ZingTruyen.Asia

Vo Han Cau Sinh Edit

Chớp mắt, cảnh vật xung quanh thay đổi chóng mặt.

Vân Lạc phát hiện chính mình đang đứng ở giữa phòng. Ngôi nhà có diện tích lớn, trước, sau, trái, phải đều có cửa ra vào.

Có rất nhiều gương từ sàn đến trần được đặt xung quanh, trông bị phân tán. Liếc mắt một cái, cô ước tính được rằng có ít nhất bảy tám chục cái.

Bên cạnh có ba người chơi, hai nữ một nam, nick name, cấp bậc lần lượt là ——

Faraday, giới tính nam, cấp bậc 3, giá trị sinh mệnh 300.

Mạt Mạt, giới tính nữ, cấp bậc 2, giá trị sinh mệnh 200.

Phong Du Dương, giới tính nữ, cấp bậc 3, giá trị sinh mệnh 300.

Vân Lạc thật sự vui mừng, phi thường vui mừng —— cuối cùng cô đã không còn là người ở cuối bảng xếp hạng nữa.

Đúng lúc này, ba hàng chữ đỏ như máu hiện lên trước mặt người chơi, 【 cẩn thận, nguy hiểm đến từ chính phía sau. 】

【 điều kiện vượt qua: Sau 100 phút, người chơi may mắn vẫn còn sống sót. 】

【 trò chơi chính thức bắt đầu. 】

Thấy hàng chữ đỏ như máu, phản ứng đầu tiên của Vân Lạc là, trò chơi có thời gian là 100 phút, kết thúc phó bản đơn giản, vừa vặn cùng đội Tư Đồ đi hạ phó bản khó khăn .

Sau khi hắng giọng, trong sân duy nhất có một người chơi nam - Faraday, lên tiếng trước, "Phó bản chỉ có bốn người chơi, dứt khoát cùng nhau hành động đi."

Phong Du Dương thái độ lạnh nhạt, "Đừng tính tôi vào." Vừa nói, cô ấy vừa đi về phía trước, đẩy cửa trước ra.

"Tôi cũng quen với việc ở một mình." Sau đó, Vân Lạc cũng nói rõ lập trường của mình, bình tĩnh mở cánh cửa bên phải thong dong rời đi.

"Còn cô? Cùng nhau chơi hay đi một mình?" Faraday quay đầu hỏi người cuối cùng.

Mạt Mạt ngẩng mặt lên cười, "Cùng nhau đi, đi cùng còn có thể giúp đỡ lẫn nhau."

"Được rồi, chúng ta tìm kiếm manh mối thôi, trước tiên là bắt đầu với căn phòng này đi." Faraday đề nghị.

"Ừ." Mạt Mạt gật gật đầu.

Sau đó, hai người trở nên bận rộn.

**

Đẩy cánh cửa bên phải, Vân Lạc đi vào một căn phòng khác. Trong phòng mới, cũng có gần trăm chiếc gương. Ngoài ra, ở mỗi gian trước, sau, trái và ba mặt của căn phòng đều có cửa, chỉ có duy nhất bên phải là mặt tường.

Vân Lạc thầm nghĩ, "Xem ra phó bản này là xâu chuỗi các nhà kính lại với nhau . Đầu tiên phải làm rõ phó bản rốt cuộc có kích thước bao nhiêu đã."

Vì không thể di chuyển sang phải được nữa, cho nên đơn giản là cô chỉ cần quay lại.

Tiến vào thứ ba phòng thứ ba, phía bên phải, phía sau đều biến thành vách tường, còn bên trái, phía trước vẫn là cửa.

Vân Lạc bỗng nhiên nhớ tới ô vuông cửu cung ( 3 hàng * 3 cột ). (*mn có thể search trên gg là ô vuông cửu cung là ra nha)

Vị trí xuất phát là ở giữa, và đi sang phải hàng thứ hai và cột thứ ba (tức là ngoài cùng bên phải), vì vậy không được tiếp tục sang bên phải.

Để xác minh suy đoán của mình, Vân Lạc bắt đầu từ phòng thứ ba ( hàng thứ ba và cột thứ ba ) và tiếp tục đi về bên trái.

Sau khi đi qua hai phòng, phòng mới (hàng thứ ba, cột thứ nhất), quả nhiên bên trái biến thành bức tường, cấm đi qua.

