ZingTruyen.Info

Vo Cua Anh De Lai Pha Hong Game Show

191-200

Chương 191

Sau khi các thành viên của chương trình -Cuộc sống khác rời đi, thôn Hổ Khẩu lại quay về cuộc sống yên lặng như lúc trước. Một nhóm người từ chỗ đường núi đi vào trong thôn, nhìn đúng là một đám hồ bằng cẩu hữu. Đứa dẫn đầu là Lý Thiên Nguyên.

"Không ngờ ở đây còn có một cái thôn, nếu không phải cư dân mạng bảo chắc bọn mình chả biết, đường trên cái tấm bản đồ này còn chả rõ ràng gì cả."

"Bây giờ cũng vào đúng lúc nghỉ trưa, thuê một chỗ nghỉ tới sáng mai đi leo núi tuyết."

Cả đám bàn bạc xong, tự nhiên có người nhắc tới: "Các cậu bảo nữ thần leo núi lúc trước bọn mình quay được ấy, có khi nào người trong thôn này lại biết không nhỉ?"

Lý Thiên Nguyên tự nhiên hào hứng hơn hẳn, cái clip đó vừa đăng lên thì đã được hơn 1 triệu lượt like, rất nhiều người bình luận đòi quay mặt nữ thần. Lòng Lý Thiên Nguyên cũng hẫng một cái: Còn đòi xem mặt! Làm gì có cửa!

Đúng lúc này có người hét lên: "Chết tiệt! nữ thần!!"

"Đâu? ở đâu cơ?" Lý Thiên Nguyên kích động.

Anh mập vừa hét lên cười ngượng: "Không phải nữ thần, là quần áo của nữ thần......"

"Đồ mập chết tiệt, cậu chơi tôi à?" Lý Thiên Nguyên nhìn theo hướng tay cậu ta đang chỉ.

Liền nhìn thấy một bộ quần áo thể thao đang phơi ở trong sân, đúng là giống y bộ đồ mà nữ thần mặc hôm leo núi.

"Đi! Chúng ta đi hỏi thăm một chút!"Lý Thiên Nguyên không hề do dự, đi ngay lập tức.

"Các chú là ai?" Đứa trẻ trong nhà cảnh giác nhìn đám người, Lý Thiên Nguyên nhìn đứa bé chống nạng đi từ trong nhà ra.

Lý Thiên Nguyên ngạc nhiên đứng lại trước cửa nhà. "Bạn nhỏ, em đừng sợ, bọn anh tới đây để đi leo núi."

Lý Thiên Nguyên vội vàng nói, "Trong nhà em có người lớn không?"

Tiểu Lý Quân vẫn không tin, lòng càng cảnh giác hơn bĩu bĩu môi nói, "Anh chị cháu sắp về rồi, bọn họ giỏi đánh nhau lắm."

Lý Thiên Nguyên: "......" Ơ, đây là cảnh cáo hay uy hiếp?

Điều này làm anh ta không biết nên khóc hay nên cười, ở trong cái giới này các fan đều khen anh ta đẹp trai ngời ngời, sao bây giờ lại biến thành người xấu thế này?

Anh mập cũng phải lén cười trộm.

"Bạn nhỏ đừng hiểu lầm, anh trai chỉ muốn hỏi em một chút chuyện thôi, anh mời em ăn kẹo nhé." Lý Thiên Nguyên lấy thanh socola ra.

Trùng hợp làm sao thanh socola này cũng hãng với thanh socola mà Khương Mạn cho em ấy vào ngày đầu tiên tới đây quay chương trình. Tiểu Lý Quân sờ sờ vỏ giấy rồi nói: "Cháu ăn loại này rồi, cám ơn chú."

Đầu gối Lý Thiên Nguyên khuỵu xuống một cái, Chú......có phải hơi bất hợp lý rồi không?

Nhưng mà hãng socola này đâu có rẻ, nhìn cái thôn rách nát, đến cái nhà đứa trẻ này đang ở cũng chả tử tế hơn là bao, vậy mà đủ tiền ăn được thanh socola đắt như thế? Điều này cũng chứng minh Lý Thiên Nguyên và đám bạn này không đứa nào xem mấy chương trình tạp kỹ.

"Anh chị cháu bảo là người xấu lúc nào cũng lấy kẹo ra dụ dỗ trẻ em."

