ZingTruyen.Info

Vo Cua Anh De Lai Pha Hong Game Show

251-260

Chương 251

Đạo diễn nói xong thì nhân viên lấy tới tám chiếc vòng tay đưa cho khách mời.  

“Mỗi một vị khách đều phải đeo vòng tay đo nhịp tim. Một khi để nhịp tim vượt qua 120 thì đồng nghĩa với thất bại.” 

“Hai người cùng tổ cộng lại cũng không được quá 120, nếu không tính cả hai cùng thất bại và mất quyền chọn lựa ở vòng tiếp theo.” 

“Tức là trong một đội nhất định phải có một người thắng.”  

“Buổi hẹn hò đầu tiên sẽ kết thúc vào lúc 12 giờ đêm. Trong thời gian này mọi người hoạt động tự do, mọi người mau chóng thực hiện.! 

Cuộc hẹn bắt đầu.  

“Nữ thần đợi tôi với! tôi nhất định thắng, vòng sau chúng ta chung đội nhé!” Lý Thiên Nguyên tuyên bố làm cho vẻ mặt Lam tâm vô cùng khó coi.  

Dương Na Ni và Tiêu Tranh cùng một đội, hai người không nói gì chỉ đi về phía trước ánh mắt lại dính chặt lên người Bạc Hạc Hiên. 

Một lúc sau có hai nhóm rời đi, chỉ còn lại nhóm 1 và nhóm 4 ở trường quay.  

“A Mạn, chúng ta đi khu giải trí được không? Anh nhớ lúc đi học đã từng nói với em, cùng nhau ngồi vòng quay ngựa gỗ.” Phong Lăng thâm tình nhìn cô ấy.  

Khương Mạn mặt vô cảm lướt điện thoại, nhướng mày một cái, mặt đột nhiên nở nụ cười.  

“Vậy đi công viên giải trí Địa Cực?” 

“Được! em nói gì cũng được.” Phong Lăng gật đầu dùng ánh mắt trìu mến nhìn Khương Mạn, trong khoảng thời gian này phải khiến cô ấy yêu mình. 

Đi đâu cũng được miễn là cô ấy vui. Chỉ cần làm con gái vui thì sẽ có cơ hội dỗ dành đối phương.  

Cuối bàn, Bạc Hạc Hiên vẻ mặt băng lạnh hỏi một câu: “Cô muốn đi đâu?” 

Tôn Hiểu Hiểu thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình, nở một nụ cười nhìn chằm chằm Khương Mạn nói: “Hay là……hay là chúng ta cũng đi khu giải trí?” 

Ánh mắt của Bạc Hạc Hiên trở nên ấm áp, “Được.”  

Tôn Hiểu Hiểu thở phào một cái, mau chóng nói: “Đằng nào cũng đến khu giải trí, hay là bốn người chúng ta cùng nhau đi đi?” 

Phong Lăng vừa nghe thấy đề nghị này thì muốn từ chối ngay lập tức. Khương Mạn lại nhìn qua Bạc Hạc Hiên: “Được, tôi không có ý kiến gì.”  

Nói xong thì nhìn qua Phong Lăng: “Anh vừa bảo tôi vui là được mà đúng không?” 

Phong Lăng đành nuốt lời từ chối vào trong bụng, không cam tâm tình nguyện gật đầu một cái.  

Cư dân mạng nhìn thấy thế thì vui vẻ.  

(Cặp đôi hoàn hảo không bao giờ bại! ai cũng không thể chia cắt hai vị thần tiên này!) 

(Đại Ngọc công thần! hôm nay lập công lớn, từ hôm nay tôi sẽ chuyển fan!) 

(fan Hiên Mạn đừng vui vội, còn chưa biết thế nào đâu!) 

Bởi vì bốn người cùng đi, cho nên tất cả cùng lên một xe. Phong Lăng đi đằng trước nên trực tiếp mở cửa ghế lái phụ, bộ dáng nho nhã đưa tay mời Khương Mạn ngồi vào. Một bóng người cao lớn lướt qua hắn ngồi vào ghế lái phụ, Bạc Hạc Hiên thắt dây an toàn cúi đầu: “Cảm ơn.”

