ZingTruyen.Info

[Winrina] Hôm Ấy, Tôi Nhặt Được Đại Tiểu Thư

Chap 3

Haiiyenn04

Một buổi sáng với những hạt nắng nhè nhẹ rơi qua khung cửa sổ. Kim Minjeong bơ phờ từ dưới đất ngồi dậy, hai mắt leo nheo nhìn chiếc giường bên cạnh dường như đã lạnh tanh từ rất lâu, bèn khẩn trương xếp lại chăn gối của mình.

Jimin quần áo chỉnh tề từ dưới bếp bước lên, trên tay cầm theo một ly cafe đắng không đường, im lặng ở một bên giương mắt nhìn Minjeong đang mang chăn xếp gọn vào góc, nhẹ giọng

- Em mau chuẩn bị đi, chúng ta ra ngoài ăn, sau đó sẽ đi mua đồ.

- Dạ, em xong ngay đây_Minjeong vội vã chạy vào nhà tắm, hai tay em cẩn thận xoa xoa sau gáy, miệng không ngừng xít xoa kêu lên mấy tiếng trong có vẻ nặng nề.

Jimin uống một ngụm cafe, hai hàng lông mày cau lại, lặng người nhìn bóng lưng em khuất sau cánh cửa gỗ quen thuộc.

Jimin đưa em đến một nhà hàng Nhật trầm uất ở giữa lòng của Seoul náo nhiệt. Chọn cho cả hai một chổ ngồi tương đối vừa ý, sau đó nhanh chống gọi món và ổn định. Suốt buổi ăn, cả hai dường như cũng không có nhiều chuyện để nói, chỉ là Jimin đơn giản hỏi một chút về cuộc đời của em. Sau mỗi câu chuyện được em vẽ lên, trong mắt chị ấy dường như lại mờ nhạt dâng lên một chút xót xa.

- Em chính xác là bao nhiêu tuổi?

- Dạ, em 17 tuổi.

Một câu trả lời của em làm chị thực có chút quan ngại. Bây giờ khác nào chị đang chứa chấp em một cách phạm pháp đâu chứ. Em có ba, có mẹ, và có gia đình của mình mà, chị vốn cũng đâu phải người giám hộ hợp pháp của em

Jimin thở ra một hơi, im lặng dùng bữa trong một tâm trạng dường như đã có chút nặng nề đi.

Chị mang em đến trung tâm thương mại, trên người em vẫn trung thành với bộ đồng phục nữ xinh xắn cùng chân váy ngắn ngang đùi của mình. Jimin nhìn vào khoảng da thịt đã ửng đỏ lên vì lạnh, nhất thời liền khẩn trương kéo em đi mua quần áo.

Jimin rốt cuộc cũng không biết em thích thể loại nào, kêu em chọn thì em lại ngập ngừng mãi không thôi. Vì thế chị đành một tay gôm hết mấy mẫu quần áo thượng lưu của giới trẻ cho em, mỗi mẫu một vài cái. Sau đó trực tiếp bảo em vào phòng thay đi cái bộ đồ mỏng manh đang khoác trên người

Tiếp đến, cả hai cùng nhau đi đến cửa hàng vật dụng, mua những đồ vật sinh hoạt thường ngày cho em. Jimin thực sự là một người rất chu đáo, bề ngoài có vẻ lạnh lùng ít nói, nhưng bên trong lại rõ ràng là hòn đá ấm áp vô cùng. Chị ấy quan tâm sở thích của em đến từng chút một. Bất kể là mua thứ gì, cũng quay đầu hỏi ý em trước khi mang chúng bỏ vào xe đẩy

- Cái này nhé!

Nhận được cái gật đầu bẽn lẽn của em, Jimin liền nhẹ nhàng đem đôi dép bông hình cún con đặt ngay ngắn vào xe đẩy. Sau đó lại ngước mặt nhìn một vòng, khoang tay suy nghĩ liệu mình có còn quên chút gì không.

Qua một vài giây ngắn ngủi, chị xoay người chăm chú nhìn em. Cứ nhìn như vậy rất lâu, đến lúc em vì ngại mà hai tai đỏ lên, chị mới thu lại ánh mắt của mình.

