ZingTruyen.Info

[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.

007: Xin chào, 500 vạn!

tiemnhachanh

Editor: Chanh

Nếu yêu thích truyện hãy để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha ^^ Yêu mọi người rất nhiều.

......o0o......

Trong phòng hội nghị cao cấp của Trần thị, người đứng đầu các phòng ban đang ngồi nghiêm chỉnh để chuẩn bị báo cáo tổng kết công việc của tháng này và kế hoạch cho giai đoạn tiếp theo, không khí hơi đông cứng, có không ít người nơm nớp lo sợ.

Mười năm trước Trần thị cùng lắm chỉ là doanh nghiệp hạng hai ở trong nước, thậm chí ngay khi đối mặt với sự phát triển không ngừng của thị trường tập đoàn đã xuất hiện xu hướng suy tàn vì quá bảo thủ. Trần Mặc Hàn nhận chức lúc lâm nguy, thay thế cho cựu tổng giám đốc Trần đã già yếu. Ngay từ đầu mọi người đều không xem trọng, chỉ cảm thấy hắn là một phú nhị đại* có gương mặt quá mức đẹp trai, lý lịch lại hùng hổ dọa người, nói không chừng được người trong nhà dùng tiền để đưa vào.

*Phú nhị đại: hay còn gọi là thế hệ siêu giàu đời thứ hai, cụm từ này dùng để chỉ tầng lớp cậu ấm cô chiêu có cuộc sống xa hoa giàu có. Từ này thường được nhắc đến với nghĩa tiêu cực.

Nhưng mà phú nhị đại này dựa vào cách nhìn độc đáo và thủ đoạn mạnh mẽ dẫn dắt Trần thị hoàn thành ba lần cải cách, trực tiếp vươn lên đứng đầu lĩnh vực sản xuất. Trong đó đặc biệt có vài cuộc chiến đầu tư vào khoa học kỹ thuật và nguồn năng lượng mới được tôn sùng là dự án kinh điển.

Đơn giản mà nói thì hiện giờ Trần Mặc Hàn là thị nhất ngôn đường* ở Trần thị. Sếp lớn không nói một lời, gương mặt lạnh như băng. Đương nhiên làm bọn họ cảm thấy vô cùng khẩn trương, cứ sợ bản thân làm sai chỗ nào.

*Thị nhất ngôn đường: ý chỉ Trần Mặc Hàn là người có tiếng nói nhất công ty, tất cả mọi người phải tuân theo quyết định của hắn.

Còn Trần Mặc Hàn lúc này chỉ cảm thấy mình bị điên thật rồi.

Đồng ý loại giao dịch này cũng thôi đi còn đưa người đến phòng họp. Giờ phút này, hắn ngồi ở đầu bàn, ở vị trí cao nhất xung quanh trống rỗng. Nhìn từ xa hắn trông như đang kiểm soát toàn bộ tình hình, tư thế ngạo nghễ.

Nhưng không ai biết được phía dưới bàn lại có một người phụ nữ đang nằm bò, mà người đó còn là em gái của vợ hắn, em vợ của hắn!

Tô Niệm rất hài lòng với cục diện hiện tại, đàn ông lúc làm việc luôn đẹp trai nhất. Huống chi Trần Mặc Hàn vốn là nam chính được trời ưu ái, từ ngoại hình đến khí chất đều không thể chê vào đâu được. Hắn bình tĩnh ngồi trên ghế, đôi chân thon dài mở rộng, một tay chống lên trán, khẽ cau mày nghe người bên dưới báo cáo.

Người đàn ông không nói nhiều nhưng mỗi lần mở miệng đều đánh trúng vào yếu điểm. Đối với thị trường, thời cuộc, thậm chí cả năng lực của đối thủ cạnh tranh hắn đều nắm trong tay không sai chút nào.

Cuộc họp có hiệu suất cực kì cao.

Vào lúc này, Tô Niệm ngược lại không trực tiếp tấn công lên mà lẳng lặng xem Trần Mặc Hàn điều hành cuộc họp hơn mười phút trong yên tĩnh.

