ZingTruyen.Info

[VNF] Chung Cư Bùng Binh

81. Suy nghĩ lại

Caochinduoi1710


Anh thằng Dụng:

Ê thằng kia!

Hà Đức Chinh đã xem

Ủa vãi seen không rep?

Hà Đức Chinh đã xem

Ê!

Có biết lịch sự không thế!

Không muốn rep thì cũng phải bảo người ta một câu chứ cứ seen thế à?

Hà Đức Chinh đã xem

Vãi cái thằng này!

Rep đi!

Hà Đức Chinh đã xem

Ơ hay!

Hà Đức Chinh!!!

Bạn thằng Dụng:

Chinh nghe.

Anh thằng Dụng:

Làm méo gì nhắn nãy giờ seen giờ mới rep?

Bạn thằng Dụng:

Vì bạn có gọi mình đâu.

Bạn bảo mình seen là không lịch sự, thế bạn nhắn tin cho mình mà "ê thằng kia" thì là lịch sự hả?

Anh thằng Dụng:

...

Bạn thằng Dụng:

Thôi mình không chấp người sợ bóng tối.

Có chuyện gì nói đi.

Anh thằng Dụng:

Thực ra thì

Cũng chả có gì cả

Bạn thằng Dụng:

Ok thế thôi.

Bye.

Anh thằng Dụng:

Ơ khoan đã!

Đừng có off!

Từ từ tao chưa nói gì mà!

Bạn thằng Dụng:

Thì bạn bảo không có gì, không có gì còn nói gì nữa?

Mình với bạn có thân thiết đến mức nhắn tin chỉ để nói chuyện phiếm đâu.

Anh thằng Dụng:

...

Ngày trước mày còn chủ động nhắn cho tao, giờ tao nhắn mày nói thế là sao?

Bạn thằng Dụng:

Ô hay!

Anh Hoàng đẹp trai mất trí nhớ thôi chứ bạn có mất đâu hả bạn Súp Lơ?

Chính bạn bảo mình đừng có làm phiền bạn còn gì?

Bạn quên rồi à?

Anh thằng Dụng:

...

Bạn thằng Dụng:

Bạn còn bảo mình là có thèm khát bạn thì cũng không đến mức đấy này, rồi thì bạn chỉ thích Trọng thôi còn kiểu vừa đen vừa hề như mình còn lâu bạn mới ngó tới, rồi cái gì mà bạn ghét người lăng nhăng nên tốt nhất là mình đừng có lại gần.

Mình nói có sai chữ nào không?

Anh thằng Dụng:

Thì không...

Bạn thằng Dụng:

Đó!

Mình tôn trọng bạn thế còn đòi gì nữa nào.

Anh thằng Dụng:

Không phải.

Bạn thằng Dụng:

Không phải gì?

Anh thằng Dụng:

Ý là

Thực ra tao nhắn cho mày vì tao muốn nói là

Bạn thằng Dụng:

Là?

Anh thằng Dụng:

Tao xin lỗi.

Bạn thằng Dụng:

Vì chuyện gì nhỉ?

Anh thằng Dụng:

Vì Merci với Đen nhà tao làm phiền mày.

Với cả

Tao ngã đè lên mày lúc mày livestream, làm fan mày hiểu nhầm.

Tao xin lỗi.

Bạn thằng Dụng:

Ôi giào ôi có gì đâu!

Merci với Đen mình cũng coi như đồ chơi ấy mà.

Anh thằng Dụng:

Chúng nó không phải đồ chơi!

Bạn thằng Dụng:

Chưa bảo đồ ăn là tốt lắm rồi đấy nhé.

Anh thằng Dụng:

Đồ dã man...

Bạn thằng Dụng:

Còn chuyện ngã đó thì không sao đâu, sự cố bình thường ấy mà, giải thích rõ là được rồi.

Các bạn ấy còn nghĩ lung tung gì thì mình cũng chịu không quản được.

Nhưng bạn không bị lộ mặt nên yên tâm là không ảnh hưởng gì đến bạn đâu, ok?

Anh thằng Dụng:

Tao biết.

Bạn thằng Dụng:

Xong chuyện rồi chứ gì?

Bye.

Anh thằng Dụng:

Ơ khoan đã!