Thì ra là, chị ấy đưa em đi mua mĩ phẩm. Minjeong khi biết việc đó đã kiên quyết lắc đầu từ chối, nhưng mà chị không có nghe em, vẫn thản nhiên vung tiền mua cho em những loại đắc tiền nhất ở đó. Lúc rời đi, chỉ đơn giản là nói một câu nhẹ tênh

- Mặt em xinh đẹp như vậy, đơn nhiên phải chăm sóc thật cẩn thận.

Cả hai tay mang lùm xùm túi lớn túi nhỏ, khó khăn đẩy cửa bước vào nhà. Minjeong chỉ xách 1/3 chỗ đồ đó, ấy vậy mà tay chân đã như rụng rời ra, chị ấy mang gấp hai em, thế mà nét mặt vẫn đềm tĩnh như vậy.

Jimin đem đồ cẩn thận xếp vào trong tủ, đã lâu lắm rồi, chị cũng không có mua nhiều thứ như vậy. Trước nay ở một mình, đơn giản là ăn mì gói sống qua ngày, những lúc ngấy quá thì gọi thức ăn ngoài, bếp núc căn bản không có đụng tới, tủ lạnh thì đơn nhiên cũng chỉ có lẻ loi vài chai nước lọc nằm ngã nghiêng bên trong.

Xong xuôi mọi thứ, Jimin xoay người đi ra phòng khách. Trước mắt nhìn thấy em xỏ trong chân đôi dép bông hình cún, lẹt xẹt chạy ra chạy vào ở trong phòng.

- A, chị à. Chị đến đây xem đi.

Minjeong vui vẻ vẫy tay gọi, Jimin nheo mắt, trong lòng cũng có chút tò mò, chậm rãi nâng bước tiến đến gần em

- Là nến thơm đó, em thấy chị bình thường khó ngủ, nên lúc nãy đã lén mua.

Em ấy thắp một ngọn nến nhỏ để trên bàn, mùi thơm nhè nhẹ vương trên cánh mũi, làm chị nhất thời cũng cảm thấy có chút dễ chịu hơn. Cuộc sống nhạt nhẽo của chị, cũng là lần đầu có ai đó quan tâm đến giấc ngủ của mình

- Cảm ơn em.

Bầu trời về đêm trở nên mờ nhạt với những ánh sao nhỏ nhoi rơi qua khung cửa. Jimin nằm trên giường ngủ, tuyệt nhiên lại không có cách nào chợp mắt được. Tiếng nước chảy róc rách vẫn đều đặn vang lên từ trong phòng tắm, chị nhìn lên trần nhà, mông lung chiềm vào dòng suy nghĩ miên man của mình. Kim Minjeong từ bên trong phòng tắm bước ra, thân khoác bộ pijama màu hồng nhạt, trên lọn tóc còn vương lại chút hơi nước ẩm ướt, nhỏ giọt theo cạnh hàm mà chạy dọc xuống sàn nhà.

Em nhẹ nhàng bước đến chỗ ngủ thường ngày với tấm chăn mỏng lót tạm bợ trên sàn của mình, ngồi xuống một góc rồi qua loa lau đi mái tóc. Em không thể ngủ với cái đầu ướt sủng thế này, lại càng không thể làm phiền giấc ngủ của chị chỉ vì cái tiếng ù ù của chiếc máy sáy mà chị đã chuẩn bị cho em từ trước.

Em thở ra một hơi, có chút không cam tâm thả lưng nằm xuống giường. Hai mắt nhìn trần nhà, mùi hương lavender nhè nhẹ quấn quanh chóp mũi, liền khiến em lười biếng muốn chìm vào giấc ngủ.

- Đừng có ngủ khi chưa sấy tóc chứ

Tiếng chị Jimin vang lên làm em nhất thời có chút giật mình. Hai mắt em mở to, thao tháo nhìn lên giường mặc dù chẳng thấy được gì ngoài một nửa cánh tay xinh đẹp của chị

- Chị chưa ngủ ạ?

- Ừ...

- Em cứ tưởng chị đã ngủ rồi...

- Thế thì em cũng không nên ngủ theo tôi với cái đầu tóc ướt sủng như thế chứ

- Em sợ làm chị thức giấc.

Em bé ngây thơ nói, giọng còn líu ríu nhỏ dần giống như đang sợ bản thân mình khiến chị thấy phiền.

- Mang máy sấy đến đây...

