ZingTruyen.Info

[Wanna One] [ Sung×Sung]: Lớp phó siêu cấp ngây thơ của lớp trưởng đại nhân

Chap 17: Thiếu gia Đài Bắc - Lại Quán Lâm

Cloud9194

Lại Quán Lâm là tổ trưởng tổ 4 trong lớp, là du học sinh đến từ Đài Loan. Cậu ta đặc biệt nổi bật với chiều cao 1m80 lẻ 1 cm :> khuôn mặt điển trai ưa nhìn và trình ngoại ngữ vô cùng xuất sắc. À, thật ra bây giờ tiếng Hàn của cậu ta đã tốt hơn rất nhiều rồi, nhớ hồi mới chuyển đến, lúc ấy đã là giữa năm lớp 10. Cậu ta mở miệng là dùng tiếng Anh lâu lâu còn bonus thêm vài từ tiếng Đài tiếng Hàn lẫn lộn tùm lum, lúc ấy chả có ai nói chuyện với cậu ta cả, không phải do họ khinh người mà là do có thằng nào con nào có trình mà hiểu rõ cậu ta đang nói gì, chính xác mà nói họ là nghe được chữ đầu suy ý nghĩa chữ sau sau đó tưởng tượng ra ý nghĩa của cả câu.╮(╯^╰)╭  ( lấy từ hiện thực, tui đây ==")

Thật may là sau đó lớp phó thân thương của chúng ta và Bùi nhị thiếu gia đã ra tay nghĩa hiệp (?), tận tâm giúp đỡ cậu ta học thêm về tiếng Hàn. Lại Quán Lâm là 1 người khá thông minh, lại thêm 2 "GV ưu tú" nữa nên chưa đến 1 tuần cậu ta đã có thể giao tiếp với mọi người bằng tiếng Hàn, hơn nữa phát âm thậm chí còn chuẩn hơn bọn họ là người gốc Hàn a~ ghen tị ghen tị

Giới thiệu nhiêu đó đủ rồi :> comeback comeback nào...

Hôm nay chả hiểu sao mi mắt của Lại Quán Lâm giựt liên tục, tâm trạng cũng luôn trong trạng thái lo lắng bồn chồn.  Kể từ sáng nay, lúc vừa mở mắt ra tự bản thân cậu đã cảm thấy nguy hiểm đang rình rập đến mình, chỉ là cậu có vắt não suy nghĩ cả nửa ngày trời cũng không thể nghĩ ra rốt cuộc là chuyện gì sẽ xảy đến, mà nửa ngày nay trôi qua êm đềm không hề  có chuyện nghiêm trọng gì xảy ra. Cậu là đang suy nghĩ đến có phải bản thân trở nên quá nhạy cảm rồi không.

Chỉ là Lại Quán Lâm tính không bằng Thiên ca tính (ông trời đó mấy bồ :>). Vào giờ giải lao của tiết Toán, một "bóng hồng"* vốn dĩ không thuộc về nơi này lại như 1 cơn gió lao vút vào, ngồi gọn vào lòng cậu mà khóc bù lu bù loa. Bạn học xung quanh nhìn thì không nói đi mà ngay đến cả GV dạy Toán vẫn còn ở trong lớp cũng phải đưa ánh mắt kì thị nhìn 2 người

Đm, bố muốn chửi thề

Lại Quán Lâm vuốt mặt, lại hít thở sâu 1 cái, đưa tay gỡ người trong lòng ra

- Liễu Thiên Hạo, tại sao em lại ở đây?

Người trong lòng đột ngột bị đẩy ra hức hức 1 hồi, sau đó đưa tay quẹt hết nước mắt nước mũi tèm lem trên mặt mới ấm ức nhìn anh mà trả lời

- Hức, GuanLin. Anh ác lắm, dám bỏ em ở lại xong rồi trốn sang đây

- Sao em cũng theo sang đây rồi? Mẹ em có biết không?

- Sao lại biết? Em trốn sang đây tìm anh mà

Liễu Thiên Hạo vô cùng thản nhiên đáp lời Quán Lâm, cậu vừa yêu vừa hận nghiến răng nhìn con người trước mặt, rất muốn 1 tay lôi nhóc này về phòng mà dạy dỗ (:>). Đang yên đang  lành ở bên ấy làm cậu ấm không chịu, đùng cái lại chạy sang đây hành hạ anh. Nhóc này 1 ngày ăn đến 5 bữa, anh cho dù có là thiếu gia giàu nhất Đài Bắc cũng không nuôi nổi nha~. Bất quá ăn nhiều hơn người ta 1 chút, đương nhiên thịt cũng hơn người ta 1 chút,  lúc ôm cũng rất vừa tay, chả phải bây giờ có trào lưu nuôi con gì thịt con đó sao? Tuy nhiên, vẫn là nên dạy dỗ lại 1 chút, có cái thói làm càn không bao giờ bỏ

- Liễu Thiên Hạo, em là từ bao giờ, học từ ai cái thói thích thì bỏ nhà đi thế này? Em có biết...