Tiểu Lý Quân trầm giọng nói: "Hiện tại có nhiều kẻ buôn người lắm."

*** 191 ***

Chương 192

Lý Thiên Nguyên: "......" Hay, hắn thành kẻ buôn người luôn rồi!

Hắn hít sâu vào một hơi, lấy lại bình tĩnh miệng nở một nụ cười, "Anh chỉ muốn hỏi một câu thôi, quần áo kia là của chị em à? đúng rồi, anh còn có clip nữa."

Lý Thiên Nguyên vội vã lấy clip ra cho Tiểu Lý Quân xem, còn cẩn thận theo dõi biểu cảm trên mặt của đối phương. Tiểu Lý Quân vừa nhìn thấy hình ảnh thì hai mắt phát sáng. Nhất là lúc Khương Mạn bật người lên để bám vào mỏm đá kia, bình minh ló rạng, cả người cô như phát sáng. Giống như ánh sáng của thần thánh!

Tiểu Lý Quân mặc dù trưởng thành trước tuổi, nhưng vẫn chỉ là một đứa trẻ, nhìn thấy clip này cả người vẫn nhộn nhạo. Mạnh thật, chị Khương Mạn là thần tiên sao?

Cái lúc nhảy lên đó, cứ như là bám lấy ánh mặt trời, ánh mặt trời làm nổi bật chị ấy lên. Lý Thiên Nguyên dám khẳng định, bạn nhỏ này chắc chắn quen nữ thần!

"Em quen cô ấy đúng không? Bộ quần áo kia là của cô ấy đúng không? Cô ấy là chị em à?"

Tiểu Lý Quân cũng hít sâu một cái, lạnh lùng nhìn Lý Thiên Nguyên bằng ánh mắt cảnh giác như lúc trước. Em ấy nhớ mọi người từng nói Khương Mạn là một minh tinh nổi tiếng, có rất nhiều người biết chị ấy! Nhìn ông chú trước mặt này không giống người tốt.

Tiểu Lý Quân mím môi nói: "Vâng, đấy là chị cháu."

Lý Thiên Nguyên mừng muốn khóc, nữ thần ơi cuối cùng cũng tìm thấy cô rồi. Đúng là duyên trời định, "Vậy chị em bao giờ về nhà, anh......"

"Chị cháu không về đâu." Tiểu Lý Quân vội vàng nói: "Các chú đừng nghĩ nhiều nữa, chị cháu có bạn trai rồi, bạn trai của chị cháu đánh người đau lắm đấy."

Lý Thiên Nguyên có chút bối rối......Tại sao bạn trai của chị gái em lại là anh trai em? Nhà em loạn luân đấy à?

"Lúc nãy em bảo là sắp về còn gì nữa......"

"Cháu nói lúc nào? Cháu quên rồi." Tiểu Lý Quân cong môi trả lời: "Các chú còn việc gì không? Không thì mau đi đi."

Mắt Tiểu Lý Quân trợn lên, Lý Thiên Nguyên vội vã hỏi thêm một câu: "Câu cuối cùng, nữ thần của anh, à chị của em tên là gì?"

Tiểu Lý Quân mím môi, một lúc sau mới nặn ra một cái tên vô cùng xấu hổ: "Tôn......Tôn Đại Ngọc......" nói xong cậu bé đi thẳng vào trong nhà.

Mấy người Lý Thiên Nguyên thất thần nhìn nhau.

"Nữ thần tên Tôn Đại Ngọc? cái tên này, cái tên này....." Anh béo do dự một lát: "Rất văn vẻ."

"Ờ đúng là văn vẻ, phù hợp với hình tượng cao quý của nữ thần."

Lý Thiên Nguyên cũng gật đầu phụ hoạ, đưa mắt liếc nhìn bộ đồ thể thao. Trong lòng vẫn hẫng một cái: Nữ thần đúng là nữ thần, đến cái tên cũng đặc biệt, quần áo cũng rất khí chất......

Chả biết bộ đồ thể thao này của hãng nào, ngày mai phải đi tìm tên hãng để mua một bộ mặc thành đồ đôi!

*** 192 ***

Chương 194

Đặt con ngỗng to béo xuống đất, Khương Mạn xoa xoa lông mày:

"Ai sắp xếp chuyện này vậy? Lần sau có thể mua fan có tâm một chút được không?" Cô suýt chút nữa không kiềm chế được mà ra tay rồi:

"Có tiền sắp xếp cảnh tượng này, chi bằng mời tôi ăn vài bữa cơm còn hơn!"

