ZingTruyen.Com

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

011: Bắt gian chồng với em gái.

tiemnhachanh

Editor: Chanh

Nếu yêu thích hãy để lại 1 vote ủng hộ Chanh nha ^^ 

Chương này dài edit đuối kinh khủng, nếu lượt vote cao ngày mai tiếp luôn thêm chương 12 luôn nha ^^

008 lặng lẽ cất sổ tay nhiệm vụ.

Đây là quyển sổ nhiệm vụ nó đã tải ở mục công việc của tổ Nữ Phụ trước khi đi.

Bên trong có một dòng cảnh cáo được in đậm: [Một khi nữ phụ và nam chính nảy sinh hành vi thân mật với nhau, cảm xúc của cả hai rất dễ bị ảnh hưởng. Lúc này hệ thống cần phải nhắc nhở ký chủ chấn chỉnh lại tâm lý, đừng nên nam chính, đồng thời phải chú ý đến biến hóa ở cột giá trị chán ghét của nam chính. Tránh xảy ra việc nam chính yêu nữ phụ dẫn đến nhiệm vụ bị hủy.]

Trần Mặc Hàn là nhân vật nam chính của một thế giới nhỏ, bởi vì giá trị tình dục tăng gấp 10 lần nên phải chịu đựng đủ kiểu tra tấn đặc thù của dục vọng. Thế nên một khi hắn đã được "thỏa mãn", trong lòng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. 

Từ lúc bắt đầu vào phòng họp, 008 luôn chú ý đến giá trị chán ghét của Trần Mặc Hàn. Tận mắt chứng kiến nó từ 80 từ từ giảm xuống 60, dao động chập chờn rồi cuối cùng dừng lại ở mức khoảng chừng 70. Vốn dĩ 008 đã cẩn thận chuẩn bị vài kế hoạch, hy vọng thuyết phục được ký chủ cố gắng đừng để những thay đổi của nam chính lừa. 

Không ngờ rằng chỉ với một câu nói, Tô Niệm đã khiến giá trị chán ghét của nam chính tăng lên vùn vụt. Trực tiếp đạt đến 90 điểm, oán hận dồn dập kéo tới.

Đừng nói Trần Mặc Hàn căm ghét ký chủ, ngay cả 008 cũng cảm thấy vẻ mặt lúc đó của Tô Niệm - cái vẻ mặt kiêu ngạo tự cao ấy khiến người ta cực kỳ muốn tán cho cô hai cái.

008 im lặng, không phải là nó đã bị trói buộc với một người vừa phản diện vừa nham hiểm rồi chứ?....

Kết quả vừa mới hoàn thành xong bước đầu trong nhiệm vụ, thành công giúp nam chính giải tỏa dục vọng lại bị đuổi đi y hệt như lần đầu.

Không, lần này còn thảm hại hơn so với lần đầu. Cô đã ngồi xổm dưới gầm bàn một lúc lâu nên không thể đứng vững được, quần áo xốc xếch, mồ hôi đổ đầy người, trên người vẫn còn dính một ít chất lỏng trắng đục, môi cũng hơi sưng đỏ. Đây hoàn toàn là bộ dạng thảm thương do bị giày vò làm nhục.

008 hơi suy nghĩ cẩn thận về việc làm thế nào để an ủi Tô Niệm, dù sao thì đây cũng là nhiệm vụ của bọn họ. Thế giới này vai chính quá ít mà vai phụ lại quá nhiều, ở Tổng cục điều hành hệ thống có câu: muốn lĩnh hội được sắc thái rực rỡ của hàng nghìn hàng vạn thế giới nhỏ, xin hãy từ bỏ kiêu ngạo cùng với chấp niệm.  

Mặc kệ người làm nhiệm vụ tài giỏi ghê gớm tới cỡ nào, một khi đến thế giới nhiệm vụ trở thành nhân vật phụ thì cho dù có bị hiểu lầm, bị chèn ép hay bị sỉ nhục... đó cũng là con đường mà người đó phải đi. Kí ức và vinh quang chẳng qua chỉ là xiềng xích mà thôi.

Tuy nhiên chưa đợi 008 kịp nghĩ ra nên nói gì thì đã thấy Tô Niệm cầm điện thoại có thông báo chuyển khoản với vẻ mãn nguyện rồi duyên dáng rời đi, bắt đầu một cuộc sống giàu có sung sướng.

