ZingTruyen.Info

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

018: Bị đè "ép khô" trên đồ của chị ! (caoH)

tiemnhachanh


Edit: Chanh

Chanh đã trở lại sau bao ngày lười biếng đây, hehe. Đã để mọi người đợi lâu, hi vọng mọi người vẫn chưa quên mất truyện ^^

Nếu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha <3


Quyến rũ lâu như vậy, thời khắc mà Tô Niệm mong chờ cuối cùng cũng đến.

Gương mặt người đàn ông bình tĩnh như lưỡi đao, cơ trên cổ phập phồng gợi cảm, làn da thấm đẫm mồ hôi sáng lên. Dưới ánh sáng mong manh, toát ra dã tính khó tả.

Hai tay của Trần Mặc Hàn như kìm sắt giữ lấy mông cô, dương vật dưới háng hơi lùi ra. Sau đó phần hông mạnh mẽ bộc phát năng lượng lớn, bất ngờ đâm vào rút ra một cách điên cuồng.

Dương vật to lớn nhắm chuẩn xác và duy trì tốc độ đâm rút nhanh ra vào thật sâu trong mật huyệt nhỏ hẹp, sức công phá mạnh như thế căn bản là không cho đối phương cơ hội chống cự.

"Anh rể, ôi trời ạ... A a a... Anh làm... mạnh.. quá, sẽ... sẽ chết mất... Muốn chết...."

Tay Tô Niệm dùng sức chống lên cửa tủ quần áo, nhưng liên tục bị đâm khiến tay trượt lên trên. Tuy trên mặt cửa có lót sợi bông, có thể giảm bớt tiếng động ồn ào nhưng càng như vậy Tô Niệm càng chịu thêm nhiều lực khi va chạm. Đôi chân thon dài giống như hai sợi mì đang đong đưa, run rẩy. Bụng nhỏ càng lúc càng phập phồng kịch liệt hơn, bị cắm sâu đến trồi lên một gồ cao, hình dạng nhìn hết sức dữ tợn.

Dương vật lớn của anh rể cắm vào sâu bên trong, nộn huyệt lập tức co bóp giữ chặt "nó" lại. Lúc bị một lực lớn rút mạnh ra, mị thịt bên trong đành luyến tiếc nhả "nó" ra. Thế nhưng vì lực rút quá mạnh nên mị thịt cũng bị lôi theo, phần thịt non mềm hồng hồng lộ ra ngoài, đỏ lên. Cứ vậy từng đợt rồi lại từng đợt đâm thọc mãnh liệt dồn dập ập đến khiến một lượng lớn nước dâm cũng theo đó mà trào ra, hai túi tinh đập nước dịch thành màng bọt dâm dục chảy dài xuống theo khe mông.

"Phụt phụt." Hai tiếng vừa được vang liền nhận được lời cảnh cáo lạnh lùng của người đàn ông.

"Banh rộng cái động dâm đãng của cô ra."

Sắc mặt Trần Mặc Hàn cực lạnh, ngay cả khi đang thở dốc cũng cặn bã mà bày vẻ lạnh lùng ra lệnh cho cô. Tiếp đó hắn vơ lấy một chiếc áo lông chồn mặc cho những ngày đông đặt ở chỗ hai người giao hợp để giảm bớt tiếng va chạm.

Tô Niệm bị ép dùng tay vân vê môi dưới đã bị lộ ra ngoài. Chỗ đó đã sớm ướt đẫm nước dâm và dịch nhờn, ngón tay thỉnh thoảng còn chạm vào dương vật, vừa to vừa cứng, cấu tạo không giống của con người chút nào hết.

"Ưm... Trời ạ. Anh rể, đó là áo của chị, là cái áo mà chị gái thích nhất đó... Thật xin lỗi chị, nhưng vì để chị không nghe thấy tiếng hoa huyệt dâm dục đang bị anh rể điên cuồng "làm" nên em đành phải mượn dùng một chút... Ưm a... Đợi xong...Niệm Niệm sẽ giặt sạch cho chị, đến lúc chị mặc vào sẽ không ngửi thấy mùi nước dâm nữa~~~"

Trong đầu Trần Mặc Hàn vô thức hiện lên cảnh tượng đó. Vợ mặc vào chiếc áo lông chồn, gương mặt nhỏ trắng nõn chôn trong đám lông mà không hề biết cổ áo đã từng nằm dưới mông của người phụ nữ khác, là đạo cụ làm tình của chồng mình với một người khác.

