ZingTruyen.Info

Xin chào, tình huống này đã kéo dài bao lâu rồi?

Chương 95

bloody221166

Hoắc Tư Hàm cách xa ngàn dăm, khó có khi dậy sớm vào cuối tuần, từ 9 giờ sáng đã không thể tách rời chiếc điện thoại, một bên nói chuyện phiếm với hội chị em trong nhóm, một bên hưng phấn chờ đợi đến 10 giờ.

Hoắc Tư Hàm gần quan được ban lộc, đã sớm bắt được mã mời tham gia bản beta, cô đã thể nghiệm một phần nội dung của trò chơi, cho nên đang chờ đợi bản beta công khai, sống như một thuỷ quân.

[ Tui thật cùi bắp: @ Cho tui lúa mạch!!! Mới vào official weibo để xem chân dân của năm nhân vật nam chính, ai cũng đẹp trai quá chứng, cậu cảm thấy tuyến cốt truyện nào sẽ hay hơn? ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Chỉ có trẻ em mới lựa chọn, người lớn đương nhiên là muốn hết luôn! ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Nhưng mà tớ thích nhất tuyến của Giang tổng bá đạo kia, có lúc thì rất sue, có lúc thì thật buồn cười ha ha ha ha ha! ]

[ kỉ kỉ kỉ: Tớ thích thiết kế của các họa sĩ! Áo len xanh và khăn choàng trắng vào đông! Hu hu hu hê dịu dàng vĩnh viễn giết chết tớ mà! ]

[ ~_~: Không ai thích nhân viên của cửa hàng tiện lợi sao! Đây là lần đầu tiên tớ thấy nghề nghiệp như vậy trong game di động Otome đó, cảm giác giống như một kiểu khỏe mạnh đầy nắng! A a a ta tớ thật muốn cùng anh ấy sắp xếp các kệ hàng vào đêm khuya! ]

[ ~_~: Đêm khuya đường phố an tĩnh, ánh đèn của cửa hàng tiện lợi, ly nước lấp lánh màu hồng, chú chó con mỉm cười nghiêng đầu, a a a bức tranh quá tuyệt, chúng ta không có!! ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Chậc, tớ chưa bao giờ trải nghiệm chủ đề này hết!! Được, tớ tuyên bố mình đã di tình biệt luyến rồi. ]

[ kỉ kỉ kỉ: Ha ha ha ha ha đồ tra nữ! Bá đạo tổng tài: Nữ nhân, em nói lại lần nữa xem? ]

Vui vẻ tán gẫu nói cười với các chị em hết nửa ngày, chờ đến lúc 9 giờ 58 phút, Hoắc Tư Hàm nín thở tĩnh khí nhìn chằm chằm vào giao diện trò chơi đã được tải về sẵn trên điện thoại, chờ đợi server mở ra.

Cùng lúc đó, Hoắc Nhiên đang một mình trong phòng 1502, cũng đang duy trì biểu tình như vậy.

Mặc dù không đầu tư vào trò chơi này, cũng không có tham gia chế tác, nhưng hắn biết tất cả mọi người làm ra trò chơi này, chứng kiến nỗ lực mỗi ngày của bọn họ, lắng nghe mỗi một lần nhấp nhô vui sướng, cho nên tâm trạng rất khẩn trương ở hiện tại của họ.

Không biết Đào Tri Việt ở công ty đang có tâm trạng như thế nào.

Vốn dĩ Hoắc Nhiên muốn gọi buổi trà sáng qua đó, giúp cho mọi người đang khẩn trương rất nhiều có thể dùng một chút đồ ăn để an ủi, nhưng mà hôm nay người sếp chân chính Giang Dã đã gọi đồ ăn nhẹ và trà rồi, khiến hắn không có đất dùng võ.

Một phút.

30 giây. 10 giây.

3 giây.

Khi kim giây chỉ chính xác đến 10 giờ, Hoắc Nhiên cũng vô cùng chính xác mà ấn cái nút tiến vào trò chơi.

Đầu tiên là một mảnh hắc ám, sau đó trên màn hình dần dần xuất hiện mặt nước nhẹ gợn sóng, sắc ngày cùng ánh sao đan xen, những mảnh nhỏ ký ức mông lung trôi đi, giống như một dòng sông mất đi.