Mày vội đi đầu thai à mà cứ chưa nói được mấy câu đã đi?

Bạn thằng Dụng:

Mình đi đẻ.

Anh thằng Dụng:

...

Đẻ cái quần gì?

Bạn thằng Dụng:

Con bạn.

Đè hôm qua nay có bầu giờ đẻ.

Anh thằng Dụng:

Mày dở người à?

Nói cái quái gì đấy?

Bạn thằng Dụng:

Đùa thôi.

Chứ mình không "thèm khát" gì bạn, nên sẽ chả có chuyện đè đâu chứ đừng nói là đẻ.

Anh thằng Dụng:

Trọng điểm của mày nằm ở chỗ quái nào thế?

Bạn thằng Dụng:

Ở đâu kệ mình.

Tóm lại bạn có muốn nói gì nữa không?

Có thì nói nhanh, không thì thôi để mình còn đi làm việc.

Anh thằng Dụng:

Tao định nhờ mày trông giùm Merci với Đen mấy hôm. Tao vào Nha Trang đi diễn.

Thằng Dụng thằng Hậu không mấy ở nhà, không chăm được.

Bạn thằng Dụng:

Uầy!

Nhờ mình trông con?

Không sợ mình bán chúng nó cho lò mổ à?

Anh thằng Dụng:

Nào!

Đừng có đùa kiểu đấy nữa!

Tao sợ thật đấy!

Bạn thằng Dụng: 

Biết bạn sợ thật mới nói, không sợ mình thịt luôn rồi chứ dứ dứ làm gì?

Anh thằng Dụng:

Má!!!

Rõ ràng mày cũng quý chúng nó mà sao cứ đòi thịt?

Bạn thằng Dụng:

Vì bố chúng nó chửi mình.

Anh thằng Dụng:

...

Tao xin lỗi, được chưa?

Bạn thằng Dụng:

Này bạn, bạn cũng tên Dũng mà sao bạn kỳ vậy?

Anh Dũng bảo anh Hải xin lỗi đừng có thêm được chưa bạn còn nhớ không?

À mà nãy chính những lời bạn nói bạn còn chẳng nhớ nhỉ?

Chậc, xin lũi nha, không nên so đo với não cá vàng.

Anh thằng Dụng:

Tao xin lỗi!

Tao xin lỗi!

Tao xin lỗi xin lỗi ngàn lần xin lỗi!

Mày chịu tha thứ cho tao chưa?

Bạn thằng Dụng:

Hi hi.

Chưa.

Anh thằng Dụng:

Thôi dẹp đi!

Không tha thì thôi, nhưng mà trông con giúp tao được không?

Tao không nhờ được ai nữa cả.

Anh Vương bình thường cũng trông giúp tao nhưng giờ anh ấy vướng anh Hoàng.

Anh Hoàng sợ chó quá lại còn bị hai đứa nó cắn nên giờ cứ thấy chúng nó là kêu ầm lên, anh Vương không dám trông.

Mày giúp tao đi. Tao trả công coi như thuê được không?

Bạn thằng Dụng:

500k một ngày.

Anh thằng Dụng:

Mày giết người à?

Bạn thằng Dụng:

Không thì thôi.

Anh thằng Dụng:

Đm quân ăn cướp! Quân cắt cổ! Đồ gian thương!

Bạn thằng Dụng:

Chửi nữa mình block thật đấy không đùa đâu.

Anh thằng Dụng:

...

Thôi đấy! 500 thì 500.

Tao đi có ba ngày thôi, đồ ăn sữa tắm các thứ mai tao sẽ mang sang cùng hai đứa nhóc. Mày chỉ cần cho chúng nó ăn, tắm với dắt đi dạo là được rồi.

Đừng để chúng nó chạy lung tung.

Con tao lạc mất hay sứt mẻ miếng nào tao bắt đền đấy.

Bạn thằng Dụng:

Yên tâm, nhận tiền rồi thì phải có trách nhiệm, đó là nguyên tắc làm việc của Chinh.

Mai đưa con sang thì đừng đưa sáng sớm, chưa dậy đâu.

Anh thằng Dụng: 

Tối tao bay, chiều tao đưa sang được chưa?

Nhớ trông cẩn thận đừng có đòi thịt chúng nó.

Bạn thằng Dụng:

Ok.