Lộ Lộ hoang mang: "Chị, chuyện này không phải do công ty sắp xếp đâu."

Khương Mạn ngẩng đầu, thừ người ra ba giây, chỉ ra ngoài cửa sổ: "Vậy đám đại ca kia thật sự là fan của chị sao? Chị làm gì có fan?"

Cô rõ ràng chỉ có antifan, được chứ?

Lộ Lộ dở khóc dở cười, giải thích nói: "Chị ơi, chị không biết bây giờ chị nổi tiếng như thế nào à? Ngày nào chị cũng lên hotsearch khiến mấy ngày nay chị Lam vui đến mức cười không khép được cả miệng rồi."

Khương Mạn quả thực không biết, trong mấy ngày ghi hình chương trình, điện thoại bị tịch thu, cuộc sống rất giản dị và "bình yên"...

Lúc này cô mới lên Weibo, cô vừa lên tin tức đã bùng nổ.

Ôi trời ơi, đã có 20 triệu fan rồi sao?

Bấm vào siêu thoại của bản thân, hình đại diện là một bông hoa đỏ và lá xanh...

Lúc này biểu cảm của bản thân cô chính là:

Tàu điện ngầm, người già, xem điện thoại.jpg

Trong siêu thoại có những ID, ồ... Cô vừa vào nhầm động quái vật à?

Đoạn video nhóm fan lực lưỡng của Khương Mạn đón cô ở sân bay cũng được gửi lên siêu thoại và trở nên hot.

Bắt mắt nhất chính là con ngỗng to béo đó!

Bánh ngọt nhà họ Khương: (Đây có phải là gánh không nổi trong truyền thuyết không? Tôi tò mò về kết cục của những con ngỗng còn lại, liệu chúng còn sống không?)

Võ thần ở trên giường của tôi: (Sống thì không có khả năng, Khương Mạn ăn no rồi, không con ngỗng nào vô tội.)

(Fan lực lưỡng của Khương Mạn đáng yêu quá nhưng hình như Khương võ thần có vẻ sợ hãi rồi?)

(Khương võ thần nói: Chị lớn lên trong sợ hãi đó, đã thấy nắm đấm mạnh mẽ của chị chưa?)

(Ha ha ha, các đồng đội mau xem video mới nhất đi, một giây trước là Khương võ thần, một giây sau lại là Tiểu Mạn Mạn, quá tương phản! Khương võ thần cũng có ngày phải sợ hãi!)

Có thêm một số video ở các góc khác nhau được đăng lên nhưng đều là cảnh Khương Mạn ôm ngỗng bỏ chạy.

Lúc mới ra sân bay thì là một Khương võ thần lạnh lùng, ngầu lòi nhưng sau khi nhìn thấy nhóm fan lực lưỡng thì biểu cảm dần dần trở nên suy sụp.

Từ sát khí đằng đằng đến bối rối rồi đến hoảng loạn bỏ chạy, trước và sau chỉ cách nhau khoảng mười giây.


*** 194 ***

Chương 195

Cô hung dữ nói ra câu này để chửi lại người khác!

Một số fan comment: (Tôi đoán Khương võ thần không biết yyds có nghĩa là gì đâu!)

Các fan cười đến phát điên rồi, ai nấy cũng đang đoán mò.

Show"Một cuộc sống khác trên thế giới" dừng phát sóng cũng khiến não nảy số chậm hơn.

Lộ Lộ cũng đã thấy video đó nên hỏi: "Chị Khương, chị thực sự không biết yyds nghĩa là gì à?"

"Chị biết chứ." Khương Mạn nghiêm túc nói: "Cho nên cuối cùng chị cũng đáp trả rồi, phản pháo sự nguyền rủa chị!"

Nguyền rủa?

Lộ Lộ bối rối, em nghĩ rằng cách hiểu về yyds của chị và em không giống nhau!

"Đó không phải là một lời nguyền rủa sao? Nghĩa của yyds không phải là mãi ế sao?" Khương Mạn hỏi.

Lộ Lộ nhịn cười: "Nó rõ ràng là "mãi đỉnh" cơ mà, Khương võ thần!"

Khương Mạn có chút chấn động, mím môi, ngồi xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ lẩm bẩm: "Ôi trời, ngôn ngữ của Đế Quốc thật sâu sắc và uyên thâm..."

