ZingTruyen.Info

Vo Cua Anh De Lai Pha Hong Game Show

91-95


Chương 91

Chắc là ngay cả bản thân Tôn Hiểu Hiểu cũng không ngờ tới, người tàn nhẫn chém cô ta một đao cuối cùng lại là Bạc Hạc Hiên! 

Nhưng hiện thực không có ngượng ngùng nhất, chỉ có ngượng ngùng hơn. 

Bác sỹ tới rồi. 

Tới lúc này rồi, Tôn Hiểu Hiểu cho dù căng cả da đầu cũng phải diễn nốt cho xong, không diễn mới thực sự là hết đường sống. 

Bác sỹ kiểm tra cổ tay cho cô ta xong, hoài nghi hỏi: “Đau như thế nào? ” 

“Thì là bị đau, giống như bị gãy xương vậy.”Tôn Hiểu Hiểu cúi đầu, rơi nước mắt. 

Bác sĩ trầm mặc một lát: “Xương thì chắc chắn là không gãy, không loại trừ khả năng bị bong gân hoặc trật khớp.” 

Tang Điềm đột nhiên hỏi: “Bác sĩ, cổ tay này có khi nào là bị người ta cố ý bẻ gãy không? ” 

Bác sĩ nhăn mày nheo mắt: Cô đang nói chuyện liêu trai đấy à?  

“Bẻ? Cũng không phải là không thể, nếu như đối phương đã luyện cửu âm bạch cốt trảo hoặc là phân cân thoát cốt thủ thì chắc không thành vấn đề.” 

Bác sỹ nhất định là học giả văn hóa võ hiệp cấp mười.  

Một giọt nước mắt của Tôn Hiểu Hiểu còn đang vương nơi khóe mắt,  do dự không biết có nên tiếp tục lăn xuống hay không. 

Tang Điềm đột nhiên bắt lấy tay Khương Mạn: “Chị! Võ lâm cao thủ!” 

Khương Mạn xoa lông mày: “Đáng tiếc, hiện tại không có giang hồ, nếu không thì chị còn có thể đi tranh một chức võ lâm minh chủ nữa.”  

Bác sỹ không hiểu rõ ngọn nguồn, bị chọc cười luôn, nổi hứng nói:  

“Nếu thực sự có bản lĩnh như vậy, cái tay này đã sớm bị bọc thành bánh màn thầu rồi.”  

Ông ấy nói xong, nhìn sang Tôn Hiểu Hiểu, khó hiểu: “Nhưng mà cơn đau giống như gãy xương này của cô, cũng có thể là bệnh thấp khớp, tôi đề nghị nếu cô không yên tâm thì có thể đi chụp CT.” 

Mặt Tôn Hiểu Hiểu sắp xanh lét rồi. 

Rút tay về, tức giận nói: “Ông rốt cuộc là làm bác sĩ kiểu gì thế? Có giấy phép hành nghề không? ” 

Bác sĩ vô cớ bị trút giận, cũng thấy khó chịu trong lòng. 

Quay đầu nhìn thấy mấy người PD chĩa máy quay về phía mình, sắc mặt Tôn Hiểu Hiểu đen lại, quát lên: “Còn quay cái gì nữa! Không quay nữa!” 

Mất mặt tới mức độ này, cô ta còn có thể quay tiếp mới lạ! 

(Tôi mà là Tôn Hiểu Hiểu, lúc này cũng chẳng còn mặt mũi nào mà quay tiếp nữa.) 

(Cút sớm đi, chương trình đang yên đang lành lại bị phá hoại thành một đống phân chuột rồi.)    

(Trước có Bạc thần phối hợp, sau có Điềm Điềm bổ thêm một đao, một nhà ba người là thật!) 

(Rõ ràng là Khương Mạn bắt tay với những người khác bắt nạt nữ thần Hiểu Hiểu, Bạc Hạc Hiên cũng chẳng đáng mặt đàn ông gì cả, đối xử như vậy với một cô gái, fan chuyển sang anti!)

*** 91 ***

Chương 92

(Lầu trên trăm phần trăm là có bệnh!) 

(Vốn dĩ ghét Ngụy An Nhiên, kết quả, Tôn Hiểu Hiểu gây náo loạn như vậy, đột nhiên cảm thấy tên khốn nợ tiền không trả này cũng còn tạm chấp nhận được, thật là may mắn khi có đồng nghiệp gánh nạn cho!) 

