ZingTruyen.Info

[WN] Le Festin de Vampire

Vol 1 - Chương 7 : Bị tấn công

MiyuJerry

Chương 7 : Bị tấn công

V1 - C7

☆Trans : Kẹo Bông (Nguyệt)

☆Edit : Kẹo Bông (Nguyệt)

Ngày đăng : 16/07/2018

------------------------

Năm nay, Alysia sẽ lên 12 tuổi

Cô ấy không muốn Fly Magic của mình bị ai đó phát hiện vì như thế cô sẽ bị nhiều người chú ý đến, điều đó thật không tốt chút nào... và cũng vì cha mẹ của cô không muốn cô lạm dụng nó quá mức.

Với ma thuật tiện lợi và có ích như này sẽ không thể tránh khỏi sẽ có người lợi dụng nó vào những chuyện xấu, nguy hiểm hơn là sẽ có kẻ dùng nó để giết người. Cha và mẹ của Alysia cũng đã sống rất lâu năm nên có kinh nghiệm để biết rõ chuyện này.

Ngoài ra, khi cô ấy được 12 tuổi, vào ngày 10 tháng 1, nhà vua sẽ đích thân mời cô ghi danh vào ngôi trường ma thuật mà ngài ấy đã giới thiệu trước.

Hiện tại bây giờ là ngày 6 tháng 1 và sinh nhật của Alysia là vào ngày 7 tháng 1, tức ngày mai

Đương nhiên, trước khi bước vào trường học ma thuật thì chuẩn bị mọi thứ cần thiết là việc phải làm rồi , đồng phục giày dép , vài cuốn sách ma thuật trống và nhiều thứ khác ...

Việc chuẩn bị đã hoàn thành , giờ đây việc sau cùng là đợi đến ngày mai lên đường.

Tên của cuốn sách ma thuật mà cô đang giữ là [ア レ イ シ ア の 魔 導 書] (Cuốn sách ma thuật của Alysia) ( Nguyệt : eng ghi là "The Grimoire of Alysia" dịch là " cuốn ma đạo thư của Alysia" , m.n nghĩ tên nào nghe hợp nhất? ) . Trong cuốn sách đó có ghi chép về Fly Magic của Alysia với hơn 20 phương pháp thực hiện. (TLeng: tôi không biết làm sao để làm được như thế này, nó là 1 công trình nghiên cứu. )

...Nói cách khác, tại thời điểm này, nó không còn là cuốn sách trống nữa. Cô ấy không biết liệu cuốn sách của mình có bị lấy đi hay không, vì 1 ma thuật hiếm có đã được cô tạo ra. Đối với cô nó không còn là cuốn sách rẻ tiền nữa mà nó rất đáng giá nên không có chuyện cô sẽ bỏ nó lại biệt thự đâu, vì thế cô quyết định đem nó theo.

Trường học ma thuật mà cô học nó ở phía bên kia dãy núi của thị trấn La Retir nơi mà lần đầu tiên cô mua những cuốn sách ma thuật lúc cô 2 tuổi. Nó sẽ mất khoảng 1 ngày nếu đi bằng xe ngựa, cô sẽ phải khởi hành bằng xe ngựa vào buổi sáng ngày mai và sẽ đến trường vào buổi sáng của ngày hôm kia.

Cô sẽ có thể làm được nhiều thứ thú vị tại trường học ma thuật.

'Mình rất mong chờ tới lúc đó' - Alysia nghĩ

Chắc chắn, cô ấy đã học những ma thuật trung cấp và cao cấp chỉ để chờ ngày này và toàn bộ đều do cô tự học. Và cô cũng tự hỏi ' vậy cách học nào mới là tiêu chuẩn của thế giới này? ' Khi cô nhớ lại, sự phấn khích trong cô dồn lên đến mức tim cô nhảy rộn ràng, Ngoài ra, cũng bởi vì trong quá khứ ,cô có một "người" bạn ngày qua ngày, giờ người bạn đó không có ở đây.( Nguyệt: bạn ngày qua ngày chắc là bạn tri kỷ :v)

Vì trường này là 1 ngôi trường nội trú, nên sự kỳ vọng của Alysia về những người bạn như vậy cũng rất cao. Cô cũng rất muốn kết bạn với những ma cà rồng khác nữa, cô nghĩ thế. Những điều thú vị xảy ra ở trường, những người bạn cô sẽ gặp. Đấy là mục đích của Alysia.

