ZingTruyen.Info

Vo Cua Anh De Lai Pha Hong Game Show

231-240

Chương 231

Anh bịt mắt của cô lại, dục vọng nằm trong bàn tay tà ác. 

Khoảnh khắc anh bịt mắt cô lại, tất cả mọi người đều như sắp nghẹt thở, giống như nhìn thấy cục than cuối cùng trong bóng tối bị dập tắt, một cuộc chém giết kịch liệt cuối cùng cũng đã đến lúc kết thúc. 

Cũng vừa giống như một thanh kiếm sắc nhọn đã đâm xuyên qua tâm nhĩ. 

Khi mọi người đang cảm thấy nghẹt thở, Bạc Hạc Hiên cúi đầu xuống, vừa thành kính vừa thánh thiện... 

Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn xuống làn da nơi trái tim cô. Lúc này, anh nhìn lên camera, trong mắt chứa đầy sắc dục. 

Ngay lập tức, mọi người cảm thấy từ chân đến đầu tê rần rần! Ai nấy đều rùng mình! 

Bọn họ đã nhìn thấy khoảnh khắc hiện thân của d*c vọng và tà ác hòa làm một. 

Dennis với tư cách là một nhiếp ảnh gia còn sững sờ hơn những người khác, camera đã ghi lại trọn vẹn cảnh tượng được gọi là "thần kỳ" vừa rồi. 

Có thể những người khác đã bị ánh mắt cuối cùng của Bạc Hạc Hiên làm cho kinh ngạc (sợ hãi). Nhưng người anh nhìn lại là Khương Mạn... 

Khương Mạn đang bị bịt mắt, khi Bạc Hạc Hiên ngước mắt lên, khóe môi cô cũng cong lên vài độ, trông gian xảo, tà ác, giống như một ác quỷ đã hoàn thành được gian kế. 

Dennis tê dại... Cả người anh ta tê dại! 

Anh ta đã nhìn ra, không phải cái ác chiến thắng d*c vọng mà là hai cái đổi chỗ cho nhau! 

Cuối cùng, Bạc Hạc Hiên biến thành hiện thân của d*c vọng, trong khi Khương Mạn trở thành hiện thân của tà ác, hai người đã hoán đổi vai cho nhau! 

Dennis phấn khích đến mức chửi thành tiếng, cuồng nhiệt vỗ tay, những người khác cũng định thần lại, tiếng vỗ tay cũng vang lên rào rào. 

"Tuyệt vời!" 

"Hoàn hảo! Quá hoàn hảo!!!" 

Giữa rừng âm thanh vỗ tay, Bạc Hạc Hiên nâng đầu Khương Mạn bảo cô ngồi tạm xuống rồi lập tức giúp cô kéo cổ áo ngủ lên. Khi cô vừa ngả người ra phía sau, quần áo của cô bị kéo căng lên, khi ngồi khó tránh khỏi lộ hàng. 

Khương Mạn nói cảm ơn, sau đó cô đi xem những bức ảnh đã chụp. 

Ánh mắt Bạc Hạc Hiên trở nên u ám, anh không nói gì mà đi theo qua đó. 

"Quá tuyệt vời! Hai vị phối hợp với nhau vô cùng ăn ý!" 

Dennis phấn khích đến mức hết lời khen ngợi. 

*** 231 ***

Chương 232

Rất nhiều đôi mắt đều đang nhìn chằm chằm vào cơ thể cô. Bây giờ cô đang trong tình trạng chăn trùm kín người khiến nhiều người cảm thất vọng, nuối tiếc. 

Biểu cảm của Bạc Hạc Hiên vô cùng khó hiểu, lãnh đạm như bông hoa trên núi cao. 

Mắt anh nhìn lướt qua những nhân viên nam đang không cam tâm đó khiến trái tim người ta không khỏi run lên. 

Trước đó là công việc nên đương nhiên anh phải nỗ lực hết mình, không được sao nhãng. Nhưng bây giờ công việc đã xong rồi nên đương nhiên anh phải che chắn Yêu Nhi thật kĩ. 

"Đúng vậy, hai vị đi thay đồ trước đi, để tránh bị cảm." 

