ZingTruyen.Info

Vi Vua Bi Lang Quen Bong Toi Tro Ve


"Hahaha! Ra là vậy! Ngươi là một kẻ thông minh đấy."

Nữ thần của Tịnh Hỏa và Trừng Phạt - Ignig duyên dáng cười, cũng không vì sự thật bị Yami xuyên thủng mà trở nên thất thố quá mức, cô lên tiếng ca ngợi gã phàm nhân trước mặt mình.

"Thông minh? Không hẳn, nhìn nhiều, thấy nhiều mà thôi."

Yami không buồn không vui nói, dù cho có được cả thần linh tán thưởng.

"Được rồi! Đã đoán được ra sự thật rồi, thì ngươi định làm gì tiếp theo đây? Loan truyền cho chúng sinh biết ư? Chúng sẽ tin ngươi, một con người hay tin tưởng thánh thần chúng ta?"

"Không. Ta còn không có nhàm chán tới vậy."

"Ồ! Vậy là ngươi lựa chọn tiếp tục đóng vai hề mua vui cho chúng ta sao? Thông minh đấy, dù sao thì ngươi cũng đâu còn lựa chọn nào tốt hơn phải không? Một cuộc sống mới, với sức mạnh cực lớn trong tay, ngươi muốn làm gì mà chẳng được, cua gái, tạo hậu cung, thống trị thế giới,... chỉ cần ngoan ngoãn đi trên con đường đã được chư thần vẽ lên này, tất cả đều sẽ là của ngươi, một cuộc sống tuyệt vời, ai lại có thể từ chối chứ."

"Cũng không."

Hắn lắc đầu, nói tiếp:

"Chỉ có lũ trẻ trâu mới muốn vậy, không hơn gì hai chữ phiền phức, thống trị thế giới? Chỉ bằng vào thứ sức mạnh to lớn vô nghĩa kia sao? Cai trị bằng bạo lực, chỉ dẫn đến nổi loạn, kẻ có não đều nhìn ra được, nhưng nếu chúng có não thì chẳng dính trò lừa này rồi."

"Ngươi không muốn làm cũng phải làm thôi, không còn lựa chọn nào khác cho ngươi đâu, con người! Nếu muốn trở về, ngươi cần đặc ân của chúng ta..."

"Haha."

Ignis nghe Yami nói vẫn thong dong, tự tin, như nắm cả thế cuộc trong lòng bàn tay, nhưng Yami cắt ngang lời nói của cô bằng một tràng cười.

"Ngươi cười cái gì?"

"Ai cho ngươi cái quyền định đoạt số phận của ta vậy?"

Yami không trả lời, hắn đáp lại câu hỏi của Ignis bằng một câu hỏi khác.

"Chúng sinh có thể phát triển là nhờ thánh thần chúng ta, tùy tiện vẽ lên con đường cho bọn chúng phải đi, hiển nhiên thôi mà."

"Chúng sinh dựa vào thần để phát triển, chư thần lại cần có tín ngưỡng của chúng sinh để tồn tại, đâu là khởi đầu, đâu là kết thúc, đó là câu hỏi muôn đời. Dựa vào đâu ngươi cho rằng thánh thần có trước đây?"

Nghe câu hỏi này của Yami, lần đầu tiên nụ cười cứng lại trên mặt của Ignis, thuyết pháp này cô đã từng nghe tới, làm thế nào một con người tầm thường lại có thể biết về nó, trùng hợp, chỉ có thể là vậy thôi, cô tự trấn an mình.

"Hoang đường, một kẻ phàm phu tục tử như ngươi thì biết gì mà nói. Ta cũng chán phải nói nhảm với ngươi rồi, ta sẽ tước lại những gì đã ban cho ngươi, tự lo cho thân mình đi."

"Nhìn kìa, nữ thần đang nổi giận sao? Nổi giận vì không thể trả lời câu hỏi của ta?"

"Im lặng và biến đi!"