Alysia trở về hầm rượu để lấy cuốn sách ma thuật của mình

Cô mở cuốn sách ma thuật trên bàn trong hầm rượu để kiểm tra ( Nguyệt : ai đọc được chữ trong đó đâu mà sợ :v )

" Fuu...u~...cái gì thế?..." (Alysia)

Alysia hỏi trong cơn buồn ngủ đang tấn công tới. Tất cả các chữ viết trong cuốn sách ma thuật bị biến dạng dần dần.

" Cá...i...t...ại...sa...o...." (Alysia)

RATTLE! ( Uỳnh!)

Và không thể chống chả được, Alysia ngã gục trên bàn và ngủ...

'Tại sao mình lại buồn ngủ?' Alysia đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra, và chiềm vào giấc ngủ.

Trưa ngày hôm sau.

Alysia tỉnh dậy, hiện cô vẫn còn choáng váng sau giấc ngủ, tay chân cô bủn rủn.

Sau khi quan sát xung quanh, cô nhận ra cô vẫn ở tầng hầm. Cô nhớ lại chuyện đêm hôm qua, bị cơn buồn ngủ tấn công và sau đó cô vô tình chiềm vào giấc ngủ.

Lý do vì sau cô cảm thấy nhức mỏi và nặng phần trên là vì cô ngủ trong khi vẫn còn ngồi trên ghế. Ngoài cơ thể bị nhức mỏi và nặng nề thì ở 1 khía cạnh nào đó.

"...Ma...thuật...? " ( Alysia)

Trong cơ thể cô hiện giờ, cô cảm nhận được ngoài ma thuật của cô còn có ma thuật khác xâm nhập vào. Alysia suy nghĩ về điều này.

Ma pháp thôi miên - nếu nó được sử dụng lên cô thì lượng mana còn lại của người sử dụng sẽ còn sót lại trong cơ thể cô với 1 lượng nhỏ, nhưng nó có thể sẽ gây ra debuff nhỏ cho cô vài ngày sau đó.

Trong trường hợp này, cô nghĩ do sự lười biếng của cô và cô đã ngủ thiếp đi trong lúc đang nghiên cứu cuốn sách là phù hợp nhất. Vấn đề là ma pháp thôi miên này nó được kích hoạt ở đâu. Alysia cảm thấy bất an, cô nhìn xung quanh và kiểm tra lại quần áo mình có bị nhăn nheo hay không. ( Nguyệt: kiểm tra coi có ai làm gì mình không :v )

"Không có vấn đề gì cả và..." (Alysia)

Sau khi xác nhận cơ thể không có bị gì cả ( Nguyệt : có là FBI tới liền :v) , cô đứng lên và đi lên cầu thang hơi gấp gúc. Tất nhiên cô sẽ không quên mang theo cuốn sách ma thuật của mình.

Cô nghĩ về việc ai đó đã sử dụng phép thuật thôi miên và tại sao người đó lại làm vậy, cô có một linh cảm bất an về tương lai và cảm thấy khó chịu. Rất có khả năng đây là 1 vụ tấn công xét theo tình huống cô vừa gặp phải, cô chợt hốt hoảng, cô cấp tốc chạy thẳng về dinh thự.

" Darkness wall! " (Alysia) (Nguyệt: để nguyên eng lun cho nó hợp , dịch thì là " bức tường bóng tối" nghe kì kì :v )

Alysia không quen với ánh sáng nhất là vào buổi trưa, cô đã tạo ra cho mình 1 cái ô bóng tối che bằng cách sử dụng ma thuật được ghi chép trong cuốn sách của cô.

Một cái ô hình tròn xuất hiện trên đầu Alysia và có bán kính là 6 thermes ( 1,5m ), nó có thể di chuyển cùng cô nên rất thuận tiện. Ngay cả khi cô vẫn còn di chứng của thuật thôi miên, cô vẫn có thể dễ dàng xử lý và điều khiển ô bóng tối, mặc dù đối với cô, cô có thể cho nó xuất hiện và biến mất tùy thích nhưng độ khó của ma thuật này ở cấp bậc cao hơn cả ma pháp trung gian ( Nguyện: cái này thì mình chịu ma pháp trung gian là cái gì? :v )

Cô bước qua cánh cửa của khu vườn và tiến vào bên trong dinh thự, nhưng bất cứ nơi nào cô đi qua, dấu hiệu của mọi người đều không tồn tại. Các hành lang trong dinh thự lặng im như không có sự sống nhưng Alysia vẫn cảm thấy có thứ gì đó.