"Hôm nay có thể nghỉ ngơi rồi, buổi chụp rất suôn sẻ!" 

Khương Mạn gật đầu, đi vào phòng thay đồ trước. 

Bạc Hạc Hiên không vội vã rời đi, anh nói với Dennis: "Tôi xem ảnh mẫu một chút đã." 

Sau khi Khương Mạn thu dọn và thay quần áo xong xuôi, Bạc Hạc Hiên mới từ trong studio ra. 

Khi thấy cơ thể cô được áo hoodies và quần dài che lại một cách kín kẽ, môi Bạc Hạc Hiên bất giác nhếch lên. Những người còn lại đều tỏ ra mơ hồ, đặc biệt là các nhân viên nam. 

Là ảo giác sao? Trước đó, bọn họ cảm thấy lạnh lẽo như đang ở trong một hầm băng, sao bây giờ lại cảm thấy như mùa xuân đang tới? Tại sao lại ấm áp như vậy? 

Ngay sau đó, cảnh tượng người đàn ông lạnh lùng nổi giận và người phụ nữ kinh hãi xuất hiện. 

Bạc Hạc Hiên xoa xoa đầu Khương Mạn, sau đó kéo mũ áo hoodies trùm lên đầu cô. 

“Anh lại làm như thế rồi!” Khương Mạn trừng mắt nhìn anh. 

Học thói xấu này ở đâu vậy? Cứ thích xoa đầu người ta. 

Anh nhếch môi cười, giọng nói dịu dàng:  

"Em có đói không?" 

Ngay khi anh vừa dứt lời, bụng của ai đó đã réo lên. Người đàn ông này lại cười, những người xung quanh hít một ngụm khí lạnh, lại cười rồi! Bạc Thần lại cười rồi! 

Sự dịu dàng này là sao? Tại sao lại ngọt ngào như vậy? 

Anh sờ đầu, cái sờ đầu chết tiết! 

Nội tâm những người xung quanh gào thét nhưng Khương võ thần lại không hề có phản ứng gì, cô bị nhét một viên kẹo vào miệng. 

Kẹo bạc hà! Siêu ngọt! 

Bạc Hạc Hiên cầm lấy vỏ kẹo và quẹt nhẹ vào mũi cô. 

"Chờ chúng ta cùng nhau tan làm, tôi đưa em đi ăn đêm." 

Hai mắt Khương Mạn sáng lên: "Vậy anh còn không nhanh lên!"

*** 232 ***

Chương 233

Anh không nhịn được bật cười thành tiếng, còn những người khác thì không nói nên lời. Quả nhiên, chỉ có ăn mới có thể khiến tinh thần con người ta trở nên hăng hái. Bây giờ là giờ ăn sao? Xin hãy tiếp tục phát đường cho chúng tôi đi! 

Bắt đầu chụp bìa đôi "Ma Tú" từ 10 giờ sáng đến 10 giờ đêm mới kết thúc. 

Bữa trưa ăn tuỳ ý còn bữa tối thì chỉ ăn qua loa cho nên Khương Mạn... tất nhiên vẫn chưa no. 

Đây vốn dĩ là khoảng thời gian hoạt động của những người thích ăn đêm, bốn người ra ngoài sẽ không tiện nên bọn họ đã gọi đồ ăn ngoài về nhà. 

Địa điểm là nhà của Khương Mạn. 

Bạc ảnh đế nói một cách hoa mỹ: Tiện đường! 

Anh nói thẳng là xe của mình vẫn đang để ở bãi đỗ xe của khu chung cư nhà Khương Mạn. Cố Trầm cười hề hề đáp lại, không nói lời nào. 

Bọn họ đặt tôm hùm đất, Khương Mạn ngồi trên thảm và nói mọi người: "Mọi người cứ tự nhiên như ở nhà mình, đừng ngại." 

Lộ Lộ và Khương Mạn đeo găng tay vào và bắt đầu ăn, Bạc Hạc Hiên ngồi đối diện với cô, bóc tôm một cách từ từ. Chỉ có quản lý Cố Trầm là không hề động đậy. 