Hứa trả về nguyên đai nguyên kiện.

Xong chưa?

Anh thằng Dụng:

Rồi.

À khoan đã!

Không được, phải ký cam kết.

Bạn thằng Dụng:

Được. Bạn trả tiền bạn muốn sao cũng được. Soạn đi mình ký.

Anh thằng Dụng:

Rồi, mai tính sau.

Cảm ơn.

Bạn thằng Dụng:

Khỏi cảm ơn, trả đủ tiền là được.

Bye bye bố Merci với Đen nhé.

Anh thằng Dụng:

À với cả

À thôi

Bye.


___


Đình Quân:

Anh Trọng ơi.

Hửm? 

Sao không rep em vậy?

Em biết anh đang online, đừng nghĩ tắt trạng thái hoạt động là em không thấy nha.

Rep em đi nào bé hồ ly ơi.

Hay em đến nhà anh nhé?

Anh Bé:

Anh đây.

Nãy anh đang tắm nên không để ý điện thoại.

Xin lỗi Quân nhé.

Đình Quân:

Sao lại gọi em là Quân?

Bình thường anh gọi em là oppa cơ mà.

Anh Bé:

Ờm... 

Tại lúc mới gặp anh tưởng em người Hàn, cũng tưởng em lớn hơn anh nên gọi vậy thôi.

Đình Quân:

Đâu!

Anh vẫn gọi như thế suốt đấy thôi.

Cho đến tận lúc chúng ta...

Anh Bé:

Quân nhắn anh có việc gì không nhỉ?

Lát nữa anh phải ra ngoài với bạn có việc rồi.

Có gì thì Quân nói đi, mà không tối về nhắn sau.

Đình Quân:

Từ từ nào, anh vội đi đâu?

Hay anh muốn tránh mặt em?

Anh Bé:

Làm gì có.

Sao anh lại tránh mặt Quân được?

Đình Quân:

Không tránh em thì tốt rồi, dù sao em với anh cũng còn phải làm việc chung nhiều nữa.

Chúng ta là cặp đôi vàng của công ty cơ mà nhỉ.

Anh Bé:

Ôi anh làm gì mà xứng với Quân được?

Quân vừa cao vừa trắng vừa đẹp trai, anh đứng cạnh Quân thì hào quang của em át hết anh, ai còn để ý đến anh nữa?

Đình Quân:

Không ai để ý đến anh thì vẫn còn em.

Ánh mắt em luôn hướng về anh đó anh bé.

Anh Bé:

Ầy da Quân làm anh ngại quá.

Đình Quân:

Chúng ta đã đến bước đó rồi anh còn ngại ngùng gì nữa?

Anh Bé:

Ờm 

Tại anh uống say nên nói bừa thôi, anh xin lỗi.

Coi như chuyện cũ xí xóa bỏ qua đi ha!

Đình Quân:

Anh bỏ qua được nhưng em thì không.

Em cứ nhớ mãi không quên thì phải làm sao bây giờ?

Anh Bé:

Thôi mà...

Đình Quân:

Tại sao thế bé hồ ly?

Không phải anh thích em à?

Sao lại bỏ chạy?

Anh Bé:

Không có, anh không có chạy.

Anh cũng nói với Quân rồi đấy thôi, hôm đó anh có việc gấp không thể không về.

Đình Quân:

Việc gì gấp đến mức anh bỏ em giữa lúc như thế?

Anh Bé:

Bạn anh đẻ.

Đình Quân:

Há?

Anh Bé:

Ừ, bạn anh đẻ.

Chồng nó không có nhà, còn mỗi anh nhờ được nên gọi anh về giúp đưa đi viện.

Gấp không hoãn được luôn ấy!

Đình Quân:

Ừm.

Ảnh bạn anh với con của bạn anh đâu? Cho em xem với.

Em biết anh thích chụp ảnh nên kiểu gì cũng phải lưu lại kỷ niệm chứ nhỉ?

Anh Bé:

À hôm đó anh quên không chụp.

Đình Quân:

Thế ảnh không phải anh chụp, người khác chụp cũng được.

Cho em luôn facebook bạn anh em vào xem có đăng gì không cũng ok.

Anh Bé:

Quân...

Em đòi xem ảnh mẹ con người ta làm gì?