Gây náo loạn thành như này, đúng thật là khó giải quyết. 

Trong lòng Ngụy An Nhiên cũng đang vui mừng, vẫn may là anh ta nhịn được, không đối đầu trực diện với Khương Mạn. 

Nhưng mà, Khương Mạn hiện giờ thay đổi quá nhiều thì phải? Sao lại ngông nghênh đến mức này?  

Trong nháy mắt, Ngụy An Nhiên chỉ cho rằng dáng vẻ ngây thơ trước kia của Khương Mạn đều là giả bộ, trong lòng vừa hận, vừa kiêng dè cô. 

Bây giờ Tôn Hiểu Hiểu đi rồi, một mình anh ta cắm cọc ở đây trông có vẻ tứ cố vô thân! 

Ban ngày, thế giới thật cô đơn! 

Khương Mạn nhìn anh ta, mặt không biểu cảm: “Anh muốn ở lại ăn cơm không? ” 

Ngụy An Nhiên run rẩy trong lòng, cẩn thận hỏi: “Có, có được không? ” 

“Được.”Khương Mạn trở giọng: “Trả tiền là được.” 

Ngụy An Nhiên cắn chặt răng hàm, Nhìn Bạc Hạc Hiên và Tang Điềm đứng cạnh Khương Mạn, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Quay xong chương trình, tôi lập tức trả tiền cho cô.” 

Khương Mạn ừ một tiếng, không để ý anh ta nữa. 

“Gọi bọn trẻ ra ăn cơm thôi.” 

Ngụy An Nhiên nhìn bóng lưng tiêu sái của Khương Mạn, ánh mắt mờ mịt, bỏ qua cho anh ta dễ dàng như vậy sao?  

Rợn gáy, anh ta đối mặt với ánh nhìn của Bạc Hạc Hiên. 

Ánh mắt của người đàn ông rất lạnh, sâu như vực thẳm, như muốn đóng băng linh hồn người khác. 

Ngụy An Nhiên bỗng thấy ngột ngạt, cả quá trình giống như một nhân viên ngoài biên chế, lúc ăn cơm cũng ngồi rất xa, không dám phát ra tiếng động. 

Ăn cơm được một nửa, Ngụy An Nhiên liền rời đi, nói là trở về phòng đợi tụi nhỏ. 

Cũng không có ai giữ anh ta lại. 

Sau khi anh ta rời đi, bầu không khí trên bàn ăn trở nên ấm áp hơn nhiều.  

Trẻ con ở trong sân nô đùa, bốn người xử lý nốt chỗ thức ăn còn lại.  

*** 92 ***

Chương 93

Khương Mạn ngẩng đầu, ánh mắt thẳng thắn, “có lẽ vậy, dù gì cũng không phải là một cặp.” 

“Ừm, có thể nhìn ra được.”Khương Vân Sênh mỉm cười gật đầu: “Cô chắn hẳn không thích loại đàn ông có tính cách như vậy.” 

“Tán đồng.”Tang Điềm vẻ mặt chắc chắn: “Chị của em là cờ lê giữa cuộc đời, bẻ cong phụ nữ cũng không thành vấn đề, sao có thể thích đàn ông nhỏ nhen được.” 

Khương Mạn thắc mắc: “Chị bẻ cong ai rồi? ” 

Tang Điềm đang định dũng cảm đứng lên, đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Bạc thần, đột nhiên nuốt một ngụm nước bọt: “đông đảo cư dân mạng!” 

Khương Vân Sênh nhìn Bạc Hạc Hiên, ý cười sâu thêm vài phần, tiếp tục dẫn dắt chủ đề:  

“Tang Điềm nói có lý, cho nên, hình mẫu lý tưởng của tiểu Khương là như nào? ” 

Khương Mạn cũng không biết sao chủ đề nói chuyện lại trở thành chuyện đối tượng của mình một cách kỳ lạ như vậy?  

Vậy mà sáu con mắt xung quanh đều nhìn cô. 

Cô chén xong chiếc chân gà của mình, chén xong miếng thịt cuối cùng trên bàn ăn, nghiêm túc suy nghĩ một lúc: “Thật ra đàn ông nhỏ nhen cũng không phải là không được.” 

Hử???  

Vẻ mặt của Bạc Hạc Hiên trông kỳ lạ. 

Khương Mạn tiếp tục ăn cơm: “Chỉ cần biết nấu ăn là được, tốt nhất là một đầu bếp.” 