*** 251 ***

Chương 252

Khóe miệng Phong Lăng giật giật, nghẹn một cục ở trong họng. Lúc anh ta bị Bạc Hạc Hiên chơi cho một vố thì Khương Mạn và Tôn Hiểu Hiểu đã ngồi ở ghế sau. Chỉ còn lại anh ta là đứng ở bên ngoài, mà chỗ ngồi trên xe chỉ còn lại một chỗ…… 

Hai phút sau, CEO Phong Tổng du học từ nước ngoài về đích thân làm tài xế, xe từ từ xuất phát tiến về khu giải trí. Nhưng anh ta không phải xuất thân từ chính quy nên diễn xuất không thể hấp dẫn bằng ba người còn lại. 

Phong Lăng không nuốt nổi cục tức này, đặc biệt là sự hiện diện của Bạc Hạc Hiên, anh ta cảm thấy bản thân mình đang bị uy hiếp. Phong Lăng dám chắc người đàn ông này cũng có mục đích giống mình! 

“Anh Bạc chắc là không biết? anh đừng tưởng cư dân mạng luôn gọi A Mạn là võ thần nọ kia. Lúc đi học cô ấy nhát gan lắm.”  

“Lúc còn đi học chúng tôi cùng nhau đóng kịch, đèn trên sân khấu bỗng nhiên hỏng, cả lễ đường tự nhiên tối ôm cô ấy sợ tới mức nhào vào ngực tôi khóc.”  

Lúc Phong Lăng nói mặt còn mang theo chút ấm áp, giọng nói dịu dàng giống như đang hồi tưởng lại khoảng thời gian ngọt ngào với Khương Mạn.  

Cư dân mạng xôn xao.  

(Khương võ thần và số một ngày xưa có chuyện gì với nhau nhỉ?) 

(Cảm thấy anh ta đang cố ý tuyên bố chủ quyền? tự dưng tôi lại nghĩ ra một câu chuyện tình yêu máu chó……) 

(Cảm thấy Phong Tổng rất là thâm tình, Khương Mạn lại là nghệ sĩ của Thiên Phong Entertainment. Nếu nói hai người này ngày xưa không có chuyện gì thì tôi mới không tin!) 

(Tình cũ không rủ cũng tới cái gì cũng có thể!) 

(Tôi nhổ vào, mình anh ta nói thì có gì đáng tin? Lại còn chuyện ngày xưa đi học, bao nhiêu năm rồi còn nhớ rõ được?) 

(Muốn chia rẽ cp hoàn hảo? số một đang nằm mơ đấy hả!) 

Trên xe bỗng yên lặng, sắc mặt Bạc Hạc Hiên không rõ đang vui hay buồn, ngữ khí bình tĩnh: “Vậy là Phong Tổng rất may mắn.” 

“Tôi cũng thấy vậy……” Mặt Phong Lăng đắc ý, còn chưa nói hết câu đã nghe thấy Bạc Hạc Hiên nói tiếp:  

“Nếu là bây giờ, cô ấy sẽ làm anh khóc đấy.” 

Phong Lăng lập tức nghẹn lại.  

(Hahahaha! Tôi đã bảo là không ai có thể chia rẽ cp của tôi mà!) 

(Bạc Thần đã Khương hoá tới 80% rồi, nhưng tôi thích!) 

(Số 1 có tìm hiểu về nắm đấm thép của Khương võ thần chưa?)  

Khương Mạn nhếch môi, tay phải đặt lên chỗ ghế lái phụ, lén lút chọc chọc vào vai Bạc Hạc Hiên. Đồng chí làm tốt lắm! 

Cô còn chưa kịp rút cái móng vuốt của mình về thì đã bị tay người đàn ông bắt được. Nhìn từ góc máy đang phát trực tiếp sẽ không nhìn thấy hành động của hai người. Nhưng những người trong xe lại nhìn cực kỳ rõ ràng. Tôn Đại Ngọc chọn cách nhìn ra ngoài cửa sổ, coi như bản thân là một đạo cụ.  

Ánh mắt Phong Lăng lại ảm đạm hơn một chút.  

*** 252 ***

Chương 253

Bạc Hạc Hiên dùng hai tay ôm má, lông mi khẽ rũ xuống che đi sự giễu cợt trong mắt. Bên trong xe lại rơi vào yên lặng, Tôn Hiểu Hiểu ngồi thẳng lên trong lòng tuy đã đoán ra. Nhưng chuyện hay trước mặt sao lại không hóng được! 

