ZingTruyen.Asia

vnf;mảnh kí ức [Close]

20.Khang Trường

banhnhathalong_nds

Hôm đó cậu khóc lớn uất ức nhìn anh, anh vẫn vậy vẻ mặt bình thản không quan tâm

-..anh..rõ ràng anh luôn miệng nói sợ mất em
-nhưng anh chưa bao giờ trân trọng em..

Anh cười khẩy chẳng màng,cậu nhìn thấy anh vẫn vô tâm bỏ qua lời nói của mình ừm nhỉ trong chuyện tình này cậu chỉ là trò đùa

-luôn chạy theo cuộc vui khác sao anh không quan tâm đến em một lần đi, chỉ vì cô ta đến em bị ốm phải nằm viện anh cũng không đến thăm em

-em có thôi đi không, cô ta cô ta, cô ấy như thế nào đến lượt em nói sao

Cậu không quan tâm đến một tên như anh mà cứ lao đầu vào yêu, bị bạn bè nói này nói nọ gia đình có phản đối...giờ thì hay rồi

-đúng đấy, sự vô tâm của anh đã đạp đổ hết tất cả sự cố gắng của em rồi

Anh tát cậu một cái, cậu xoa phần má bị đánh của mình nó in hằng giấu tay của anh nhưng nó không đau bằng trái tim vỡ nát trong ngực cậu

-anh ơi, mọi thứ trước đây vô nghĩa quá...
-cậu nói nhảm cái gì thế !!?

Cậu đưa tay lên tim mình xong lại đặt tay lên ngực anh hỏi

-vậy trong lòng anh đã từng có em chưa?

Anh cảm thấy lòng mình đau đớn, cậu buông tay xuống quay đi

-Anh ơi,em trả lại anh cho cô ấy
-Anh trả em lại cho chính em đi

Anh ôm lấy cậu, nhưng bị cậu cự tuyệt đẩy ra

-em trả anh tự do rồi,hãy để em tự do đi chúng ta không phải ràng buộc nhau bằng chữ yêu nữa đúng không anh?

Anh đừng đó cả người cứng đơ, bóng lưng nhỏ bé kia dần khuất

-em ơi,tự do trước mắt kìa em, sao anh lại thiếu em vậy?

Cậu lấy tay lâu nước mắt, tự lảm nhảm với bản thân

-em vẫn đợi mà anh, em từng nghĩ mình quá ích kỷ, thật ra em chỉ là bình phong che mắt mà thôi
.
.
.
=))End

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia