ZingTruyen.Info

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

012: Cùng anh rể trốn trong tủ quần áo.

tiemnhachanh


Editor: Chanh

Nếu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho truyện nha ^^

Sao cô ta dám!!!

Trần Mặc Hàn không nghĩ tới Tô Niệm lại dám to gan lớn mật đến vậy!

Hiện tại hắn vô cùng hối hận, đúng ra hắn không nên dính dáng gì đến loại phụ nữ này, lại càng không nên vì một ý nghĩ nhất thời mà để cô ta tự do bay nhảy, tự đem bản thân đẩy vào tình thế bế tắc như vầy.

Nếu không có chuyện trong phòng họp ngày hôm đó, cũng không có đoạn video này thì hắn đã có thể nói thật. Tình huống hiện tại đều do Tô Niệm quyến rũ hắn, chuyện này thật sự không phải ý muốn của hắn.

Nhưng có sự tồn tại của đoạn video này, mọi biểu cảm của hắn trong video đều đang không ngừng nhắc nhở Trần Mặc Hàn, cho dù hắn có tìm bao nhiêu lý do đi nữa hoặc muốn dừng trước bờ vực thì vẫn không thể nào che giấu được những việc làm sai lầm đã xảy ra.

Hắn hận Tô Niệm, nhưng hận nhất vẫn là bản thân hắn. Rõ ràng rất chán ghét cô vậy mà lại không thể khống chế được cơ thể.

Cho dù hắn có muốn thẳng thắn thú nhận tất cả mọi việc với Nguyệt Ánh, cũng không nên ở trong một hoàn cảnh tệ như vậy. Không thể để vợ hắn tận mắt chứng kiến, cô em gái ruột đang mặc đồ của mình ở trong phòng cưới của mình và đang ôm lấy chồng mình.

Tô Niệm nhìn sắc mặt hết trắng rồi lại xanh của Trần Mặc Hàn, không chút do dự mà tung ra đòn cuối cùng. Cô vòng tay qua ôm lấy cổ đối phương, hơi thở nhẹ nhàng phả vào tai người đàn ông: "Ây da, anh rể. Bình thường chị ấy vẫn luôn khinh thường em nhất, nếu chị ấy biết chồng của chỉ bị đứa em gái như em đoạt mất, sợ là sẽ nổi điên lên đó... Em rất muốn dạy cho chị gái biết một ít cách để hút tinh dịch của anh rể nha, để chị ấy cũng học cho tốt một chút ∽∽"

Trong mắt người phụ nữ trước mặt chứa đầy sự mong đợi, từ sợi tóc đến từng ngón chân đều lộ ra hơi thở "Tôi là một người phụ nữ hư."

Cơn tức giận dâng trào trong lồng ngực, giờ phút này Trần Mặc Hàn hạ quyết tâm tuyệt đối không thể để Tô Niệm được như ý nguyện, không thể để cho Nguyệt Ánh nhìn thấy cô ta! Bằng không dựa vào độ ác liệt này của Tô Niệm, sợ là cái gì cũng có thể nói ra được.

Vài giây trước khi cánh cửa bị đẩy ra, Trần Mặc Hàn mở cửa tủ quần áo, ôm Tô Niệm trốn vào trong. Kẹp chặt người cô lại rồi dùng tay trái kéo cà vạt ra nhét vào miệng cô, giọng điệu lành lạnh: "Tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám phát ra một chút âm thanh nào nửa đời sau của cô nhất định sẽ rất thê thảm!"

Cùng lúc đó, 008 run rẩy: Chủ nhân, giá trị chán ghét của nam chính là 100...

Về phương diện khiến nam chính chán ghét, chủ nhân nhà nó đúng thật rất trâu bò.

Nhưng Tô Niệm lại đang cười: Bé 8, mi đã nói hắn rất chán ghét ta, vậy cái giá trị này có tăng hay không cũng không có gì quan trọng với khác nhau hết.

008 khâm phục sự bình tĩnh của Tô Niệm, biến thái đúng là biến thái mà. Bất luận lúc nào cũng ưu tiên tình dục trước.

Đương nhiên Tô Niệm cũng không phải không nắm chắc mà đi kích thích đối phương. Cô biết chắc là Trần Mặc Hàn sẽ không thật sự xử lý cô. Người này ngoài miệng tuy nói lời hăm dọa nhưng thực tế ngay cả khi vội vàng trốn vào trong tủ quần áo, cũng theo thói quen dùng tay đỡ lưng cô để khỏi bị va vào giá treo quần áo phía sau. Vào lúc đó, Tô Niệm là người hắn chán ghét hay yêu thương đã không còn quan trọng nữa, tất cả chỉ là làm theo bản năng.