Mọi người đều đang hiếu kỳ không biết Bạc Hạc Hiên sẽ trả lời như thế nào? 

Người đàn ông nở nụ cười, dùng chất giọng trầm thấp gợi cảm. Anh ta nói…… 

“Đúng vậy, tôi tới đây để yêu đương với Khương Mạn.”  

Cộp cộp! 

Khương Mạn cắn vỡ viên kẹo trong mồm.  

- -Đến đây yêu đương với cô Khương.  

Cả kênh livestream bùng nổ! cư dân mạng phát điên!  

(Cái gì cái gì? Tôi chưa nghe rõ, Bạc thần nói cái gì cơ?) 

(Chuyện này là thật, chính chủ xác nhận rồi đúng không?) 

(Cặp đôi kẻ tung người hứng không đổi chứ? Mẹ kiếp mình bị quay 360 độ Thomas luôn!) 

(Bạc thần chuyên tâm vào sự nghiệp, yêu đương cái gì, tôi không tin!!) 

(Mùa xuân của fan cp tới rồi, A~ có cái gì sánh được bằng việc được chính chủ phát đường!) 

Trong xe tiếng bíp bíp phát ra từ cái vòng đo nhịp tim vang lên. Phong Lăng và Tôn Hiểu Hiểu đã vượt qua 100! 

Khương Mạn nhai kẹo, có chút khinh bỉ: “Hai người phải điều chỉnh lại tố chất tâm lý thôi……” 

Tôn Hiểu Hiểu sờ ngực, nhìn cô như con dã thú không tim không phổi: “Tai cô bị điếc hả? không nghe thấy anh Bạc nói gì à?” 

“Nghe thấy rồi.” 

Khương Mạn giơ cổ tay, biểu thị chỉ số nhịp tim của mình. Nhịp tim: 80 

Mới đầu là 78, nghe xong câu đấy tim đập nhanh hai pháp. Cũng bị lên mấy hai điểm đây này. Phong Lăng vừa bị lên mất mấy số cũng bình tĩnh lại, nghĩ một lúc thấy kế hoạch của mình vừa bị Bạc Hạc Hiên làm cho loạn cả lên. Nhưng cái điều làm anh ta càng bối rối là phản ứng của Khương Mạn. Người bị làm cho bối rối còn có cả Tôn Hiểu Hiểu.  

Người phụ nữ này rõ ràng đang hóng hớt mà mặt lại giả bộ cái gì cơ chứ? 

Khương Mạn nghiêng người về phía ghế lái phụ, lấy tay kẹp cổ rồi giếu cợt nói: “Anh Bạc, anh như vậy là không được rồi, vẫn còn 20 nhịp nữa cơ, như vậy mới đánh bại được đội tôi!” 

*** 253 ***

Chương 254

Một lúc sau nhịp tim hai người kia trở về vạch an toàn, rơi xuống dưới 100. Khương Mạn trợn mắt, cái gì vậy? 

Bạc Hạc Hiên quay đầu nhìn cô, ánh mắt đen láy có chút ngưng trọng như nhìn một đồ ngu. Khương Mạn lập tức phản bác: “Anh nói kết hôn làm gì?” nhảy qua bước này luôn, đến luôn cái k1ch thích hơn đi! 

Bạc ảnh để cười cười: “Thế sao em phải nói chen vào làm gì?” 

Thiếu chút nữa là tiễn được hai đứa kia đi rồi. Dù Tôn Hiểu Hiểu và Phong Lăng có chậm hiểu tới đâu thì lúc này họ cũng ngộ ra được, hai người này đang phối hợp diễn với nhau! 

Yêu đương, kết hôn……mấy từ này phát ra từ miệng Bạc Hạc Hiên làm cho nhịp tim của bọn họ tăng lên. Đến lượt Khương Mạn nói “Có con luôn rồi”, lúc này bọn họ mới tỉnh ngộ. Tôn Hiểu Hiểu hít sâu vài cái, lúc này cô thực sự yếu đuối như Đại Ngọc rồi.  