Sự hiểu biết của cô vẫn rất hạn hẹp...

Khi xe đến dưới toà nhà, Lộ Lộ giúp cô kéo hành lý lên tầng. Lần này Khương Mạn không ngăn cản cô ấy nữa mà ôm con ngỗng đi theo sau...

Sau khi đến nhà, cô mới gọi Lộ Lộ lại hỏi:

"Mấy ngày nay ở công ty đã xảy ra chuyện gì à?"

"Không ạ."

Khương Mạn ờ một tiếng, đặt con ngỗng to béo xuống đất trước, đứng dậy nói:

"Chị đổi cách hỏi khác, có chuyện gì xảy ra với em à?

Lộ Lộ sững sờ, cô ấy không ngờ đối phương có thể nhìn ra.

Khương Mạn bình tĩnh đợi câu trả lời của cô ấy, cũng không truy hỏi, khi ở sân bay cô đã thấy tâm trạng của Lộ Lộ không ổn.

Cô ấy cúi đầu và im lặng một lúc, sau đó gẩy gẩy đầu ngón tay của mình và nói:

"Thực ra, cũng không có chuyện gì, chỉ là... em khá vô dụng nên có thể sẽ không được chuyển thành chính thức, em sắp phải nghỉ việc rồi."

Lộ Lộ kinh ngạc nhìn cô, sống mũi cay cay: "Chị Khương..."

Khương Mạn cười nhẹ: "Nếu em dám khóc, chị sẽ bắt em thực tập thêm nửa năm nữa."

*** 195 ***

Chương 196

Lộ Lộ hít sâu một hơi, cô ấy dám khóc sao? Đương nhiên là không dám!

"Cảm ơn chị Khương! Em sẽ làm việc thật chăm chỉ! Mặt trời mọc ở đằng Đông, chị Khương bất bại, thống nhất giang sơn nghìn đời!!"

"..." Khương Mạn nhắm mắt lại, dụi lông mày:

"Chúc ngủ ngon."

Con bé này, kích động đến mức mất não rồi.

Sau khi Lộ Lộ rời khỏi nhà Khương Mạn, vẫn đang chìm đắm trong niềm vui sướng thì điện thoại của cô ấy rung lên, là tin nhắn wechat.

Được lưu tên là: Chị võ thần của tôi.

Chị võ thần của tôi: (Cố lên.)

Chỉ với hai từ đơn giản đã khiến mắt Lộ Lộ đỏ hoe, sống mũi cay xè giống như bị đánh.

Cô ấy vừa tốt nghiệp chưa lâu, là một người mới hoàn toàn trong làng giải trí này. Một nơi màng danh lợi như giới giải trí, sự tâng bốc hay phớt lờ đều bị phóng đại lên vô số lần.

Một câu "cố lên" đã đủ khiến cô ấy ấm lòng.

Lộ Lộ sụt sịt, trả lời một câu cảm ơn. Cô ấy không khỏi lẩm bẩm:

"Ai nói chị Khương Mạn hung dữ, rõ ràng chị ấy rất hiền lành..."

...

Thả tạm con ngỗng to béo vào phòng vệ sinh, ngày mai mới nghĩ cách để bố trí ổn thoả (hầm) thú cưng này.

Sau khi tắm xong, Khương Mạn liền lên giường nằm.

Cô giữ Lộ Lộ lại không phải vì lòng trắc ẩn, chỉ là thấy tính cách cô bé này cũng tốt, đôi khi hơi ngốc nghếch nhưng cũng rất dễ thương.

Con gái mà, đáng yêu như vậy thì tất nhiên cần phải nuông chiều một chút.

Sau khi đổi một tư thế thoải mái hơn, Khương Mạn mở wechat ra, có một số tin nhắn chưa đọc.

Đừng gọi tôi là Tiểu Điềm Điềm: (Chị ơi, em đã xem video rồi, màu tiếp ứng của chị hơi bị đỉnh đó!)

Khương Mạn: "..." Đã xem, không trả lời.

Cô bé này lại tâng bốc và chế nhạo cô.

Cũng có tin nhắn của Khương Vân Sênh gửi đến hỏi cô đã về đến nhà an toàn chưa. Khi Khương Mạn vừa trả lời anh ta xong, lại có một tin nhắn khác đến, đối phương được lưu tên là: Tôn Đại Ngọc.

