ZingTruyen.Info

(Web Novel/BL) I Don't Want This Reincarnation

Chương 72

chikan29

Khi bước vào xe, Cheon Sa-yeon ngồi ngay cạnh tôi chợt lên tiếng.

"Hãy đi thẳng đến khách sạn."

"Vâng."

Tài xế lịch sự đáp lại rồi khởi động xe. Lúc tôi quay đầu đi và nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi bỗng cảm thấy có người đang chạm vào cổ tay mình.

Lúc tôi ngoái lại nhìn, Cheon Sa-yeon đang chăm chú nghịch cổ tay tôi. Sao hôm nay anh lại phiền phức thế nhỉ?

"Anh đang làm cái gì đấy?"

"Em đã dùng chiếc khuy măng sét này khá tốt nhỉ."

"Không phải anh gửi nó cho tôi với mục đích như vậy sao?"

"Nếu em không biết cách dùng thì cũng chẳng có vấn đề gì cả."

Sau đó, tôi nhìn vào chiếc khuy măng sét được đính chặt trên tay áo mình. Nó được chế tác công phu và lộng lẫy, được nạm những viên đá quý màu đỏ sáng lấp lánh cả trong bóng tối.

"Tôi cài lên vì nó đã được gửi cho tôi, nên nếu anh không hài lòng thì cứ việc nói thẳng. Tôi sẽ tháo nó ra ngay bây giờ."

"Không đời nào. Thật tuyệt khi em dùng nó tốt như thế."

Cheon Sa-yeon nhẹ nhàng trả lời và luồn ngón tay sâu hơn vào phía trong cổ tay được giấu kín bởi tay áo sơ mi của tôi. Không hiểu sao hành động đơn giản này lại khiến tôi rùng mình và lạnh hết cả gáy.

'Gì?'

Một cảm giác khó tả nổi lên sau gáy tôi, nhưng Cheon Sa-yeon không hề dừng tay lại và mở miệng.

"Em đã đến Hội Roheon rồi, vậy nên bây giờ em muốn đến Hội Jayna. Tôi nói đúng chứ?"

"Ừ, thì sao... Hội Jayna cũng liên tục phát hiện ra điểm bất thường ở cổng, vậy nên sẽ không tồi chút nào nếu tôi có thể đến đó."

"Hội trưởng Hong Si-ah cũng sẽ tham dự bữa tiệc này, nếu em

có thể cô ấy sẽ dành một chỗ cho em."

"Anh không định giúp tôi sao?"

"Đưa em đến đây còn không đủ sao?

Cố gắng chuyển chủ đề của cuộc nói chuyện sang hướng khác, tôi tặc lưỡi và siết lấy phần cổ tay bị nắm chặt của mình.

"Thôi đi. Anh định chạm vào tôi trong bao lâu nữa hả? Tất cả những việc này đều là quấy rối tình dục." :)))

"Ôi không. Em khó chịu sao?"

"Đừng nói những điều vô nghĩa nữa."

Cheon Sa-yeon cười khổ rồi nhẹ nhàng thả cổ tay tôi ra và tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Tôi biết em muốn gì, nhưng thật khó để đưa một người độc lập như em vào đội dọn dẹp cổng của Hội Jayna. Tôi không biết liệu bên đó có muốn điều này ngay từ đầu hay không."

Đúng như dự đoán, vào những thời điểm như thế này thì việc là một người độc lập không hề có lợi tí nào. Tôi thở dài và gật đầu. Nghĩ vậy làm tôi nhớ đến Hong Si-ah mà tôi đã thấy trong tiểu thuyết. Tôi nghĩ cô ấy là một người khá dễ tính.

"Nếu cảm thấy buồn, em có thể tham gia hội ngay bây giờ."

"Không, cảm ơn."

Tôi không có ý định gia nhập hội chỉ vì điều này. Phải làm việc cho Cheon Sa-yeon còn đáng ghét hơn nhiều.

'Lần trước khi tôi được thuê làm lính đánh thuê, đáng lẽ tôi nên chọn Jayna thay vì Roheon.'

Suy nghĩ về điều đó một lúc nhưng cuối cùng tôi vẫn đưa ra quyết định. Đáng tiếc, sự bất thường của cánh cổng được tìm thấy ở Roheon là khá lớn. Tôi thậm chí còn tìm thấy không gian xoắn và một hoa văn không xác định.

Không việc gì phải tiếc nuối về quá khứ cả. Thay vào đó, cố gắng bắt chuyện với Hong Si-ah tại bữa tiệc này có lợi hơn nhiều.