“Hai người……Hai người thật là……” 

Cô ta cạn lời với hai người này: “Hai người rốt cuộc thông đồng từ lúc nào? ヾ(。`Д´。)ノ “ 

Từ lúc nào? Đương nhiên từ lúc Bạc Hạc Hiên lén lút nhét viên kẹo vào tay Khương Mạn. Trong tờ giấy đó viết một dòng chữ: --Kinh ngạc sẽ làm tim người đập nhanh.  

Khương Mạn mỉm cười: “Đây gọi là thần giao cách cảm.” 

Bạc Hạc Hiên: “Tâm linh tương thông.” 

“Không một sai sót?” 

“Kết hợp hoàn hảo.” 

Đây gọi là mở mồm thành thơ à, Tôn Đại Ngọc bắt đầu thấy nhức đầu. Còn Phong Lăng thù cười khàn, biểu cảm trên khuôn mặt có chút đau khổ, sắc mặt khó coi. Đúng là bị dọa cho sợ rồi. Nếu Khương Mạn và người khác kết hôn, kế hoạch của hắn coi như hỏng bét! 

Sau khi cơn sợ hãi lắng xuống, Phong Lăng lại thấy mặt mình như vừa bị tát một cái. Anh ta mới đầu còn tự hào khoe khoang quá khứ của mình và ‘Khương Mạn’, giống như hai người rất thân thiết với nhau. Kết quả Bạc Hạc Hiên dang tay tát cho anh ta một cái! 

Rõ ràng anh ta và Khương Mạn là một đội với nhau? Con đàn bà này mấy năm nay gặp chuyện gì vậy. Lúc còn đi học, trêu vài câu đã đỏ hết cả mặt, bây giờ lại trở mặt coi như không quen! 

Trong lòng Phong Lăng mắng một câu: con đê tiện! lăng loàn nhố nhăng!  

Nhưng người kích động nhất lại là nhóm cư dân mạng. 

(Xin hỏi tôi có thể mắng người không?) 

(Haha, từ thiên đàng đến địa ngục chỉ trong vài phút, tôi là tên hề!) 

(Cặp đôi người tung kẻ hứng là cái quái gì chứ? Này thì phát đường? Có mà phát dao đâm vào tim fan thì có!!) 

*** 254 ***

Chương 255

Trả gopro về cho followpd (đạp diễn góc quay). Mặt Phong Lăng hồi phục lại như cũ, chăm chú đi đằng sau lưng Khương Mạn. Không phải hắn không muốn đi bên cạnh, mà là…… 

Mẹ kiếp cái tên tiểu thịt tươi này đi nhanh thế, cứ như đi tranh ăn không bằng.  

“A Mạn, em đi chậm thôi, hôm nay là ngày trong tuần, trong khu giải trí không đông người đâu……” 

Lời Phong Lăng vừa nói ra Khương Mạn liền quay lại nhìn, nhướng mày: “Mắt anh không tốt à?” 

Khóe miệng của Phong Lăng giật giật.  

Khương Mạn chỉ về phía không xa: “Mắt anh chỉ nhìn được ma thôi à, đằng trước không thấy người à?” 

Ống kính quay về phía tay cô đang chỉ, ui là trời toàn người là người!  

Đúng là chỗ cửa vào khu giải trí không đông, nhưng người xếp hàng để chơi trò chơi mới đông. Đặc biệt trò vòng quay ngựa gỗ và đu quay là hai trò được nhiều người chơi nhất.  

Mặt Phong Lăng đần ra, nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh. Ánh mắt lóe lên một tia tà ác: “Cho anh nửa tiếng anh giải quyết hết.” 

Khương Mạn lại thở dài nói: “Anh có thể làm cho những người chơi kia rời đi?” 

Phong Lăng cười nhẹ, giải vờ trìu mến: “Có gì khó đâu, anh sẵn sàng trả bất cứ giá nào chỉ cần A Mạn vui.” 

Khương Mạn thật sự khâm phục anh ta…… 

Cô giả vờ vô tình quay đầu cảm khái với ống kính, “CEO công ty lớn du học ở Pháp phát hiện không được ngồi vòng quay ngựa gỗ, một tiếng chuyền xuống 100.000 người chơi cũng phải nhường chỗ……” 

Nhóm PD: “Phì – ” 

Tôn Hiểu Hiểu che miệng tránh cười thành tiếng nhưng khóe mắt cũng giật giật. Xong đời, khoé mắt lộ vết chân chim! 