Đầu bếp?  

(Tôi quyết định rồi, tôi phải đi Tân Đông Phương!) 

(Võ thần Khương Mạn, đợi em học thành tài rồi về gả cho chị ……à không, cưới chị!) 

(E là đầu bếp bình thường cũng không được, với sức ăn của võ thần Khương Mạn……sợ là một ngày ba bữa, một tháng sau sẽ biến thành người đàn ông lực lưỡng đầy cơ bắp mất thôi!) 

(Lầu trên cẩn thận ngã ngửa!) 

Bạc Hạc Hiên gắp cho cô một miếng thịt, hỏi: “Bữa cơm tối nay ngon không? ” 

Khương Mạn gật đầu khẳng định: “Tay nghề quá tuyệt vời!” 

Bạc Hạc Hiên cười tươi hơn mấy lần, “Ừ, tôi làm đấy.” 

Quần chúng:???  

Khương Mạn giơ ngón cái lên: “Có muốn mở quán không? Tôi góp cổ phần.” 

Tang Điềm giơ tay: “Tính cho em một phần!” 

Khương Vân Sênh nở nụ cười thâm sâu đầy ẩn ý: “Vậy thì thêm cả phần tôi nữa.” 

Bạc Hạc Hiên: “……”Liên quan gì tới mấy người?  

Buổi livestream bữa tối liền kết thúc một cách vui vẻ như vậy. 

Mọi người ai về nhà nấy, các bạn nhỏ đều lên giường đi ngủ rồi.

*** 93 ***

Chương 94

Lúc sáng sớm, Khương Mạn ôm một cái bát ra ngoài, sau khi tới đây cũng đã hai ngày không tắm, hôm nay ở trên núi đào măng lại săn bắn, cô cũng đã đổ nhiều mồ hôi. 

Tuy là không có quần áo để thay ra, nhưng mà vẫn phải tắm. 

Đồ gia dụng trong căn nhà đất chẳng có mấy, đi vệ sinh còn phải dùng hố xí chung trong thôn, phòng tắm thì càng khỏi phải nói! 

May mà bên ngoài thôn có một cái thác nhỏ, nước từ trên núi chảy xuống, nước rất sạch, Khương Mạn nhân lúc trời tối thì đi qua đó. 

Bụi cỏ gần thác nước hơi rậm rạp, cô quan sát một lúc, xác định không có tên khùng nào nửa đêm không ngủ lại ra ngoài đi dạo, Khương Mạn làm nóng người, nhanh chóng cởi sạch quần áo của mình, nhảy thẳng vào trong nước.  

Nước trên núi có hơi lạnh, cô bơi một lúc, dần dần thích ứng được với nhiệt độ.  

Hít sâu một hơi, rồi lặn xuống dưới mặt nước.  

Thế giới dưới nước im ắng không chút tiếng động, tiếng ào ào của thác nước cũng bị ngăn cách lại bên ngoài, giống như đi vào một không gian kỳ lạ khác, hoàn toàn yên tĩnh 

Cô nín thở một lúc rồi bơi lên, ở trong nước cũng không mở mắt.  

Lúc tay bơi về phía trước, hình như sờ được thứ gì đó.  

Giống như……cây gậy?  

Lúc Khương Mạn sắp mở mắt, một cánh tay từ trên thò xuống, đụng vào mặt nước, túm lấy sau gáy cô, nhấc cô lên.  

Cảnh báo nguy hiểm truyền thẳng tới đại não, Khương Mạn phản xạ có điều kiện, dùng tay bổ vào đối phương, cổ tay bị đối phương mạnh mẽ khóa trụ, gần như cả người trực tiếp va vào lòng đối phương.  

Ánh mắt cô lóe lên vẻ hung ác, ngay sau khi nhìn rõ khuôn mặt đối diện thì bỗng sững sờ.  

Ánh trăng chết tiệt không biết từ lúc nào đã xuyên qua màn mây, ánh trăng trắng lạnh lẽo chiếu xuống, quét sạch u tối.  

Đồng tử của Bạc Hạc Hiên rung động, buông lỏng lực tay. 

Khương Mạn nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông...... 

Đỏ lên, đỏ lên, đỏ lên........với tốc độ bằng mắt thường cũng thấy rõ. 