Ignis vung tay lên, mặt dây chuyền và cây kiếm trên tay Yami biến mất, cùng với đó một lực lượng vô hình toan đẩy hắn ngã người về phía cánh cổng.

Nhưng, thứ sức mạnh vô hình đó lại chẳng hề khiến hắn suy suyễn chút nào. Kinh ngạc, Ignis vung tay thêm vài lần nữa, nhưng vẫn như cũ, con người kia vẫn trơ trơ ra đó.

"Ta không có ý định ở lại đây lâu hơn đâu, nhưng trước tiên có việc ta cần phải làm. Cái ngữ đùa giỡn với số phận kẻ khác như ngươi, ta đúng là chưa bao giờ ưa nổi."

Không những không bị đẩy lùi, hắn còn tiến lên từng bước, đơn giản như dạo chơi mặc cho sức mạnh vô hình kia càng lúc càng kinh người.

"Nói nhảm với ngươi nhiều như vậy, chỉ là để xác định vài việc. Xem ra là, dù ở thời đại nào, thánh thần cũng tồn tại không ít rác rưởi."

Cho đến lúc này, dù là kẻ ngốc cũng có thể nhận ra, hắn không phải một con người bình thường chứ đừng nói tới một nữ thần như Ignis.

"Ngươi thật ra là ai?"

"Một vị vua đang tận hưởng kì nghỉ dài của mình, vậy thôi."

Cảm giác nguy cơ ập đến, Ignis không nói thêm nữa, lập tức quay người định bỏ chạy, cô nhìn không thấu, không thể nhìn ra được kẻ trước mắt mình là một tồn tại thế nào.

Con người sợ hãi những thứ họ không hiểu, thần thánh cũng không ngoại lệ. Chính vì thế, Ignis lựa chọn tẩu vi thượng sách, cả quay đầu cũng không dám, trước tiên, phải thoát thân đã, chỉ cần thoát đi được, kẻ kia là ai có thể chậm rãi điều tra.

Nhưng dù cho cô có cực lực bỏ chạy, cảm giác nguy cơ ấy vẫn theo sát ở bên.

"Ngươi thích nhìn kẻ khác vùng vẫy trong số phận được ngươi viết lên lắm phải không? Vậy thì tự mình thể nghiệm cuộc sống bị kẻ khác bỡn cợt đi!"

Ignis còn chưa kịp hiểu những lời đó có ý nghĩa gì, trước mặt cô đã hiện lên một vòng tròn tối đen không nhìn ra một tia sáng. Và rồi một cái tát thật mạnh giáng vào má khiến Ignis văng thẳng vào vòng tròn đen tối kia.

"Nếu ngươi không thể hiểu được cảm giác của một con người tầm thường, thì ngươi cũng đừng mong có thể trở lại làm thần."

Đó là những lời cuối cùng truyền vào tai Ignis.

........

Đùng!

Một nơi nào đó hoang sơ nguyên thủy, đột nhiên phát sinh tiếng nổ kinh thiên. Ánh lửa ngập trời, chiếu sáng đêm đen, nhiệt độ xung quanh không ngừng tăng cao. Đất đá cũng bị nung chảy thành dung nham hình thành một hồ magma trải rộng kéo dài.

Năng lượng khổng lồ càn quét xung quanh, phóng lên tận trời.

"Yuusuke, con yên tâm, thù này của con, sư phụ sẽ báo. Kẻ đó, ta đã tìm ra hắn, ta sẽ khiến kẻ giết con thịt nát xương tan, đem theo người thân của hắn toàn bộ chôn cùng."

Một tiếng rít rào mang theo đau thương và thù hận chấn động những tầng mây, như thần linh giáng thế.

Một lúc sau, ánh lửa dập tắt, cuồng phong dừng lại, để lại xung quanh một mảnh đất bị tàn phá không còn ra hình dáng gì, cùng một bóng người bễ nghễ giữa hư không.

