ZingTruyen.Info

(Web Novel/BL) I Don't Want This Reincarnation

Chương 15

chikan29

Đó chắc chắn là khu Nghỉ ngơi, vì vậy không khí toàn đội tràn đầy năng lượng chưa từng thấy trước đó. Các thành viên, những người ổn định gần con sông nơi có dòng nước trong xanh, nghỉ ngơi và có vẻ hạnh phúc như thể họ đang trong một chuyến du lịch.

"Cậu Yi-gyeol! Họ đang làm cà ri ở đằng kia. Cùng nhau đi ăn đi!"

"Cà ri? Ở đây?"

"Đúng vậy. Vì ở đây có nước. Đã lâu rồi chúng ta chưa ăn uống đúng cách. Nhân cơ hội này đi ăn thôi!"

... Tôi không mong đợi cô thích điều này đến vậy. Tôi lùi lại một bước và nói với Min Ah-rin, người đang định kéo tôi đi ngay lập tức, "Được rồi, cô đi trước đi. Tôi sẽ tìm Kim Woo-jin và đi cùng cậu ấy."

"Được thôi. Nếu cậu đến muộn, sẽ không còn gì để ăn đâu, vì vậy hãy nhanh lên."

Như thể lời của Min Ah-rin là sự thật, mùi thơm ngon thoang thoảng đâu đây. Min Ah-rin đã không có một bữa ăn thích hợp trong bốn ngày qua, nên cô ấy rất vui mừng và cũng thúc giục tôi đến.

"Đừng lo lắng. Tôi sẽ tới đó ngay."

Nhưng tôi sẽ không đi.

Sau khi tiễn Min Ah-rin với một nụ cười, tôi bước vào khu rừng giữa bầu không khí tràn đầy năng lượng. Không giống như ven sông, bên trong khu rừng có nhiều cây lớn, nặng nề và ẩm ướt.

'Sẽ tốt hơn nếu tìm kiếm nó từ trên cao.'

Nhanh hơn nhiều để tìm thấy nó khi bay so với đi kiếm từ dưới bộ rễ phình to có kích thước bằng đùi của một người trưởng thành. Tôi thả trôi cơ thể bằng khả năng của mình và nghĩ về những thứ tôi phải lấy được.

Đầu tiên là đôi cánh của 'bướm đuôi sapphire', một loài côn trùng chỉ có thể tìm thấy trong khu vực Nghỉ ngơi.

Nó được gọi là đuôi sapphire vì có màu sắc tương tự như một viên đá quý sapphire. Con bướm này có đôi cánh là sự pha trộn giữa màu xanh và tím tuyệt đẹp. Nó là một loài côn trùng mà không ai để ý đến vì chỉ đơn giản là khá đẹp - không có gì đặc biệt hơn.

Thứ hai, nhánh hình sừng của 'cây long não xanh' chỉ mọc ở cánh cổng có không gian là rừng rậm hoặc phần Nghỉ ngơi.

Loài cây này được chạm khắc với một hoa văn độc đáo mà không thường thấy ở những nơi khác. Thứ tôi cần là một nhánh sừng lấy được từ cổng cấp A trở lên, vì vậy tôi phải lấy được nó lần này.

Cả hai đều không dễ tìm, nên tôi sẽ phải kiếm xung quanh một lúc. Tôi ngồi trên một cành cây rậm rạp và nhìn xung quanh.

Jjireureuk, jjireuk.

Ánh sáng rực rỡ chiếu rọi qua những tán lá rậm rạp, làm sáng bên trong khu rừng nhiệt đới. Một con chim lạ không xác định cứ bay lượn xung quanh, và mặt đất gồ ghề như thể có thứ gì đó đang bò bên trên.

Ở đây có nhiều sinh vật đa dạng không thể tìm thấy bên ngoài cổng, chẳng hạn như những con bướm mà tôi phải tìm. Khi cánh cổng được xuất hiện và khu vực Nghỉ ngơi được biết đến, nhiều nhà sinh vật học đã tỏ ra quan tâm đến nó, nhưng đó là nơi không thể vào được ngoại trừ một số ít người đã thức tỉnh với tư cách là người sử dụng năng lực.

'Bên cạnh đó, ngay cả các nhà sinh vật học đã thức tỉnh như người sử dụng năng lực lại phải tập trung đối phó với quái vật nhiều hơn là để ý tới những khu Nghỉ ngơi.'

Nhìn thế này, nó không khác nhiều so với khu rừng nhiệt đới mà bạn đã thấy trên TV. Thật yên bình khi không có những con quái vật.

Chính xác thì cổng là gì? Tại sao chúng lại xuất hiện khắp nơi trên thế giới và ném ra những con quái vật hung dữ?