Jimin ngồi thẳng dậy, trong ánh đèn ngủ mờ nhạt giương hai mắt nhìn em. Minjeong cũng không hiểu chị muốn gì, chỉ đơn giản là ngoan ngoãn chạy đi lấy máy sấy cho chị. Cũng không ngờ tới vừa muốn trở về chỗ ngủ, liền bị chị nắm tay kéo xuống giường

- Ngồi im, tôi sấy tóc cho em.

Tiếng máy sấy điều đặn vang lên ở giữa căn phòng tĩnh mịch. Kim Minjeong ngồi ở một bên, cảm nhận từng ngón tay của chị mềm mại luồng vào chân tóc, nhịp tim nhất thời liền gia tăng nhịp đập. Đôi má em đỏ lên, hai tay đan vào nhau, vì hồi hợp mà ngón nọ đè ngón kia, cảm tưởng như hơi thở của mình nương theo từng hành động ân cần của chị trên đỉnh đầu liền lặp tức nóng lên.

Qua một khoảng thời gian tương ngắn ngủi, Jimin liền cẩn thận tắt máy đi. Chị đưa tay nhẹ nhàng kiểm tra lại tóc cho em, sau đó tự thân đem máy sấy mang đi cất.

- Hôm nay em ngủ trên giường đi.

- Dạ, thế còn chị?

- Tôi ngủ ở chỗ em

- Không không, tuyệt đối không được, em đã làm phiền chị quá nhiều rồi, bây giờ không thể ngang nhiên chiếm luôn giường của chị được

Minjeong kiên quyết lắc đầu, nét mặt dường như rất kiên định. Em thực sự cảm thấy, mình đã đem đến quá nhiều gánh nặng cho chị rồi.

- Nhìn em không phải một người quen chịu cực nhỉ?

Minjeong mím môi, cuối đầu nhìn mấy ngón chân bé tí của mình lọt thỏm trong ống quần

- Nghĩ lại thì, tôi còn có việc cần làm cho xong. Em tạm thời cứ ngủ ở đây, khi nào tôi làm xong sẽ gọi em dậy.

Minjeong chưa kịp nói gì thêm, Jimin đã mang theo laptop trên tay đẩy cửa đi ra ngoài. Em nhìn theo bóng lưng của chị khuất sau cánh cửa gỗ, môi nhè nhẹ nở nụ cười...

Yu Jimin đúng là...hoàn hảo đến mức vượt qua sự mong đợi của em.

Đồng hồ trên tường tích tắc điểm 1h sáng, Yu Jimin ở trên sofa giật mình tỉnh dậy sau giấc ngủ ngắn ngủi. Chị nhìn cánh cửa gỗ vẫn êm đềm khép lại sau lưng, Thông qua ánh trăng rọi vào từ khung cửa sổ, cũng ít nhiều biết được một ngày nữa đã trôi qua.

Jimin nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, nương theo luồng ánh sáng yếu ớt của ngọn nến, mập mờ nhìn thấy em cuộn tròn người nằm trên tấm chăn mỏng trãi dài dưới sàn nhà. Không kiềm được liền thở ra một hơi

Cẩn thận nâng cơ thể nhẹ tênh của em đặt lên giường, Yu Jimin chu đáo chỉnh lại chăn gối cho em, sau đó ở một bên, trầm ngâm nhìn em thở ra những hơi điều đặn

Phải nói là, trong hai ngày gần đây, chị đặc biệt cảm thấy mình đã đối xử với em theo một cách nào đó hết sức kì lạ.

Từ lúc biết được những gì em đã trãi qua, chị thực sự đã muốn đem em bao bọc ở trong lòng mình

Phải chăng vì chị cảm thông bởi cuộc đời tồi tệ của em, cảm thông bởi vì tuổi trẻ của em là khoảng thời gian tồi tệ, cảm thông vì em là một cô gái nhỏ không thể hướng tới tương lai, hay cảm thông bởi vì em có một gia đình hoàn chỉnh nhưng lại không thể dựa vào.

Jimin cảm thấy, em đặc biết giống với bản thân chị ở quá khứ. Chỉ là em không biết mình phải bước đi thế nào, em xui xẻo gặp toàn những tên cặn bã ham muốn cơ thể em, vì vậy em mới xa ngã trên con đường đã em chọn.

Phải chi...người em gặp là chị...thì tốt rồi.

----------------------------------------------------------

Chiếc Pic đầu tiên về đôi gà bông Yu Jimin và Kim Minjeong, cũng là chiếc pic đầu tiên của tôi ở đây. Hy vọng sẽ được ủng hộ ❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info