Sau khi cô nhấp vào đọc thì thấy tin nhắn đã bị thu hồi.

Khương Mạn gửi tin nhắn qua đó: (Tôi về đến nhà rồi.)

Tôn Đại Ngọc: (Làm gì có ai hỏi cô đã về đến nhà chưa?)

Khương Mạn: (Ồ, cô là Đại Ngọc à, tôi gửi nhầm, xin lỗi.)

Đầu bên kia, Tôn Hiểu Hiểu nắm chặt điện thoại, nghiến răng tức giận.

*** 196 ***

Chương 197

Sau khi trêu chọc chị Tôn Đại Ngọc, Khương Mạn nhìn tin nhắn chưa đọc ở phía trên cùng.

Vé ăn ngắn hạn: (Đã nghĩ xong chuyện gọi tôi là gì chưa?)

Khương Mạn suy nghĩ một hồi, quyết định thay đổi cách lưu "vé ăn ngắn hạn".

Cách xưng hô với Bạc Hạc Hiên cô cũng đã nghĩ xong rồi, nó chắc chắn sẽ rất phù hợp với địa vị của người đàn ông này!

Bên kia, Bạc Hạc Hiên đã đến khách sạn từ lâu. Anh chưa ngủ, cũng không hỏi Khương Mạn đã về đến nhà chưa, chỉ xem tin tức trên mạng, lướt thấy video nhóm fan lực lưỡng đón cô ở sân bay.

Anh tính toán thời gian, xác định có lẽ cô đã về đến nhà và tắm rửa xong rồi, anh mới gửi tin nhắn qua đó.

Phần phía trên wechat luôn hiển thị bên kia đang gõ... Sau khoảng ba phút, một ảnh chụp màn hình được gửi tới.

Bạc Hạc Hiên bấm mở ra, ảnh chụp màn hình là cách Khương Mạn lưu tên anh.

Ba từ vô cùng độc đáo:

- Bạc kim chủ!

Chó săn nhỏ: (Vì anh giàu nứt đố đổ vách nên cái tên "kim chủ" chắc chắn sẽ phù hợp với thân phận và địa vị của anh!)

Chó săn nhỏ:( Bạc kim chủ yyds)

Khi nhìn thấy hai chữ "kim chủ" Bạc Hạc Hiên vẫn mỉm cười nhưng khi nhìn tới phía sau anh lập tức ngưng cười.

Anh cũng đã đổi cái tên "chó săn nhỏ" rồi gửi một tin nhắn trả lời.

Khương Mạn đang định đi ngủ, nhưng lại có thông báo wechat. Cô mở ra xem.

Bạc kim chủ: (Không thể mãi độc thân được.)

Khương Mạn sửng sốt một chút, tặc lưỡi một cái, bất giác lắc đầu nói:

"Yyds là mãi đỉnh, có ai nói anh mãi mãi độc thân đâu?"

*** Chú thích: Yyds có nghĩ là mãi đỉnh, yyds cũng có nghĩa là mãi độc thân. Đây là cách chơi chữ

"Bạc ảnh đế thì sao chứ, cũng chẳng có hiểu biết."

"Ôi, trời xanh thật có mắt..."

Thời xa xưa sẽ bị tiếng gà gáy làm tỉnh giấc thì bây giờ có tiếng ngỗng kêu.

Khi Khương Mạn bị tiếng ngỗng làm cho thức giấc, cô mới chỉ ngủ được ba tiếng. Sau khi cô tức giận đi vào phòng vệ sinh nhổ ba chiếc lông ngỗng để trút giận thì bắt đầu tập luyện như thường ngày.

Tập luyện xong, cô tắm rửa, ăn sáng và đến công ty.

Tòa nhà của Thiên Phong Entertainment nằm trong khu trung tâm của Bắc Thành, Khương Mạn xuất hiện đã lập tức nhận được rất nhiều tiếng chào hỏi nồng nhiệt.

*** 197 ***

Chương 198

Trước khi quay "Kẻ giết người", cô đã từng đến một lần, lúc đó những người xung quanh nhìn thấy cô đều tránh xa.

Bây giờ thấy độ nổi tiếng của cô tăng vọt, bọn họ lại nhích lại gần!

Mắt Khương võ thần nhìn thẳng, không quan tâm đến ai mà đi thẳng vào phòng làm việc của chị Lam.