008 ngẩn ra: Chủ nhân, cô sẽ không thích nam chính đúng chứ! Tôi cảnh cáo cô chuyện này không được phép đâu. Hơn nữa giá trị chán ghét của nam chính đối với cô cao tới 80, hắn tuyệt đối sẽ không thích cô. . . . . .

008 vô cùng đau đớn chỉ thiếu điều viết thêm dòng chữ "Đừng nên yêu, không có kết quả đâu." lên màn hình chung.

Tô Niệm vẫn si mê nhìn sườn mặt của Trần Mặc Hàn, đồng thời trao đổi với 008 ở trong đầu: Bé 8 à, mi có biết cốt lõi của một kẻ háo sắc là gì không?

008: Phóng túng?

Tô Niệm: Ha ha, sai rồi, cốt lõi chính là muốn thật lòng thưởng thức mỗi một người đàn ông trên giường, nếu không nhìn thấu đối phương không cảm giác được đối phương có mị lực, vậy làm tình sẽ rất nhàm chán ~~

Tô Niệm nói xong thì đột nhiên hạ giọng: Theo ta biết, nếu bé 8 đây có thân thể, chắc sẽ là kiểu thân sĩ nhã nhặn hoặc nam sinh đơn thuần đáng yêu trẻ đẹp lịch sự~~

008 đầu tiên đỏ mặt, ngay sau đó chuông báo động trong đầu đột ngột vang lên, đây là do lãnh đạo Tổng cục điều hành hệ thống cố ý trang bị cho nó trước khi rời đi.

008 lặng lẽ liếc nhìn Tô Niệm một cái, ho nhẹ một tiếng, hơi ngượng ngùng nói: Kiểm tra đo lường cho thấy chủ nhân có tâm tư thông đồng với hệ thống, tích phân -1

Tô Niệm: . . . . . .

Không hổ là bạn già, phòng cô như phòng trộm.

------

Thời gian đã hơn mười phút, Trần Mặc Hàn trải qua trong quá trình suy nghĩ phức tạp.

Ngay từ đầu hắn đã cực kỳ chán ghét hành vi mà bản thân làm. Nhìn tư thế của hắn có vẻ nhàn hạ, nhưng thật ra đến một góc áo của người phụ nữa kia hắn cũng không đụng tới. Thậm chí hắn còn nghĩ có lẽ có thể dùng sự chán ghét này để đè nén dục vọng khó tả đang sôi trào trong cơ thể xuống.

Chỉ cần Tô Niệm thèm khát nhào tới, lộ ra vẻ mặt xấu xí hắn sẽ đẩy cô ra và tự nói với bản thân: Mày nhìn người phụ nữ mày đang chạm vào đi, đừng so với Nguyệt Ánh chỉ kiếm đại một nhân viên làm ở đây cũng còn tốt hơn cô ta. Có quan hệ với người như vậy là tự sỉ nhục chính bản thân mày.

Nhưng Trần Mặc Hàn chờ mãi vẫn không thấy đối phương nhúc nhích, ngược lại giám đốc bộ phận trong cuộc họp lại làm hắn tức giận đến mức đau thắt ruột gan.

"Hừ, nếu ông không nói đây là báo cáo của Trần thị thì tôi còn tưởng là một công ty nhỏ hạng ba nào đó đến tìm tôi xin đầu tư đấy, hạng mục điều tra và nghiên cứu dự án làm thế này hả? Ông báo cáo lại số liệu và kết quả phân tích trong ba năm, những người khác, từng người một nói cho tôi biết ông ta sai ở đâu! Ai không nói được thì biến cùng ông ta luôn!"

Sếp lớn nổi giận nên cấp dưới câm như hến, đến ngẩng đầu cũng không dám, vội vàng đứng lên phân tích.

Trần Mặc Hàn dùng ánh mắt sắc bén đảo quanh mọi người, xem ra bọn họ đã an nhàn quá lâu rồi, dám dưới mí mắt của hắn giở trò "lừa bịp". Hôm nay nhất định phải xử lý một trận, trước hết bắt đầu từ bộ phận sản phẩm.

