ZingTruyen.Com

Vị Vua Bị Lãng Quên - Bóng Tối Trở Về

Chương 76: Dã ngoại

HyperMuteki


Nhà Kirisame vị trí tọa lạc cũng tương đối gần ngoại ô, diện tích khoáng đạt, vào lúc bình thường có thể nói là tĩnh mịch vô cùng.

Nhưng bởi vì hôm nay là ngoại lệ, nhà Kirisame muốn tuyên bố cho thiên hạ biết bọn họ và Hỏa Phần Cốc đã đạt đến quan hệ thông gia nên cố tình tổ chức một bữa tiệc thật linh đình, cơ hồ là mời tới mọi nhân vật có tiếng trong thủ đô tới.

Do đó hôm nay trang viên nơi này phá lệ đặc biệt ồn ào, nhộn nhịp.

Khắp nơi đều vang lên những lời chúc phúc, ca tụng đôi trai tài gái sắc, là trai anh hùng gái thuyền quyên, là trời đất se duyên, là thiên hạ tuyệt phối,.. các kiểu nói quá.

Nhưng bọn họ còn không biết, mối quan hệ thông gia này tàn rồi, triệt để tàn.

Trai anh hùng vừa bị một thằng tóc trắng cho quy tiên, gái thuyền quyên giờ đang ở trong vòng tay thằng đó. Tiệc chúc mừng sắp thành đám tang, từ quan hệ thông gia, nhà Kirisame và Hỏa Phần Cốc sắp trở mặt thành thù. Và đám người kia vẫn vô tư chúc mừng đôi trẻ.

Về phần đám người Yami bây giờ, thì đang được nhà Kirisame cẩn trọng tiếp đón như phục vụ tổ tông nhà mình. Hết cách rồi, là một thế gia có lịch sử lâu đời, bọn họ nghiêm trọng nhận thức được một vấn đề, từ cổ chí kim, uy nghiêm cường giả là không thể mạo phạm, đặc biệt là loại cường giả mạnh mẽ tới mức không hợp lẽ thường như thế này.

Tới lúc này, cao tầng nhà Kirisame đã không ai nghĩ Yami chỉ đơn thuần là một thiếu niên thiên tài nữa rồi. Đùa gì chứ, có ai từng thấy qua thể loại thiếu niên giơ tay nhấc chân đã có uy thế hủy thiên diệt địa chưa? Dù là thiên tài vạn cổ có một, cũng không tới mức này đi. Ít nhất thì bọn họ cũng chưa từng thấy qua. Trong mắt họ, Yami đã là thể loại lão quái vật sống qua vô số năm tháng khoác lên dáng vẻ của một thiếu niên rồi.

Có thể nói bọn họ giờ trong lòng khổ vô cùng, một lão quái vật như ngươi giả trang thiếu niên làm gì? Giả trang thiếu niên thì cũng thôi đi, lại còn che giấu đi sức mạnh toàn thân, nhìn qua hoàn toàn là một người bình thường. Đây là một cái bẫy chết người không đền mạng, nói không chừng trước bọn họ đã từng có những người dính bẫy và đi đời nhà ma rồi.

Vẫn tốt, không biết có phải do tổ tiên phù hộ hay không, bọn họ may mắn kịp thời mà thoát ra.

Nhà Kirisame liền chuẩn bị cho đám người Yami phòng ở tốt nhất, an bài mọi chuyện đâu vào đó, bọn người Kazuma liền bộn rộn rời đi. Họ phải chuẩn bị đối sách với Hỏa Phần Cốc, tuy nói nhà Kirisame không sợ phải đối đầu với Hỏa Phần Cốc, nhưng điều đó không có nghĩa là có thể xem thường không coi ra gì.

.........

Yami nằm trong phòng, chậm rãi lật từng trang sách, như một người già. Văn học của Trái Đất rất phát triển, điều đó cũng đã trở thành một trong số những thú vui đáng để tận hưởng của hắn.

Hắn chưa lập tức trở về, là vì Kokuren và Yuu còn phải tiếp nhận lại di vật của cha mẹ, điều này có tốn chút thời gian.

"Dù sao cũng sẵn dịp tới nơi xa xôi này rồi, sao không ra ngoài dạo chơi một chút, ngươi nằm ườn ra mãi như thế làm gì?"

Quyển sách Yami đang đọc bị giật rời khỏi tay hắn, trước mặt hắn lúc này, Kokuren đang cầm nó mà phe phẩy, vẻ mặt tươi cười.

Gánh nặng trong lòng được gỡ bỏ, hẳn là cô với Yuu đã trở nên thoải mái rất nhiều.

"Ta muốn đi đâu cũng chỉ nằm trong một suy nghĩ mà thôi, xa hay không xa chẳng có ý nghĩa gì mấy."

Là những điều Yami định nói, nhưng

"Xong việc rồi à?"

là những gì thốt ra từ miệng hắn.

"Ừ! Thế ngươi có đi không?"

"Nếu có nơi nào không quá ồn thì ta đi cũng được."