"Tôi" tỉnh lại từ trong bóng tối, chậm rãi mở mắt ra, mê mang nhìn thế giới mới trước mặt.

Phần tiếp theo là phần giới thiệu về bối cảnh của câu chuyện và hướng dẫn mới làm quen.

Hoắc Nhiên đã từng tham giả bản beta trước đây, thực sự không xa lạ gì với hình ảnh động mở màn này.

Nhưng thoạt nhìn hôm nay, dường như có loại cảm giác đặc biệt khác.

Giống như đã gián tiếp trải nghiệm một chút tâm trạng của Đào Tri Việt khi đi vào thế giới này.

Đi xong dẫn đường cho người mới, Hoắc Nhiên nhập nick name xong, quyết định bắt đầu ở một thị trấn nhỏ hẻo lánh.

Có một cửa hàng tiện lợi mở cửa 24 giờ ở trấn nhỏ, cùng một khách sạn thanh lãnh đang kinh doanh.

Tại cửa hàn tiện lợi có một nhân viên bán hàng luôn lạc quan ánh mặt trời, ở khách sạn có một họa sĩ đến sưu tầm phong cảnh và ký họa.

Hoắc Nhiên cảm thấy nhân viên cửa hàng tiện lợi và họa sĩ gộp lại giống Đào Tri Việt, cho nên hắn quyết định thử đồng thời công lược hai nhân vật này.

Hoắc Nhiên đang làm ổ trên sô pha phòng khách, đang vô cùng nghiêm túc chơi game, điện thoại bỗng nhiên nhảy ra tin nhắn của Hoắc Tư Hàm.

[ Co tui lúa mạch!!!: A a a anh đang chơi sao?! ]

[ HR: Đang chơi, làm gì? ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Xem giọng điệu này của anh kìa, chính là không có phát hiện trứng phục sinh rồi, ha ha ha ha không uổng công em đã nhấn khắp nơi ngay khi vào game!! ]

[ HR: Trứng phục sinh nào? ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Em mới không thèm nói cho anh biết, chắc chắn là anh Tri Tri để lại trứng phục sinh, lêu lêu lêu! ]

[ HR gửi một bao lì xì. ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Trong cài đặt trò chơi – chỗ kiến nghị phản hồi đó, cảm ơn sếp, hợp tác vui vẻ / bắt tay ]

[ HR: / bắt tay ]

Hoắc Nhiên lập tức bỏ cốt truyện, mở cài đặt trò chơi lên.

Khi hắn nhìn thấy giao diện kiến nghị phản hồi, sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười.

Giao diện này không phải là cửa sổ pop-up trống thông thường, hoặc là hộp thoại dịch vụ khách hàng, mà là một nhân vật nhỏ phiên bản Q đang vùi mình vào mặt sau của máy tính gõ bàn phím.

Có tiếng đánh bùm bùm từ phía sau máy tính, Hoắc Nhiên tò mò vươn tay chọc chọc máy tính, tiếng đánh máy lập tức dừng lại, nhân vật nhỏ ló đầu ra từ sau máy tính, hóa ra hắn còn đội một chiến khăn trùm đầu màu hồng đào.

Trên giao diện xuất hiện ra hai tùy chọn.

[ đề xuất kiến nghị ] [ vỗ vỗ ]

Hoắc Nhiên không có bất kỳ kiến nghị nào, cho nên hắn chọn vỗ vỗ.

Trên khuôn mặt của nhân vật nhỏ quả đào hiện ra hai má đỏ ửng, lập tức trốn về phía sau lưng máy tính, lại bắt đầu gõ bàn phím bùm bùm.

Thật đáng yêu.

Hoắc Nhiên nghĩ nghĩ, lại chọc chọc máy tính, chờ đầu quả đào ló đầu ra, sau đó vỗ vỗ.

Cảm giác giống như đang vỗ đầu Đào Tri Việt vậy.

Khi hắn đang chơi đến vô cùng vui vẻ, Hoắc Tư Hàm lại gửi tin nhắn đến.

[ Cho tui lúa mạch!!!: Anh trai yêu dấu, có phải anh đang lặp lại vỗ vỗ không? ]

[ HR:......]