Mười năm như một ngày, luôn phải chịu đựng dục vọng đã tăng gấp mười lần cũng không phải là chuyện đơn giản. Rất vất vả mới tìm được thuốc giải mà hắn còn có thể nhịn được, thậm chí lý trí muốn chấm dứt mối quan hệ sai trái này, thật sự đã khiến Tô Niệm phải lau mắt nhìn.

Cũng khó trách số phận của hắn lại trở thành nam chính của thế giới này.

Phân tích từ một góc độ nào đó, trời sinh Trần Mặc Hàn đã là một người thích đặt ra giới hạn cho bản thân. Hắn đối với bản thân, đối với phụ nữ, thậm chí đối với những người xung quanh cũng đặt ra đủ loại giới hạn. Ví dụ như kiềm chế, hiền lành, rồi siêng năng...

Hắn tự đặt ra cho bản thân một bộ phép tắc sống, nên khi hắn làm một việc nào đó lệch khỏi quỹ đạo vốn có, lại còn chạm vào người phụ nữ hoàn toàn không phù hợp với những yêu cầu của hắn nên hắn mới dễ dàng nổi nóng và mâu thuẫn đến vậy .

Hắn ở giữa lý trí và dục vọng giãy giụa đấu tranh. Càng không tìm thấy được ưu điểm nào ở Tô Niệm càng chứng minh được rằng là do bản thân hắn sở thích đặc biệt, lập tức làm hắn càng thêm tự ghét bỏ chính bản thân của hắn hơn.

Vào những lúc này, nếu Tô Niệm thật sự có lòng muốn công lược hắn, chỉ cần thúc đẩy cảm xúc, tự khoác lên mình một hai tính cách khiến cho người ta yêu thích thì đây chính là một cơ hội tốt.

Nhưng mà nhiệm vụ của Tô Niệm không phải là công lược, mục đích hôm nay của cô chỉ có một, dùng mối quan hệ khó chấp nhận nhất để yêu đương vụng trộm, phá vỡ tất cả kỳ vọng của Trần Mặc Hàn, phá vỡ đi cái ý thức đạo đức quá mức của hắn và làm cho hắn thấy được cô không giống với những nhận thức trước kia của hắn

Chỉ khi sự chán ghét lên tới đỉnh điểm nhưng cơ thể lại không kiềm chế được, thì dưới tác động của hiệu ứng cửa sổ vỡ mới có thể đem dục vọng cùng tình cảm hoàn toàn tách rời, như vậy nhiệm vụ của Tô Niệm mới có khả năng tiếp tục lâu dài được.

Trong tủ quần áo chật hẹp, Tô Niệm đem hai chân của cô vòng qua eo Trần Mặc Hàn, theo sống lưng nam nhân hướng về phía trước, ngón chân nhẹ nhàng chà sát, bầu không khí mờ ám tỏa ra từ chỗ bọn họ tiếp xúc rồi dần dần lan rộng ra khắp nơi trong tủ.

"Không phải tôi đã nói cô đừng nhúc nhích rồi sao?"

Ánh sáng bên ngoài vốn dĩ đã tối, giờ xuyên qua khe hở của tủ chiếu vào càng trở nên tối tăm hơn khiến cho ánh mắt sắc bén của Trần Mặc Hàn trở nên suy yếu một chút, ngược lại khi nhẹ giọng nói chuyện tiếng thở dốc cố đè nén lại đặc biệt rõ ràng.

Hai tay Tô Niệm vẫn còn bị đè nặng, cái miệng nhỏ nhắn bị cà vạt chặn lại, lúc này mới cong mắt nhìn chằm chằm vào cánh tay của người đàn ông, chu chu môi.

"Đừng có nghĩ nữa, tôi sẽ không thả cô ra đâu!"

Tô Niệm nhướng mày, ngón chân sơn đỏ càng thêm lộng hành, trình độ hiểu biết của cô đối với cơ thể của đàn ông đã không cần thiết phải nói nhiều. Tất cả chỗ cô chạm đến đều có thể làm gân cốt của người đó trở nên tê dại.

Đặc biệt là vị trí sau eo, mỗi lần Tô Niệm dẫm chân lên là có thể cảm nhận được chỗ cơ thể hai người đang dán sát vào nhau, khu vực đó lại cương cứng và nóng hơn một chút.

Ồ, côn thịt lớn của anh rể vẫn luôn mạnh mẽ như vậy nha.