"Giám đốc Lưu, ông. . . . . ."

Vào lúc này, Tô Niệm ở phía dưới nâng tay nắm lấy phần hông của người đàn ông.

Lựa thời điểm hay thật, Trần Mặc Hàn mới vừa nổi giận cơn tức vừa tích tụ, lại đang tập trung cho sự nghiệp nên vốn không để ý đến cô. Hắn cúi đầu nhìn cô cảnh cáo, ý bảo tránh sang bên cạnh một chút.

Tô Niệm rất linh hoạt giống như trang sức đeo trên chân hắn vậy, cô không chỉ không né tránh, ngược lại càng khiến hai người quấn lấy nhau chặt hơn. Dây dưa đến nỗi đùi của hắn lọt vào giữa hai vú cô, cảm giác mềm mại khiến "cây hàng" càng cương cứng hơn.

Thật ra hơn mười phút vừa qua, Trần Mặc Hàn tự nhận rằng mình đang chuyên chú làm việc, nhưng thực chất lại không có cách nào phớt lờ được ánh mắt của người phụ nữa kia. Não có thể cảm nhận chính xác điểm dừng của ánh mắt, nó cứ như một chiếc bút lông mềm mại. Ánh mắt cô nhìn đến đâu là da ở chỗ đó bắt đầu tê dại.

Trước đây hắn chưa từng để ý, lúc người phụ nữ này nhìn chăm chú một người. Đôi mắt sáng ngời đó lại khiến người ta có chút luống cuống.

Đặc biệt khi cô nhìn vào đũng quần của hắn, Trần Mặc Hàn nghe rõ được âm thanh nuốt nước bọt.

Nuốt nước bọt? Cô thèm khát đến mức độ đó hả? Trong đầu rõ ràng nên chán ghét mà thực tế hắn cũng thật sự ghê tởm. Nhưng sau khi cảm giác ghét bỏ qua đi, hình như trong không khí tràn lan ra thứ gì đó kỳ lạ, nhiệt độ cũng tăng theo, hắn cũng bị nó ảnh hưởng mà trở nên căng thẳng.

Ở một mặt nào đó mà nói thì khi Tô Niệm bắt đầu động thủ, hắn lại thở phào nhẹ nhõm. Trần Mặc Hàn không tưởng tượng nổi nếu người phụ nữ này không làm gì mà bản thân hắn lại cương trước, chỉ nghĩ thôi cũng thấy xấu hổ đến cỡ nào.

Lúc này, lời nói của hắn đã nói được một nửa, mọi người phía dưới đều cẩn thận từng li từng tí nhìn về hắn. Trần Mặc Hàn nghiến răng, vẫn quyết định phải dạy dỗ họ một trận trước đã. Trong lòng mặc niệm: "Coi như đang khám bệnh, không cần kinh ngạc."

Tô Niệm dù bận vẫn thong thả kéo khóa quần âu của người đàn ông xuống, tiếp tục thưởng thức.

Anh rể quả thật không tệ, khí thế mạnh mẽ, năng lực xuất sắc, dương vật ở dưới háng càng tuyệt gấp đôi. Mới nhìn một cái, chỉ vừa lộ ra ở trong không khí đã nổi lên phản ứng, dáng vẻ hắn khiển trách người khác cũng rất mê nngười. Càng tức giận thì chỗ đó càng to, gân xanh dữ tợn nổi lên, nhất là chỗ quy đầu đã sưng lên rất to mang theo hương vị tanh nồng, nhìn là biết đã tích tụ lâu lắm rồi.

Tô Niệm mê muội hít lấy hơi thở giống đực mãnh liệt, khóe miệng hà hơi lên "nó" để chào hỏi:

"Chào mày nha, 500 vạn!"

HẾT CHƯƠNG 7.

Chanh đang cố gắng cải thiện trình độ edit của mình, nên có chỗ nào cần sửa hoặc edit chưa được mượt mà mọi người góp ý giúp Chanh nhe ^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info