Có quỷ mới biết tại sao trăng lại sáng đến vậy, sáng như một bóng đèn lớn tính bằng Kw. Chiếu sáng sự ngốc nghếch của Khương Mạn, chiếu sáng sự đỏ mặt của Bạc Hạc Hiên. 

Làn da trắng lạnh của người phụ nữ gần giống màu ánh trăng, như sương như ngọc, mái tóc ướt vuốt sau đầu như lụa, để lộ vầng trán sáng bóng và những đường nét quyến rũ trên khuôn mặt. Còn có vài giọt nước nhỏ đọng trên hàng mi dài cong vút, bởi vì bối rối mà đôi môi đỏ mọng khẽ mở. 

Trăng đêm, núi non hoang vắng, thác nước… Trong tình huống này, giống như trong sách viết, công tử quý tộc vô tình xông nhầm vào bồn tắm của nữ quái, sau đó bị hút cái gì đó đến chết. 

Khương Mạn cũng không độc ác như vậy, sau một hồi bối rối, cô đã bình tĩnh lại. 


*** 94 ***

Chương 95

Wow, thật thú vị. 

Lưng của người đàn ông ngay lập tức thẳng đứng lên. Khương Mạn chỉ muốn tự đánh vào trán, tỉnh táo chút đi! 

Vẫn là thời kỳ đồ đá có thể sống không phân biệt nam nữ như kiếp trước sao? Thời này đụng chạm vào đàn ông cũng giống như phạm tội! Thấp nhất là ba năm, cao nhất là năm năm! 

Bàn tay cô chưa kịp rút lại đã bị nắm chặt, người đàn ông quay người lại, đôi mắt đen chứa ngọn lửa lạnh lẽo như muốn thiêu đốt. Môi người đàn ông mím chặt, Khương Mạn có lẽ có thể đoán được tiếp theo sẽ có loại lời nói sắc bén nào. 

Cô chưa sẵn sàng cho đối phương cơ hội! 

"Tôi có tội, xin để pháp luật trừng phạt tôi!" Công dân tốt và tuân thủ pháp luật hét lớn. 

Khóe miệng Bạc Hạc Hiên vô tình giật giật, ánh mắt trầm xuống nhìn cô: 

"Nói đi, cô đã phạm tội gì?" 

Cô nghe thấy giọng nói trầm thấp này, nhìn vẻ mặt khiến người khác phạm tội này. 

Những người được cho là biết tự khắc chế và tuân thủ pháp luật, trước phong cảnh đẹp càng dễ dàng khiến người ta phạm tội. 

"Lúc này có vẻ không thích hợp để phổ biến pháp luật." 

Hoá ra, cô cũng biết là không thích hợp! 

Bạc Hạc Hiên nghiến răng và định mở miệng nói thì nhận ra có gì đó không ổn. 

Khương Mạn nhìn về phía sau anh, vẻ mặt có chút thay đổi. 

“Kỳ lạ thật, có vẻ như có ai đó đang nói chuyện ở bên kia thác nước?” Giọng của một đứa trẻ truyền đến. 

Hai người nhìn nhau. Bây giờ chỉ cách bờ vài mét, dù bọn họ có bơi qua đó, chưa kịp lên bờ mặc quần áo thì đã bị người ta bắt được rồi. 

Ha ha, một người đàn ông và một người phụ nữ trần truồng đang tắm phía bên này thác. 

Yêu tinh đánh nhau à? Nói bọn họ không phải một đôi đến bản thân Khương Mạn còn không tin! 

"Xuống nước, mau vào sau thác nước!" 

Bạc Hạc Hiên nhanh chóng nói. 

Không chút do dự, Khương Mạn trực tiếp lặn xuống và bơi ra sau thác nước. Trong quá trình lặn, cô cũng không biết mình đã cầm phải cái gì, dù sao khoảng cách của cô với anh quá gần. 

Không chạm vào, không thể nào... 

Khương Mạn  mơ hồ cảm giác được thân thể của người đàn ông lần nữa đông cứng lại, như không thể nín thở còn phun ra bong bóng. Khương Mạn lo lắng... vô thức nghĩ: Nếu chẳng may bị nghẹt thở mà chết, chẳng phải cô sẽ là kẻ tình nghi số một sao? 

Lúc này, cô mặc kệ, túm lấy Bạc Hạc Hiên và nhanh chóng bơi ra phía sau thác nước. Có một hang động chìm sau bức màn nước do thác nước tạo thành, là nơi có thể ẩn náu.

*** 95 ***

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info