ZingTruyen.Info

(Web Novel/BL) I Don't Want This Reincarnation

Chương 79

chikan29

Tầm nhìn của tôi nhập nhòe. Một nỗi đau khôn tả lướt qua đầu óc mờ mịt của tôi.

Bị bàn tay còn đang vung vẩy của con quái vật đánh trúng, tôi bị hất phăng xuống đất mà không thể tự phòng vệ.

Ppii-, tai tôi ù đi, tôi cảm thấy có thứ gì đó nóng bỏng và nhầy nhụa chảy trên mặt mình. Qua tầm nhìn mờ ảo, tôi thấy thanh kiếm của nó chém vụt xuống với tốc độ cao.

Kwaang!

Tôi buộc phải di chuyển cơ thể để né đòn. Trong lúc đó, áo khoác của Ha Tae-heon đột ngột rơi xuống đất khiến tôi không kịp giữ nó lại.

“Hộc, hộc…”

Tôi cố gắng đứng dậy, nhưng hai chân chẳng có chút sức lực nào và người tôi gục xuống. Có lẽ debuff đã làm giảm thị lực của tôi, tầm nhìn của tôi khá mơ hồ.

Kugung! Thịch!

Sau khi tránh được đòn tấn công trong gang tấc, tôi vươn người lên và lăn nhanh ra chỗ khác. Sét đánh ngay gần đấy. Tôi cố gắng mở mắt ra nhìn con quái vật to lớn đang đứng sừng sững trong làn khói đen cùng ngọn lửa thiêu rụi cây cối.

“Haa…” 

Lau đi mồ hôi lạnh ở trên mặt, tôi gần như không thể đứng vững khi ép buộc năng lượng của mình vận chuyển. Hwiking, cơn gió được tạo ra từ bàn tay không chỉ quấn quanh cơ thể tôi mà từ từ lan rộng ra xung quanh. Ngọn lửa do tia chớp tạo ra bốc lên theo chiều gió.

Tôi không muốn cứ nhảy nhót xung quanh thế này cho đến khi bị nó giết. Nhưng khi phải đối đầu với một đối thủ mà chính chúng ta còn không thể tác động gì tới nó thì đây có thể là một nỗ lực vô ích.    

'Mọi chuyện luôn như vậy, nên không có gì phải ngạc nhiên cả.'

Dù có vô ích thì tôi cũng không muốn từ bỏ và chỉ ngồi yên một chỗ. Tôi ngẩng đầu lên và nhìn hình ảnh Ha Tae-heon phản chiếu trong gương. Anh bước tới chỗ xúc tu và nâng kiếm lên. Ngay lúc đó, tôi đã nhảy lên không trung.

Nguồn năng lượng bắt đầu chuyển động không ổn định và xoắn lại với nhau. Chịu đựng cơn đau , như lúc trước, tôi nhấc thân cây lên và ném vào con quái vật. Kwajik, cái cây đập vào thân nó vỡ tan tành.

Kieeeek!

Con quái vật giận dữ gầm lên. Tôi bay loạn xạ để con quái vật không chú ý tới những gì đang diễn ra dưới lòng đất rồi ném hết cái cây này đến cái cây khác vào người nó.

"Argh!"

Kwarurung! Một tia sét đánh trúng tôi từ phía sau, thiêu đốt da thịt. Cảm giác nóng rát như thể đang bốc cháy. Khoảnh khắc tôi rùng mình vì đau đớn, tôi đã bị con quái vật tóm gọn.

“Keuk, ưgh…!”

Bàn tay dài và cứng của con quái vật chộp lấy cơ thể tôi. Khi tôi bị kéo đến gần con quái vật, tôi ngửi thấy một mùi hôi thối nồng nặc đến buồn nôn.

Con quái vật kéo tôi đến trước mặt nó. Khuôn mặt chia làm bốn ngâm trong chất lỏng màu đen đã sủi bọt khí và hàng trăm cây kim nhỏ mọc lên. Tôi kinh hoàng trước cảnh tượng khủng khiếp đang bày ra dưới chân mình.

Tôi vùng vẫy trong tuyệt vọng để thoát ra. Tôi cũng đã sử dụng năng lực của mình nhưng vô ích. Không thể thoát khỏi bàn tay đang siết chặt của con quái vật.

"Ưgh, huk."

Cảm giác sợ hãi bao trùm tâm trí tôi ngay khi khuôn mặt của con quái vật tiến lại gần hơn. Thình thịch! Thình thịch! Tiếng tim đập dồn dập vang vọng bên tai, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống cằm tôi.