[ HR: Anh không có. ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Ha ha ha ha ha, đừng có xấu hổ mà, em cũng vỗ mười phút đây, hu hu dễ thương quá ứ chịu nổi luôn! Hôm nào em thực sự muốn thử xoa đầu anh Tri Tri!! ]

[ HR: Em không được xoa. ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: He he, anh ~ không ~ quản ~ được ~ ~! Còn có rất nhiều người phát hiện ra quả trứng phục sinh này nha. ]

[ Cho tui lúa mạch!!!: Bây giờ độ thảo luận trên weibo rất cao! Em cảm thấy trò chơi này thật sự bùng nổ rồi! Vui quá chời quá đất à a a a a! ]

Từ sau lần đăng weibo để làm rõ tấm hình ở sân bay và thuận tiện come out, Hoắc Nhiên đã lâu rồi không lên weibo nữa.

Thanh tin nhắn đầy những chấm đỏ, khiến hắn đã bị kẹt một chút khi đăng nhập vào weibo.

Hoắc Nhiên lướt nhìn sơ sơ, rất nhiều người nói rằng hắn đã chia tay với bạn trai tùy tiện của mình, nếu không thì sao mới đăng một cái weibo đã biến mất không thấy đâu, rõ ràng là đang muốn dỗ dành tình yêu cuồng nhiệt của người khác, còn không xóa nó, cũng không biết khi Hoắc Nhiên bị đời sau nhìn thấy có cảm thấy xấu hổ hay không.

Không chia tay, không có đời sau, sẽ không xấu hổ. Hoắc Nhiên yên lặng trả lời trong lòng.

Thứ duy nhất có thể khiến hắn xấu hổ là một hộp búp bê đã được nhân viên an ninh kiểm tra cẩn thận, tiền xu trò chơi ném vào hộp tiền xu của xe buýt, cùng với bài đăng được đăng lên diễn đàn Thiên Không năm đó......

Không được, không thể suy nghĩ nữa, thật sự rất xấu hổ.

Hoắc Nhiên cưỡng bách đại não xóa đi ký ức xấu hổ của mình, vào official weibo của trò chơi Nhất Khỏa Thụ dạo một vòng.

Dưới bài đăng mới nhất đã có chục nghìn bình luận.

[ Trò chơi Nhất Khỏa Thụ V: Hôm nay 《 Thế giới mới 》 chính thức chính thức mở bản beta công khai, cảm tạ mọi người đã hậu ái! Bởi vì trong thời gian ngắn mà một lượng lớn người chơi đổ vào, cho nên server...... Vẫn rất kiên cường mà chống đỡ! Ha ha ha ha không có sập!!! Thậm chí còn có thể nhiều hơn nhiều hơn nữa!!! ]

Hoắc Nhiên không nhịn được cười.

Căn cứ vào những chia sẻ trước đây của Đào Tri Việt với hắn về các hình thức sống khác nhau trong nhóm dự án, khẳng định đây là Quan Vũ Đông thực hiện.

Đôi mắt của quần chúng sáng như tuyết.

[ Muối biển đâm bò sữa: Hoài nghi hợp lý cái weibo này là lập trình viên đang mừng rỡ như điên lén lập tài khoản rồi đăng lên, cười chết tui, cảm giác hình ảnh rất mạnh. ]

[ a ô e y o u: Ý kiến phản hồi trong quả trứng phục sinh có phải do anh làm không? Tui đây sẽ vào trò chơi mà xoa trọc đầu anh! Anh cứ bán manh lung ta lung tung à! ]

[ Tui không tin những lời nói vô ích: Hả? Có thật không? Vậy tui rủ người tới, hôm nay tui nhất định phải nhìn thấy dáng vẻ xin tha của anh. ]

[ Nồi bún nhỏ trả lời Tui không tin những lời nói vô ích: Cứu mạng với, tui đã được Giang tổng chân truyền rồi ha ha ha ha ha!! ]

[ Nick name thật bị chiếm dụng sao: Phong cách rất kinh diễm, cốt truyện cũng rất đáng yêu, bảo tàng trò chơi cho tui hot rồi!!! ]

[ Tưu Tưu phu nhân: Nhóm chị em thích nhất món ăn vặt nào của cửa hàng tiện lợi thế?! Tui mới biết được thế nhưng rất nhiều người không giống nhau, Tiểu Tưu tui thích nhất là kẹo cao su vị dưa hấu! Hình ảnh thổi bong bóng thật sự quá đáng yêu rồi hu hu hu!! ]

Hoắc Nhiên một đường xem xuống, không chỉ đọc bình luận trên official weibo, mà còn đọc rất nhiều phản hồi trên topic Weibo, phần lớn đều là ca ngợi và khen ngợi, hắn phảng phất cũng có chung vinh dự, tâm trạng trở nên rất tốt.