Tuy nhiên, điều đó là không thể, vì thậm chí không có 1 " vấn đề nghiêm trọng" khiến cho 1 người biến mất . Cô suy nghĩ bằng mọi cách, cô nghĩ mình có thể sử dụng ma thuật với cuốn sách ma thuật của mình thêm 1 lần nữa.

"Tìm kiếm!" ( Alysia)

Vâng, ma thuật này dùng để cảm nhận các vật thể và ma thuật như tên gọi của nó. Vì bán kính là 200 thermes (50m) đây là giới hạn phạm vi tìm kiếm, toàn bộ nơi đây đều đã được Alysia nắm bắt hết.

Có vẻ như ma thuật của cô đã cảm nhận được nhiều dấu hiệu của mọi người dường như đang ngủ ở phía sau bếp cùng một lúc. Hai trong số bốn người trong đó được cảm nhận là có ma thuật mạnh mẽ có vẻ như là Nadia và Auras. Hai người khác mà cô không biết là gần lối vào của phòng bếp.

Alysia tức tốc chạy đến đó. Hơn nữa, cô còn gia tốc chính mình với ma thuật cường hóa cơ thể và ma thuật này rất tiện cho cô khi cô muốn tập thể dục. Kỳ lạ thay, tác dụng của ma pháp thôi miên trở nên khá yếu vào lúc đó.

-RATTLE! (Gầm!)

Cô đến nhà bếp chỉ trong vài giây và cô đá cánh cửa 1 cách đầy bạo lực . Vì cô đang hối hả nên không có đủ thời gian để kịp phản ứng với tình huống tiếp theo, thế là một quả cầu lửa nhỏ đột nhiên xuất hiện trước mắt cô.

Quả cầu lửa được chặn lại bằng một rào chắn ma thuật được thi triển cùng lúc đó, ngay sau đó, tia sáng của 1 thanh kiếm xẹt ngay trên đầu cô. Mặc dù thanh kiếm đã xẹt qua cô, nhưng cô nhanh chóng né nó và lăn qua 1 bên, cô cố gắng nhận diện ra người đã tấn công cô.

Anh chàng ấy nhấc thanh kiếm của mình lên.

Khi anh hạ thấp người xuống ánh mắt 2 người chạm nhau, Alysia đánh giá vẻ bề ngoài của anh ta, cô cảm thấy là hầu như mấy tên tóc vàng thường xuất hiện ở khắp mọi nơi.

"Anh là ai? Anh có việc gì trong dinh thự này? " ( Alysia)

"Tôi không thể nói cho cô bé biết được. Tôi chỉ mới nhận công việc này thôi. " (Sát thủ)

Alysia cố gắng hỏi anh ta 1 lần nữa nhưng anh ta vẫn trả lời 1 cách lạnh lùng, cô cảm thấy hơi bị ức chế. Nhưng 1 lúc sau đó, anh ta lại nói chuyện 1 cách nghiêm túc nên cô cũng phần nào xoa dịu lại cảm xúc của mình.

" Ai?... ai đã sai anh làm việc này?..." ( Alysia)

" Bộ cô bé nghĩ tôi sẽ nói cho cô bé biết à ? Điều duy nhất tôi nói được ở đây là tôi được sai đi ám sát 1 bé gái với mái tóc đen dài mà thôi. Tôi không thể nói thêm điều gì khác nữa...". (Sát thủ)

Từ thanh kiếm của anh ta, một tia sáng được bắn thẳng vào không khí cùng cái lúc khi anh ta nói xong. Đó là Thunder Magic một trong những ma thuật ít khi được dùng cho kiếm vì độ nguy hiểm của nó .

Với kiểu giết người này, vết thương sẽ nghiêm trọng hơn , phạm vi dính chiêu cũng rộng hơn và khi bị trúng ma thuật người nhận sẽ bị dính debuff tê liệt .

" ... Sẽ tốt hơn nếu chúng ta có 1 cuộc đàm phán trong hòa bình ?.... kyaaa...!?" (Alysia) - vẫn đang né các nhát chém

" Tôi không nghĩ mình sẽ nói chuyện được với cô bé trong tình trạng thế này..." ( Sát thủ)

Lách cơ thể của mình sang 1 bên để né những cú chém từ anh ta... lưỡi kiếm xuyên qua sát lưng cô với 1 khoảng cách rất nhỏ, những nhát chém đã được cô né 1 cách điêu luyện.

Alysia bỗng nhớ lại giọng nói xấu hổ mà cô ấy vô thức buông ra, cô bối rối.