Bạc Hạc Hiên hỏi: "Gần đây em không ăn sườn xào với khoai tây nữa à?" 

Khương Mạn lắc đầu: "Món ăn yêu thích mới là tôm hùm đất." 

"Cũng không thích ăn bún ốc nữa?" 

"Vẫn thích, nhưng những quán ở Bắc Thành không ngon bằng của mẹ Vương." 

Cố Trầm ở bên cạnh nghe vậy, dùng ngón trỏ đẩy kính, càng nghe càng không nhịn được liếc trộm người nào đó. 

Còn nhớ khi ở phim trường Hoành Sơn, có người nào đó đột nhiên đổi ý muốn ăn cơm hộp và yêu cầu món sườn xào với khoai tây, sau đó còn mê thêm món bún ốc khó ăn... 

Lúc đó, Cố Trầm đã cảm thấy rất kỳ lạ, cuối cùng cũng đã có câu trả lời! 

Còn Yêu Nhi, chó săn nhỏ cái quái gì đó... 

Ban đầu, tại sao người đàn ông này lại nói như vậy? 

- Nhanh mồm nhanh miệng? 

- Không kén ăn? 

Đúng rồi, còn có một người đặc biệt trả tiền ăn nữa... 

Đột nhiên Khương Mạn có chút bối rối, cô nhìn Cố Trầm, do dự một chút hỏi:  

"Anh Cố, anh nghĩ thế nào về tôi?" 

*** 233 ***

Chương 234

Vừa rồi, quả thật anh ta đang tán thưởng chú chó săn có thể khiến cây vạn tuế nở hoa! 

Chắc chắn là đang tán thưởng! 

"Cô hiểu lầm rồi, sao có thể như vậy được! Sau này cô Khương cứ gọi tôi là anh Trầm là được rồi, quản lý Cố nghe rất xa lạ."  

Dù sao sớm muộn gì cũng thành người một nhà. 

Khương Mạn có chút bất ngờ, gật đầu nói: 

"Anh Thần nhìn có vẻ không coi trọng người khác cho lắm nhưng không ngờ anh còn rất vui vẻ kết bạn. Đúng là không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài." 

Cố Trầm nhướng mày, đây là... một lời khen sao? 

"Cậu ta bị cận nặng, nhìn người hay phải liếc." 

Bạc Hạc Hiên nói xong, đặt tôm đã bóc vào đĩa Khương Mạn, cười nói:  

"Em không cần để ý đến cậu ta." 

Khương Mạn gật đầu: "Được, tôi thông cảm cho anh ấy." 

Cố Trầm: "..." Cảm ơn nhé, hai vị có tâm quá! 

Có 5kg tôm hùm đất thì Khương Mạn đã ăn 4,5kg rồi. Suốt quá trình đó, Bạc Hạc Hiên đều bóc giúp cô. 

“Công việc sau này đã có sắp xếp gì chưa?” Trước khi rời đi, anh hỏi. 

Khương Mạn lắc đầu: "Tạm thời vẫn chưa quyết định, anh thì sao? Tôi nhớ hình như anh có một bộ phim sắp quay đúng không?" 

Trước khi quay "Một cuộc sống khác trên thế giới" Bạc Hạc Hiên luôn mang theo thanh mã tấu bên mình. 

"Ừ, bộ phim đó vẫn đang trong thời gian tính toán, phải một thời gian nữa mới khởi quay." 

Bạc Hạc Hiên nói: "Tiễn tôi xuống dưới đi." 

“Hả?” Vẻ mặt Khương Mạn khó hiểu. 

"Bãi đỗ xe nhà em quá lòng vòng, tôi sợ bị lạc." 

Cố Trầm: Nói những lời này mà không chớp mắt, cậu thực sự quá đỉnh! 

Trong lòng Khương Mạn thầm lẩm bẩm: Đại tiểu thư à đại tiểu thư! 

Khi ra khỏi thang máy và đi tới bãi đỗ xe, chiếc xe bọn họ nhìn thấy đầu tiên chính là chiếc Mercedes Benz G-Class. 

Khương Mạn nhìn anh: "Quả thực rất lòng vòng, rất dễ lạc." 