Vào khoảnh khắc tôi sắp bị nuốt chửng.

Kiaaaak—!

Đột nhiên con quái vật quằn quại và hét lên. Theo phản xạ, tôi kiểm tra gương và thấy Ha Tae-heon đang chém phăng các xúc tu một cách không thương tiếc. Con quái vật mất thăng bằng và không ngừng loạng choạng. Cơ thể tôi cũng đồng thời run lên bần bật.

Tôi bị bóp chặt đến mức gần như đánh mất lý trí, nhưng tôi đã nghiến răng chịu đựng. Ha Tae-heon một lần nữa vung kiếm. Khi những xúc tu bám chặt trên quả trứng bị cắt đứt, kích thước của con quái vật bắt đầu giảm từng chút một.

'Cấp bậc...!'

Đang suy giảm. Nhờ ở gần con quái vật mà tôi có thể chắc chắn điều đó. Sức nắm của con quái vật và cảm giác sợ hãi mà tôi cảm thấy hiện giờ khác hẳn so với lúc nãy. Khi Ha Tae-heon dọn dẹp những xúc tu còn sót lại cuối cùng, con quái vật bay lên không trung, máu đen đổ ra từ mặt nó. Những xúc tu bị cắt đứt ở thân dưới của nó vặn vẹo, lộ ra những vết cắt ngang.

Trong lúc đó, tôi đã nhích phần thân trên ra khỏi tay con quái vật và sử dụng khả năng của mình. Bây giờ, tôi có thể giết nó. Tất nhiên, ngay cả khi bị rớt hạng thì đối thủ cũng là cấp S. Vậy thì chỉ có một cách.

Buộc phần năng lượng vỡ vụn còn lại vận chuyển, tôi dùng gió tụ tất cả lửa xung quanh vào một điểm. Ngọn lửa bập bùng trong gió, di chuyển theo ý định của tôi. Tôi rút hết những lửa mà mình có thể nhìn thấy dưới chân rồi đổ ập lên con quái vật.

Đây là lửa được tạo ra bởi tia sét cấp S+. Nó sẽ có tác dụng lớn khi chống lại những con quái vật có thứ hạng bị hạ xuống cấp S.

Lách tách, lách tách…!

Đúng như tôi dự đoán, chất lỏng màu đen tuôn trào ra khỏi cơ thể đang cháy của con quái vật, phát ra âm thanh như thể một thứ gì đó nhớp nháp đang sôi sùng sục. Tôi gần như không thể thoát khỏi nắm tay của con quái vật dù nó đang dần nới lỏng và rồi tôi ngã quỵ xuống đất.

“Hộc… hộc…”

Trước mắt tôi, con quái vật đang chìm trong biển lửa cháy hừng hực. Khói đen tỏa ra khắp không trung. Nguồn năng lượng vốn không thể di chuyển mấy đã cứng lại, và cơ thể tôi cứng đờ. Nhìn về phía xa, tôi nhếch khóe miệng lên thành một nụ cười.

"Xem này, hả hê thật đấy... đồ khốn, ya."

Tôi nhắm mắt lại và cười lớn trước hình ảnh con quái vật đang chết đi trong đau đớn. Cơ thể tôi đổ sụp xuống.

—-------------------------------------------------

Vừuuu, vừuuu. Tiếng vo ve khẽ vang lên trong hành lang tối mịt. Một cánh cửa đóng chặt xuất hiện trước mặt Cheon Sa-yeon, người đang bước đi chậm rãi với hai tay đút túi quần như thể anh ra ngoài để đi dạo.

Khi anh nắm lấy tay nắm của cánh cửa gỗ có khắc hoa văn lộng lẫy và xoay nó, cánh cửa mở ra với tiếng lách cách. Két. Cheon Sa-yeon bước vào phòng qua cánh cửa cót két và dùng thanh kiếm dài của mình gõ xuống sàn.

"Hừm."

Nhìn sơ qua thì căn phòng rộng rãi này giống một thư phòng. Tuy nhiên, xung quanh không phải là sách, mà toàn là những kệ chất đầy búp bê. Hàng trăm con búp bê khớp cầu (1) được tô điểm bằng những bộ váy và phụ kiện sặc sỡ lấp lánh dưới ánh nến.    

“Ah, chẳng có gì lạ khi mình cảm thấy rất tệ cả…”

Cheon Sa-yeon bình tĩnh nhớ lại từng sự kiện trong dòng thời gian. Đúng vậy. Cái sự kiện khó chịu và nhàm chán này lại đến lần nữa.