Vì để che giấu âm thanh dâm đãng, trên áo sẽ dính đầy nước dâm thậm chí còn có thể dính cả tinh trùng đậm đặc của hắn...

"Ưh a... Anh rể, có phải anh cũng đang... nghĩ đến chuyện đó...phải không? Cao xanh ơi, anh lại to hơn rồi, anh cảm nhận được không? Có phải rất kích thích không? Hay là em không giặt nữa, vừa hay để cho chỉ ngửi được mùi dương vật và vị của tinh dịch... Ah..."

Tô Niệm không biết xấu hổ mà cợt nhả, ánh mắt Trần Mặc Hàn càng tối lại làm cho người khác xuất hiện ảo giác mình sắp bị xẻo thịt sống.

Bàn tay vốn giữ ở mông cô đột nhiên đổi vị trí. Dùng một tay đè cô xuống chồng quần áo đã được xếp gọn, mặc kệ việc đồ bị đụng đổ thành một nồi cháo bừa bộn chỉ trong chớp mắt. Trần Mặc Hàn kéo chân Tô Niệm lên cao, khiến mông vuông thành một góc chín mươi độ so với cơ thể. Thân hình cường tráng đè lên người cô, dương vật to lớn vuông góc với miệng huyệt.

Gằn từng chữ một. Tuy nghe rõ được giọng của Trần Mặc Hàn nhưng lại kèm theo sự đè nén dữ tợn:

"Cô rất xứng đáng bị "làm" đến chết!"

Dứt lời, gậy thịt nương theo hướng vuông góc mà đâm vào, nhắm chuẩn cứ như máy đóng cọc.

Hai chân Tô Niệm kẹt trong tủ đồ, bên dưới là một mớ quần áo hỗn độn. Trong không gian chật hẹp như vầy căn bản không thể tránh né được, chỉ có thể bị động mà tiếp nhận từng cú đâm rút điên đảo.

Gậy thịt vừa to vừa thô vừa cứng dùng sức đâm vào, từng chỗ mẫn cảm bên trong cô đều bị cây gậy nổi đầy gân xanh cọ xát, quy đâm xông vào hoa tâm nghiền một lượt, sau đó không lưu tình đâm vào cổ tử cung. Khoái cảm nóng bỏng bùng nổ từ điểm G lan ra khắp người, mãnh liệt đến đáng sợ.

"A a... Ưm... Ôi... A... A a a..."

Sảng khoái, làm tình với nam chính có thiên phú dị bẩm thật sảng khoái!!

Cả người Tô Niệm run lên, thịt non chỗ giao hợp bị chà đạp. Đối phương quá to, hoa huyệt như bị xẻ ra, càng kéo càng chặt, bị nghiền đến mỏi như. Thân gậy kia hình như vẫn còn tiếp tục, cứ xâm nhập từng chút một đến tận đỉnh khiến Tô Niệm nức nở, khóe môi chảy ra bao nhiêu lượng nước bọt cũng không biết.

Để giảm bớt khoái cảm kịch liệt quá mức kia, cô túm chặt lấy thứ dưới thân mình, như muốn xé rách hết quần áo của Tô Nguyệt Ánh.

Chị à, xin lỗi nha, đều do anh rể quá mạnh!!

Trần Mặc Hàn càng làm càng sung sức, dục vọng bị đè nén bùng lên như sơn băng địa liệt. Trong chớp mắt, đạo đức, ghét bỏ, hắn không thể khống chế nổi, trong đầu chỉ có đâm cô.

Vẻ nghiêm túc đứng đắn đã biến mất, giám đốc Trần lạnh lùng trong mắt mọi người hiện tại đang nhìn thẳng vào người phụ nữ trước mắt, nhìn hoa huyệt đáng thương. Sâu trong mắt hắn là hung tàn của loài sói, dường như muốn nuốt chửng người trước mặt không để sót lại phần nào.