Trần Mặc Hàn đè chặt tay người phụ nữ hơn, gân xanh và mồ hôi trên trán biểu hiện hắn bây giờ đang khó chịu đến cỡ nào, lại là loại cảm giác đó. Dường như chỉ cần ở bên cạnh người phụ nữ này là máu trong người hắn lại bắt đầu sôi trào và nóng nảy, kêu gào muốn chọc thủng hàng rào.

Ba ngày nay, hắn đã suy nghĩ rất nhiều. Một mặt thì chán ghét Tô Niệm, mặt khác dục vọng mãnh liệt lại vượt xa sức tưởng tượng của hắn. Trước đây hắn thường tự nói với bản thân cứ xem như đang đi gặp bác sĩ để khám bệnh nhưng không có ai lúc khám bệnh lại mất lý trí đến vậy, không khác gì dã thú.

Chính vì nhận ra bản thân có xu hướng mất không chế, nên hắn mới muốn cắt đứt hết mọi thứ. Nhưng không ngờ lại trở nên dây dưa hơn, giống như khoảng cách lúc này giữa bọn họ vậy.

Vốn dĩ đây là tủ quần áo của vợ chồng hắn, ban đầu dùng để treo áo khoác của hai người, nhưng lúc này lại tràn ngập mùi hương của người phụ nữ này. Hương thơm ngọt ngào thừa cơ hội xộc vào toàn thân hắn, lưng của cô dựa vào giá treo quần áo do đó ngực cô cũng dán lên ngực hắn, chuyển động theo từng nhịp thở. Mà điểm chết người chính là chân cô ở phía sau hắn đang không ngừng cọ sát, linh hoạt mở vạt áo của hắn ra làm da thịt của cả hai hoàn toàn dán vào nhau...

Trần Mặc Hàn phải thừa nhận rằng, so với Tô Niệm thì hắn thích cơ thể của cô hơn.

Một dòng điện sinh ra từ nơi hai người dán vào nhau như đang chạy loạn ở trong mạch máu, cuối cùng hướng tới vị trí dưới thân, phản ứng của cơ thể thô bạo mà trực tiếp, không có cách nào khống chế được.

Không, không thể nhúc nhích. Nguyệt Ánh đang ở bên ngoài, hắn không thể lại làm chuyện có lỗi với vợ được.

Trần Mặc Hàn hít một hơi thật sâu, ép xuống tất cả tạp niệm, dần dần bình tĩnh lại.

Nhưng không đợi hô hấp của hắn hoàn toàn vững vàng, bàn chân rực lửa kia bất ngờ di chuyển đến mông hắn, ngón chân cách một lớp vải cố sức chen vào giữa kẽ mông của hắn.

!!!

Người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì!!!

Trần Mặc Hàn dù có bình tĩnh tới đâu cũng không thể chịu đựng được nữa. Hắn đưa một tay ra sau bóp mạnh lấy bàn chân đấy, dùng một lực như muốn bóp nát mắt cá chân của Tô Niệm. Cùng lúc, mọi cơ bắp trên cơ thể hắn đều phát ra sức mạnh, sẵn sàng đối phó với việc Tô Niệm làm ầm ĩ bất cứ lúc nào.

Nhưng mà, không có chuyện gì xảy ra cả.

Rõ ràng có cơ hội giãy giụa nhưng Tô Niệm lại không nhúc nhích, chỉ chu môi với hắn lần nữa.

Trần Mặc Hàn khẽ rũ mắt, hắn cũng biết cứ giằng co như vậy cũng không phải cách. Thay vì dốc hết sức lực để khống chế Tô Niệm chi bằng nghĩ cách làm Nguyệt Ánh rời đi trước đã. Hơn nữa lúc này bình tĩnh suy nghĩ lại, nếu mục đích của Tô Niệm là để cho Nguyệt Ánh phát hiện thì cô đã làm khi quay được đoạn video kia rồi chứ không cần phải đi một vòng lớn như vậy.

Do vụ bắt gian bất ngờ này làm cho hắn luống cuống tay chân.

Một lát sau, hắn lấy cà vạt trong miệng cô ra, nước miếng tiết ra làm ướt cả cà vạt, Tô Niệm ghé vào tai Trần Mặc Hàn, nhỏ giọng hỏi:

"Anh rể, cúc huyệt của anh nhạy cảm vậy sao? Chọc một cái đã run lên!"

HẾT CHƯƠNG 12.

=)))) Edit xong ngồi đọc lại chương này mà niệm phật giùm anh Hàn. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info