Khi cô vừa rời đi, một số người đã không thể nhịn nổi nói:

"Chảnh cái gì chứ, cô thật sự cho rằng mình thành tuyến 1 rồi sao?"

"Chỉ là giả tạo mà thôi, để xem cô kiêu ngạo được mấy ngày, đuôi vểnh lên đến tận mây xanh rồi..."

"Cho rằng hợp tác với Bạc ảnh đế thì giỏi lắm sao, không thấy mọi người trên Weibo nói gì về chị ta à."

"Ồ, người ta cao tay như vậy, đâu chỉ hợp tác với một mình Bạc ảnh đế..."

Những người này vừa dứt lời thì thấy có một bóng người quay lại. Đó là Khương Mạn!

Cô đi thẳng đến trước mặt họ, những người đang nói mấy lời xuyên tạc này mặt biến sắc.

Khương Mạn nhìn một lượt quanh khuôn mặt bọn họ, trông mặt vẫn còn rất trẻ, có lẽ là thực tập sinh mới của công ty.

"Tên gì?" Cô hỏi thẳng.

Vẻ mặt ba cô gái rất bối rối, muốn giải thích, nhưng khí thế của Khương Mạn quá hùng hổ, thậm chí bọn họ còn nghi ngờ nếu mình dám nói thừa một câu, đối phương sẽ tát mình rụng cả răng.

Phải thừa nhận rằng sự cảnh cáo bằng nắm đấm sắt của Khương võ thần là sự ám ảnh đối với rất nhiều người...

"Bàng Tú Ny."

"Vương Tinh."

"Lý Trân Trân..."

Khương Mạn nở một nụ cười hài lòng: "Rất tốt, tôi nhớ được tên của ba người rồi."

Ba cô gái:!!!

Khương Mạn vẫn hòa nhã: "Cố lên, đợi khi các em chính thức debut, tôi sẽ cho các em biết tôi giỏi đến mức nào."

Nói xong, cô quay người bỏ đi, không hề quan tâm đến phản ứng của ba chú gà con.

Sau khi vào phòng làm việc của chị Lam, chị Lam đã biết là cô tới.

Khương Mạn nói:

"Em chỉ cần Lộ Lộ làm trợ lý, sau này chuyện thay đổi nhân sự xung quanh em, em sẽ là người quyết định."

Chị Lam nghẹn lại nhìn cô chằm chằm:

"Em đủ lông đủ cánh rồi?"

Cánh tay Khương Mạn uốn cong, lòng bàn tay hướng xuống, tạo thành hình một đôi cánh, bàn tay quạt quạt, bĩu môi nói:

*** 198 ***

Chương 199

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng kết nối mạng để đọc.

"Cũng tạm được, bây giờ em vẫn chưa tự bay được."

Chị Lam trợn tròn mắt: Em thật sự muốn lên thiên đàng à!

"Không phải chị bảo em nghỉ ngơi cho tốt rồi hãy tới công ty sao?"

"Tại sao trước khi chết lại phải ngủ nhiều, sau khi chết chắc chắn sẽ an giấc ngàn thu."

Chị Lam: "..."

Khương Mạn ho khan một tiếng: "Em nghiêm túc đấy."

Bây giờ chị Lam thật sự bó tay với cô, nói vài câu nặng lời cô đã phát tiết rồi. Lúc này bọn họ mới nói chuyện nghiêm túc:

"Em muốn giữ Lộ Lộ lại thì cứ giữ lại đi, dù sao bây giờ ngay cả những cấp cao của công ty cũng không dám làm gì!"

Chị Lam nhìn cô nói:

"Con nhóc này, em giấu cũng kỹ đấy!"

Khương Mạn thắc mắc:

"Em giấu quỹ đen, chị cũng biết à?"

Chị Lam nổi khùng, không nhịn được đưa tay nhéo cô:

"Còn giả vờ! Trước kia công ty muốn giấu em, nhưng chần chừ chưa đưa ra quyết định. Lúc đó chị còn hoang mang!"

"Quan hệ thân thiết như thế, vậy mà nhiều năm như vậy vẫn giấu chị!"

"Em có biết chuyên gia trang điểm lần này của em là chuyên gia trang điểm của Lan Tâm không, bởi vì chuyện này mà cô ấy còn cãi nhau với cấp trên."

Khương Mạn biết, Lam Tâm là ai.