*** 234 ***

Chương 235

Cô mở chiếc hộp ra, bên trong là thanh mã tấu đó. 

"Em cẩn thận một chút." 

Bạc Hạc Hiên nhắc nhở. 

Khương Mạn đưa ngón tay cái lên cán dao đẩy đẩy, cảm thấy vô cùng sắc nét, cô kinh ngạc nói: "Lưỡi dao đã được mài rồi sao?" 

Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng. 

"Em có thích không?" 

“Tôi thích.” Khương Mạn chân thành gật đầu, cô quả thực rất thích thanh mã tấu này. 

Phần mạnh mẽ nhất của bản thân cô không phải là năng lực đặc biệt, mà là cổ võ! Vũ khí yêu thích của cô ở kiếp trước là mã tấu!  

Mã tấu có một lưỡi, vô cùng sắc bén, rất khí phách! 

Khương Mạn rút thanh mã tấu ra, con dao dài gần một mét đang chuyển động trong tay cô. Cô giơ cánh tay trái lên, sống dao đang ở cẳng tay chuyển qua tay phải, lưỡi kiếm sáng như tuyết. 

Đôi mắt cô sáng lên, không nhịn được cười. 

"Anh thật sự muốn tặng cho tôi sao? Để làm ra thanh mã tấu này tốn rất nhiều tâm sức, đúng không?" 

"Tôi không giỏi dùng mã tấu, để ở chỗ tôi cũng sẽ đóng bụi mất." 

Bạc Hạc Hiên cười  nói: "Em có biết dùng không?" 

“Có, tôi biết dùng.” Hai mắt cô sáng lên, nhắc tới thanh mã tấu một cách rất tự hào. 

"Vậy thì coi như đây là tiền học phí, em có thể bớt chút thời gian để dạy tôi không?" 

“Không vấn đề gì.” Khương Mạn gật đầu dứt khoát, vô cùng cảm động nhìn anh:  

“Chiến hữu, anh thật sự là một người rất tốt! 

Bạc Hạc Hiên cười gượng gạo, vuốt vuốt sống mũi. Danh hiệu người tốt này, anh thật sự không muốn nhận. 

… 

Vài ngày sau, Khương Mạn không có lịch trình nên cô đến viện dưỡng lão để thăm ông ngoại. 

Ngay khi Khương Mạn vừa xuất hiện, ông lão đã hét lên:  

"Cô không phải là cháu gái của tôi! Cô đi đi!" 

Ông lão mắc bệnh alzheimer không thể nhận ra ai với ai, lại cộng thêm bệnh tim nên không thể kích động. Cô chỉ có thể bất đắc dĩ tránh sang một bên. 

Sau khi tâm trạng của ông lão ổn định lại, cô đứng ngoài cửa quan sát một lúc, sau đó xác nhận với y tá về tình trạng sức khỏe của ông. Sau khi nộp xong chi phí cho năm sau, cô mới rời đi. 

Đối với câu mà ông lão nói: Cô không phải là cháu gái của tôi. 

*** 235 ***

Chương 236

Khương Mạn không thể phán đoán được liệu có phải nguyên nhân của căn bệnh khiến ông lão không thể nhận ra cháu gái của mình hay không. 

Nói cách khác, với tư cách là người chăm sóc cho cơ thể này của nguyên chủ, cho dù lúc này ông lão không được tỉnh táo nhưng vừa nhìn thoáng qua ông cũng có thể nhìn ra cốt bên trong thân thể này đã thay đổi. 

Cô quả thực không phải là “Khương Mạn”, nhưng những tình cảm  thuộc về “Khương Mạn” đều được giữ lại một cách trọn vẹn. Cho dù là yêu hay hận! 

Những sự yêu và ghét này cũng là trách nhiệm mà cô cần đảm nhận, là sự biết ơn và báo đáp. 

Ra khỏi viện dưỡng lão, chị Lam đã gọi điện cho Khương Mạn bảo cô đến công ty. Khi cô vừa bước chân vào cửa lớn của Thiên Phong Entertainment, cô đã nhận được vô số ánh nhìn ghen tị và ngưỡng mộ. 