Nghiên cứu vẫn đang được tiến hành để tìm hiểu. Năm năm sau khi cánh cổng đầu tiên xuất hiện, công hội được thành lập và các khu vực được phân chia, vào năm thứ mười, những cơ sở nghiên cứu quái vật và vật phẩm cũng xuất hiện. Thế giới hầu như đã lấy lại được sự ổn định trong năm thứ mười lăm. Tuy nhiên, con người vẫn chưa biết tại sao những cánh cổng lại tồn tại.

'... Tôi tò mò, nhưng đó không phải việc của tôi.'

Rốt cuộc, đây chỉ là một tác phẩm do ai đó tạo ra. Miễn là bạn có thể tìm thấy một lối thoát, ai quan tâm những việc khác chứ?

Tôi đứng dậy từ cành cây đang ngồi và lần nữa bay lên. Tôi sẽ phải tìm ra nhánh sừng trước con bướm, vị trí của nó vẫn chưa rõ ràng.

Hầu hết các nhánh sừng mọc trên ngọn của cây long não xanh. Khi tôi bay lên cao, khu rừng rộng lớn của phần Nghỉ ngơi mở ra dưới chân tôi.

Nếu 'Abyss' mà tôi từng nghe nói đến không phải là một cuốn tiểu thuyết, tôi đã có thể tìm thấy nó dễ dàng hơn. Điều đó thật khó khăn vì tôi chỉ đọc các mô tả thông qua văn bản.

"Ah, chết tiệt."

Thật không may, nhánh sừng mà tôi khó khắn tìm thấy sau khi bay qua phần Nghỉ ngơi hơn một giờ là một nhánh thông thường không có hoa văn khắc trên đó. Tôi thở dài khi cầm trên tay nhánh sừng bình thường có kích thước bằng nắm tay đàn ông trưởng thành.

"Nó khó hơn tôi nghĩ."

Từ bỏ nhánh sừng thường, tôi quay về phía lối vào của phần Nghỉ ngơi. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu đi từ lối vào rừng một cách chậm rãi. Bầu trời nhuộm đỏ trước khi tôi biết điều đó. Mặt trời đang lặn.

Con bướm có một chất huỳnh quang trên bề mặt cánh của nó, vì vậy nó có thể được tìm thấy vào ban đêm, nhưng không tìm thấy nhánh sừng. Tôi đang rất vội vàng, vì vậy tôi đã tăng tốc độ tìm kiếm.

Sau khi loanh quanh tìm nhánh sừng, phải mất rất nhiều thời gian tôi mới trở lại được lối vào. Lúc tôi đến, mặt trời đã lặn và bóng tối cũng dần bao trùm. May mắn thay, một cái cây lớn có hoa văn bí ẩn mà tôi đang tìm kiếm đã lọt vào tầm ngắm.

"Tìm thấy rồi."

Đó là nhánh sừng mà tôi hầu như không tìm thấy sau khi bay gần ba giờ. Tôi bẻ một nhánh cây hình sừng được bao phủ bởi những hoa văn khó giải thích bằng lời. Sau khi bỏ nó vào chiếc túi da đeo trên thắt lưng, tôi từ từ hạ xuống mặt đất. Bướm đuôi sapphire sống gần thực vật, vì vậy sẽ nhanh hơn để tìm thấy nó khi đang đi bộ.

Tôi nhảy qua gốc cây rậm rạp và đẩy ra những chiếc lá lớn che khuất tầm nhìn. Tôi nghe nói rằng rừng mưa nhiệt đới có rất nhiều động, thực vật nguy hiểm cho con người, nhưng tôi không biết nó như thế nào ở đây. Khi màn đêm buông xuống, tầm nhìn của tôi ngày càng hạn chế nên tôi hơi lo lắng.

----------------------------------------------

"Cưng đang ở chỗ quái nào thế hả..."

Vậy, tôi đã đi bộ trong một thời gian dài. Han Yi-gyeol, một người sử dụng năng lực hạng A, có cơ thể cường tráng hơn người thường, nhưng việc lang thang trong khu rừng nhiệt đới nhiều giờ liền khá là khó khăn. Hơn nữa, mật độ oxy và độ ẩm cao khiến tôi nhanh chóng mệt mỏi.

'Aigo, tôi chết mất.'

Tôi đau đớn khi ngồi trên cành cây có độ cao thích hợp. Hãy từ bỏ cánh bướm và quay trở lại. Đang mâu thuẫn nghiêm trọng, nhưng cuối cùng, tôi lắc đầu. Nếu bỏ cuộc như thế này thì tôi phải qua cổng khác để lấy cánh bướm, nhưng tôi không có thời gian cho việc đó, vì tôi phải làm thủ tục khó khăn để vào cổng với tư cách độc lập.