Đình Quân:

Xem anh có lừa em không.

Anh Bé:

Anh lừa em làm gì?

Quân không tin anh à?

🥺🥺🥺

Đình Quân:

Ơ nào nào bé hồ ly đừng dỗi.

Em tin anh mà.

Tại anh làm em đau lòng trước nên em mới thế đấy chứ.

Anh Bé:

Anh cũng nói anh không cố ý rồi 🥺

Đình Quân:

Ừ ừ anh không cố ý, em không trách bé, được chưa nào?

Anh Bé:

Ừm.

Đình Quân:

Thế hôm nào mình hẹn lại?

Anh Bé:

Hả?

Đình Quân:

Hôm đó bạn anh đẻ làm lỡ việc rồi, hẹn lại hôm khác thôi.

Anh Bé:

À

Ờm

Quân này

Anh muốn nói là hay mình bỏ đi.

Đình Quân:

Bỏ gì ạ?

Anh Bé:

Bỏ qua luôn ấy, mình quên luôn đi được không?

Đình Quân:

Quên cái gì ạ?

Anh Bé:

Thì cái đó đó.

Ý là

Đúng là anh có đồng ý với em rồi, nhưng mà sau đấy lỡ việc rồi nên là

Chắc em cũng hiểu cái gọi là hứng thú đúng không?

Đình Quân:

Em hiểu.

Anh Bé:

Đúng rồi!

Hứng thú nó chỉ đến nhất thời bất chợt thôi, nó đi một cái muốn kéo về cũng không được ấy.

Đình Quân:

À

Tức là anh hết hứng thú với em rồi à?

Anh Bé:

Thì cũng không phải vậy nhưng mà

Anh không có hứng nữa.

Đình Quân:

Không sao, cứ đến gặp em đi, em tin mình khơi lại được hứng thú của anh.

Anh Bé:

...

Đình Quân:

Không phải nói thích body em sao?

Em vừa tắm xong không mặc đồ đâu, muốn nhìn không em chụp?

Anh Bé:

Thôi...

Chụp đồ bơi với nhau anh cũng thấy rồi mà.

Đình Quân:

Thấy rồi sao lại hết hứng?

Anh Bé:

...

Đình Quân:

Bé hồ ly như thế là không được đâu nhé.

Anh làm em nổi hứng trước giờ lại phủi tay không chịu trách nhiệm là sao?

Anh Bé:

Từ đầu anh cũng nói chúng ta sẽ không bàn đến trách nhiệm mà.

Đình Quân:

Đó là sau khi đã xong việc.

Anh Bé:

Thì mình coi như xong rồi đi.

Đình Quân:

Không được.

Em vẫn còn chưa biết dưới chín cái đuôi của anh có gì mà.

Anh Bé:

Anh trêu vậy thôi chứ anh làm gì có đuôi...

Đình Quân:

Không có thì em gắn cho.

Anh Bé:

...

Đình Quân:

Baby à, em chỉ nhỏ tuổi hơn anh thôi chứ cái gì em cũng có hết.

Quan trọng nhất là em vô cùng vô cùng vô cùng có hứng thú với anh đấy.

Đến chỗ em đi.

Nha.

Giờ không được thì hẹn hôm khác, anh cứ chọn ngày đi, em đều sẽ sắp xếp được.

Anh Bé:

Thôi...

Đình Quân:

Ai đã cho anh thôi?

Hư nào!

Anh Bé:

Quân ơi anh nói thật đấy.

Anh nghĩ anh với em không có hợp, mình bỏ đi nhé.

Ngoài kia đầy người tốt hơn mà, cả hai chúng ta đều biết điều đó.

Em tìm người khác đi.

Đình Quân:

Nhưng em lại thích anh rồi thì phải làm sao đây bé ơi?

Từ xưa đến nay không có ai Đình Quân đã chấm mà lại chạy mất như anh cả.

Em không chịu đâu.

Anh Bé:

Thôi mà Quân.

Đình Quân:

Không cho thôi!

Ngoan, chọn ngày hẹn với địa điểm đi nào. Anh bé muốn sao em cũng chiều.

Đừng để đến lúc em tự chọn thì sẽ không thú vị nữa đâu.

Anh Bé:

Quân ơi anh xin lỗi.

