ZingTruyen.Info

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

009: Có thể để mọi người nghe tiếng em đang mút dương vật không?

tiemnhachanh

Editor: Chanh

^^Nếu yêu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nhe


"Đứng lại, kỷ luật khi mở họp đâu hết rồi? Tất cả ngồi về chỗ hết cho tôi!"

Sếp lớn lạnh lùng tàn nhẫn quát lớn khiến mọi người đứng đơ tại chỗ, sắc mặt của Trần Mặc Hàn tái nhợt, tay cũng nổi cả gân xanh. Trong giọng nói còn ẩn chứa sự thống cứ như đang phải gắng sức kiềm chế điều gì đó.

Ngay cả trợ lí Vương - người đang lo lắng cho tình trạng sức khỏe của ông chủ- cũng bị ánh mắt sắc bén ấy làm cho bối rối. Trong đầu chợt nảy sinh ra ảo giác: cuộc họp ngày hôm nay không giống những cuộc họp định kỳ nửa tháng một lần, mà là một cuộc họp quyết định sự sống chết của Trần Thị. Cuộc họp tuyệt mật không chấp nhận dù chỉ một chút sai phạm, mỗi phút trôi qua đều tương ứng với hàng trăm triệu.

Mọi người ngơ ngác quay về vị trí của mình, trợ lí chuẩn bị tắt đèn cũng rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Chỉ có Tô Niệm đang nằm bò dưới gầm bàn là càng lúc càng cảm thấy mãn nguyện. Đôi mắt quyến rũ cong lên - anh rể thật ngang ngược. Kỷ luật cuộc họp của anh bao gồm cả việc được ngậm dương vật á? Vậy em có thể nhanh hơn một chút không? Có thể để mọi người nghe thấy tiếng em đang mút dương vật không?

Mồ hôi lạnh của Trần Mặc Hàn nhanh chóng nhỏ giọt toát ra. Người phụ nữ này rõ ràng đang cố ý, giọng cô quá mà cả phòng họp lại vì hắn vừa mới tức giận nên cực kỳ yên lặng. Nếu cứ tiếp tục cầm cự như vầy thì tiếng "chùn chụt" lúc cô mút dương vật chắc chắn sẽ bị nghe thấy.

Trần Mặc Hàn đành phải dùng một tay ngăn cái đầu đang lắc lư của người phụ nữ bên dưới lại.

Ở ngay giây tiếp theo, Trần Mặc Hàn ý thức được kỹ năng của Tô Niệm không gói gọn trong chữ "tốt" để đánh giá được nữa. E rằng buổi tối hôm giả trang thành Nguyệt Ánh, cô chỉ thể hiện chưa tới 1 phần 10 kỹ năng thật của mình.

Hiện tại đầu cô đã bị hắn đè chặt, trong khoang miệng lại ngậm cả cây thịt to lớn. Vốn dĩ có muốn nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích được. Chẳng biết Tô Niệm làm thế nào, lại có thể linh hoạt cuộn đầu lưỡi thành hình chữ U rồi lại thành chữ O thậm chí còn đảo được thành S. Mặc dù những chỗ khác không cử động nhưng chỉ dựa vào một cái lưỡi nhỏ đã có thể càn quét khắp nơi khiến cho phần eo của hắn run lên, gần như sắp phát điên.

Suýt chút nữa đã rên lên "quá tuyệt" ở trước mặt tất cả mọi người.

"Ừm ... bệnh cũ, dạ dày hơi đau... còn ngây ra đó làm gì? Tắt đèn, tiếp tục cuộc họp!"

Đã không thể dừng lại, nếu ngay lúc này đột ngột kết thúc cuộc họp để mọi người rời đi sẽ càng đáng nghi hơn. Điều quan trọng là hắn không thể nhịn thêm một giây một phút nào nữa, chỉ có thể lập tức tắt đèn mới che giấu được cơn khoái cảm đang khó kiềm chế. 

Lần đầu tiên trong đời Trần Mặc Hàn cảm thấy hối hận, lẽ ra khi đợt họp đầu tiên vừa mới kết thúc nên nghe theo Tô Niệm mà dừng lại thì đã không phải chật vật thế này trước mặt mọi người.

——————

Trần Mặc Hàn tưởng rằng sau khi tắt đèn, tình hình sẽ chuyển biến tốt hơn.

