ZingTruyen.Com

Without You Miraculous

Pực!

Tiếng dây đai thắt lưng đứt ra thành hai mảng. Tâm tình Ladybug cũng theo đó mà kích động, mong chờ con bướm đen bay ra. Nhưng rốt cuộc cũng là một loạt thất vọng, Ladybug ủ rũ thở dài. Hai tay bị Chat Blanc ôm đến tê rần. 

Này! Nếu mà còn ôm nữa là tay tôi phế đấy!

Ladybug ai oán sỉ nhổ bản thân sao lại dễ tính như vậy!

Thở dài thêm một lần nữa, Ladybug âm thầm tính toán kế sách cho trận chiến tiếp theo. Vậy mục tiêu cuối cùng là chiếc chuông! Chết tiệt! Thế mà trong bản đồ cô vẽ nó chính là đồ vật có ít phần trăm bị Akuma nhập nhất đấy!

Cô cúi đầu xuống, đối diện với khuân mặt Chat Blanc đang ngủ. Chat Blanc ngủ không ngon, anh liên tục nhíu mày và lầm bầm gì đó. Câu nhiều nhất Ladybug nghe được là...

Cứu tôi...M'lady...

Đồng tử xanh ngọc trong mắt Ladybug khẽ động, cô mím môi đè nén lại chính cảm xúc đang trào dâng trong lòng. Tôi sẽ cứu anh mà... Silly kitty. Tôi sẽ không bao giờ để anh lại một mình nữa đâu...

Ladybug mỉm cười, lâu lắm rồi cô không cười thật lòng như vậy. Ladybug dùng chút lực còn lại kéo Chat Blanc nằm trên đầu gối mình. Dường như anh thấy thoải mái hơn, đem hai cánh tay kia ôm thật chặt. Ladybug dở khóc dở cười, như thế này thì làm sao có thể lấy chuông?

Rõ ràng là rất muốn đánh anh nhưng cuối cùng vẫn không thể ra tay, Ladybug cúi đầu xuống. In lên trán Chat Blanc một dấu hôn nhỏ... Là một cam kết cho lời hứa của cô sẽ mang anh trở lại. Cho dù chết...

Đại khái là gần một tiếng đồng hồ trôi qua, Ladybug bắt đầu cọ quậy. Chân và tay đã bắt đầu tê rần, thậm chí còn không có cảm giác. Cổ cô cũng mỏi rồi, hơn nữa bây giờ cô đặc biệt buồn ngủ.

Chat Blanc...Làm ơn tỉnh dậy đi Aaaaaaa...!!! Sau đó thì tôi sẽ trốn về nhà và ngủ...

Ladybug hét trong lòng, cảm thấy vô cùng buồn chán. Vô cùng muốn ai đó để nói chuyện... 

" Các người sử dụng Miraculous khi đạt đến một trình độ nhất định sẽ có thể triệu hồi được Kwami mà vẫn sử dụng Miraculous..."

Khóe môi của Ladybug giật giật. Ha... Sao tự nhiên lời của Master Fu lại hiện ra? Cô không biết nha~ 

Ông ấy cảnh báo nếu triệu hồi thất bại sẽ bị mất sức rất nhiều. Ladybug do sự một hồi, rốt cuộc cũng không có làm. Nếu mà thất bại rồi Chat Blanc tỉnh dậy! Thì chỉ có đường chết!

Đợi khi khác vậy!

...

Rốt cuộc không thể đợi nữa! Ladybug tức giận đang định kéo anh dậy thì đột nhiên Chat Blanc mở đôi mắt xanh lè của mình khiến cho cô hú hồn. F***! Vẫn là cái thói xấu thích dọa người này không thay đổi! Khi cô còn là Marinette bị anh dọa cho không ít đâu!

Chat Blanc chớp chớp mắt, khi nhìn rõ khuân mặt mệt mỏi của Ladybug thì giật bắn người lên. Chat Blanc buông tay của cô ra rồi bật nhảy ra xa. Tạo thành một tư thế cảnh giác của loài mèo, thậm chí răng nanh còn lộ ra.

Ladybug phì cười trước bộ dạng đáng yêu của Chat, cô không vội. Từ từ xoay cánh tay rồi cổ tay, tiếp đến là xoa bóp bên chân trái. Chat Blanc vẫn luôn theo dõi từng cử động của cô, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

" Sao cô lúc nãy không tấn công?"

Ladybug nhìn anh một lúc rồi mới chậm rãi đứng dậy, cảm thấy chân vẫn còn tê. Thậm chí tay cử động vô cùng chậm chạp.  Kéo dài được từng nào thời gian hay từng đấy...

Một nụ cười nhẹ hiện lên, Ladybug dựa lưng vào tường nói:

" Ai nha~ Chaton! Giờ tôi mới biết anh thật sự là một con mèo lười đấy! Kitty!"

" Cô..." Chat Blanc hung dữ kêu một tiếng

" Haha..." Ladybug cười phá lên một tiếng

Cô gạt nước mắt đi, nhìn Chat Blanc trong vẻ mặt đau đớn. 

" Hôm nay có thể tạm đình chiến được không? Ngày mai nhé..." Ladybug mệt mỏi nói

Chat Blanc ngạc nhiên nhìn cô, tự hỏi một vài điều lạ lẫm. Ladybug chưa bao giờ như thế này. Ý anh là cô luôn là một người chủ động, chỉ cần có cơ hội Ladybug sẽ luôn biết nắm bắt mọi thời điểm.

" CHAT BLANC! Đừng để cho cô ta chạy trốn! Lấy Miraculous cho ta!"

" Rõ!"

Chat Blanc chỉ chờ có thế, nhào về phía cô. Ánh mắt sắc nhọn như nhìn một mục tiêu định sẵn. 

" Hừ..."

Ladybug khẽ than một tiếng, cô xoay người tránh đi. Móng vuốt của Chat Blanc xượt qua đầu vai cô, chỉ đủ để làm rách áo. Vừa chạm chân xuống nền gạch, Ladybug đã nhíu mày. Chân bên trái lại dở chứng, co giật từng hồi...

Như thế này làm thế nào để chiến đấu? Cô rút yoyo ra, suýt thì rơi. Ladybug vội vàng quăng yoyo lên mái nhà, chạy trốn. Trời đã tối, đây chính là bất lợi đối với cô. Chat Blanc có đặc tính của loài mèo, có thể nhìn trong bóng tối còn cô thì không.

Đi được một đoạn, Ladybug phát hiện Chat Blanc vẫn đi theo mình. Ladybug chửi thề một tiếng, cô chuyển hướng đi về phía cánh rừng rậm rạp. 

...

Chỗ này chắc Chat Blanc không phát hiện được đâu. Ladybug tìm được mọt cái hang nhỏ, vô cùng khô ráo. Cô ngồi xuống, nghỉ ngơi một lúc. Mặc kệ xung quanh như thế nào, cô nhanh chóng nhắm mắt ngủ. 

Bọ rùa đã quá mệt mỏi rồi...

Cần nghỉ ngơi...


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com