500 vạn có ý nghĩa thế nào? Nếu là trước đây 008 sẽ nghĩ nó có nghĩa là nợ nần, hoặc có lẽ nó là số tiền mà cả đời của một người ở cái thế giới nhỏ này khó có thể kiếm được. Ý nghĩa của việc sống thoải mái không phải lo cơm áo gạo tiền.

Nhưng sau hôm nay 008 mới biết, ý nghĩa của 500 vạn chính là một tấm thẻ thường niên* SPA cao cấp + phòng khách sạn sang trọng ở thành phố A + bữa ăn kiểu Pháp và loại rượu hàng đầu + hai cậu trai xoa bóp mát xa trẻ đẹp... 

*Niên: năm (năm trong ngày/tháng/năm)

Nếu không phải hệ thống có cấm chế* nói không chừng còn thêm cả phí qua đêm của hai cậu trai kia nữa.

*Cấm chế: hiểu đại khái là có một loại nặng lượng hữu hình hoặc vô hình nào đó mà nhiệm vụ của nó là bảo vệ một khu vực hoặc vật nào đó đồng thời ngăn cản sự xâm nhập của tác nhân bên ngoài. Hiểu đơn giản là: thiết lập luật cấm không để cho Tô Niệm làm chuyện gì vượt ngoài phạm vi nhiệm vụ.

Không gian sang trọng lãng mạn, dịch vụ hiện đại tiện ích có đủ mọi thứ, sơn hào mĩ vị nhiều không kể hết... Trơ mắt nhìn Tô Niệm tiêu xài hoang phí hết sạch số tiền đó, 008 vô cùng sợ hãi.

【008: 500 vạn này không phải dùng để trả nợ cờ bạc hả?】

Tô Niệm rất bình tĩnh, cô nằm ngửa trong lòng ngực của cậu trai tuấn tú, được cậu ta xoa bóp tỉ mỉ, hết lần này đến lần khác há miệng ăn nho mà không cần động tay động chân, chỉ cần liếc mắt nhìn cũng đủ ghẹo hai cậu trai kia mặt đỏ tía tai.

【Tô Niệm: Bé 8 à, ta cũng đâu có muốn vậy nhưng chúng ta phải tìm một cái cớ hợp lý để tiếp tục tiếp cận anh rể chứ. Ta đành chịu thiệt, vất vả hơn một chút, nhanh chóng tiêu hết tiền!】

008: ...Đúng là cô đã quá vất vả rồi.

Với sự "vất vả cần cù" ấy thì sau ba ngày ba đêm đã hết sạch số tiền 500 vạn.

Thần kinh của 008 lại bắt đầu căng thẳng, giá trị chán ghét cao như vậy còn có thể thu phục được nam chính không? Rồi lỡ bọn cho vay nặng lãi tìm tới nhà, Tô Niệm có ứng phó được không? Nếu bị cưỡng ép phải làm diễn viên đóng phim nóng thì nam chính có ra tay cứu giúp không? 

Nhận thấy những vấn đề đang phải đối mặt đã nhiều hơn so với lúc đầu, 008 bối rối. Những người làm nhiệm vụ khác càng làm càng dễ, nhưng tại sao đến lượt Tô Niệm làm lại ngược lại?

Chẳng sao cả, vị chủ nhân này của nó là dân chuyên trong dân chuyên, nhất định sẽ làm được thôi. 

008 tự an ủi bản thân, nhưng khi nó định hỏi làm thế nào để bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo thì phát hiện chủ nhân nhà nó cực kỳ thuận tiện bảo nó làm lại chuyện y như lần đầu tiên.

Lần đầu tiên? Ý là gửi tin nhắn giả làm Tô Nguyệt Ánh?

Bộ não của 008 lại rơi vào trạng thái đình trệ, thậm chí còn nghi ngờ Tô Niệm đang chây lười một cách tiêu cực.

【008: Chủ nhân, căn cứ theo mô phỏng của hệ thống thì tỉ lệ khả năng Trần Mặc Hàn bị lừa lần nữa là 0】

Tô Niệm nuốt một quả nho bóng loáng với vẻ thoải mái dễ chịu, trong lời nói lộ ra vẻ lười biếng không thèm để tâm: Đừng lo, sẽ thành công thôi~~

------------------

Khi lần thứ hai Trần Mặc Hàn nhận được tin nhắn của vợ, câu chữ vẫn giống hệt như đêm hôm đó, sự mỉa mai thoáng hiện lên trong đôi mắt sâu thẳm.

Tô Niệm thật sự nghĩ rằng hắn sẽ bị mắc mưu tới hai lần?