Khoái cảm này còn hơn gấp mấy lần so với lần đầu.

"Đồ dâm đãng, cô muốn thế này phải không?"

Một tiếng khàn mỉa mai. Dường như hắn dùng hết sức để đè lên người phụ nữ, điên cuồng đâm vào, càng đâm càng sâu. Một hồi mưa rền gió dữ, nguyên cây thịt cỡ bự nhiều lần cắm vào tận tử cung như thể muốn xuyên qua vách rồi lại lao ra ngoài.

Tô Niệm không có khả năng chịu được như thế nào. Dù linh hồn cô có nhiều kỹ thuật làm tình nhưng thân thể của nguyên chủ cũng là lần đầu bị thứ to lớn như thế này đâm điên cuồng không chút lưu tình.

"Anh rể... A a a! Đừng sâu thế... A a... Ra mất... A!"

Không cần Tô Niệm làm gì, thân thể này đã sớm không chịu được muốn xin tha. Bụng nhỏ run lên, va chạm kịch liệt quá độ khiến cho cả hoa huyệt như muốn ra ngoài. Điện truyền khắp người, nhiều lần trước mắt hiện lên ánh sáng.

"Hừ. Đồ dâm đãng, tôi đâm chết cô!"

Phối hợp với từng đợt đâm điên cuồng vào đến tận sâu bên trong, ngón tay Tô Niệm bám chặt tay hắn đến mức xuất hiện cả vết máu. Cho dù cô có thét chói tai, cho dù bên dưới phun nước không ngừng, cũng không cản được hắn.

Thịt sâu bên trong cổ tử cung lại dò ra muốn Trần Mặc Hàn đâm vào để hắn bắn sớm nhưng lại bị trả thù tàn bạo hơn.

Dương vật to bự cắm vào, tần suất vô cùng lớn như muốn nổ tung khiến chỗ giao hợp nóng lên. Tiếng nước càng nhiều, tiếng va chạm cũng càng lớn, bọt nước văng tứ phía.

Điên cuồng. Ý thức Tô Niệm hoàn toàn hỗn loạn, sướng đến tận đỉnh, thậm chí còn lên đỉnh liên tục, đạt tới trạng thái ra liên tiếp.

Đâm vào bao lâu, ra bao nhiêu lần? Chẳng ai đếm được, cứ như dã thú đang động dục.

Có đôi khi, thời gian như ngừng lại. Đại não trống trơn mất đi khả năng suy nghĩ, cả người chìm trong trạng thái cao trào. Lại có lúc, thời gian như tăng tốc, mỗi một giây đều có khoái cảm kịch liệt ập đến, dục sinh dục tử.

Lúc Trần Mặc Hàn lại cảm nhận được cảm giác muốn bắn, lúc cây thịt ra vào nhanh nhất cũng là lúc hoa huyệt của người phụ nữ càng co bóp mạnh sau vô số lần cao trào. Lực hút khiến hắn run lên, miệng thở ra một tiếng, không chịu được khoái cảm dâng trào. Bên dưới cực kỳ sướng, lần đầu tiên hắn được lên đỉnh ở trong hoa huyệt của một người phụ nữ.

Không rút ra kịp, dương vật đè trong âm đạo, quy đầu mở ra tinh lực và dục vọng tích tụ bao năm phun trào hết ra ngoài.

Nhanh chóng, ấm áp, mềm mại, sung sướng, mất hồn... Vô số cảm giác mạnh đánh vào đại não, kịch liệt hơn gấp trăm lần so với dùng tay. Trần Mặc Hàn lấy lại tinh thần mới nhận ra cả hai đã sớm không kiểm soát được tiếng của mình, tủ quần áo dịch sang chỗ khác thậm chí cánh cửa còn đang chầm chậm mở ra.

Chỗ giao hợp hỗn độn, quần áo bên dưới quấn vào nhau, ướt sạch, không giống như tủ quần áo của vợ giám đốc mà giống một đống rác hơn.

Trong phòng yên tĩnh.

HẾT CHƯƠNG 18.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info