Đương nhiên, luôn sẽ có một ít thanh âm bất hòa.

[ Sẽ không bá sẽ không bá: Nhưng mà, tui nhớ mình đã từng ăn dưa, trò chơi này không phải là sao chép của người khác sao? Sao lại có nhiều người chơi như vậy chứ? ]

[ Coca khoai tây thịt bò trả lời Sẽ không bá sẽ không bá: Em gái à, em ăn dưa bở rồi, là trò chơi này sau khi bị sao chép còn bị trả đũa, vừa vô tội cũng lại vừa xui xẻo. ]

[ Bắn ngược lại: yue, nhà này sao lại tới nữa, biết là phong cách kinh diễm cốt truyện đáng yêu, tui muốn kinh diễm đáng yêu PTSD* luôn, tang bốc thật là khủng khiếp, thuỷ quân có thể đối sang cái gì đó đa dạng hơn không? ]

*Rối loạn stress sau sang chấn.

[ Cạn lời cạn lời cạn lời trả lời Bắn ngược lại: Chính là rất kinh diễm rất đáng yêu đó nhà, người chơi chân thật không được phép phản hồi sao? Bắn ngược tặng cho chế nè, dáng vẻ đen thui của chế thật đáng thương quá đi à, có thể đổi sang cái gì đó đa dạng hơn không? Chẳng lẽ thật sự không tìm ra điểm đen nào khác sao? Tội nghiệp quá muốn ác cũng không dễ dàng gì! ]

Hoắc Nhiên nhịn không được nhấn like cho câu trả lời này.

Thời gian cả ngày sau đó, một chập thì hắn chơi game, một chập thì sang vỗđầu đầu quả đào, một chập thì chú ý hướng gió của weibo, còn xoay chuyển rất nhiều rắm cầu vồng mà hắn thấy nói có sách mách cho chứng.

Một đống dấu chấm hỏi dần hiện ra trong khu vực bình luận, có người cho rằng hắn bị trộm tài khoản, thậm chí còn nói đây là đang marketing cho Nhất Khỏa Thụ, cũng có người nói đây chắc chắn là Hoắc thị nhìn trúng, muốn bỏ phiếu trò chơi này, nghĩ lại thì hai năm trước bọn họ cũng điên cuồng đầu tư vào trò chơi.

Hoắc Nhiên đã chọn những bình luận thông minh nhất để trả lời.

[ Một cây kem đậu xanh tới đây: Tui có một loại trực giác mê hoặc, luôn cảm thấy trò chơi này có liên quan đến bạn trai thần bí của Hoắc tổng......]

[ Hoắc Nhiên V trả lời Một cây kem đậu xanh tới đây: ^-^]

Lén lút mà khoe xong, Hoắc Nhiên vừa lòng rời khỏi khu bình luận.

Đào Tri Việt hiện tại chắn chắn đang rất bận, Hoắc Nhiên không có tùy tiện quấy rầy cậu, chỉ là khi hắn thỉnh thoảng gửi tin nhắn tới, kịp thời trả lời hắn.

[ Món quà: Chờ bận xong rồi em sẽ đánh chết Ộp Ộp. ]

[ Món quà: Sau khi cậu ấy đăng weibo xong thì server thiếu chút nữa không chống đỡ được. ]

[ HR: Ha ha ha ha, tôi đoán đúng rồi, quả nhiên là cậu ta làm. ]

[ Món quà: Nè, anh có tuyên truyền trò chơi trong weibo sao? Hoạt động cho biết có rất nhiều hot search liên quan. ]

[ Món quà: !!!! ]

[ HR: Bán manh để qua ải.jpg]

[ Món quà: Hay lắm, giờ server thật sự quá tải rồi......]

[ Món quà: Chú vịt vàng cầm dao.jpg]

[ HR: Tôi sai rồi, tôi sẽ chuẩn bị bữa ăn khuya cho em. ]

[ HR: Gấu nhỏ cọ cọ.gif]

Tối đó Đào Tri Việt đến 11 giờ mới tan làm, lúc về đến nhà, trên bàn có hai chén bánh trôi thủy tinh bốc khói nghi ngút.