Khi đi đến tầng mà chị Lam đang có mặt, cô đã đoán được chuyện gì đang xảy ra rồi. 

Những bông hồng đỏ rực gần như lấp đầy khu vực làm việc của cả một tầng, ai không biết còn tưởng hôm nay tổ chức tiệc! 

“Phải nói rằng, em có một người hâm mộ điên cuồng!” Chị Lam xúc động nói: 

“Tất cả đều là hoa hồng đỏ Ecuador, xếp đầy một tầng, xem ra đã tốn rất nhiều tiền!”. 

"Vậy thì não của người này không được bình thường lắm. Tặng hoa hồng đỏ Ecuador làm gì, tặng em một xe dưa hấu lớn có phải tốt hơn không." 

Đối với câu nói khó hiểu này của cô, chị Lam từ chối bình luận. 

Đúng lúc này, Khương Mạn nhận được một tin nhắn, từ một số điện thoại lạ gửi tới, nội dung tin nhắn sặc mùi sến súa: 

- Hôm nay, hoa hồng đỏ mới được chuyển bằng đường hàng không từ Nam Mỹ về, chỉ có nó mới có thể sánh với vẻ đẹp của em, em có thích không? Cô gái xinh đẹp của tôi. 

Đột nhiên Khương Mạn cảm thấy hơi bức bách, cô quyết định bấm chặn số điện thoại đó. 

Cô ngẩng đầu, nói một cách tàn nhẫn: "Làm ơn gọi điện thoại đến nhà tang lễ, nói rằng có rất nhiều hoa hồng cần phải hỏa táng!" 

Không đến nhà tang lễ nữa. Vì vậy Khương Mạn gọi điện cho Trần Minh.  

Trần Minh rất cảnh giác: “Đang yên đang lành sao lại muốn tặng quà cho tôi thế hả?” 

“Trong nhóm bạn bè nhìn thấy hôm nay là ngày kỷ niệm đám cưới của đạo diễn Trần và chị dâu, đương nhiên phải tặng quà rồi.”  

Khương Mạn cười híp cả mắt nói: “Coi như là tiền ăn cơm của đoàn làm phim.” 

*** 236 ***

Chương 237

“Biết là ai tặng không? Dạo gần đây có ai đang theo đuổi à?” 

Khương Mạn mơ hồ đoán được ra người tặng là ai, nhưng vẫn lắc đầu nói: “Sống không tốt sao? Con đường nhân sinh đã không bằng phẳng lại còn muốn đi đường gập ghềnh, lại còn muốn theo đuổi mình.” 

“Nói cũng đúng.” Chị Lam tán thành.  

Chị ấy đang khen ngợi hôm nay Khương Mạn thật thông minh, biết cách tỉnh táo trước cám dỗ trần gian!  

“Nếu đã không có lòng nói chuyện yêu đương, thì mau đi làm việc thôi. Dạo gần đây có nhiều chương trình lớn gửi lời mời cho em lắm đấy.” 

“Chỉ có chương trình thôi sao? Không có mời đóng phim?” Khương Mạn nhíu mày. 

“Có, em tự xem đi.” Chị Lam vừa chỉ vào đống kịch bản để trên bàn vừa bĩu môi.  

Một tiếng sau, Khương Mạn bỏ cuộc. Đau đầu nhăn cả mày lại nói: “Sao toàn diễn vai đành hanh đanh đá vậy? Tại em diễn giả quá hả?” 

Không phải diễn quá giả mà tại em diễn quá thật! Quá đáng thật đấy…… 

“Em hỏi chị?” Cả mặt chị Lam là kiểu ‘chị còn đang muốn hỏi em đây’. 

“Đợi chút, (Kẻ giết người) được công chiếu rồi.” 

Khương Mạn bĩu môi một cái: “Xem ra tài nguyên của cái công ty này cũng chả ra sao cả.” 

Đứa cho cô mấy cái kịch bản tệ thế này, mà dám không biết xấu hổ nói là đã giành nhiều tài nguyên tốt cho cô rồi? 