Anh chàng sát thủ ấy, cái người hiện đang rụt rè với kế hoạch tiếp cận Alysia. Ngược lại, Alysia, cô hiện không có 1 món vũ khí nào trên người cả, trong khi cố gắng thoát khỏi thanh kiếm của anh ta, cô liên tục niệm phép sơ cấp như mưa để trả đũa lại anh ta :)

- Tuy nhiên, dù cho có bắn ra nhiều ma thuật sơ cấp đi nữa nhưng lượng sát thương thì lại không thấm vào đâu, lá chắn ma thuật của anh ta chủ yếu là dùng để chống lại nó.

Alysia hiện đang gặp rắc rối. Cô chắn chắc có thể gây ra sát thương chí mạng nếu cô dùng ma thuật cao cấp, nhưng cô không dùng vì nó sẽ gây thiệt hại cho biệt thự và những người bị bất tỉnh trong nhà bếp. Trừ khi họ có nơi trú ẩn, nếu không cả người hầu cũng như cha mẹ cô sẽ bị thương do đạn lạc.

----RATTLE! (Gầm!)

"Cửa...!? " (Alysia)

Trog lúc cô né tránh thanh kiếm ấy và lùi lại từ từ thì cô bị dồn vào ngõ cụt và cô thấy 1 cánh cửa gỗ ở trước mặt, cô nhìn xuyên vào căn phòng sau cánh cửa bằng ma thuật thấu thị thì cô thấy được chiếc chìa khoá còn cắm trên khoá cửa nhưng chưa mở và căn phòng ấy cũng là 1 "ngõ cụt" .

Tiếng bước chân càng gần và dừng lại phía sau Alysia, cô giật mình quay lưng lại và nhìn.

"Không còn đường nào để thoát nữa đâu, bỏ cuộc đi cô bé" (Sát thủ)

" ... Mu~ đến nước này rồi anh nghĩ tôi sẽ từ bỏ à? " (Alysia)

Alysia nắm chặt khoá cửa, cô sử dụng ma thuật cường hoá cơ thể và sau đó khoá cửa bị phá hủy.

--- Bang! (Bùm!)

Toàn bộ khu vực nơi khoá cửa đều trở thành mảnh vụn.

"...!?" (Sát thủ)

Ở bếp , trần nhà và tường đều được bao phủ bằng đá nên dù cửa bị phá hủy nó cũng không sụp đổ đâu ha. Mà quan tâm nó làm gì, cái mà cô quan tâm hiện giờ là cha mẹ và những người hầu của ngôi biệt thự đang bị bất tỉnh kìa. (Nguyệt : không lo cái thân của em đi ở đó mà lo cho người khác :v)

Cùng lúc đó suy nghĩ của Alysia ngừng lại....

Trong 1 khoảng khắc nhỏ như 1 linh cảm chẳng lành.

Thanh kiếm sét đâm thẳng vào cô từ phía sau.

Đã quá muộn để kịp phản ứng lại nó, chưa kể đến là xung quanh cô giờ là ngõ cụt nên không có đủ khoảng trống để né tránh , cô nhanh chống dựng cho mình 1 tấm khiên ma thuật để đở cú đâm ấy nhưng --- (Nguyệt : thế chỗ cái cửa để trưng à?)

---RIERCE... ( Xực...) ( tiếng đâm lút cán :v)

Thanh kiếm đâm xuyên qua trái tim của Alysia

Khuôn mặt của cô nhăn nhó, cô ngã phịch trên sàn, thanh kiếm được rút ra, máu từ vết đâm bắt đầu chảy lênh láng trên sàn.

* Nguyệt : Đổi xưng hô thành "tên sát thủ" nha, thấy ghét rồi :v

Tên sát thủ nói 1 điều gì đó trong khi lắc lắc cây kiếm cho máu dính trên đó văng ra và đi ra khỏi bếp.

Trong bếp hiện giờ chỉ còn lại những người đang còn bất tỉnh và Alysia hiện đang nằm trên vũng máu.

" ... Giúp... tôi... Yuu... Valk... " (Alysia)

Với ý thức mơ hồ , cô cố gắng phát ra 1 giọng nói yếu ớt để tìm kiếm sự giúp đỡ.

* Nguyệt : m.n hãy bình tĩnh , truyện vẫn còn tiếp chưa có end sớm vậy đâu (●'・ω・)ノ

₪To be continued ≈>

===End chương 7===

---------------------
Nguyệt : chương 7 đã được hoàn thành 100% rồi nha m.n và mình cũng đã chỉnh sửa 1 vài chi tiết trong chương lun rồi nha.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info