Bản thân anh CEO từng du học Pháp cũng cảm thấy bối rối, rõ ràng Phong Lăng tự học tư thái của một kẻ dẫn đầu, nhưng về Trung Quốc gặp ‘chiến thần’ cũng vẫn đầu hàng! 

(Ngụm coca tôi vừa uống đều phun ra hết rồi!) 

(Tôi nhớ tới một câu nguyên văn như này: Khi chiến thần quay về, nhìn thấy con gái ngủ trong ổ chó, một tiếng chuyền xuống, 100.000 chiến sĩ tấn công Đế Quốc…..) 

(Số một thật là sến, không bình thường nhưng rất tự tin! Có ai thích một tổng tài sến súa không?) 

(Số một ngượng không nhỉ, tôi không biết nhưng tôi cảm thấy nếu như cách nói của anh ta thì đến ngón chân của tôi cũng biến thành búp bê barbie!) 

Phong Lăng có ngu tới đâu cũng biết bản thân mình vừa bị người ta hố. Nhưng bây giờ mới chú ý tới việc Bạc Hạc Hiên biến mất rồi.  

*** 255 ***

Chương 256

Nhịp tim của Khương Mạn từ 78 lên dần 85. 

Bạc Hạc Hiên tự nhiên đi tới bên cạnh Khương Mạn, cúi mắt nhìn xuống nở nụ cười mê hoặc.  m thanh trầm ấm: “Ngoan, há mồm.” 

Nhịp tim của Khương Mạn: 99.  

Trong chỗ ngồi bên phải của chương trình phát sóng trực tiếp, theo thời gian thực tế, nhịp tim của mỗi khách mời đều được hiển thị. 

Khi nhịp tim của Khương Mạn sắp vượt qua mốc 100, nhịp tim của mọi người cũng tăng lên, các PD ở hiện trường đã nín thở! 

Đây là tượng mà chị Nữ Oa nặn  ra à! 

Chị nặn ra thanh thép này để khiến trái tim người phàm rung động sao? 

Hai mắt Khương Mạn sáng lên, cô cầm lấy cây kem ốc quế, cắn một miếng to, ăn ngon đến mức rung rung, suýt chút nữa quên thở. 

Dưới sự mong đợi của nhiều người, nhịp tim của cô vẫn tiếp tục ổn định… Mãi cho đến khi ăn hết cây kem, cô mới quay đầu lại, nhe răng cười với Bạc Hạc Hiên:  

"Cảm ơn anh." 

Răng rắc. 

Nghe như âm thanh trái tim mọi người tan nát. 

Khi cô nói cảm ơn, mọi người phát hiện ra rằng nhịp tim của cô từ từ giảm xuống, sau đó trở về con số 78 chết tiệt... 

(Mẹ kiếp! Khương Mạn cô không phải người à?) 

(Kích động là cái quái gì? Sau bao lâu nhịp tim cô ta tăng lên là do cây kem ốc quế à?) 

(Khương Mạn: CP của tôi chỉ mình tôi mới có thể bóc!) 

(Khi ăn kem nhịp tim là 99, khi nhìn Bạc Thần thì là 78, vậy Bạc Thần còn không bằng cây kem ốc quế đó sao?) 

(Bạc Hạc Hiên, anh là đồ bỏ đi! Anh mau hạ gục cô ta cho tôi!) 

(Bạn phía trên đang mắng chửi ai vậy?) 

( Tôi sai rồi, vừa rồi tôi quá kích động, tôi không có ý mắng Bạc Thần, ôi, ôi... Khương võ thần không phải người…) 

Bạc Hạc Hiên thất vọng sao? 

Mắt anh hơi nheo lại, khi nhìn kỹ sẽ thấy vẻ hơi xem thường, vẻ mặt lộ ra một chút ý tứ "quả nhiên là như vậy" và "tôi biết ngay mà". 

Ngay cả việc anh [email protected] truồng trước mặt cô cũng không khiến cô động lòng nhưng mua một cây kem ốc quế lại đã như mở ra một thế giới mới cho tiểu Yêu Nhi sao? 

Mặc dù đã thua kem ốc quế nhưng anh vẫn không phục. 