“Về mảng điện ảnh thì Thiên Phong không thể so được với Hoa Thị.” Chị Lam nói thẳng, “Nhưng mà các chương trình tạp kĩ thì chưa biết được.” 

“Xem cái này đi.” Chị Lam ngẫm nghĩ một lúc rồi ném quyển tạp kỹ qua: “Chương trình do công ty và truyền hình điện ảnh Ái Đào hợp tác, tiền cat xe cũng cao, không vất vả lắm, lại còn được ăn uống.” 

“Vừa hay có thể kiềm chế bớt tính cách sắt đá của em!” 

Khương Mạn nghi ngờ mở quyển giới thiệu chương trình ra, chương trình này tên là (Heartbeat Bang Bang Bang), sau đó lại nhìn xuống…… “Chương trình về  tình yêu?” cô hoài nghi chị Lam đang cố tình hố cô.  

“Có phải bắt em yêu đương thật đâu, chỉ là diễn thôi.” 

Khương Mạn nhíu mày, cô không hứng thú với mấy chương trình yêu đương kiểu này. Chả có gì k1ch thích cả, cũng chả có trò gì mạo hiểm. 

Chị Lam nhìn cô một cái, nhún vai: “Tuỳ em, nếu không muốn đi thì thôi, chọn cái khác xem.” 

*** 237 ***

Chương 238

“Hơn nữa, chị cũng nghe nói, cái đứa Hoa Viện cũng sẽ tham gia, nhưng lại tham gia với vai trò chuyên gia tư vấn tình yêu.” 

Chị Lam còn nhớ Khương Mạn và Hoa Viện có thù hằn với nhau.  

Hoa Viện? Khương Mạn hơi nhướng mày một cái, đây là muốn từ trong hậu trường vươn ra sân khấu. Khóe miệng cô nhếch lên một cái, bây giờ cô thấy hứng thú với chương trình này rồi đấy.  

“Chương trình này, em sẽ tham gia.” 

“Hả? em nghĩ kỹ chưa?”  

“Không cần nghĩ, em nhất định tham gia!”  

Sau khi rời khỏi công ty, Khương Mạn nhận được cuộc gọi cằn nhằn của Trần Minh, tặng gì mà lắm hoa thế, định nhấn chìm nhà anh ta hả. Thế này thì làm ngày kỉ niệm ngày cưới của anh ta biến thành cái gì, có cần thiết tặng nguyên cả ruộng hoa như thế không? 

Thế mà ngay sau đó, Trần đầu trọc đăng ảnh lên Weibo. Ảnh chụp cả một căn phòng đỏ rực hoa hồng. 

Đạo diễn Trần Minh: (@KhươngMạn muốn hỏi cô, kỉ niệm ngày cưới năm sau cô định tặng tôi và chị dâu cô thế này nữa không?) 

Khương Mạn: (Anh hỏi cũng hay thật đấy?) 

Cư dân mạng được phen cười bò. 

(Khuyên đạo diễn đầu trọc tốt nhất cứ nhận đi, nhiều hoa hồng như vậy, Khương võ thần hào phóng!) 

(Hahaha tóc không nhiều mà nghĩ nhiều thật, đạo diễn Trần cho Tiểu Mạn Mạn thêm nhiều phân cảnh nữa nhé.) 

( Hậu kỳ của Kẻ giết người đã xong chưa? Đạo diễn Trần còn có thời gian làm kỷ niệm?) 

(Hôm nay Trần Minh bị quỷ hồn ám, người đàn ông đầu tiên được Khương võ thần tặng hoa, woa, mặc dù đầu trọc……) 

Giới giải trí còn đang bận hihi haha ở trang weibo chính của đạo diễn Trần thì có một tài khoản rác nói Khương Mạn đang mượn hoa dâng phật. Cả một đống hoa đó là do vị kim chủ nào đó tặng cho Khương Mạn, kết quả là cô ta lại bảo bên Lalamove giao tặng cho Trần Minh. 

#TrầnMinhNhậnHoaHồngThừa# cái này lên thẳng hot search. 

Rất nhanh Trần Minh lại đăng lên weibo. 