Tôi quyết định nghỉ ngơi và đi tìm dù có hơi muộn để quay lại, tựa lưng vào thân cây, tôi thấy một tia sáng xanh xuyên qua những tán cây từ bìa rừng phía bên kia. Lúc đầu, tôi nghĩ mình đã nhầm, nhưng bất cứ khi nào gió lay động bụi cây, ánh sáng xanh lại tiếp tục lấp lánh.

"Một con bướm đuôi sapphire?"

Tôi bật dậy và bay về nơi phát ra ánh sáng. Với trái tim đang đập thình thịch, tôi loại bỏ những bụi cây rậm rạp và thấy một vài con bướm đuôi sapphire đang tung cánh xinh đẹp.

'Thật điên rồ. Đây là một chiến thắng.'

Tôi đã tìm thấy nó sau bốn giờ tìm kiếm. Tôi nắm chặt tay và hét lên trong lòng. Phải cẩn thận vì con bướm có thể sợ hãi rồi bỏ đi nếu tôi thực sự gào ầm lên.

Khi tìm thấy nó rồi thì những chuyện phía sau thật đơn giản. Tôi kéo con bướm lại gần bằng sức mạnh của mình và chỉ lấy đi đôi cánh của nó. Tôi không cần nhiều, vì vậy tôi chỉ loại bỏ hai đôi cánh. Tôi đặt bốn cánh bướm to bằng lòng bàn tay vào túi.

Xin lỗi. Tôi sẽ sử dụng tốt những đôi cánh này.

Giờ tôi đã có tất cả những thứ mình muốn, điều tôi phải làm lúc này là quay trở lại. Tôi bay dọc con sông với lòng nhẹ tênh. Đã khoảng bảy giờ kể từ khi tôi đi, vì vậy cả đội chắc đã di chuyển đến cuối khu vực Nghỉ ngơi. Tôi thong thả bay đi tìm họ, mong rằng không có chuyện gì xảy ra, nhưng tôi phải chớp mắt trước tiếng nổ vọng lại từ đằng xa.

'Tôi nghĩ đó là năng lực của Park Geon-ho.'

Bùm! Có một vụ nổ nữa và mặt đất rung chuyển nhẹ. Nhận thấy có điềm xấu, tôi tăng tốc thêm chút nữa. Rõ ràng, cả đội đã rời khỏi khu vực Nghỉ ngơi và ngay lập tức phải đối mặt với vài con quái vật.

Xào xạc! Rầm! 

Đang di chuyển nhanh chóng, những chiếc lá và vài thứ giống vậy liên tục sượt qua người tôi, nhưng tôi không dừng lại. Đội đã di chuyển nhanh hơn nhiều so với tôi nghĩ. Tôi dự kiến ​​họ sẽ nghỉ ngơi vào ban đêm trong phần Nghỉ ngơi.

"...chặn nó lại!"

"...làm ơn!"

Bùm! Bang!

Kyeehk!

Tiếng kêu khẩn cấp, tiếng nổ và đám quái vật. Những âm thanh xa xôi ập đến chỗ tôi ngay lập tức. Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi phần Nghỉ ngơi và cau mày trước cảnh tượng trước mặt.

"Ra khỏi đây ngay!"

"Việc xác định cấp bậc đã hoàn tất! Chúng đạt cấp S!"

Kwaak!

Hàng chục con quái vật với thân hình lấm lem bùn đất đang lao về phía các thành viên, chúng phun ra dung dịch axit màu xanh lục. Những chiếc răng hình vuông khít lại ánh lên vẻ nguy hiểm, chiếc mai che mắt dài và nhô ra ngoài. Hai cánh tay của nó uốn cong như bọ ngựa, nhọn như lưỡi liềm, và thân dưới giống như một con rắn, chúng di chuyển nhanh trên cát.

"Kim Woo-jin!"

Con quái vật vung cánh tay sắc nhọn của nó về phía Kim Woo-jin. Cậu ta vội vàng xoay người sang phải và cố gắng tránh đòn tấn công, nhưng không thể thoát khỏi con quái vật đang ở gần đó. Nhìn thấy một con quái vật đang cố gắng cắn Kim Woo-jin với hàm răng ngâm trong dung dịch axit, tôi vội vàng di chuyển tay.

"Ack!"

Cơ thể của Kim Woo-jin bay về phía tôi. Bắt được cậu ta, tôi nắm lấy eo cậu và tránh khỏi con quái vật. Khi Kim Woo-jin đột nhiên biến mất khỏi mắt nó, con quái vật phát ra một âm thanh sắc bén như thể nó đang dùng móng tay cào vào cửa sổ.

"... Han Yi-gyeol?"

"Nghiêng đầu của cậu sang phải."

Kim Woo-jin, người có vẻ mệt mỏi và đổ đầy mồ hôi lạnh, nhìn tôi với vẻ mặt vô hồn. Tôi lạnh lùng lên tiếng để không mất bình tĩnh, và nhìn xung quanh tìm kiếm Min Ah-rin.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info