Trần Mặc Hàn vốn dĩ không muốn đáp lại, nhưng nghĩ một hồi, hắn quyết định tương kế tựu kế tự mình sửa chữa sai lầm.

Sau ba ngày chấn tĩnh, hắn đã xác định được tâm tư của bản thân. Quả thật lúc trút bỏ được hết dục vọng rất thoải mái, nhưng chỉ cần nghĩ đến bộ dạng tham lam và đạo đức giả của người phụ nữ khi đang chế giễu Nguyệt Ánh, hắn lại thấy cổ họng như thể bị hóc phải thứ gì đó.

Ngu xuẩn hám tiền, không học vấn cũng không nghề nghiệp, lại còn là loại người nham hiểm thấp kém, mỗi một điều đều liên tục khiêu chiến giới hạn của hắn.

Dù sao giao dịch sai lầm đó cũng đã kết thúc, sau này hắn sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm tương tự nữa. Tuy đã "giải tỏa" một lần thì về sau sẽ khó kiềm chế được dục vọng hơn nhưng hắn tuyệt đối sẽ không "đụng" vào Tô Niệm nữa.

Nhưng đoạn tin nhắn này cho thấy người phụ nữ tham lam đó vẫn còn muốn tiếp tục.

Vậy càng không thể để cô ta tiếp tục xằng bậy nữa!

Đương nhiên hắn sẽ không làm quá mọi chuyện lên, chỉ cần Tô Niệm chịu rời khỏi thành phố A hắn sẽ cho cô thêm một khoản tiền nữa cộng với tiền hoa hồng của nhà họ Tô cũng đủ để cô sống một cuộc đời an nhàn không phải lo cơm áo gạo tiền.

Tuy Trần Mặc Hàn đã có chuẩn bị nhưng khi về đến nhà, lên tầng hai và đối mặt với cảnh tượng giống hệt với ngày hôm đó - ánh đèn mờ ảo, mùi hương thuần khiết của rượu vang đỏ cùng với Tô Niệm đang vểnh mông nằm trong phòng, hắn vẫn cảm thấy thật nực cười.

Cô ta vẫn dùng cái chiêu cũ rích đó.

Lần này Trần Mặc Hàn không uống rượu vang đỏ mà đi thẳng tới bên giường, giọng điệu lạnh như băng: "Cút!" 

Không khí im ắng khoảng một giây, sau đó một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Mặc Hàn, anh hung dữ quá đi mất ~~ "

"Đừng có nói chuyện bằng giọng của Nguyệt Ánh!"

Đến bây giờ, Trần Mặc Hàn sẽ không nhầm lẫn giữa hai người họ nữa. Cho dù giọng nói giống nhau như đúc nhưng Nguyệt Ánh chưa bao giờ nói chuyện mà kéo dài âm cuối.

Không hổ danh là nam chính của thế giới nhỏ, khi Trần Mặc Hàn tức giận thật, ngay cả 008 cũng cảm nhận được áp lực từ lời nói ấy, nó khiến người khác sợ hãi không dám đối đầu với hắn. Nhưng Tô Niệm khác, cô dường như không nhìn ra người đàn ông đang không vui. Cô làm như không biết gì rồi xoay người nằm sát xuống mép giường, đối mặt nháy mắt quyến rũ Trần Mặc Hàn, đổi về lại giọng thật của mình: "Anh rể thật hung dữ, người ta chỉ muốn cùng anh ôn lại chuyện cũ thôi, tiếp tục mối duyên phận trước đó~~~"

Nhắc tới chuyện nhầm lẫn lần trước, Trần Mặc Hàn càng thêm tức giận, giọng nói bén nhọn như mang theo dao băng lạnh buốt: " Tô Niệm, tôi nhớ tôi đã cảnh cáo cô không được bén mảng đến căn phòng này rồi, càng không cho phép cô mặc đồ của Nguyệt Ánh! Cô thật sự cho rằng tôi không có cách trị được cô sao?" 

Người đàn ông cao 1m85 đứng trước giường, nhìn từ trên cao xuống, khí thế chèn ép người. Từng cái cúc áo trên người hắn được cài ngay thẳng, trong đôi mắt sâu thẳm ánh lên vẻ tức giận và khinh thường, cứ như một vị thần cao quý căn bản không thèm để người phụ nữ đang trần truồng nằm trên giường vào mắt.

Tô Niệm thích loại chênh lệch này. Đối phương càng kiêu ngạo càng làm người ta muốn chinh phục.