Đạo diễn Trần Minh: (@KhươngMạn cô có là người không, hoa hồng còn đi tặng lại! Chị dâu cô kinh thường sợi dây chuyền tôi tặng, phải làm sao đây!)  

Đạo diễn Trần Minh: (Nghe điện thoại! @KhươngMạn @vănphòngđạidiệnKhươngMạn @BạcHạcHiên) 

Bạc Hạc Hiên: (?) 

*** 238 ***

Chương 239

(Khuyên fan Điềm Mạn hãy biết liêm sỉ, cặp đôi hoàn hảo không bao giờ bại, đồ tiểu tam!) 

Trên mạng đã bắt đầu sôi nổi, hai nhân vật chính cũng đến góp vui. 

Tôn Hiểu Hiểu xixi: (Tôi cũng tìm @KhươngMạn, xin hỏi cô dùng cái tên Tôn Đại Ngọc để định làm gì? Ngày nào cũng có người rủ tôi đi leo núi?) 

Khương Vân Sênh: (Có người theo đuổi tiểu Mạn? @KhươngMạn @BạcHạcHiên) 

Khi trên mạng là một mảnh náo nhiệt thì chính chủ đang chui vào ổ nhỏ của mình ăn uống tưng bừng. Sau vụ đem hoa đi tặng lại bị lộ, Khương Mạn cài điện thoại về chế độ máy bay, ai cũng không thể tìm thấy cô!  

He……muốn mắng cô! Không có cửa đâu!.  

Cả đám người không tìm được Khương Mạn, bắt đầu nói chuyện nhảm trên mạng.  

Tang Điềm: (Chị @KhươngMạn! nhấc máy đi!)  

Khương Vân Sênh: (Gọi tới bị báo tắt máy……Weixin cũng không thèm trả lời……) 

Tôn Hiểu Hiểu xixi: (Hoá ra chả ai gọi được? Vậy là tôi vui rồi.) 

Đạo diễn Trần Minh: (Con ranh chết tiệt cố ý đấy! @KhươngMạn xuất hiện ngay, đừng có im lặng!) 

Các fan cười đến phát điên. Đây đúng là sự liên kết kỳ diệu của ‘Kẻ giết người’ và ‘Thế giới khác’! 

Rất nhanh mọi người phát hiện, chỉ có mình Bạc Hạc Hiên không tag tên. Chả nhẽ……anh ta tìm được người rồi?  

Fan cp cặp đôi người tung kẻ hứng kính động vô cùng. Mười phút sau Tang Điềm kích động đăng lên Weibo. 

Tang Điềm: (Hahaha hahaha! @BạcHạcHiên anh cũng không tìm được người chứ gì? Vậy mà cũng có lúc chị tôi không thèm nghe điện thoại của anh! Khương Mạn là người nắm nhân gian, cp Điềm Mạn bước trên đường hoa, cp Hiên Mạn đổ rồi, xem anh dám tranh với tôi!!) 

Lại qua mười phút nữa. Bạc Hạc Hiên bình luận vào cái Tang Điềm vừa đăng. 

Bạc Hạc Hiên: (Chúng tôi đang nói chuyện với nhau// @TangĐiềm:……) 

Tang Điềm: (…….) 

Các fan thi nhau cười. Nhóm này cũng hài quá đi, có khi nào mười phút nữa lại đăng tiếp cái gì không! 

Đặt trước hot search: #truytìmKhươngvõthầnđangchạytrốn# 

Khương Mạn ăn uống thỏa thuê xong mới tắt chế độ máy bay đi. Bạc Hạc Hiên lập tức gọi điện thoại tới.  

Câu đầu tiên nói chính là: “Hoa hồng rất đẹp.” 

Khương Mạn: “Anh thích không? Nếu sớm biết anh thích thì chuyển sang cho anh, tự nhiên đạo diễn Trần được lợi quá rồi.” 

Bạc Hạc Hiên trầm giọng vờ bình tĩnh, giống như tất cả cảm xúc được che giấu xuống biển sâu. “Tặng đạo diễn Trần cũng tốt, hợp với anh ta.” Bạc Hạc Hiên dừng một lúc: “Lần sau mà nhận được thì cứ liên hệ với tôi, tôi xử lý giúp em.”