Lớp da trong suốt mềm mại bọc viên nhân nhiều màu sắc, giống như một chén đựng đá quý trong suốt.

"Thời gian vừa kịp lúc." Hoắc Nhiên mặc tạp dề từ trong nhà bếp đi ra, "Hôm nay nấu cũng rất tốt đó, cái nào cũng trong suốt."

Mỏi mệt một ngày, Đào Tri Việt trước tiên dành một phút ngồi phát ngốc trên sô pha, sau đó đi rửa tay rồi ngồi xuống chỗ bàn ăn.

"Sắp nửa đêm rồi, bên ngoài lạnh thật, may mà sáng nay em mặc cái áo khoác dày nhất kia."

Một chén bánh trôi ấm áp, vừa lúc xua tan cái lạnh.

"Sắp đến cuối tháng rồi, mùa đông sẽ càng ngày càng lạnh."

Đào Tri Việt hiểu ám chỉ trong lời nói của hắn, ăn một viên bánh trôi nhân matcha, cười nói: "Anh còn muốn tiếp tục đoán không?"

"Vừa rồi lúc nấu bánh trôi tôi đột nhiên nghĩ ra một hướng." Hoắc Nhiên hứng thú bừng bừng nói, "Có phải là một thực đơn tỉ mỉ được em đích thân viết không? Tôi cảm thấy xác suất đoán lần này cao tới 95%."

"Ý tưởng này rất hay, em thích." Đào Tri Việt trầm ngâm một chút, "Bất quá vẫn là muốn chúc mừng anh, anh đã giành được 5% khác, đáp sai rồi."

"......"

Hoắc Nhiên mặt không đổi sắc mà dùng muỗng múc một viên bánh trôi thủy tinh màu tím, đưa đến trước mặt cậu, "Không nói chuyện nữa, ăn một viên vị khoai lang tím đi."

Chờ ăn xong bữa ăn khuya, thấy cả người Đào Tri Việt đã thả lỏng, Hoắc Nhiên mới hỏi chuyện trò chơi.

"Số liệu của trò chơi có tốt không?"

"Vừa rồi lúc tan làm, nó đã đứng đầu trong bảng danh sách tải xuống." Đào Tri Việt cười nói, "Tốt ngoài dự đoán, Ộp Ộp đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng có thể nhận tiền thưởng bao nhiêu con số rồi."

"Nhưng mà cậu ấy vẫn không thể không nhịn được đọc bình luận trên Weibo, khó tránh khỏi có một ít lời nói không hay, lại tức đến mức muốn ra trận cãi nhau, đáng tiếc server không có cho cậu ấy thời gian này."

Hoắc Nhiên cũng nhớ rõ những bình luận mà hắn nhìn thấy: "Là nói trước kia sao chép, còn có người chơi đánh giá quá giống nhau sao?"

"Đúng vậy, rõ ràng đã sớm làm sáng tỏ, vẫn có người không chịu nghe." Đào Tri Việt hoang mang nói, "Rất nhiều người căn bản chưa từng chơi, có lẽ họ chỉ nghĩ rằng người chơi nói tương tự nhau, liền bắt đầu phỏng đoán á ý...... Mặc dù hôm nay mọi người đều vui vẻ, nhưng vẫn khó tránh khỏi bị mấy lời này ảnh hưởng, rõ ràng chúng em ngoại trừ việc làm game cho tốt, cũng không làm điều gì lung tung rối loạn cả."

"Lên tiếng phía sau màn hình không cần trả giá đại giới gì, cho nên rất nhiều người mượn chuyện này để phát tiết cảm xúc của bản thân." Hoắc Nhiên an ủi, "Trước kia tôi cũng không hiểu, nhưng sau đó từ từ cũng nghĩ thông suốt."

Đào Tri Việt tò mò nhìn về phía hắn.

"Tôi cảm thấy đây cũng là một loại ngẫu nhiên, tính ngẫu nhiên của nhân sinh trên thế giới này, giống như logic ngẫu nhiên mà em viết trong trò chơi vậy."