Đình Quân:

Có lỗi thì phải phạt chứ xin gì hả baby?

Chính anh nói thế mà.

Anh Bé:

...

Đình Quân:

Hay là anh kiếm được ai khác rồi?

Cái ông hôm trước đón anh ở studio à?

Anh Bé:

Ờm.

Đình Quân:

Ờm là có phải hay không?

Anh Bé:

Ừ thì.

Đình Quân:

Ôi baby của em! Mắt nhìn của anh làm sao thế?

Rõ ràng anh bảo gu anh là giống như em cơ mà, sao lại đi chọn cái ông vừa già vừa xấu đấy?

Anh Bé:

Anh ấy đâu có già cũng đâu có xấu.

Chỉ không phải là quá đẹp thôi.

Đình Quân:

Không đẹp tức là xấu, trong mắt em chỉ có thế thôi.

Anh bé của em đẹp thế này, quyến rũ thế này, sao có thể đi chung với hạng người đó được?

Anh Bé:

Quân, đừng nói vậy.

Đình Quân:

Vì anh ta giàu à?

Đâu có, con xe anh ta đi em nhìn cũng chẳng đáng mấy đồng.

Rốt cuộc anh theo anh ta vì cái gì?

Anh Bé:

Chuyện riêng của anh kệ anh đi.

Đình Quân:

Uầy!

Chả lẽ anh thích người ta thật?

Anh Bé:

Em muốn nghĩ sao cũng được.

Đình Quân:

Hồ ly nhìn thấu hồng trần không muốn vướng vào yêu đương của em đâu rồi?

Sao mới đây đã động lòng thế?

Anh Bé:

Ừ thì duyên nó tới ai biết.

Đình Quân:

Em không tin đâu.

Mà thôi, dù có thật hay không em cũng không quan tâm, em chỉ cần anh bé thôi.

Một lần, đảm bảo một lần, anh sẽ bỏ lão già đó về với em.

Anh Bé:

Quân.

Đình Quân:

Sao nào?

Chúng ta giống nhau mà.

Về với em chẳng cần vướng bận yêu đương lằng nhằng, em sẽ cho anh đủ tự do anh cần, miễn là anh chiều ý em.

Anh muốn tiền thì em cũng có, thậm chí anh không đi làm nữa em cũng nuôi anh được, đảm bảo anh sẽ có cuộc sống còn dư dả hơn bây giờ.

Anh Bé:

Anh không cần.

Em làm ơn hiểu cho anh được không?

Đình Quân:

Em hiểu anh, chính vì hiểu nên em mới nói những điều này.

Em cũng đâu yêu cầu gì nhiều đâu nào? Chỉ cần một cơ hội thôi.

Cho em, em sẽ chứng minh cho anh thấy em mới là người thích hợp nhất với anh.

Một thời gian sau nhạt rồi em lại để anh đi mà.

Anh Bé:

Em đừng phí thời gian với anh nữa.

Anh không muốn.

Đình Quân:

Không bé ơi.

Em muốn.

Anh Bé:

Quân ơi!

Đình Quân:

Đừng gọi tên em trong lúc này, em muốn nghe chính miệng anh gọi, và trong một thời điểm khác cơ.

Thôi được rồi, bé không chọn thì để em chọn.

Xin lỗi nếu thời gian địa điểm không đúng ý anh nhé, nhưng đảm bảo em sẽ làm tốt.

Anh Bé:

Không mà!

Anh xin em!

Tha anh đi.

Đình Quân:

Nào nào nào, đã bảo không phải lúc này.

Bé ngoan chờ em nhé, tối em sẽ báo lại anh sau.

Giờ anh bận gì thì đi đi, tối về mình nhắn tiếp.

Bye bye bé nhé.

Anh bé:

Quân ơi khoan đã!

Chúng ta bỏ qua đi mà!

Quân!!!

Nghe anh nói không?

Sau này chúng ta còn phải làm việc chung, như vậy sao nhìn mặt nhau nữa?

Quân ơi!

Suy nghĩ lại đi được không? 

Quân!!!

Đình Quân:

Không cần nghĩ đâu.

Em quyết định rồi.

Vậy nha bé.

Anh Bé:

Không!

Quân!

Đình Quân đã offline

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info