Cô liếm môi: "Anh rể, mỗi lần anh hung dữ đều rất ngầu nha. Lần trước lúc anh "làm" cái miệng nhỏ của em cũng giống vậy, anh càng giận, phía dưới lại càng to. Mạnh mẽ muốn chết người ta luôn vậy đó~~~ à đúng rồi, em còn có bất ngờ muốn cho anh xem đây~~~~"

Nói xong, Tô Niệm vuốt mở khóa điện thoại, phát một đoạn video——

Từ trong màn hình tối đen có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của người đàn ông, ngoài ra còn có âm thanh của chiếc bàn bị va chạm tới nỗi rung chuyển... Tiếng động ngày càng lớn, ngày càng dồn dập rồi cuối cùng giống như vượt qua một loại rào cản nào đó và đạt đến đỉnh.

Cuối video màn hình đột ngột sáng lên, toàn bộ là hình ảnh dáng vẻ của người đàn ông đang nhắm hờ mắt sau khi xuất tinh.

Sao lại có đoạn video này?

Không chỉ mặt Trần Mặc Hàn cứng đờ mà ngay cả 008 cũng ngây dại ra. Nó mở lại hình ảnh ngày hôm đó từ hệ thống, nhìn lại lần nữa mới phát hiện ra rất nhiều chi tiết. Lúc diễn dáng vẻ tham tiền kiểm tra tin nhắn chuyển khoản, Tô Niệm đã "vô tình" mở camera của điện thoại lên... Sau đó, chờ lúc Trần Mặc  xuất tinh lại tiếp tục "không cẩn thận" mà bật công tắc đèn...

Chuyện này, chuyện này... hóa ra tất cả đều không phải là ngẫu nhiên...

Ánh mắt Trần Mặc Hàn chuyển từ lạnh lùng sang kinh ngạc, kế đó hắn hận bản thân không thể bóp chết Tô Niệm ngay lập tức, từng câu từng chữ nói ra như thoát ra từ kẽ răng:

"Cô nghĩ rằng thứ này có thể uy hiếp được tôi?"

008 run lẩy bẩy, nó hối hận vì không nhắc nhở chủ nhân rằng Trần Mặc Hàn chẳng phải dạng nhân vật liêm chính gì. Hắn thuộc kiểu người có thù tất báo, cũng có lúc tàn nhẫn độc ác và quan trọng nhất là hắn ghét nhất việc bị người khác bày mưu tính kế, đe dọa.

Lúc này giá trị chán ghét đã từ 90 tăng lên 95, thậm chí vẫn còn tiếp tục tăng.

Trần Mặc Hàn thật sự tức giận tới đỉnh điểm, hắn bị người phụ nữ mà bản thân vẫn luôn coi thường tính kế. Hiện tại hắn chỉ thấy dáng vẻ mình mê muội sung sướng xuất tinh trong video cực kỳ ngu xuẩn và ghê tởm. 

Hoàn toàn mất kiên nhẫn, hắn dùng một tay túm lấy Tô Niệm đang nằm trên giường lên, không nói thêm bất cứ lời nào kéo thẳng ra cửa, đồng thời mở điện thoại gọi cho trợ lí Vương. Đoạn video này, cô tuyệt đối sẽ không có cơ hội truyền ra ngoài, cũng đừng mơ có cửa trở về nước được nữa.

Nhưng chưa kịp chạm vào tay nắm cửa, hắn đã nghe thấy tiếng giày cao gót đi trên mặt đất.

"Lộc cộc! Lộc cộc!" tiếng bước đi nhẹ nhàng nhanh nhẹn uyển chuyển, nghe tiếng động có thể đoán ra đã bước lên bậc thang cuối cùng, chẳng mấy chốc sẽ tới trước cửa.

Cùng lúc đó, người phụ nữ đang bị túm kéo đi cũng quấn lên trên người hắn, giọng nói quyến rũ hưng phấn của Tô Niệm vang lên: "Anh rể, quên chưa nói với anh, em còn giúp anh hẹn gặp chị gái nữa~~"

Tô Niệm vừa dứt lời, tiếng bước chân liền dừng lại ngay trước cửa phòng, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, sau đó là giọng nói kèm theo ý cười dịu dàng của Tô Nguyệt Ánh:

"Mặc Hàn? Rốt cuộc là bất ngờ gì, sao anh lại bí mật như vậy ~~"

Tô Niệm chớp chớp mắt - Bắt quả tang chồng với em gái có tính là một bất ngờ lớn không!

HẾT CHƯƠNG 11.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com