“Lau miệng đi.” Bạc Hạc Hiên lấy khăn giấy ra giúp cô lau khóe miệng, giọng điệu bất lực:  

“Ăn uống cứ như trẻ con vậy.” 

Khương Mạn nhanh chóng lấy giấy, lau lên miệng một cách thô bạo.

*** 256 ***

Chương 257

Cư dân mạng nhìn cảnh tượng này đều cảm thấy thật tàn nhẫn.  

(Sao tự nhiên tôi lại nhớ đến cảnh được mẹ rửa mặt cho hồi còn nhỏ?) 

(Võ thần, có thể lau miệng một cách nhẹ nhàng được không?) 

(Khương Mạn là một người mạnh mẽ!) 

(Tôi chỉ muốn biết liệu cặp kẻ tung người hứng của tôi có thành đôi không?) 

(Các đồng chí ở trên vẫn còn đang mơ tưởng hão huyền à?) 

Phong Lăng dường như bị trở thành phông nền, anh ta rất không cam tâm, giả vờ trêu chọc nói:  

"Anh Bạc là một người ga lăng, sao có thể bỏ mặc nữ đồng đội của mình chứ." 

"Cô Tôn, cô có cảm thấy anh Bạc rất quá đáng không?" 

Tôn Hiểu Hiểu liếc nhìn Phong Lăng, sao cô ta lại không đoán được Phong Lăng này luôn muốn lấy mình ra làm công cụ chứ? 

Ngu ngốc, anh ta nghĩ cô ta là Tôn Hiểu Hiểu của những ngày đầu sao? 

Cô ta bây giờ là Nữu Hỗ Lộc Đại Ngọc rồi! 

(Nữu Hỗ Lộc thị là một họ của người Nữ Chân rất phổ biến triều nhà Thanh. Độ phổ biến và nối tiếng của họ này được liệt vào một trong tám dòng họ quý tộc ở Mãn Châu) 

Sau khi trải qua "một đại nạn ở thôn Hổ Khẩu’, sao cô lại không trưởng thành hơn chứ? 

“Phong tổng cho rằng như thế là quá đáng, vậy xem ra anh không biết rồi.”  

Tôn Hiểu Hiểu vẫn mỉm cười:  

“Khi ở thôn Hổ Khẩu, hai người bọn họ còn quá đáng hơn.” 

Phong Lăng nghiến răng nghiến lợi, nở nụ cười gượng gạo:  

"Chúng ta quay gameshow tình yêu mà. Theo quy định của chương trình, cô và anh Bạc mới là một cặp." 

"Ồ, tôi nghĩ bây giờ mình thấy khá ổn. Ăn cơm chó, ủng hộ CP, làm người yểm trợ, gì cũng được." 

Một người để làm công cụ như Tôn Đại Ngọc vô cùng tự giác:  

"Dù sao phí lên sóng cũng không thiếu phần của tôi." 

Lúc này tổng đạo diễn trong studio đang xem truyền hình trực tiếp cũng cảm thấy ngột ngạt. 

PD ở bên cạnh cũng cảm thấy đau đầu. 

"Không phải Khương Mạn và Bạc ảnh đế đang thay đổi luật chơi sao?" 

*** 257 ***

Chương 258

Tốt nhất là lần nào anh ta và Khương Mạn cũng cùng một đội! 

Khi nhìn thấy tình huống hiện tại PD cũng phát hoảng, vội vàng nói:  

"Không được tùy ý thay đổi quy tắc, mau liên liên hệ với PD ở hiện trường bảo họ nhắc nhở khách mời." 

... 

PD hiện trường nhắc lại các quy tắc một lần nữa. 

Ý rất rõ ràng: Làm phiền hai người Bạc hố đen và Khương hố đen, tách nhau ra, ai chơi của người đó, ok? 

Trước khi tách nhau ra, Bạc Hạc Hiên cởi mũ đội lên đầu Khương Mạn, cúi đầu nói nhỏ vào tai cô:  

"Chờ tôi nhé..." 

Hơi thở ấm áp phả vào tai cô, khiến cô ngứa ngáy, tê dại. 

Cô nhướng mắt nhìn anh, vẻ mặt nghiêm túc, có chút giống như đang gửi gắm:  

"Anh hãy giúp đỡ Đại Ngọc, đừng để cô ấy bị loại." 