- Em theo GuanLin mà

Đm, tự vả ( -_-||)

- Nhưng ít ra cũng phải nói cho người lớn biết chứ. Em đi như vậy 2 bác ở nhà sẽ rất lo

Lại Quán Lâm từ cứng rắn chuyển sang nhẹ nhàng dỗ dành, dù sao nhóc này cũng là vì anh mà theo sang đây, không lỡ nặng lời

- Em chỉ sang với anh GuanLin thôi mà

Thiên Hạo 1 lần nữa lặp lại câu nói được cậu nhắc đi nhắc lại nãy giờ, Lại Quán Lâm vỗ vỗ trán cậu nhỏ trước mặt, vô cùng cưng chiều

- Tiểu thiếu gia của tôi ơi, cũng đã thấy anh rồi thì mau quay về nhà đi. Đừng có ở đây náo loạn

- Không được, em cũng đã nhập học sang đây rồi. Hơn nữa em cũng đã chuyển vào phòng KTX của anh, đã quá muộn để quay lại

Thiên Hạo lè lưỡi, ra là đã sắp xếp kế hoạch ngay từ đầu. Giỏi lắm, tại sao trước giờ cậu lại không thấy được nhóc này rất xảo quyệt cơ chứ?
Lại Quán Lâm, cậu tuyệt nhiên nên từ bỏ thói quen nhìn thời trang mà đoán tính cách người mặc đi nha (cảm thấy liên quan vlone :>)

- Được được, đã chấp nhận ở đây chịu khổ thì sau này cũng đừng có ngồi than vãn với anh. Đi về lớp

- GuanLin, em học lớp 10/2 lát anh nhất định phải qua lớp đón em nha. Trong lớp toàn mấy bạn có đôi có cặp, Chíp cảm thấy tủi thân *mếu*

- Rồi rồi, nhớ rồi. Chíp ngoan đi về lớp, anh thương. Ha?

Thiên Hạo sau khi kì kèo 1 hồi cuối cùng cũng luyến tiếc rời khỏi lớp cậu, à mà đó là chuyện của nửa tiếng sau, tức là giữa tiết Toán thứ hai.

Lại Quán Lâm bỗng chốc có suy nghĩ muốn thắt cổ (╥_╥)

-----------
Bây giờ đã là giờ giải lao của tiết 3, và hiện tại Lại Quán Lâm của chúng ta đang bị bao vây lấy lời khai (:v)

- Lại Quán Lâm, chú khai mau người lúc nãy là ai? Có quan hệ gì với chú?

Khương Nghĩa Kiện vô cùng "giang hồ" mà đập bàn, Ông Thành Vũ ở kế bên ngay lập tức hỗ trợ bà xã

- Tốt hơn hết là mau khai ra, chú có quyền giữ im lặng nhưng từ giờ những lời chú nói sẽ là bằng chứng trước toà

- Gì vậy cha nội?

1 đám người đồng loạt quay qua nhìn Ông Thành Vũ, cái người vừa diễn quá lố kia ngượng ngùng gãi đầu gãi tai cườ hề hề

- À à... tao nhiễm anh trai tao. Ổng làm luật sư. Hì hì

(ʘ_ʘ╬) nhịn xuống nhịn xuống, không được sát sinh

- Bọn mày hỏi Thiên Hạo làm gì?

Lại Quán Lâm nheo mắt chất vấn, đá mắt qua 1 lượt lũ con trai lấm lét trước mặt, cuối cùng hét lên

- Đm, bọn bây dẹp hết cho tao. Liễu Thiên Hạo là người của tao, đừng có mà tơ tưởng đến em nó

- Chậc chậc... tao không ngờ bọn bây, đến cả vợ của bạn mà cũng có ý đồ. Quá thiếu nhân tính

Nhung Hạ ở 1 bên châm xăng vào đám lửa đang có dấu hiệu bùng phát, đảm bảo mai này Kim tiểu thư có bị thất nghiệp thì vẫn sẽ còn nghề châm xăng để mưu sinh a~ toàn đi đốt nhà người ta không mà  ╮(╯◇╰)╭

- Kim Nhung Hạ, ngươi im đi

Đám con trai đang cảm thấy quê độ :> nghe thấy Nhung Hạ chõ mõ chọc thêm không khỏi bực mình, nghiến răng nghiến lợi chuyển sang trút giận lên người Kim tiểu thư ngồi bên kia.