Sau đó, Vân Lạc đi nhanh về phía trước. Đồng dạng là cũng thông qua hai cái phòng, tới phòng mới ( hàng thứ nhất cột thứ nhất ) phía trước biến thành vách tường, cấm đi qua.

Đến lúc này, cô mới xác định được rằng phó bản có dạng chín hình vuông, với tổng số chín gian nhà kính. Mỗi một phòng, nhiều tấm gương cao từ trần đến sàn được đặt so le nhau.

Vân Lạc không thể không sắp xếp lại thứ tự phòng. Hàng thứ nhất, từ trái sang phải là 1, 2, 3. Hàng thứ hai, từ trái sang phải là 4, 5, 6. Và hàng thứ ba, từ trái sang phải là 7, 8, 9.

"Trong gương ngoài gương, có bạn có tôi." Cô lẩm bẩm nhắc nhở, bất giác nhìn vào gương, "Chẳng lẽ BOSS đang trốn ở trong gương sao?"

"A ——" một giọng nữ bén nhọn phá tan không gian.

Là phòng số 2 !

Vân Lạc giật mình, theo bản chạy về hướng có tiếng hét.

Khi mở cửa ra thì vừa thấy, Phong Du Dương đang đứng trước một mặt gương, che miệng xấu hổ.

"Làm sao vậy?" Vân Lạc cảm thấy kỳ lạ. Trong phòng chỉ có Phong Du Dương, không thấy có nguy hiểm.

Phong Du Dương ngượng ngùng cười, cố ý cho qua, "Không sao, không có chuyện gì."

Vân Lạc trong lòng nghi ngờ. Nhưng khi đến gần hơn, cô không khỏi sững sờ.

Trước mặt Phong Du Dương có một cái gương, trên gương có viết những chữ đỏ như máu, "Gợi ý 2: Trong gương có quỷ."

Vân Lạc, "......"

Người này sẽ không phải là tìm được nhắc nhở nên quá kích động, cho nên mới không cẩn thận kêu ra tiếng à?

"Đã nói là không có việc gì." Phong Du Dương nhấn mạnh lần nữa.

Vân Lạc không nói nên lời, "Nếu không có việc gì, vậy tôi đi trước đây."

Dù sao chạy tới giúp đỡ, may mắn được nhìn qua gợi ý 2, cũng biết được vị trí manh mối nên việc này mua bán không lỗ.

"Đi thôi đi thôi." Phong Du Dương phất tay đuổi người đi.

Vân Lạc trở lại con đường cũ. Lúc quay người lại, cô luôn cảm thấy giống như có chỗ nào đó không ổn, như có một số chi tiết bị chính mình bỏ qua. Nhưng mà ý tưởng quá mức nhỏ nhoi, rất mau liền bị bỏ quên.

Trở lại phòng 1, cô nâng cao tinh thần, hết sức tập trung vào việc kiểm tra mặt gương.

Vừa mới bắt đầu mắt cô còn sáng rõ, sau 20 lần thì hoa mắt, sau 40 lần liền không phân biệt được đông nam tây bắc, sau 60 lần nhận thức sinh ra bị lệch lạc rồi —— Cái này đã được kiểm tra chưa? Hay là, vừa rồi cô kiểm tra chính là một cái khác......

Vân nhìn trái, nhìn phải, ước gì mình đã kiểm tra một chiếc gương và đập vỡ nó, nơi nơi đều là những cái gương lắc lư ở trước mặt cô .

May mắn, trước khi cảm xúc của cô bùng nổ, cuối cùng cô cũng tìm được một chiếc gương có chứa nhắc nhở .

Vẫn như cũ trên mặt gương có dòng chữ nhắc nhở, vẫn là dòng chữ đỏ như máu, mặt trên viết, "Gợi ý 1: Hồn phách có thể cướp đoạt thân thể người chơi."

Cướp đoạt như thế nào, sau khi cướp đoạt sẽ phát sinh chuyện gì, trước mắt vẫn chưa biết được.

Vân Lạc trên mặt mang theo vài phần buồn chán, cười khổ nói, "Xem ra còn phải tìm kiếm thêm nhiều manh mối."

Thở dài một hơi, cô cam chịu đi vào phòng số 3.

**

Trong phòng số 5, Faraday nhìn qua gương một cách choáng váng, hận không thể trực tiếp ngất đi.