Lúc đầu đúng thật là như vậy, mặc dù cấp dưới có lo lắng cho sức khỏe của hắn nhưng đều biết rõ Trần tổng một khi làm việc đều ở trạng thái "không muốn sống" là hết sức chuyện bình thường, thế nên cũng không nghi ngờ gì.

Nhưng chính vì ở trong bóng tối, người phụ nữ kia như được mở ra hai mạch Nhâm Đốc*, hai má co bóp đều đặn ra sức mà mút vào, chiếc lưỡi linh hoạt liếm hết từng khe hở bên trong. Luôn có thể uốn lượn biến hóa thành những hình dạng mà Trần Mặc Hàn không thể tượng tượng nổi, dương vật được bao bọc ở nhiều góc độ khác nhau, cực kỳ xảo quyệt và cực kỳ mất hồn. 

Trong giây phút ấy, Trần Mặc Hàn hơi có cảm giác giống như lần đầu tiên điều trị ở bệnh viện, lúc bị dòng điện chạy vào người, khoái cảm ào ạt tràn ngập trên thân gậy. Tuy nhiên so với máy móc thì khả năng khống chế lực của Tô Niệm tốt hơn nhiều. Cô có thể tấn công nhiều điểm cùng lúc: niệu đạo, quy đầu, gân xanh, túi tinh... Tất cả những chỗ này đều là điểm bùng nổ, nó khiến cho dòng điện di chuyển liên tục, thậm chí còn không ngừng gia tăng.

Làm sao có thể? Mới chỉ liếm thôi mà? Làm sao có thể làm được tới mức này kia chứ?

Những thay đổi trong cơ thể khiến Trần Mặc Hàn cảm thấy bất lực không thể giải thích được. Hắn há miệng thở hổn hển, hơi thở gấp gáp nóng rực, cũng may đèn đã tắt nên không có ai nhìn rõ được nét mặt hắn, cũng không ai biết được hắn đã đắm chìm vào bể dục đến cỡ nào.

Đang lúc khoái cảm cao trào bất ngờ mọi động tác phía dưới bỗng dừng lại.

Thú vui xấu xa của Tô Niệm trỗi dậy rồi, một hai phải làm cho người đàn ông căng thẳng hơn. Tô Niệm nhả "cây hàng" to lớn đáng sợ ra rồi ỷ vào không gian tối mờ để che giấu, cô chui nửa người lên.

"Anh rể!"

Một tiếng thở nhẹ vang lên, đầu óc Trần Mặc Hàn tê dại, cô ta điên rồi sao? Bò lên vào lúc này, lại còn nói chuyện? Cô ta muốn ngày mai chuyện phong lưu giữa tổng giám đốc Trần với cô em vợ lan khắp thành phố A hả?

Bây giờ trong đầu Trần Mặc Hàn xẹt qua rất nhiều ý nghĩ, thậm chí còn cảm thấy có lẽ bản thân đã nhìn nhầm Tô Niệm. Cô ta vốn không có ý tốt, có lẽ muốn nhắm đến vị trí bà chủ của Trần. Chỉ cần sự tình hôm nay truyền đến tai Nguyệt Ánh, chắc chắn hôn nhân của cả hai sẽ có nguy cơ đổ vỡ. Mà bản thân dính phải việc công khai làm chuyện "giường chiếu" nếu muốn dẹp yên tin đồn có thể hắn phải cắn răng nhịn nhục mà cưới Tô Niệm.

Trần Mặc Hàn hận bản thân không cảnh giác lại đánh giá quá cao khả năng tự chủ của bản thân, luôn cho rằng mình có thể kiểm soát được trong bất kỳ hoàn cảnh nào, điều này thật sự quá sai lầm.

Vừa đau vừa tức, nhưng dù cảm xúc thăng trầm đến mức nào thì hắn cũng không thể kiềm chế được phản ứng ở thân dưới. Hắn cứ như bị người phụ nữ này hạ độc, điên cuồng muốn tiếp tục được cô ta liếm láp, không muốn dừng lại dù chỉ một giây.

Đúng lúc này, giọng nữ mê hoặc tiếp tục vang lên: "Anh rể, anh có thể chuyển tiền cho em trước được không?"

HẾT CHƯƠNG 9.


=))) Chị Niệm quá đáng, làm anh nhà nghĩ mệt cả não xong nói một câu xanh rờn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info