- Ủa ủa??? Ngộ ghê hà. Đừng có mà giận cá chép tao nha

- KIM-NHUNG-HẠ

- Má đây mấy đứa

- Đm, bọn tao giết mày

Cả đám ngay lập tức lao vào "chiến đấu", Kim Nhung Hạ chạy 1 vòng tay cầm thước kẻ xanh (ahihi :>) mới vơ được của Phác Vũ Trấn chiến đấu vô cùng anh dũng, tạo ra cả 1 vùng trời hỗn loạn

- Thôi thô, tất cả đi về chỗ ngồi. Vào tiết rồi kìa

Cuối cùng vẫn là Doãn Chí Thành đại nhân lên tiếng dẹp loạn đám lộn xộn kia , ai biểu anh thân là lớp trưởng cơ chứ phải cam chịu thôi, cam chịu cam chịu (⌣_⌣╬)

-----------

Lại là giờ giải lao (cảm thấy tao bắt đầu nhạt :>)
Lại Quán Lâm vốn tính ở trong lớp làm cho xong đống bài tập chất cao như núi ở kia, nhưng tính thì là thế.  Chỉ là không biết bản thân suy suy nghĩ nghĩ cái gì cuối cùng lại đứng lên bước ra khỏi lớp trước cái nhìn kinh ngạc của GV đứng lớp. Vốn dĩ giờ giải lao của 2 tiết đầu là bữa ăn phụ của học sinh nên sẽ được tự do ra ngoài hơn nữa giờ giải lao cũng kéo dài đến nửa tiếng, ngoại trừ 2 tiết ấy thì hầu như học sinh sẽ không được ra khỏi lớp. Nhưng suy cho cùng, GV cũng chỉ là giật mình nhìn cậu ung dung bước ra khỏi lớp, từ đầu đến cuối cũng không mở miệng ngăn cản. Luật thì luật cho oai thôi, dẫu sao cũng không có mấy GV đủ dũng khí nói luật với mấy cô chiêu cậu ấm này, chỉ là họ vẫn được "coi trọng" trong mắt các học sinh, coi như cũng vẫn là được an ủi vài phần đi

Lại Quán Lâm xuống căn-tin mua 1 hộp bánh xốp kem cỡ lớn, lại mua thêm 1 hộp sữa chuối (tự nhiên tui nhớ đến Jungkook :> thế là từ sữa dâu thành sữa chuối hihi) trực tiếp chạy sang dãy lầu khối 10 để thực hiện 1 sứ mệnh vô cùng cao cả đó là tiếp ứng thức ăn cho "tiểu thiếu gia" của cậu. Giờ đây cậu dám lấy thân phận thiếu gia Đài Bắc ra để cá cược là thằng nhóc kia đang nằm vật vã than đói than khát trên bàn học, nó vốn dĩ ăn 1  ngày 5 bữa mà :>

Sự xuất hiện của "nam thần Đài Bắc" khối 11 tại hành lang khối 10 gây ra không ít xôn xao, các nữ sinh liên tục đưa ánh mắt bắn tym lại như muốn "ăn tươi nuốt sống" nhìn về phía cậu đang tiêu sái sải đôi chân dài miên man, nhìn qua thật giống người mẫu đi catwalk :>
Lại Quán Lâm sớm đã quen với việc bị mấy bé nữ sinh hám trai (:>) dòm tới dòm lui dòm muốn thủng luôn cả người, vẫn rất tự nhiên lơ đi mà bước trên hành lang. Với lợi thế chân dài, rất nhanh sau đó Quán Lâm đã xuất hiện trước cửa lớp 10/2. Các nữ sinh trong lớp này lại được dịp mà ồn ào, hôm qua là Doãn thiếu gia lừng lẫy, hôm nay là Lại Thiếu gia Đài Bắc vô cùng nổi tiếng. Rốt cục 10/2 muốn biết các member xuất sắc của 11/4 là để ý cô nào trong lớp (tiếp tục mơ tưởng đi mấy gái) mà liên tục thay phiên nhau xuất hiện ở đây. Nói gì chứ trong lớp 10/2 có hot girl đang vô cùng hot trong trường Lưu Thanh Thanh (thấy quen hơm?), mấy nữ sinh theo bên cạnh là đang được dịp tâng bốc cô ta lên đến tận mây trời. Tuy nhiên tội ẻm hot girl là hôm qua bị hố khi Chí Thành vốn dĩ là đến tìm An Hưởng Tiến, đến 1 cái liếc mắt nhìn cũng không thèm dành cho cô ta.