Các nhân viên không nhịn được cười. 

Có người thì thào:  

"Sao có cảm giác như đang uỷ thác ở thành Bạch Đế vậy?" 

Luận vào câu chuyện “Uỷ thác ở thành Bạch Đế”*: 

(Thất bại trong cuộc chiến với Đông Ngô, trong lúc nguy kịch Lưu Bị đang ở thành Bạch Đế đã gọi Gia Cát Lượng về đó, giao con trai mình là A Đấu cho Gia Cát Lượng và nhờ ông ta chăm sóc.) 

Khương Mạn trong vai Lưu Bị, Bạc Hạc Hiên trong vai Gia Cát Lượng, còn Tôn Hiểu Hiểu sẽ là A Đấu! 

Nếu như vậy thì... Khương Mạn chính là cha ruột của Tôn Hiểu Hiểu! 

Các nhân viên sắp cười đến đau cả bụng! 

Đây là lợi dụng kiến thức của người xưa, không có kiến thức thì sẽ không biết mình bị lợi dụng! 

Bạc Hạc Hiên phối hợp nói: "Công chúa yên tâm đi." 

Khương Mạn nói “ôi” một tiếng, nhìn Tôn Hiểu Hiểu rồi nuốt hai từ “con trai” xuống: 

"Đại Ngọc à, cô có thể làm được." 

Tôn Đại Ngọc nghiến răng: "Cô lo lắng thừa thãi rồi!" 

“Đừng tức giận, sau khi ghi hình xong chỉ cần mời tôi đi ăn là được rồi.” Khương Mạn gật đầu. 

Tôn Hiểu Hiểu nhếch mép, một tay che mặt, tay kia không ngừng quạt quạt như xua đuổi cô: 

Cô đi đi! Đừng quay lại nữa! 

Phong Lăng ở bên cạnh trong lòng cảm thấy khó chịu, nhưng Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên cuối cùng cũng đã tách nhau ra. 

*** 258 ***

Chương 259

Lúc này anh ta đang cố gắng hết sức để duy trì thái độ của mình. 

"A Mạn, hay là chúng ta đến quán cà phê ngồi một chút, đợi ít người hơn một chút hãy đi chơi trò chơi?" 

"Thời gian rất quý giá, đến quán cà phê ngồi vô cùng phí thời gian." 

Khương Mạn nói xong, liếc mắt nhìn anh ta:  

"Không phải nói đều nghe theo tôi sao? Anh phát biểu ý kiến làm gì?" 

Trong lòng Phong Lăng tức giận nhưng cố kìm lại nói:  

"Đương nhiên đều sẽ nghe theo ý em, tôi chỉ thuận miệng nói ra thôi." 

Khương Mạn nói đầy ẩn ý: "Không vội, chút nữa anh sẽ có cơ hội được nói." 

... 

Tại hiện trường. 

Nụ cười nhạt trên khuôn mặt Bạc Hạc Hiên biến mất, ánh mắt anh trở lại vẻ lãnh đạm thường ngày. Tôn Hiểu Hiểu đã không còn thấy lạ nữa, khóe miệng cô ta giật giật:  

"Chúng ta thật sự không đi theo à?" 

Bạc Hạc Hiên: "Chúng ta phải tuân thủ quy tắc của trò chơi." 

Tôn Hiểu Hiểu suy nghĩ: Liệu quy tắc này có thể quản được hai hố đen các người không? 

Cô ta gãi đầu: "Sao anh lại không khiến tôi vui vẻ một chút nhỉ?" 

Ánh mắt u ám của Bạc Hạc Hiên khẽ động, đột nhiên hỏi: "Nếu như vòng này cô thắng, vòng tiếp theo cô sẽ định chọn ai?" 

Thắng ư? 

Tôn Hiểu Hiểu không nghĩ rằng mình có thể khiến nhịp tim của Bạc Hạc Hiên vượt quá 120! 

Trừ khi… 

"Anh Bạc định để tôi thắng à?" 

Tôn Hiểu Hiểu lập tức hiểu ra, đây là lời mời liên minh! Cô ta đưa tay ra một cách dứt khoát:  

"Hợp tác vui vẻ." 