"Chỉ cần anh không phá thì tôi sẽ làm được thôi."

Có lẽ câu trả lời của tôi nằm ngoài dự đoán, Cheon Sa-yeon khẽ nhếch khóe miệng với vẻ hứng thú.

"Thật mong chờ làm sao!"

"Đến nơi rồi ạ."

Vừa kịp giờ, xe đã đến khách sạn. Nhân viên phục vụ đợi sẵn đã mở cửa xe ra.

"Đứng gần lại và nắm lấy cánh tay tôi."

Cheon Sa-yeon đưa áo khoác cho người phục vụ theo phía sau rồi cúi nhẹ đầu và thì thầm với tôi.

'Mặc dù chúng ta là đối tác nhưng đàn ông có khoác tay nhau bước vào đó không?'

Dù nghi ngờ nhưng tôi không hề biết gì cả, vì vậy tôi đã làm theo lời của Cheon Sa-yeon với suy nghĩ tránh vướng vào rắc rối không đáng có. Khi tôi bước qua lối vào của khách sạn và bám nhẹ trên cánh tay anh ta, đại sảnh rộng lớn hiện ra dưới ánh sáng từ một chiếc đèn chùm khổng lồ.

"Chào mừng. Tôi sẽ hướng dẫn ngài đến lối vào bữa tiệc."

Một trong những nhân viên đã lịch sự chào đón và hướng dẫn chúng tôi đến lối vào phòng tiệc nằm bên trong đại sảnh. Cánh cửa dẫn vào sảnh tiệc được chạm trổ lộng lẫy bằng vàng mở rộng ra hai bên, sảnh tiệc với một bức tượng khổng lồ ở trung tâm dần hiện ra trước mắt tôi.

"Nếu có thể, hãy luôn ở bên cạnh tôi. Trong đây có rất nhiều kẻ điên đấy."

"Chờ đã, khi nào thì anh định gặp Hội trưởng Hong Si-ah?"

Cheon Sa-yeon đưa cho tôi một ly sâm panh mà anh ta lấy từ chỗ người phục vụ.

"Em phải chú ý hơn. Chúng ta còn nhiều thời gian nên không cần vội vàng thế đâu."

"... Đừng làm phiền tôi, hãy giữ lời."

"Tất nhiên rồi."

Tôi không thích việc bản thân nghi ngờ về mọi thứ, nhưng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài tin vào điều đó. Tôi nhấp một ngụm sâm panh và nhìn xung quanh.

'Có vẻ như Ha Tae-heon vẫn chưa đến.'

Tôi không tìm thấy khuôn mặt của Ha Tae-heon trong những người đang diện trang phục dự tiệc ở đây. Nếu tôi đối mặt với Ha Tae-heon, tôi tự hỏi liệu có ổn không khi giả vờ không quen biết anh ấy.

Ngay cả trong tình huống mà Ha Tae-heon nói rằng chúng tôi đã biết nhau từ trước, thì vẫn có Cheon Sa-yeon ở bên cạnh tôi, vì vậy nếu có thể...

"Hội trưởng Cheon Sa-yeon."

Trong lúc tôi đang suy nghĩ hết điều này đến điều khác, có ai đó đã đến gần chúng tôi. Đó là một người phụ nữ với mái tóc đen ngắn toát lên vẻ nhạy bén. Người phụ nữ trong bộ vest này khiến chúng ta cảm thấy như cô ấy đang ở một văn phòng làm việc chứ không phải một bữa tiệc. Cô ấy bắt tay Cheon Sa-yeon một cách nhanh gọn.

"Tôi không có mong đợi gì, nhưng thật ngạc nhiên khi thấy anh ở đây."

"Sao lại không chứ. Với tư cách là một hội trưởng, tôi rất biết ơn ban giám đốc vì đã tổ chức bữa tiệc này."

"Hừm. Tôi không cảm nhận được chút chân thành nào, nhưng tốt thôi. Và ai đây?"

Người phụ nữ lãnh đạm trả lời rồi hướng ánh mắt về phía tôi. Có một cảm giác hóm hỉnh kỳ lạ trong cách cư xử của cô ấy. Cheon Sa-yeon hơi nhướng mày và uể oải đáp lời.

"Đây là đối tác của tôi, Han Yi-gyeol tài năng."

"Ah. Hân hạnh được biết cậu. Tên tôi là Choi Mi-jin, người đứng đầu trung tâm quản lý cổng trong trụ sở."