Lại Quán Lâm đảo mắt 1 vòng quanh lớp, bất chợt nở 1 nụ cười làm trái tim các thiếu nữ mới 16 xuân xanh được 1 phen rung động kịch liệt (đm, chả hiểu sao nghe lúc này là tui lại liên tưởng... à mà thôi bỏ đi :>). Các nữ sinh bên cạnh Lưu Thanh Thanh lại được 1 cơ hội đưa cô ta lên tận mây xanh. Vì sao ư? Tua lại kĩ hơn nè

Lại Quán Lâm đảo mắt 1 vòng quanh lớp, bắt gặp ngay dáng vẻ uể oải nằm ra bàn của Thiên Hạo, bất giác mỉm cười 1 cái. Mà Thiên Hạo chính là ngồi phía sau Lưu Thanh Thanh kia, thành ra ẻm lại bị hố thêm one more time :>
Sau khi nhìn thấy dáng vẻ thiếu năng lượng của "tiểu thiếu gia", lòng bất chợt len lỏi 1 cỗ ngọt ngào. Lại Quán Lâm vô cùng tự nhiên đi vào lớp, cũng may hiện tại chả biết GV đã đi đâu. 10/2 ồ lên 1 tiếng, chăm chú theo từng bước chân của Quán Lâm. Lưu Thanh Thanh cố tỏ ra bộ dạng ngoan hiền, ngượng ngùng vén tóc, đỏ mặt lại cúi đầu, anh là đang đi về chỗ cô a~ ( chị k cản, cứ mơ đi em:>)
Chỉ là... Lại Quán Lâm đích thị không thấy hình ảnh của Lưu Thanh Thanh bày ra đủ bộ dạng, hiên ngang đi lướt qua như 1 cơn gió. Cô ta đơ mặt, 10/2 lại ồ lên, Lại Thiếu gia đây là không đến tìm Lưu Thanh Thanh

- Há Há... Đụ má quê

Lý Ân Hùng thân là lớp trưởng 10/2, lại ngồi 1 bên đập bàn cười như trốn trại. An Hưởng Tiến bên cạnh mím môi nén cười khổ sở, Lưu Thanh Thamh thật sự bị hố 2 lần rồi a~
Lại Quán Lâm so với phản ứng của cả lớp cũng không thấy hứng thú, tâm tình vô cùng vui vẻ mà ngồi xuống bên cái người vì đói quá mà đang không màn thế sự kia

- Hạo Hạo, anh GuanLin mang đồ ăn đến cho em nè

(⊙▽⊙)??? Học sinh mới có quen biết với "Nam thần Đài Bắc", ủa mà khoan... Hình như cậu ta cũng đến từ Đài Bắc, trời má không lẽ...

Liễu Thiên Hạo nghe thấy giọng anh vang đều đều bên tai mình, lại thấy anh nhắc tới đồ ăn liền lập tức bật dậy, mắt long lanh nước mếu máo nhìn anh

- Anh GuanLin, Hạo Hạo rất đói

- Anh biết, thế nên anh mới mang bánh sang cho em nè. Ăn 1 chút rồi ngồi học ngoan, anh GuanLin lát nữa sẽ dẫn em đi ăn gà

Quán Lâm đặt hộp bánh lên bàn, xoa xoa đầu cậu nhóc đầy cưng chiều. 10/2 lại 1 phen trố mắt :>

- Em muốn ăn pizza nữa

Thiên Hạo trong miệng đang nhai nhồm nhoàm đống bánh, nghe thấy anh dẫn đi ăn liền lập tức kì kèo

Ăn pizza nữa

- Được, sẽ mua. Hạo Hạo nhớ chú ý nghe giảng, anh GuanLin về lớp nhé

- Dạ

Thiên Hạo vẫy vẫy tay với Quán Lâm, lại trưng ra cái nụ cười như nửa vầng trăng quen thuộc. Anh dịu dàng mỉm cười, vẫy tay lại với cậu sau đó mới bước ra khỏi lớp

10/2 hôm nay bị shock tâm lí nặng nề

-----------
Ai khen tui chăm chỉ đi :>
Đặc biệt thích thính của 2Chíp, chap sau là Ongniel nha, rao bán đây  o∩_∩o

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info