Bạc Hạc Hiên nắm lấy đầu ngón tay của cô ta, tỏ thành ý coi như hợp tác. 

"Tiếp theo làm như thế nào?" 

Bạc Hạc Hiên nhìn về phía Khương Mạn đang rời đi, khoá miệng nhếch lên nói:  

"Công chúa bị con rồng độc ác bắt đi rồi, đương nhiên là phải cứu cô ấy về." 

*** 259 ***

Chương 260

Con rồng độc ác bị công chúa lúc bắt đi, lúc này sắc mặt đã chuyển sang tái mét. 

Anh ta không hiểu tại sao lại có một trò chơi quái đản như nhảy bungee trong công viên vui chơi giải trí! Không phải nên giống như Disney, lấy chuyện cổ tích lãng mạn là chủ đề chính sao? 

"A Mạn, không nhất thiết phải nhảy bungee chứ?" 

Phong Lăng cười gượng: "Trò chơi này quá nguy hiểm." 

“Nếu nguy hiểm thì đã bị cấm từ lâu rồi.” Khương Mạn tò mò nhìn anh ta: 

"Đàn anh, anh sợ à?" 

Cách gọi đàn anh này đột nhiên khiến mối quan hệ trở nên gần gũi hơn. 

Giọng điệu cô nhẹ nhàng trước nay chưa từng có. 

Phong Lăng có chút bị mê hoặc, là tổng giám đốc của một công ty giải trí, sao anh ta lại chưa từng thấy phụ nữ đẹp. 

Cho dù anh ta tiếp cận Khương Mạn vì những mục đích khác, anh ta cũng phải thừa nhận rằng Khương Mạn thực sự rất đẹp! 

Khi còn học đại học, cô yếu đuối như một loại dây tơ hồng khiến người ta kích động muốn tàn phá, chà đạp cô đến nát vụn. Nhưng đẹp kiểu đó nhìn nhiều cũng sẽ chán. 

Cô của bây giờ, khắp người giống như phủ đầy gai giống như Medusa trong thần thoại Hy Lạp, cô xinh đẹp, hấp dẫn, nhưng cô lại vô cùng nguy hiểm. Loại nguy hiểm này là cám dỗ chí mạng đối với đàn ông! 

(Medusa là con quỷ trẻ nhất, hung dữ nhất trong ba chị em quỷ của thần thoại Hy Lạp)  

Ai mà không muốn chinh phục một người phụ nữ như vậy chứ? 

“Chỉ là nhảy bungee thôi mà, có gì mà phải sợ.” Phong Lăng giả giờ bình tĩnh. 

Sợ chắc chắn là anh ta vẫn sợ, nhưng cũng không đến nỗi là không dám chơi. 

"Vậy thì tốt rồi " Khương Mạn gật đầu: 

"Tôi thấy ở đây có khá nhiều trò chơi trên cao." 

"Nhảy bungee, đu dây trên không, nhảy cực hạn, từng bước giật mình..." Khi nói hai mắt Khương Mạn sáng lên. 

Nụ cười của Phong Lăng tắt ngóm với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. 

"Không phải em đều muốn chơi hết những trò đó chứ?" 

Khương Mạn gật đầu: "Tới cũng đã tới rồi..." 

Đế Quốc có bốn câu nói nổi tiếng là: Tới cũng đã tới rồi, qua năm mới rồi, vẫn là trẻ con, người cũng đã chết rồi... 

Bây giờ vẫn chưa phải là năm mới, Phong Lăng cũng không phải là một đứa trẻ nữa, anh ta cũng đã có thể chịu trách nhiệm với lời nói và hành động của mình, vậy nên có chết hay không… không thể đổ lỗi cho người khác.  

Nhưng Khương Mạn vẫn nhắc nhở nói:  

"Nếu như anh sợ thì cứ ở bên cạnh nhìn là được rồi."

*** 260 ***
____đôi dòng lảm nhảm____

Tui chỉ muốn hỏi ở đây có ai đu chủ tịch và SalaPao của ngài ấy hơm hoặc là cp niên hạ Tó con và bé Đào hơm, có cách nào để tui cưới chủ tịch nhưng ổng và SalaPao vẫn cưới nhau hong mn chứ tui mê nụ cười ổng quá, ai biết chỉ tui với


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info