Bỗng nhiên, Mạt Mạt ngạc nhiên mà kêu lên, "Mau qua đây! Tôi tìm được một gợi ý rồi."

Faraday tinh thần, bước nhanh đến chỗ Mạt Mạt.

Chỉ thấy trên mặt gương viết mấy dòng chữ đỏ như máu, "Gợi ý 5: Sau khi thân thể bị cướp đoạt, người chơi sẽ biến thành trạng thái hồn phách."

Thân thể bị cướp đoạt? Trạng thái hồn phách? Tất cả điều này có ý nghĩa gì đây?

Faraday cùng Mạt Mạt nhìn nhau.

Đột nhiên, Faraday phản ứng lại, muốn nắm giữ quyền lên tiếng, không thể ở trước mặt đối phương bày ra vẻ mặt mờ mịt được! Cho dù trong lòng không có manh mối, cũng phải giả bộ tự tin!

Ho nhẹ một tiếng, anh ta lập tức trở nên bình tĩnh, trấn định nói, "Đi thôi, chúng ta lại đi phòng khác tìm xem gợi ý."

"Được." Mạt Mạt cười đáp.

Hai người đi vào phòng số 6.

Có lẽ là do may mắn, Faraday rất nhanh đã tìm được một gợi ý mới, "Gợi ý 6: Hồn phách từ phía sau lưng bám vào thân thể, có thể gạt bỏ hồn phách của chủ nhân ban đầu, và thuận thế chiếm lấy thân thể."

Đem mấy dòng chữ trên gương đọc lại mấy lần, Faraday lập tức cảm thấy kinh hãi. Gợi ý 5, gợi ý 6 kết hợp lại, không phải có nghĩa là thân thể người chơi có khả năng bị cướp lấy sao?

Một giọng nữ yếu ớt đột nhiên vang lên bên tai Faraday, "Thì ra là như vậy."

Faraday đột nhiên cảm thấy ớn lạnh! Anh vừa định thối lui, đáng tiếc là đã muộn.

Mạt Mạt ở bên cạnh rõ ràng thấy, một hồn phách với giá trị sinh mệnh không đầy có vẻ ngoài gần như trong suốt có màu xanh lam đứng sừng sững bước ra từ cái gương sau đó lập tức bám vòa người Faraday.

Khuôn mặt của người này, thế nhưng có chút quen mắt......

"Phong Du Dương!" Mạt Mạt buột miệng nói ra.

Giây tiếp theo, một hồn phách với giá trị sinh mệnh đầy đủ có vẻ ngoài gần như trong suốt có màu xanh lam với dáng cao cao bị gạt bỏ ra khỏi thân thể. Chỉ là lúc này, hồn phách lại có gương mặt giống với Faraday !

Mạt Mạt bỗng nhiên nhớ lại, ban đầu hệ thống trò chơi từng nói qua, "Cẩn thận, nguy hiểm đến từ chính phía sau."

Lúc này, cuối cùng cô cũng nhận ra câu nói đó có nghĩa là gì.

Sau khi bám vào, Phong Du Dương thay thế biệt danh của Faraday và hình ảnh nhân vật theo khuôn mẫu hệ thống của Faraday. Duy chỉ có giá trị sinh mệnh không còn đầy là thuộc về cô nàng.

Mạt Mạt ngơ ngác nhìn "Faraday" bị Phong Du Dương chiếm hữu, trong lúc nhất thời không biết nên làm sao.

Phong Du Dương thúc giục nói, "Tìm được bao nhiêu gợi ý rồi? Trao đổi không?"

Mạt Mạt nuốt nước miếng, ngón tay chỉ về hướng gợi ý 6.

"Ba người cùng nhau nhìn gợi ý cũng có thể tính sao?" Phong Du Dương lẩm bẩm một câu, nghiêm túc nói, "Gợi ý 7: Hồn phách vừa rời khỏi thân thể, sẽ có thời gian một phút rơi vào mê man, không có cách nào hành động như bình thường . Nếu không muốn mất xác, nhân lúc anh ta còn u mê, chạy nhanh chân rời khỏi nơi này ngay."

Nói xong, trong nháy mắt đã đi luôn.

