ là bị la mắng đến khóc nấc lên. Khi nãy không nói chuyện, rất có thể vì sợ hãi. Đúng là một đứa vô dụng không làm nên trò trống gì.

Cảm xúc ổn định, giọng điệu của Tô Nguyệt Ánh càng lộ rõ vẻ chán ghét: "Im đi, cô thật biết giành vinh dự về cho nhà họ Tô đó. Mặc Hàn à, nên xử lý thế nào thì cứ làm như vậy, anh không cần phải nể mặt em..."

Tô Niệm lập tức tủi thân khóc to lên, nhưng thực tế là cô quay đầu lại nhìn Trần Mặc Hàn, nhíu mày, người đàn ông ở phía sau lập tức nhớ tới một câu mà cô từng nói: "Câm miệng? Phía dưới kẹp dương vật lớn của anh rể, làm sao mà câm miệng được chứ~~~"

Đồ dâm đãng!

Đầu dây bên kia, Tô Nguyệt Ánh còn đang nói gì đó nhưng Trần Mặc Hàn đã vô thức bị Tô Niệm hấp dẫn.

Sau một hồi cưỡi lên dương vật, cô chợt nhấc mông khỏi háng của hắn, vách huyệt vốn đã bị đâm thọc thành cái lỗ lộ ra ngoài, một lượng lớn chất lỏng dính nhớp nương theo từng lớp thịt non hồng dần chảy ra, biến thành từng sợi chỉ bạc nhiễu xuống thảm.

Từ dương vật của hắn đến cánh mông của cô, tất cả đều rất bừa bộn.

Sau đó Tô Niệm vươn tay kéo cà vạt của hắn, chủ động hé mở đôi môi anh đào, nhét vào trong miệng.

Hai má phồng ra, miệng bịt kín mít, dù phát ra âm thanh cũng chỉ là tiếng nức nở rất nhỏ, kết hợp với đôi mắt to ngập nước long lanh của cô, nhìn có cảm giác đáng yêu đến kỳ lạ, như đang nói: "Anh rể yên tâm, bây giờ em không nói được nữa rồi."

Làm xong hết, Tô Niệm bước đến phía trước bàn làm việc, nâng mông lên cao, bờ mông trắng nõn đong đưa theo bước đi, cảnh tượng này thật sự giống như cô đã miêu tả, nhân viên nữ khom người xuống nhặt món đồ ở dưới bàn làm việc...

Trần Mặc Hàn đứng bên trong văn phòng, dáng người như ngọc thạch, mũ áo gọn gàng, chỉ trừ chiếc áo không có cà vạt cùng khóa kéo quần đang mở toang, dương vật lớn lồ lộ bên ngoài, sưng to khiến người khác khiếp sợ, thân dương vật nổi đầy gân xanh phủ đầy nước dâm.

Bên tai loáng thoáng tiếng vợ nói chuyện, ánh mắt của hắn lại hướng thẳng xuống bên dưới bàn làm việc nhìn chằm chằm vào hoa huyệt của người phụ nữ khác. Bây giờ không có ai ở đây, đến cả Tô Niệm cũng quay lưng về phía hắn, miệng cô ngậm cà vạt nên sẽ không kêu lên được.

Cô thích nhất là những tình huống kích thích.

Còn hắn thích nhất là không bị ai nhìn.

Vậy mà ngay lúc này, hai người cùng lúc được thỏa mãn. Trần Mặc Hàn liên tục thở gấp, nhiều khi hắn sợ tiếng này sẽ chạy vào loa điện thoại, truyền đến đầu dây bên kia.

Ở góc nhìn này, hoa huyệt lõa lồ kia liên tục đóng mở theo nhịp thở, màu sắc của nó cũng càng lúc càng đẹp, nước dâm nhỏ giọt xuống nền cũng càng lúc càng nhiều. Ngay cả cúc huyệt đầy nếp gấp cũng theo đó mà co rút hai cái, thổi ra bong bóng bằng dâm thủy.

Trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo, ở tình cảnh không ai cưỡng ép, Trần Mặc Hàn cảm nhận rõ mỗi bước đi về phía cái lỗ nhỏ đỏ thắm kia, dương vật dưới háng hắn lại run lên một chút.

Lúc đi đến ngay sau lưng Tô Niệm, vợ ở đầu dây điện thoại bên kia đang kể tình hình của dự án phía Tây thành phố, nếu là ngày xưa thì hắn sẽ chăm chú lắng nghe và nêu ý kiến nhưng bây giờ hắn lại chẳng thể chờ đợi thêm một giây phút nào nữa, đỡ lấy dương vật cương cứng tím đen, động thắt lưng, thúc thật mạnh vào huyệt động nhỏ bé kia, giã nó!

HẾT CHƯƠNG 27.

P/s: H ngon thế này mà vote nỡ lòng thấp được sao??? Chị em đâuuuuu, dãyy 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info