*** 239 ***

Chương 240

“Chắc là không có lần sau đâu.” Khương Mạn bĩu môi: “Cửa nhà tôi cao lắm, không phải ai cũng tuỳ tiện vào được đâu.” 

Bạc Hạc Hiên ở đầu bên kia điện thoại khẽ cong khoé miệng rồi ừ một tiếng. Ngữ khí ấm áp lên nhiều. “Công việc sắp xếp ổn thoả chưa?” 

Khương Mạn: “Sắp tới có tham gia một game show.” 

Bạc Hạc Hiên: “Không nhận phim?” 

Khương Mạn cười cười: “Tài nguyên ở mảng phim ảnh của Thiên Phong chả ra sao cả, có đúng một kịch bản hay thì mời tôi diễn vai thái giám.” 

Bạc Hạc Hiên cười ra tiếng rồi nghĩ một lúc mới hỏi, “Chương trình kiểu gì?” 

“Tên là (Heartbeat Bang Bang Bang), hình như là chương trình về tình yêu.” 

Trong điện thoại im lặng một lúc thì nghe thấy tiếng ồ của người đàn ông. Sau đó hai người lại nói chuyện về con ngỗng béo, cuối cùng thì cúp máy.  

Cố Trầm ngồi trên sofa nhìn người đàn ông mặt lạnh như cái tủ lạnh, lấy tay đẩy gọng kính. “Kế hoạch công việc ba tháng tiếp theo đã làm xong rồi, tôi tiếp tục báo cáo nhé?” 

“Không cần.” Bạc Hạc Hiên lạnh nhạt lên tiếng: “Phim Chiến Cốt bao lâu nữa thì khai máy?” 

“Đạo diễn Vân nói là khoảng mùa đông.” 

Bạc Hạc Hiên ừ một câu: “Cái game show này hình như hay hơn tớ nghĩ.” 

Cố Trầm nhướn mày một cái sau đó lại làm như không có gì, dùng một nụ cười tiêu chuẩn: “Hiểu rồi, tớ đi thu xếp cho cậu.” 

Bạn tôi ơi, cậu ngã ngựa rồi. Trợ lý Cố Trầm lắc đầu rời đi.  

Sau khi anh ta rời đi, Bạc Hạc Hiên thản nhiên mở máy tính lên bắt đầu trả lời hai cái email. Trong đó có một cái gửi cho ban thư ký của Hades, còn một cái khác được gửi cho Khương Lệ Sính.  

Không lâu sau thì tiếng điện thoại vang lên, đầu bên kia là giọng uy nghiêm của người đàn ông vang lên: “Việc hợp tác của Hades với Hoàn Vũ là do anh ký kết?” 

Bạc Hạc Hiên lạnh nhạt ừ một tiếng: “Tốt hơn so với Hoa Thị ở M Quốc, Hades mới là người được lựa chọn, không phải sao?” 

Khương Lệ Sính trầm giọng nói: “Nhưng đồng thời cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Hoàn Vũ.” 

“Hai công ty mạnh kết hợp với nhau thì càng vui chứ sao.” Bạc Hạc Hiên nhìn thư mới nhận được trong email: “Anh muốn Hoàn Vũ vào thị trường Đế Quốc thì cũng cần người dẫn đường chứ.” 

Khương Lệ Sính im lặng một lúc: “Thật ra anh không muốn hợp tác với Hoàn Vũ đúng không, chỉ là muốn chặn đường sống của Hoa Thị thôi.” 

“Ai cũng có được thứ mình muốn, anh đâu có lỗ.” tay của Bạc Hạc Hiên gõ gõ trên bàn: “Lần này về nước, chắc anh cần một đồng minh.” 

Khương Lệ Sính cười ra tiếng: “Mọi người đều tưởng Bạc Thiên Y của Bạc gia mới là người đứng đầu gia tộc, hoá ra sự thật là đây?” 

Bạc Hạc Hiên cong khoé miệng: “Có một cô em gái ưu tú, người làm anh đây cũng không cần lo lắng gì.”

*** 240 ***

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info