Giám đốc trung tâm quản lý cổng? Choi Mi-jin bắt lấy tay tôi và cúi nhẹ đầu để chào hỏi.

"Tôi là Han Yi-gyeol."

"Tôi tự hỏi tại sao một người không hề thích những nơi thế này như Hội trưởng Cheon Sa-yeon lại đến... Thật thú vị."

"Xin thứ lỗi?"

"Không có gì đâu. Chúng ta gặp nhau như vậy đã là có duyên rồi, tôi hy vọng hai bên sẽ duy trì được một mối quan hệ tốt đẹp trong tương lai."

Choi Mi-jin cười rạng rỡ với tôi và Cheon Sa-yeon. Sau khi nói rằng chúng tôi sẽ sớm gặp lại nhau, cô ấy đã rời đi. Nhìn theo phía sau Choi Mi-jin, người đang quay lưng đi chỗ khác, tôi nhẹ giọng hỏi Cheon Sa-yeon.

"Bằng cách nào đó, cô ấy trông giống như một người có sức ảnh hưởng lớn..."

"Nếu là Giám đốc trung tâm Choi Mi-jin thì đó là sự thật. Trong số các giám đốc điều hành của trụ sở quản lý, cô ấy thậm chí còn xứng đáng hơn cả."

Trái ngược với lời nhận xét, biểu cảm của Cheon Sa-yeon trông không được tốt cho lắm. Anh ta có vẻ không thích Choi Mi-jin, mặc dù cô ấy là một nhân vật hoàn hảo.

'Có vẻ cả hai đều không thích đối phương.'

Choi Mi-jin cũng có tính cách khá mạnh mẽ, vì vậy tôi không nghĩ cô ấy sẽ hợp với Cheon Sa-yeon. Khi tôi nhấp một ngụm sâm panh và khẽ uốn lưỡi vào bên trong, có một người lạ nữa tiến đến gần với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.

"Ây ya, Hội trưởng Cheon Sa-yeon! Đã bao lâu rồi nhỉ?"

"Hội trưởng Kwon Ji-hoon."

Anh ta là một người đàn ông đẹp trai với mái tóc nâu và đôi mắt rủ xuống. Nụ cười tươi và nốt ruồi trên má phải của anh ta đặc biệt gây chú ý.

"Đã gần hai năm rồi tôi không gặp cậu. Dạo này cậu vẫn khỏe chứ?"

"Chắc chắn rồi."

Cheon Sa-yeon nhẹ mỉm cười đáp lại lời chào của người đàn ông. Nét mặt và cử chỉ của anh ta giống hệt cách hành xử kiểu mẫu trong đời sống xã hội.

"Đối tác của tôi, Han Yi-gyeol tài năng. Một người luôn rất quan tâm đến những người tài năng như Hội trưởng Kwon Ji-hoon có thể đã biết cậu ấy rồi nhỉ."

Ngay khi cuộc trò chuyện này kết thúc, Cheon Sa-yeon nhẹ vòng tay qua vai tôi , người đang đứng cạnh anh ta. Đôi mắt nâu ấm áp gợi nhớ đến sô-cô-la của Kwon Ji-hoon chuyển hướng sang tôi.

"Tất nhiên. Rất vui được gặp cậu, Han Yi-gyeol tài năng. Tên tôi là Kwon Ji-hoon, người quản lý Công hội Four Seasons ở Busan."

"Vâng. Hân hạnh được biết anh."

"Đoạn video với Hội trưởng Cheon Sa-yeon thực sự rất thú vị. Nếu sau này có cơ hội, tôi muốn được tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó."

"Haha..."

Tôi cười ngượng ngùng khi nghe đến câu tiếp theo. Video đó...

"Và còn ngạc nhiên hơn thế nữa. Hội trưởng Cheon Sa-yeon lại có mặt ở đây."

"Chỉ điểm này thôi cũng khiến bữa tiệc hôm nay trở thành một sự kiện không nên bỏ qua rồi."

"Quả thực, tất cả đều chịu thiệt hại vì sự bất thường của cổng. Tình hình ở Busan cũng không tốt lắm."

Đặt ly rượu đã cạn xuống, Kwon Ji-hoon hỏi trong khi cầm lấy một ly sâm panh mới.

"Không có hội nào ở Seoul ngoài Requiem sao? Tôi chưa thấy Roheon hay Chủ hội Jayna. Blun, ừm, ông ta không đến cũng là điều dễ hiểu."