"Nếu em đem tác phẩm sáng tạo cũng như dốc hết tâm huyết ra, nhất định sẽ thu được rất nhiều ca ngợi hoặc chỉ trí không thể tưởng tượng được, sẽ đối mặt phức tạp khó lường, không thể nắm lấy vận mệnh."

"Chẳng hạn như làm ở dự án TOD, chúng tôi hy vọng rằng công chúng sẽ trông đợi vào thiết kế hoành tráng và khéo léo của nỏ, khả năng vô hạn trong tương lai, cách sống hoàn toàn mới, nhưng lại có người căn bản không xem, khiếu nại chất vấn khắp nơi là tại sao lại bán đất xây trung tâm thương mại để kiếm tiền, nhưng dù có giải thích tất cả mọi chuyện cho họ nghe, họ cũng sẽ không tin, bởi vì họ có giá trị quan của mình, lại có lẽ đã nhận định rằng chúng tôi là kẻ ác."

"Đây là chuyện không có cách nào, chỉ có thể lựa chọn xem nhẹ. Em bày ra trái tim của bản thân, nhất định cũng sẽ có người không thèm ngó ngàng tới mà giẫm lên nó, nhất định sẽ xuất hiện nhưng xuyên tạc dù vô tình hay cố ý, đây là những tạp chất và hạt ngẫu nhiên, vĩnh viễn trôi nổi trong vũ trụ."

"Nhưng có một điều chắc chắn rằng, tâm huyết của em tất nhiên sẽ gặp được người thưởng thức có khí chất tương tự, bởi vì em biết bản thân mình chân thành, chân thành là sức mạnh ổn định nhất."

Đào Tri Việt an tĩnh trong chốc lát, cười rộ lên: "Những lời này hiện tại là của em, ngày mai em sẽ mang nó đi an ủi những người khác."

"Vậy tôi đây có phải thu một chút thù lao không?"

"Không cho, chắc chắn hôm nay anh đã vỗ đầu em trong trò chơi, cái đó chính là thù lao."

"Làm sao mà em biết được?"

Đào Tri Việt thần bí lắc đầu: "Em còn biết nhiều việc khác nữa kìa."

Chẳng hạn như nhân vật nhỏ đầu quả đào được Hoắc Nhiên xem thành Đào Tri Việt, vào mỗi ngày tiếp theo, sẽ không ngừng kiên trì mà "Vỗ vỗ" cậu.

Trong mắt hầu hết tất cả những người chơi, đây chỉ là một quả trứng phục sinh thú vị do một lập trình viên để lại, nhưng trong con mắt của người trong cuộc, lại có thể nhìn ra bóng dáng của cậu.

Đặc biệt là Hoắc Nhiên.

Hắn cũng giống như bao người khác đang chơi trò chơi phổ biến này, công lược nhân vật, trải nghiệm cốt truyện, thưởng thức tranh vẽ......

Nhưng phần hắn thích nhất, là nhân vật nhỏ đầu quả đào không có gì lại vỗ vỗ đang chăm chỉ làm việc kia.

Ngày 24 tháng 12, thứ năm, buổi sáng đêm Giáng sinh.

Đào Tri Việt gần đây vẫn luôn rất bận đang ở ngủ nướng, Hoắc Nhiên dậy trước rửa mặt.

Lúc đánh răng, hắn nhân tiện mở game ra, online, vào phần cài đặt game – phản hồi ý kiến, sau đó chọc một chọc, lại vỗ vỗ.

Đầu quả đào trong màn hình đã làm việc, mà người nào đó ngoài màn hình vẫn còn đang ngủ nướng.

Nghĩ lại cảm thấy chơi thật vui.

Hoắc Nhiên với khóe miệng đầy bọt trắng đang định đặt điện thoại xuống, lại bỗng nhiên phát hiện ra điều khác thường.

Lúc này đây, nhân vật nhỏ đầu quả đào không có làm như mọi khi, xấu hổ lui về phía sau máy tính gõ bàn phím.

Trên mặt quả đào xuất hiện một gương mặt tươi cười rất giống ^-^, sau đó trên màn hình xuất hiện một câu nói quen thuộc, phía dưới còn có hàng loạt tùy chọn.

—— Xin chào, tình huống này đã kéo dài bao lâu rồi?

—— [11 ngày ] [12 ngày ] [13 ngày ] [ rất nhiều ngày ]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info