ZingTruyen.Info

Vkook | Thiếu Tướng Kim Cưng Chiều Em

Chap 1: Dỗ ngọt

mintk_06

"Thiếu tướng Kim, tiểu thiếu gia lại đi đâu mất rồi"

"Anh trai của cậu ấy gọi đến, nói muốn ngài đến đón cậu ấy về"

Kim Taehyung ngồi vắt chéo chân trên ghế, lông mày có hơi nhíu lại nhìn chàng quân sĩ, hắn gấp tờ báo trên tay lại đặt lên bàn.

"Lại giở trò giận dỗi gì nữa đây, phải đi đón em ấy"

Dù sao công việc đã không còn nhiều, hắn có thể xin nghỉ phép vài ngày để đi dỗ con thỏ ương bướng này.

"Nhưng thiếu tướng, hôm nay chúng ta có cuộc họp với các đại tá"

Kim Taehyung lúc nãy định lái xe đi đón Jungkook, nhưng vì công việc nên đành vậy. Mặc dù có chút không đành lòng nhưng phải chịu thôi, mong là em ấy không vì việc này mà giận dai thêm.

Chàng quân sĩ nhìn thấy cũng hiểu, vội chạy theo sau thiếu tướng Kim.

Trong khi Taehyung đang phải làm việc, Jungkook lại thảnh thơi ngồi ở nhà mẹ xem tivi, ăn bánh.

Thường ngày ở nhà đều bị người yêu cấm này cấm nọ, tranh thủ thời gian này mà tận hưởng.

"Thằng nhóc này, em cứ bỏ nhà đi như thế này Taehyung sẽ giận lắm cho coi"

Seokjin từ bếp đem theo một ly sữa nóng đặt lên bàn cho cậu nhưng vẫn không quên cằn nhằn vài câu.

Jungkook mắt sáng lên, vội chợp lấy ly sữa uống một hơi. Cậu không thèm để ý lời của anh trai mình nói, đưa tay lên chùi sữa còn dính trên mép rồi quay sang tivi tiếp tục xem phim.

"Em mặc kệ, ai bảo cả tháng nay anh ấy không thèm đến gặp em, một cuộc gọi cũng không có"

Seokjin thở dài, từ lúc đến sống chung với Taehyung, ngôi nhà này bỗng mặc định trở thành địa bàn của Jeon Jungkook, mỗi lần cậu giận dỗi gì đó cũng đều chạy sang đây, không biết đã là lần thứ bao nhiêu rồi.

Anh cũng không hiểu tại sao Taehyung lại có thể chịu đựng được cái tính khó bảo khó chiều của Jungkook được nữa, sức mạnh của tình yêu quả thật kinh khủng.

"Jungkook, Taehyung là một quân nhân, công việc của cậu ấy không phải muốn về là về, em nên thông cảm cho người yêu một chút"

Jungkook bĩu môi, vẻ mặt có chút không đành lòng. Cậu đương nhiên biết hắn rất bận, chỉ là đã hơn một tháng không được gặp nhau rồi, nói không buồn thì chính là nói dối.

Cậu miệng nói không quan tâm hắn, nhưng cứ cách vài ba phút là lại mở điện thoại lên kiểm tra, sau đó liền giận dỗi khi không nhận được tin nhắn của hắn.

Ăn uống ngủ nghỉ no say đến tận chiều, cậu bỗng nhiên bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa bên ngoài, làm gì mà đến tận bây giờ mới đi đón người ta vậy không biết.

"Jungkook, Taehyung đến đón về kìa"

Seokjin thấy hắn liền như bắt được vàng, cuối cùng cũng có người đem đứa em trai cứng đầu này về rồi, nhưng cậu chưa kịp bảo anh trai đuổi người về thì hắn đã vào nhà luôn rồi.

Jungkook ngồi trên ghế sofa quay mặt đi chỗ khác, bắt đầu trưng ra vẻ mặt hờn dỗi, dám mắng tui hả, tui giận luôn cho mấy người biết mặt.

"Jungkookie đừng dỗi nữa, ngoan ngoãn theo anh về"

Chờ khi Seokjin đã đi ra ngoài, Taehyung mới bế bảo bối nhỏ ngồi đối diện trên đùi mình, để hai chân cậu bám vào eo hắn, mặt đối mặt với nhau.

"Không muốn! Anh tự mà về đi"

Thấy người kia không chịu nghe lời, Taehyung liền dùng tay đánh nhẹ vào mông nhỏ một cái.

"Đồ đáng ghét! Mông của người ta không phải bao gạo để anh muốn đánh lúc nào thì đánh đâu"

Cậu cắn vào tay hắn rồi ủy khuất xoa xoa cái mông nhỏ vừa bị ăn đòn.

"Jungkookie dạo này hư quá, phải phạt thật nặng"

"Anh dám? Chia tay đi!"

Hắn thầm thở dài trong lòng, mỗi lần con thỏ béo này xù lông lên là lại đòi chia tay, bổn phận người yêu thì tránh khỏi sao được. Thâm tình hôn lên chóp mũi cục bông trong lòng, bao nhiêu sự sủng nịnh đều đặt hết lên con người này.

"Đừng nháo, về nhà với anh rồi em muốn gì cũng được"

"Không cần anh, anh mau về đi"

Taehyung nhìn thấy Jungkook giẫy giụa, tựa hồ như hiện nguyên hình thành một con thỏ nhỏ cụp tai đang thút thít, lại một lần nữa đau đầu tìm cách để dỗ người.

"Ngoan nào, em giận anh vì không chịu gặp em phải không? Anh xin lỗi"

Jungkook ngước đôi mắt to tròn nhìn hắn, cảm thấy bản thân đang đòi hỏi quá mức, liền ngoan ngoãn tựa người vào lồng ngực người thương.

"Là do em đòi hỏi nhiều quá thôi, đừng giận em, đừng không cần em được không?"

Xoa mái tóc mềm của cậu, Taehyung chỉ biết cười bất lực, hắn làm sao có thể không cần cậu được đây?

"Anh vừa xin nghỉ phép vài ngày, đều dành cho em hết có chịu không?"

Kim Taehyung cưng chiều hôn lên má cậu một cái, Jungkook cũng ngoan ngoãn không nháo nữa, cuối cùng cũng chịu để hắn đưa về nhà, nhưng vẫn không chịu rời khỏi người hắn chút nào.

Taehyung khó hiểu khi thấy người kia không chịu di chuyển chút nào, đột nhiên Jungkook đưa hai tay ra trước mặt hắn như một đứa trẻ đang vòi vĩnh.

"Anh ơi, bế bế"

"Sao lại không mang tất vào, cảm lạnh thì sao?"

Hắn nhìn xuống bàn chân nhỏ của tiểu bảo bối mà trách móc, sau đó lại mỉm cười dang hai tay ra trước mặt Jungkook, cậu ngại ngùng lao vòng vòng tay ấm áp để hắn bế mình về nhà.

---•••---


• Thiếu tướng Kim •

• Bạn nhỏ của thiếu tướng •

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info