"Chờ một chút." Mạt Mạt đem người gọi lại, nói lại gợi ý 5, rồi hỏi, "Không đổi gợi ý, tôi chỉ muốn biết, vì cái gì cô sẽ xuất hiện ở trong gương."

Phong Du Dương vẻ mặt vô cảm, "Khi tìm được gọi ý 2, bởi vì quá cao hứng, lơ là phòng bị, bị một con quỷ đánh lén từ sau lưng. Quỷ hồn hẳn là BOSS phó bản, bình thường sống ở trong gương. Đột nhiên lên âm mưu hãm hại, đem thân thể của tôi đoạt đi rồi."

Mạt Mạt, "......"

BOSS đoạt thân thể của cô, cô liền tới đoạt của người khác?

Đoán chừng đã sắp hết thời gian, Phong Du Dương xua xua tay, "Hồn phách của Faraday sắp tỉnh lại rồi, tôi phải chạy đây." Nói xong liền chạy đi.

Mạt Mạt cụp đôi mắt xuống, tự ngẫm nghĩ, giá trị sinh mệnh không còn đầy của Phong Du Dương , rất có thể là có điều gì đó đã xảy ra với hồn phách sau khi rời khỏi thân thể.

Thân thể của Phong Du Dương bị quỷ hồn chiếm hữu, có thể thấy được hồn phách bị thiếu đi một cái, như vậy có người là trạng thái hồn phách.

Nếu muốn thuận lợi sống qua 100 phút, đại khái là cực lực trốn tránh, tránh cho đi vào trạng thái hồn phách. Vốn dĩ giá trị sinh mệnh của cô đã không cao, cũng không thể đem giá trị sinh mệnh lãng phí vô ích được.

Liếc nhìn hồn phách của Faraday một cái, Mạt Mạt thẳng thắn rời đi.

**

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Vân Lạc ở lại phòng số 3, tùy tiện tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi.

Gương phản chiếu, làm nhức mắt. Nếu đây là hoạt động giải trí, không liên quan đến đạo ( tiền ) cụ ( tài ), cô đã không muốn làm từ lâu rồi.

Cánh cửa " kẽo kẹt" mở ra.

Vân Lạc thuận thế nhìn đến, phát hiện người tới cư nhiên là người chơi cấp bậc 2 duy nhất Mạt Mạt.

Nhìn thấy trong phòng có người, Mạt Mạt hơi giật mình, sau đó mỉm cười chào hỏi, "Bạn ở đó à?"

"Ừm." Vân Lạc nhẹ nhàng đáp.

"Tôi có một thông tin quý quá." Mạt Mạt tiếp tục nói. Thực tế là ám chỉ đối phương và chủ động đề nghị trao đổi thông tin.

"Ồ." Vân Lạc bơ phờ, cả người uể oải.

Mạt Mạt, "......"

Điều này không giống như mong đợi.

Cô nàng lại nhấn mạnh lẫn nữa, " Là thông tin quý giá đó."

"Chúc mừng." Vân Lạc nói cho có lệ.

"Cô có thật là tiến vào chơi trò chơi không vậy? Như thế nào cũng không có một chút nhiệt tình nào vậy?" Mạt Mạt vô cùng buồn bực, "Thường thức đêm tăng ca, nên mới có biểu hiện cay cú hận thù như vậy."

"Hả?" Người trước mặt nói cái gì, Vân Lạc căn bản không nghe vào. Vừa thò bàn tay vào trong túi, cư nhiên cầm được một cái lá bùa.

Cô chợt nhớ ra ở phó bản trước tổng cộng cô kiếm được 5 lá bùa hoa văn rồng, trong đó 4 cái chuyển thành 2 lá bùa không ràng buộc, mặt khác cái còn lại biến thành đạo cụ ràng buộc. Không ngờ, khi người tiến vào phó bản, lá bùa cũng đi theo.

"Quên đi, nếu cô không muốn trao đổi, vậy thì tôi đi trước." Mạt Mạt từ bỏ hợp tác.

Mãi cho đến khi người kia rời khỏi phòng, Vân Lạc mới nhỏ giọng nói thầm, "Thời gian nghỉ ngơi tốt như vậy, hà tất phải lãng phí cho việc cãi nhau? Cũng không chê mệt đến hoảng."

Rốt cuộc trao đổi tin tức giữa những người chơi, mỗi lần như thế đều là một cuộc chiến tranh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia