ZingTruyen.Com

VỢ CỦA ẢNH ĐẾ LẠI PHÁ HỎNG GAME SHOW

C37

Nguyetlacmanki

51-55


Chương 51

“Bình tĩnh! Đạo diễn Trần hãy bình tĩnh.” Khương Mạn tiến lên trước giúp mọi người cùng ngăn cản Trần Minh. 

Nhìn thì là ngăn cản, lôi lôi kéo kéo, những người khác phát hiện, trừ Khương Mạn, bọn họ không ai lại gần được Trần Minh.  

Khương Mạn giả động tác cản cánh tay của Trần Minh, luôn miệng nói “không được, không được”, nhưng mà lúc này Trần Minh đang dùng đôi chân ngắn của mình đạp lên mặt người ta đó!  

Mọi người suy ngẫm, cô giữ cánh tay anh ta làm gì, cô giữ chân kia kìa!  

“Ai ya, đạo diễn Trần, không được đánh người đâu.” 

“Anh ta có tội, thì để pháp luật trừng trị anh ta, chúng ta phải làm công dân tốt, tuân thủ pháp luật, đánh đánh giết giết không tốt đâu.”  

“Trần trọc, anh có phải là chưa ăn cơm không, sức lực của anh đâu rồi?”   

Những người xung quanh: “……” 

Cô như này là can ngăn sao? Cô như này là đang ngăn cản tất cả mọi người, thả Trần Minh ra đánh nhau với người ta đấy biết không?  

Bạc Hạc Hiên đứng bên ngoài cục diện rối loạn, nhìn cô gái đang giở trò gây rối, chỉ điểm trong đám người hỗn loạn, sâu nơi đáy mắt toát lên ý cười.   

Cuối cùng, vẫn phải nhờ tiếng quát của chú cảnh sát mới kết thúc được tình hình lộn xộn này.   

Phó đạo diễn bị Trần Minh đạp cho máu mũi chảy ròng ròng, một đầu đầy tóc bị giựt gần hói, khiến người ta không khỏi hoài nghi, Trần Minh có phải là có thù với người có mái tóc dày hay không.  

Cuối cùng, phó đạo diễn và Tề Lỗi cùng bị đưa tới phòng thẩm vấn.  

Mà Trần Minh và Khương Mạn là tấm gương tiêu cực, bị chú cảnh sát nghiêm khắc giáo dục cho một trận, hai người mới được thả đi.   

Những người khác của đoàn phim đều đợi ở bên ngoài.  

Thấy hai người rũ mắt bước ra, trông dáng vẻ rất thành thật, đợi bọn họ tiến lên đón, mới nghe được lời làu bàu của Khương Mạn. 

“Cái miệng anh bình thường ghê gớm lắm mà, chân tay sao yếu nhớt vậy, tôi nỗ lực gánh vác khó khăn, dành lại thời gian và không gian cho anh đi đánh người, anh gãi ngứa cho hắn ta đấy à?”  

Trần trọc trợn trắng mắt, “Cô biết đánh nhau như vậy, dùng lời nói thì có ích gì, cô phải lên quật ngã hắn ta chứ.”   

“Tôi bị ngu sao? Đánh người trước mặt chú cảnh sát, tôi đây là công dân lương thiện từng nhận cờ khen thưởng đấy.”  

“Công dân lương thiện cái rắm, Khương Mạn cô chạm vào lương tâm của mình mà nói chuyện!”   

Quần chúng: “……” 

Chú cảnh sát vẫn chưa đi xa: “……” 

“Được rồi đấy, hai người một là đạo diễn, một là nữ minh tinh, còn muốn lên báo pháp luật nữa phải không?”

*** 51 ***

Chương 52

Chú cảnh sát cất lời, hai người thành thật triệt để luôn.  

Đợi ra khỏi cổng lớn của đồn cảnh sát, Trần Minh và Khương Mạn trừng mắt với nhau một cái, nhìn là thấy ghét, chẳng bằng không nhìn.   

“Hóa ra là cô biết Tề Lỗi muốn đối phó với mình, động tay động chân vào đạo cụ, sao cô không nói sớm?”  

Trần Minh cau mày nhìn cô: “Coi thường tính mạng của bản thân sao?”   

Khương Mạn nhún vai: “Nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ không chi tiết, chưa từng nói sẽ động tay động chân vào dây cáp bảo hộ.”   

Khương Mạn nói xong, vẫn phải cúi đầu xin lỗi Trần Minh: 

“Xin lỗi đạo diễn Trần, vì tôi mà ảnh hưởng tới cả bộ phim.”  

“Không gọi tôi là Trần trọc nữa à?”  

Khương Mạn mỉm cười không nói gì. 

Trần Minh phẫn nộ là thật, ‘Kẻ giết người’ là tâm huyết của anh ta, mắt thấy sắp kết thúc rồi, lại xảy ra sự cố, có còn được chiếu hay không cũng chưa biết được. 

Anh ta tức thì tức, nhưng cũng hiểu rõ. 

“Thôi bỏ đi, vốn dĩ cũng không trách cô được, cô mới là người bị hại.”   

Trần Minh lắc đầu, cũng do anh ta không nhìn người cẩn thận. 

“Có chuyện gì thì liên hệ wechat, cô cũng trở về nghỉ ngơi sớm đi.”  

Trần Minh chào một câu rồi đi, chắc sắp tới anh ta cũng chẳng thể ngủ ngon được.     

Khương Mạn cũng lên xe, cả người Lộ Lộ vẫn còn đang kinh hãi, chưa ổn định lại, hôm nay thật sự là cô đã bị dọa sợ chết khiếp rồi.  

“Chuyện ngày hôm nay thật quá đáng sợ, Tề Lỗi và phó đạo diễn kia nhất định phải ngồi tù rồi! Rõ là nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, bọn họ cố ý giết người mà!”  

“Chị Khương Mạn, chị thật sự không sao chứ? Không bị thương chỗ nào chứ?”  

“Không sao” Khương Mạn đáp, nhìn tin nhắn Bạc Hạc Hiên gửi trên điện thoại.   

Vé ăn ngắn hạn: (Bất ngờ có việc phải đi trước, chú ý an toàn.)  

Lộ Lộ tự lải nhải một mình nửa ngày trời, thấy Khương Mạn không lên tiếng, quay đầu thấy cô ấy đang nhìn ra ngoài cửa sổ trầm tư.   

“Chị Khương Mạn, chị đang nghĩ gì vậy?”  

“Chị thấy quần chúng ở thời đại này không những năng lực quan sát nhạy bén, thân thủ còn rất tốt.”  

Tề Lỗi tuy là yếu như gà, nhưng châu chấu còn nhảy được vài lần, sao anh ta lại dễ dàng bị tóm thế chứ, lại còn thừa nhận luôn việc mình cố ý giết người?   

*** 52 **

Chương 53

Trên dây cáp bảo hộ kiểm tra ra được dấu vân tay của anh ta, lại thêm chứng cứ của phó đạo diễn, anh ta cố ý giết người lại thêm hít ma túy, trực tiếp bị tống vào tù.  

Còn về phó đạo diễn thuộc tội đồng phạm, hai anh em này đương nhiên là cùng nhau đi ăn cơm tù.   

Cư dân mạng đồng loạt hô ‘tốt’ với phán quyết này, cái loại thành phần độc hại xã hội, coi thường pháp luật như này nên bị bắt lại từ sớm mới phải.   

Trước mắt, việc ‘Kẻ giết người’ lên sóng xem ra không chắc chắn lắm, mấy cọng tóc con còn sót lại trên đỉnh đầu Trần Minh đều sắp rụng hết cả rồi. 

Thời gian này Khương Mạn cũng từng liên hệ với anh ta, Trần trọc thực sự cũng không trách cô, còn nói sau này có cơ hội sẽ lại hợp tác.  

Tuy là vậy, nhưng không có nghĩa là những người khác cũng rộng lượng như Trần Minh.  

Dạo gần đây, mấy lần trong giới nổi lên hot search đều có liên quan tới Khương Mạn, tính chất của sự việc lần này quá nghiêm trọng, cho dù Khương Mạn là người bị hại đi nữa.  

Nhưng rất nhiều người vẫn cảm thấy cô quá phiền phức, chẳng khác nào sao chổi, đi tới đâu là vận đen kéo tới đó.  

Nhất thời, đừng nói là phim điện ảnh, phim truyền hình, cho dù có hạ thấp xuống tới phim chiếu mạng thì cũng chẳng có suất của cô.   

“Bên phía Tang Điềm giới thiệu, gần đây có một chương trình tên là ‘Một cuộc sống khác trên thế giới’ độ nổi tiếng khá cao.”  

“Đã bàn xong hợp đồng rồi, dù gì em cũng không có phim để đóng, tới chương trình đó chơi một chút đi.”  

Chị Lam chê cô cả ngày ở nhà ăn không ngồi rỗi, dứt khoát sắp xếp luôn công việc cho cô.   

Lần này ngay cả trợ lý cũng không cho mang theo, Khương Mạn một mình kéo hành lý đi làm.  

‘Một cuộc sống khác trên thế giới’ gọi tắt là ‘Cuộc sống khác’, quay ở trên ngọn núi lớn của thành phố Thục.   

Sau khi Khương Mạn tập hợp với ê-kíp chương trình ở sân bay, thì ngay lập tức sắp xếp chuyển xe, vừa lên xe đã bị thu điện thoại.   

Cô nhìn mấy chiếc camera trên xe đang chĩa thẳng vào cô, hỏi: “Là ghi hình để phát sóng sau à?”   

PD phụ trách Khương Mạn là một chàng trai trẻ, tên là Hứa Sam, nước da đen từ trên xuống dưới, trông cứ như là đến từ khu vực xích đạo ấy, biệt hiệu là A Tam. 

A Tam nói: “đúng là ghi hình, chị Khương Mạn cứ yên tâm đi, nhất định sẽ quay chị thật đẹp.”  

Khương Mạn ừm một tiếng, đẹp hay không, không quan trọng, “Có đồ ăn vặt không, tôi hơi đói rồi.”    

Cô mang cả một vali đồ ăn, nhưng mà để ở cốp sau, không dễ lấy ra.   

A Tam từ chối một cách vô tình: “Đến nơi là có thể ăn rồi.”  

Vừa mới nghe nói không có đồ ăn, Khương Mạn bỗng chốc ủ rũ, buồn ngủ rồi.   

A Tam thấy dáng vẻ của cô, nhịn không được mà nói: “Chị, hay là chị nói thêm vài câu đi, nếu không thì sẽ không có tài liệu chiếu đâu.”  

Thật ra không phải là sợ không có tài liệu, mà là không nói chuyện thật quá buồn chán! 

*** 53 ***

Chương 54

Cái chương trình ‘Cuộc sống khác’ này ác là ác ở chỗ, từ giây phút các khách mời giao nộp điện thoại ra là đã bắt đầu quay trực tiếp rồi!     

Đúng! Là phát sóng trực tiếp! Không phải ghi hình rồi phát sóng sau!   

Không chỉ khách mời mà ngay cả cư dân mạng cũng không biết.   

Cho nên khi ê-kíp chương trình đột nhiên phát sóng trực tiếp, cư dân mạng đều ngơ ngác luôn.   

Khương Mạn nhắm mắt nghỉ ngơi, giọng nói lười biếng: “Người là sắt, cơm là thép, không ăn một lúc là đói muốn xỉu.”  

“Nói chuyện là không thể, không được ăn, không có sức nói.”   

Sau đó, cô liền dứt khoát im miệng luôn, mặc kệ A Tam quấy rầy thế nào thì cô cũng đều im thin thít.   

Không cho ăn, không phối hợp.   

Lần này tổng cộng có sáu khách mời, trong đó có một khách mời bí mật vẫn chưa được công bố.   

Còn lại bốn người, ai cũng có nhiều fan hơn Khương Mạn, hơn nữa lại rất có năng lực. 

Người xem livestream càng ngày càng nhiều, nhưng lại không mấy ai quan tâm tới khung hình của Khương Mạn, fan đều chạy đến xem khung hình của thần tượng nhà mình.  

Xe chạy chừng bảy tám tiếng, cuối cùng cũng tới nơi, bên ngoài trời đã tối đen rồi, xung quanh tối mịt, cứ như là đến nơi thâm sơn cùng cốc vậy.   

“Đoạn đường tiếp theo xe không đi vào được, phải đi bộ rồi.”    

A Tam vác máy móc xuống xe, toàn bộ quá trình, camera nhắm thẳng vào Khương Mạn, chuẩn bị quay lại biểu cảm thay đổi đầu tiên của đối phương.   

Sau khi Khương Mạn xuống xe, chân giẫm xuống vũng bùn, đầu cô không hề cúi xuống, bước qua một bên vận động chân tay trước, sau đó hít sâu một hơi.  

“Rất biết tìm chỗ đấy chứ, chất lượng không khí đạt tiêu chuẩn đấy.”   

A Tam: “???” Sao phản ứng của cô lại khác người vậy?   

Anh ta để ý thấy trên kênh livestream có không ít người cũng chú ý tới Khương Mạn rồi. 

(Khương Mạn vậy mà cũng tham gia chương trình này à?)   

(Ê-kíp chương trình rốt cuộc là chọn cái địa điểm tồi tàn gì vậy, tối như hũ nút, chả có lấy một bóng người, chương trình kinh dị sao?)   

(Không biết diễn viên võ thuật Khương mà đối đầu với quỷ thì kẻ nào dọa chết kẻ nào nhỉ?)  

(Ê-kíp chương trình bắt đầu làm loạn rồi, vừa rồi Điềm Điềm suýt chút nữa bị hành cho phát khóc, chờ đợi phản ứng của Khương Mạn.) 

A Tam vội vàng nói: “Phải tự xách hành lí của bản thân, nhân viên công tác không được phép giúp đỡ.”  

“Được.” Khương Mạn rất dễ nói chuyện, đi thẳng ra sau xe xách vali của mình, lại nhìn đống dụng cụ của ê-kíp chương trình, hỏi một câu:   

“Các anh có cần tôi giúp không?” 

A Tam cười: “Chị cứ lo cho bản thân trước đi, nhưng mà nói trước, kể từ giờ trở đi, trừ khi gặp phải trường hợp nguy hiểm đến tính mạng hoặc tình huống cấp bách, bọn em sẽ không giúp đỡ chị bất cứ chuyện gì đâu đấy nhé.”

*** 54 ***

Chương 55

Khương Mạn nhướn mày, ý tứ sâu sa: “Được.”   

Nói xong, cô vác vali của mình, hất đầu bước đi, tư thế chuyên nghiệp như công nhân bốc dỡ hàng lâu năm ở bến cảng, vừa tiêu sái vừa hào hùng, vô cùng đời thường. 

Advertisement

Trước đó A Tam thử nhấc vali của Khương Mạn, ít nhất cũng phải hai mươi cân.  

Nhìn cô vác đi mà biểu cảm không hề thay đổi, hơi có chút ngạc nhiên, nhưng anh ta cũng đoán Khương Mạn sẽ không kiên trì được bao lâu. 

Rất nhanh…… 

A Tam đã không cười nổi nữa rồi.   

“Chị, chị đi chậm thôi...” 

“Chị, chị đợi em với……” 

Trong kênh livestream, tiếng hít thở ngắt quãng của A Tam cũng sắp kèm cả tiếng khóc rồi.    

Trời ạ! Khương Mạn này cầm tinh con trâu sao? Là loại không biết mệt là gì sao?   

Đường núi ở nông thôn kiểu này vốn dĩ gập ghềnh khó đi, trước đó không lâu còn có mưa, lại thêm chuyện trên đường không có đèn, không cẩn thận sẽ bị ngã.  

Cô lại cứ bước nhanh như gió về phía trước, không hề vấp lần nào, một tay xách vali, một tay chống bên hông, trông cứ như chạy tới đây để vẽ phác thảo phong cảnh vậy. 

(Không hiểu sao bóng lưng của Khương Mạn cứ khiến tôi có một loại cảm giác như thần thú thoát khỏi lồng vậy.)  

(Không không không! Phải là hổ dữ về núi mới phải)   

(Anh trai PD trông dáng vẻ không ổn cho lắm, tiếng thở hổn hển này khiến người nghe thật ngại ngùng.) 

(Vừa rồi mẹ tôi vừa ném sang một ánh mắt kỳ lạ, làm sao bây giờ, online ngồi xổm giải thích...) 

(Diễn viên võ thuật Khương không có tâm gì cả, không thể đợi anh trai kia một chút sao?)  

Dường như điện tâm đồ cảm nhận được tiếng gọi của cư dân mạng, trong khung hình, Khương Mạn cuối cùng cũng dừng lại rồi. 

Cô quay đầu nhìn đám người của A Tam, “Thiết bị này của các anh hình như khá nặng nhỉ.”  

A Tam sắc mặt trắng bệch, không ngừng gật đầu.  

Khương Mạn vươn tay, giống như chuẩn bị giúp đỡ.   

“Không cần, không cần.” A Tam vội vàng lắc đầu, sao có thể thực sự nhờ khách mời giúp đỡ chứ.  

Tuy là……anh ta rất muốn. 

*** 55 ***

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com