"Chà. Tôi không biết nữa. Chúng tôi không thực sự giao tiếp nhiều với nhau."

"Bữa tiệc sẽ sớm bắt đầu thôi... uh."

Ngay lúc này. Cánh cửa phòng tiệc chưa bao giờ mở kể từ khi tôi và Cheon Sa-yeon đi qua đã bật mở, và một cặp nam nữ mặc vest đen bước vào. Là Chủ hội Roheon Lee Joo-ha và Phó hội trưởng Ha Tae-heon.

Ha Tae-heon ăn mặc chỉnh tề với tóc mái rẽ ngôi lệch trong khi không mang thêm bất kì phụ kiện nào, cùng Lee Joo-ha xinh đẹp chỉn chu với mái tóc đen thẳng buông xõa ngang lưng, cả hai trông thật tuyệt.

Lee Joo-ha, người được Ha Tae-heon hộ tống, ngay lập tức bước đến chỗ Choi Mi-jin và bắt tay chào hỏi. Vì ở xa nên tôi không nghe được cuộc trò chuyện của họ, nhưng nụ cười rạng rỡ trên gương mặt của mỗi người có vẻ khá tốt đẹp.

"Người đến cùng Lee Joo-ha là Ha Tae-heon. Ồ, bây giờ tôi có nên gọi cậu ấy là Phó hội trưởng không?"

Đang nhìn Ha Tae-heon và Lee Joo-ha với vẻ hoài nghi, tôi chợt bừng tỉnh và nhanh chóng chuyển sự chú ý sang những lời của Kwon Ji-hoon. Mặc dù đã mong được gặp anh trực tiếp, nhưng tôi bắt đầu hơi lo lắng khi thực sự nhìn thấy Ha Tae-heon.

'Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau ở một nơi có cả Cheon Sa-yeon...' :)))

Tôi uống nốt chỗ sâm panh trong ly để cố gắng bình tĩnh lại.

"Ừm, hừm. Chúng tôi sẽ cung cấp cho mọi người bản hướng dẫn."

Đứng trên bục cao phía trước sảnh lớn, Choi Mi-jin nhìn xung quanh và nói vào micro.

"Chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp báo về tiến độ cổng sau 10 phút nữa. Những người tham gia được yêu cầu ngồi tại các bàn đã đánh dấu sẵn theo khu vực."

Sau câu nói đó, tôi khô khốc nuốt nước bọt. Vậy tôi có phải ngồi chung bàn với Roheon không? :)))

"Ôi không. Giờ tôi phải đi rồi. Hai người hãy tận hưởng khoảng thời gian riêng tư còn lại nhé."

Nghe xong lời chỉ dẫn, Kwon Ji-hoon rời đi để tụ tập với những hội trưởng cùng khu vực. Tôi hỏi Cheon Sa-yeon trong khi đang quan sát mọi người xì xào bàn tán về chỗ ngồi của họ.

"... Tôi có cần phải ngồi với anh không?"

"Em đang hỏi một điều rất hiển nhiên."

Cheon Sa-yeon nhìn tôi rồi mỉm cười.

"Sao vậy? Có vấn đề gì không?"

Có vấn đề gì không? Tôi lầm bầm trong miệng và cuối cùng quay đầu đi không nói gì. Chà, nhìn bề ngoài thì không có vấn đề gì cả. Chỉ có duy nhất tôi là thấy không thoải mái thôi.

"Vậy, chúng ta đi chứ? Bàn của chúng ta ở đằng kia."

"Ôi không. Hội Jayna vẫn chưa đến. Cho dù chúng ta có đi chậm hơn một chút..."

Bỏ tôi ra, tên khốn nạn! Cheon Sa-yeon sải bước về phía bàn trong khi kéo vai và ôm lấy tôi. Tôi cố gắng dồn sức vào chân, nhưng nó chỉ khiến tôi bị kéo lê đi theo một cách rất buồn cười.

"...Ah."

Ha Tae-heon và Lee Joo-ha, người cũng đến bàn giống chúng tôi, đã chạm mắt nhau. Nhận thấy rằng biểu cảm của Lee Joo-ha hơi cứng lại, Cheon Sa-yeon đã nhẹ nhàng chào hỏi cô ấy.

"Lâu rồi không gặp, Hội trưởng Lee Joo-ha."

"... Đúng vậy, Hội trưởng Cheon Sa-yeon."

Lee Joo-ha cố gắng trả lời với giọng điệu hơi run rẩy.

----------------------------------------------------------------

*Hê hê, bắt gian :)))*

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info