Hắn hay mắt long sòng sọc tơ máu, râu tóc bạc trắng cùng cà sa tùy ý tung bay trong gió đêm, nội khí dâng trào, khí thế cuồn cuộn vô song.

Người này không phải ai khác, chính là sư phụ của Yuusuke đã bị Yami giết chết cách đây không lâu.

"Tưởng rằng chạy đến Thủ Đô là có thể thoát sao? Nực người, là ai cũng khơng thể cứu được ngươi."

.......

"Khí thế này? Là Yêu Đế Phật, hướng đi Thủ Đô sao? Hắn đến đó làm gì? Không tốt..."

Trên đỉnh một tòa cao ốc ở Azure Sky, đang quan sát đại thụ, cung trang thiếu nữ nhiếu mày, rồi tung người biến mất trong trời đêm.

.......

Một nơi nào đó cơ mật dưới lòng Thủ Đô. Một người trung niên đập bàn đứng dậy.

"Dám không coi Giới Luật Giả ra gì, ta muốn xem là nhân vật phong vân thế nào!"

Hắn âm trầm, gằn từng chữ nói.

......

Thủ Đô, trong một khách sạn sang trọng, một đám người mặt mày tái mét đi vì giận dữ, khí thế bất phàm, sát khí sôi trào cuồn cuồn, nhìn ra được họ đang vô cùng phẫn nộ.

"Homura chết, vậy mà chết, nhà Kirisame rốt cục đang làm cái gì?"

"Đây rõ ràng là trần trụi không xem ai ra gì, rõ ràng là đang khiêu chiến Hỏa Phần Cốc chúng ta!"

"Đã báo tin với Cốc Chủ, hừ! Nhà Kirisame lần này nếu không đưa ra một câu trả lời thỏa đáng, chuyện này nhất định không xong."

.......

Tối hôm nay, vì muốn lấy lòng Yami, nhà Kirisame mở một yến hội phải nói là linh đình gấp mấy lần yến hội lúc sáng.

Đèn đuốc sáng trưng xua đi đêm tối, đình viện to lớn bày đầy tiệc rượu, kẻ đến người đi nườm nượp không dứt.

Tất cả quý khách ở đây cơ hồ là toàn bộ nhân vật phong vân ở Thủ Đô, nắm trong tay toàn bộ giang sơn.

Một số người đang thảo luận, không biết vì lý do gì mà tiệc chúc mừng đôi trẻ bị hoãn lại, thay vào đó là yến hội này.

Bên ngoài nhộn nhịp là thế, nhưng Yami vẫn là lựa chọn một nơi hẻo lánh tĩnh lặng mà ngồi xuống.

Sau khi phong ấn toàn bộ thần cách, thần tính, thần quyền của Ignis, hắn trực tiếp quẳng cô ta xuống Trái Đất. Còn về việc Ignis ra sao, có thể hay không một lần nữa trở lại thần vị, hắn chẳng rỗi hơi mà đi quản.

Giờ phút này, hắn đang chậm rãi thưởng thức món ăn được nhà Kirisame chuẩn bị riêng cho bản thân, thư thái mà trang nhã.

"Cảm giác thế này cũng không tệ lắm."

Ngay khi hắn vừa nghĩ như vậy, Yuu liền xuất hiện ngay trước mặt hắn hiếu kì hỏi:

"Ngươi đã đi đâu?"

"Nói sao đây? Suýt thì sang thế giới khác làm anh hùng cứu thế chăng?"

"Còn bảo chúng ta lậm tiểu thuyết, ngươi chẳng phải cũng vậy sao?"

"Ha ha..."

Yami cười nhạt, không giải thích thêm, có những việc dù là sự thật nói ra cũng không ai nguyện ý tin tưởng, cơ bản là thường thức khác nhau.

"Đêm nay sẽ ồn lắm đây..."

Hắn nhìn lên bầu trời lẩm bẩm.







Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info