Ehe.

Tiếng cười lớn vang lên từ đâu đó.

Ehe, ehehe!

Tiếng cười bắt đầu lan tràn khắp thư phòng. Ehehehe! Khuôn mặt của con búp bê, đang nhìn thẳng về phía trước, ngay lập tức quay về phía Cheon Sa-yeon. Một giọng nói phát ra từ con búp bê màu vàng ở giữa hàng thứ hai của giá sách đầu tiên trong phòng.

"Ngươi không hề ngạc nhiên khi thấy bọn ta."

Một con búp bê khác tiếp tục.

"Người bình thường thì đã hét toáng lên rồi."

"Tại sao? Tại sao vậy?"

"Chẳng vui chút nào."

"Ta đang rất vui vẻ."

"Thú vị."

"Thứ xúi quẩy! Giết tên này đi!”

"Cẩn thận. Tên đó không phải là một con người bình thường đâu.”

"Giết chết tên đó! ĐCMM!”

Bên trong căn phòng tràn ngập tiếng búp bê nói chuyện phiếm. Cheon Sa-yeon đang xoa bóp thái dương với vẻ mệt mỏi, bỗng mỉm cười.

"Abel."

Khi những con búp bê nghe thấy cái tên đó thoát ra từ miệng anh, chúng liền đồng loạt quay đầu.

"Ngươi biết tên ta."

"Làm cách nào? Làm cách nào?"

"Ngươi đã gọi tên ta bằng cái miệng bẩn thỉu đó!"

"Bình tĩnh đi. Chúa đã nói rằng tên đó biết chúng ta mà.”

“Đúng là điềm xấu. Ta muốn giết tên đó."

“Chúng ta có nên giết hắn không? Giết hắn có ổn không?”

Trong khi lắng nghe cuộc trò chuyện của đám búp bê, Cheon Sa-yeon đã lấy kiếm cứa vào lòng bàn tay của mình. Một cơn đau quen thuộc kéo theo và máu anh chảy ra. Lửa bốc lên ngùn ngụt, cùng với máu đỏ tươi.

“Từ sảnh tiệc cho đến cánh cổng này, ngươi đã làm ra vài thứ thú vị. Ta còn không nhận ra đấy.”

Ngọn lửa bùng lên như muốn làm tan chảy tất cả mọi thứ. Một trong những con búp bê gần ngọn lửa nhất thét lên thứ âm thanh chói tai như thể tiếng một con mèo đang gào lên với bộ lông dựng đứng.

"Nóng! Nóng quá!"

“Một kẻ ngu ngốc như ngươi chẳng bao giờ có thể tự mình lên kế hoạch được... Đúng vậy. Samael đã ra tay rồi.”

Lách tách. Lách tách.

Cuối cùng, những con búp bê bắt đầu tan chảy. Tròng mắt của chúng rớt khỏi khuôn mặt với hình thù kì dị vì bị nung nóng.

Lạch cạch. Thụp.

Những con búp bê đồng loạt rơi khỏi giá sách, trườn bò và đu bám trên chân của Cheon Sa-yeon, cho dù cơ thể chúng đang tan chảy.

“Giết hắn! Mau giết hắn!”

"Đâm dao vào cổ hắn!"

Cheon Sa-yeon thờ ơ nhìn những con búp bê đang đeo bám lấy mình. Không thể phủ nhận rằng nguồn năng lượng phát ra từ con búp bê là rất yếu. Đó là một con búp bê trinh sát thường được Abel sử dụng.

Cheon Sa-yeon nhớ đến chiếc mặt nạ kinh tởm của Samael, thứ dường như khiến anh phát ngán khi chỉ mới nghĩ về nó, anh thở dài một cách khó chịu và vung kiếm lên.

“Aaargh! Argh!”

"Đau! Đau! Đau!"

"Giết! Giết hắn!"

“Kẻ sát nhân! Sát nhân! Chết đi!"

Mặc dù chúng là búp bê, nhưng lúc thịt của chúng bị xẻ ra hay cái cách mà máu bắn tung tóe lại không khác gì con người. Với giọng nói của một đứa trẻ, chúng la hét và chửi rủa anh.

Bàn tay được sơn móng màu đỏ của một con búp bê đã kéo lấy ống quần của Cheon Sa-yeon. Một lưỡi kiếm sắc bén dứt khoát lướt qua nó. Máu đỏ trào ra từ vết cắt.