Trong nước, là Đại Thanh Y quyền lực, nữ thần tuyến 1 nghiêm túc, chứ không phải là một nữ thần giả như Tôn Đại Ngọc! Nhưng những thứ còn lại, Khương Mạn đều không rõ.

"Nghe cứ như có cấp cao của công ty làm bệ đỡ cho em vậy?"

Khương Mạn nhướng mày: Thật thú vị! Chính mình cũng không biết.

Chị Lam thực sự không biết là cô đang giả vờ ngốc hay là ngốc thật.

"Em biết Phong Lăng chứ?"

"Ai mà không biết anh ta? Là thái tử của tập đoàn Thiên Phong."

Khương Mạn nheo mắt, mơ hồ nhớ lại người này hình như có một chút quan hệ với mình.

Nguyên chủ tốt nghiệp khoa biểu diễn của Hoa Nghệ, anh ta hơn cô hai khoá, học khoa đạo diễn.

*** 199 ***

Chương 200

"Cũng coi như là vậy."

Chị Lam khẽ cau mày, ngay khi về nước, Phong Lặng đã nhậm chức CEO của Thiên Phong Entertainment, thậm chí còn chỉ đích danh Khương Mạn là người mình muốn nâng đỡ trong cuộc họp cấp cao.

Chuyện chuyên gia trang điểm của Lam Tâm trở thành chuyên gia trang điểm cho Khương Mạn cũng là do anh ta gợi ý...

Tuy nhiên, theo quan điểm của chị Lam, cách làm phô trương như vậy chỉ khiến Khương Mạn bị nhiều người thù hằn hơn.

"Em coi anh ấy là đàn anh thôi, khi đi học từng tiếp xúc nhưng sau đó không liên lạc nữa."

Khương Mạn nhẹ giọng nói, nghe xong chị Lam cũng không hỏi thêm gì, dù sao có tài nguyên cũng là chuyện tốt.

"Nếu em cảm thấy rảnh quá không chịu nổi, vậy hãy làm việc đi. Nhân tiện, nói cho em một tin tốt lành "Kẻ giết người" có thể được công chiếu rồi."

Ánh mắt Khương Mạn sáng lên: "Thật ạ? Vậy thì đạo diễn Trần kia quá không biết điều rồi, em phải bảo anh ta mời cơm mới được."

Chị Lam liếc nhìn cô, chỉ biết ăn thôi! Chú ý tới vóc dáng của mình chút đi!

"Tài khoản weibo chính thức của "Kẻ giết người" đã bắt đầu tuyên truyền lại và đăng một số video quảng bá. Cho đến bây giờ, đã có phản hồi rất tốt và độ hot của em cũng rất cao."

"Ngoài ra, tạp chí "Ma Tú" mời em và Bạc Thần chụp trang bìa. Chị đã liên hệ với bên đó rồi, bên phía Bạc Thần không có vấn đề gì."

Khương Mạn không nhịn được liền nói: "Vậy còn ý kiến của em thì sao? Nếu như em có vấn đề thì sao?"

"Em còn dám còn có vấn đề à?"

Chị Lam xem cô như người không biết thân biết phận:

"Từ khi ra mắt đến giờ Bạc Thần chưa từng chụp bìa tạp chí đôi với ai. Một con nhóc như em phải cảm thấy rất biết ơn mới đúng..."

"Chị bắt em phải mang ơn đó, chị biết không!"

Khương Mạn xem thường hành vi công tư không phân minh của chị Lam.

Chị! Chị thực sự không có ý định giấu nick phụ là Thần fan của mình nữa à?

Khương Mạn nghe những cảm tưởng ở góc độ là fan của chị Lam một cách miễn cưỡng, lúc này wechat lại có tin nhắn tới.

Bạc kim chủ: (Đã ăn cơm chưa?)

Khương Mạn: (Chưa.)

Bạc kim chủ: (Buổi trưa em muốn ăn gì?)

Khương Mạn suy nghĩ một chút: (Ăn lẩu.)

Khoảng mười phút sau, Bạc Hạc Hiên trả lời tin nhắn.

(Vừa ra khỏi sân bay, gửi định vị cho tôi, tôi đến đón em.)

"Khương Mạn, chị đang nói chuyện với em đấy, rốt cuộc em có đang nghe không vậy?" Chị Lam tỏ ra tức giận.

*** 200 ***

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info