Căn phòng phút chốc biến thành địa ngục. Cả không gian chìm trong tiếng la hét của trẻ con, máu tuôn ra khắp nơi, ngọn lửa dữ dội như muốn thiêu rụi tất cả. Tiếp tục vung kiếm với vẻ mặt chán nản, Cheon Sa-yeon kết luận.

"Mình không phải là mục tiêu."

Quay lại lúc ở ngã rẽ, cánh cửa bên trái có gì đó đặc biệt khó chịu nên anh đã đi vào để do thám. Nhưng thay vào đó, anh lại mặc phải cái bẫy tinh vi do Samael giăng ra.

Anh nghĩ đến Han Yi-gyeol cùng Ha Tae-heon. Anh không nghĩ rằng Ha Tae-heon sẽ suôn sẻ vượt qua bởi vì có Han Yi-gyeol ở đó…

"Ah. Ah…"

“Ưgh… biểu diễn…”

Lách tách. Lách tách.

Những mảnh cơ thể của con búp bê nằm rải rác trên sàn đã bị ngọn lửa nuốt chửng. Bỏ lại căn phòng nhuốm mùi máu, Cheon Sa-yeon quay trở lại con đường lúc trước. Bộ đồ anh đang mặc dính đầy máu của con búp bê.

Đường về vắng tanh. Trước khi chia tay, anh đã nói rõ cả ba sẽ quay lại nếu gặp nguy hiểm.

'Không có gì quá nguy hiểm để phải quay lại, hoặc tình hình cấp bách đến mức không có thời gian chạy trốn. Một trong hai.'

Nó rất có thể là cái sau. Cheon Sa-yeon khẽ lầm bầm và bước đến cánh cửa bên phải nơi Han Yi-gyeol và Ha Tae-heon đã vào trước đó. Anh đi qua một hành lang dài và buồn tẻ hơn cả hành lang bên trái rồi đi đến tận cùng.

"Ôi trời."

Cheon Sa-yeon nhẽ nhếch khóe môi trước cảnh tượng mở ra trước mắt. Anh nhìn thấy xác của một con quái vật khổng lồ đã bị thiêu chết. Đây không phải tác phẩm của Ha Tae-heon.

‘Han Yi-gyeol đã kết hợp ngọn lửa với năng lực của mình để giết nó.’

Chỉ nhìn xung quanh thôi cũng đoán được rõ ràng trận chiến đã diễn ra như thế nào.

Như thể một cơn bão đã quét qua nơi đây, Cheon Sa-yeon quan sát mọi thứ khi dạo quanh khu đổ nát và thấy một thân hình nhỏ bé nằm trong góc.

Khi đến gần, anh nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đang nhắm nghiền hai mắt và bất tỉnh. Vì phải trải qua một trận chiến khó khăn nên từ đầu đến chân em ấy không có chỗ nào nguyên vẹn cả - chẳng hiểu sao điều này lại khá thú vị. Như thể đang nhìn thấy một con thú nuôi bị bỏ rơi vậy.

"Han Yi-gyeol."

Anh gọi tên cậu, nhưng không có phản hồi. Anh quỳ một chân xuống và chậm rãi lướt nhìn từ mặt đến chân. Có mùi tanh của máu, nhưng không giống trong thư phòng, nó không khó chịu.  :)))

------------------------------------------
(1) ball-jointed dolls: búp bê khớp cầu - búp bê BJD mô phỏng theo cơ thể người thật, có các khớp trên cơ thể cho phép người chơi tạo bất kỳ tư thế nào của búp bê: ngồi, đứng, vắt chân tay, múa, thậm chí cả các tư thế như tập yoga… Những khớp này được tạo bởi những khớp hình cầu

—-------------------------------------------------------

*Ý CSY là máu của HYG thơm thơm ấy :))), kiểu trong mắt CSY chia ra máu của HYG và những thứ gớm ghiếc còn lại.

Vậy là CSY cảm nhận được có điều gì đó không ổn ở cánh cửa bên trái nên mới ngầm đồng ý cách chia của HYG, nhưng nguy hiểm lại chạy theo HYG, và CSY đã bị lừa. Cho phép tôi hiểu là ổng muốn gánh hộ nguy hiểm cho HYG nha :v (xin lỗi vì đói hint)

Về lí do tại sao CSY lại có cảm giác quen thuộc khi vào cánh cửa bên trái cũng như việc ổng khẳng định HTH sẽ gặp khó khăn khi có HYG ở cùng sẽ được đề cập đến sớm thôi. Và nhóm phản diện sắp ra mắt mọi người khi chương này đã xuất hiện 2 cái tên mới là “Abel” và “Samael” *

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info