Cuối cùng, hắn cũng đáp ứng Kokuren, mà quyết định ra ngoài đi dạo một vòng.

Nhà Kirisame vì bọn họ chuẩn bị một chiếc Ferrari, thậm nhí nhiệt tình muốn vì họ mà tuyển một hướng dẫn viên nhưng lại bị Yuu lạnh nhạt từ chối, nên chỉ đành đưa họ một tấm bản đồ đánh dấu những nơi đáng tới.

Yami định lái xe, nhưng bị Yuu và Kokuren kịch liệt phản đối, cái gì mà đang là buổi sáng, xe cộ đông đúc, sẽ có án mạng, tốt nhất vẫn là để cho Konoe tới lái.

Vì Yami không thích những nơi ồn ào, nên đích đến của họ là một nơi ở ngoại ô, là một nơi cảnh vật vẫn còn nét nguyên sơ, không gian tĩnh lặng, một màu xanh mướt, hoa nở chim kêu, mang đến cho mọi người cảm giác an nhàn thoải mái.

Còn tốt nơi đây thuộc chủ quyền tư nhân, nếu không đã sớm bị du khách bốn phương tám hướng đổ về giẫm cho nát bứng.

Konoe vừa dừng xe lại, đã có bảo vệ tiến đến hỏi han qua loa vài câu, rồi cho qua. Đây chẳng qua chỉ là hình thức, bảo vệ sẽ không cản đường bọn họ, chiếc Ferrari sang trọng đắt tiền bật nhất này đã là giấy thông hành tốt nhất.

Năm người Yami đi bộ lên nùi chừng hai mươi phút, đã thấy trước mắt một mảnh trời trong xanh cùng bãi cỏ xanh ngát, bóng cây tà tà, gió mát phất phơ.

"Liền ở đây đi!"

Kokuren vỗ tay, quyết định nói.

"Cũng không tệ mà..."

Yami vươn vai, đưa mắt nhìn quanh một chút, rồi chọn một bóng cây gần đó ngồi xuống. Konoe và Sanae mang ra một mớ đồ gia vị cùng những nguyên liệu làm đồ nướng, Yuu và Kokuren thì lấy từ không gian thứ nguyên ra một bộ dụng cụ nấu ăn ngoài trời.

"Các ngươi làm gì thế?"

Trông thấy hành động của bọn họ, mắt Yami giật giật hỏi.

"Thì tiệc nướng ngoài trời đó."

"Không, cái này thì ta biết, chỉ là các ngươi để hết mớ này trong không gian thứ nguyên?"

Bốn người nhìn nhau rồi nhìn sang hắn gật đầu.

"Không thể không thừa nhận, thứ này rất tiện lợi."

"Ừm."

"Không cần phải mang vác nặng nề nữa."

"Tuyệt vời nhất là nó giữ được gần như nguyên vẹn độ tươi mới của nguyên liệu nấu ăn!"

Bốn người lần lượt trả lời, Yami chỉ đưa tay day day huyệt thái dương, nếu để cho thiên hạ biết bốn con nhỏ này dùng không gian thứ nguyên để chứa đồ làm tiệc nướng, chắc sẽ có kha khá người tức lồng lộn đây. Người so với người thật sự thì tức chết.

Trong lúc bốn người đang tập trung ướp nguyên liệu, Yami cũng đã ngồi dậy, đi đến chỗ những lọ gia vị, cầm lên một lọ mật ong rồi thẳng tay đổ vào trên những miếng thịt đang được nướng.

Nhưng trước khi kịp có giọt mật ong nào rơi xuống, tay hắn đã bị một bàn tay nhỏ nhắn chụp lại.

"Ngươi định làm gì?"

Yuu vẻ mặt dè chừng cầm tay hắn không buông ra.

"Chậc!"

Yami chỉ tặc lưỡi một cái rồi ném lọ mật ong xuống, quay lại gốc cây lúc nãy ngồi xuống.

"Ồ! Có người rồi?"

"Oa! Mùi gì thơm quá!"

"Đang làm tiệc nướng sao?"

"..."

Lúc này, một loạt tiếng nam nữ cười đùa truyền tới, một đám thanh niên nam nữ áo quần đắt tiền, khí chất không tầm thường hướng bên này đi đến. Rất nhanh đã tiếp cận vị trí của đám người Yami.

"Các người là ai? Nơi này là khu vực tư nhân, bảo vệ sao không cản các người? Lũ này thật thất trách! Còn mời các người đi khỏi đây thôi!"

Một cô gái mặc váy đen, ánh mắt bất mãn tiến đến trước đám người Yami, lạnh lùng nói. Mấy cô gái này mỗi người một vẻ so bản thân còn đẹp, điều này khiến cô cảm thấy khó chịu. Rất có cảm giác hào quang của mình sắp bị kẻ khác đoạt mất.

"A! Chúng ta là được bảo vệ mở cửa cho vào, ngươi có tư cách gì bảo chúng ta rời đi chứ?"

Kokuren không nghĩ tới mình còn chưa kịp làm gì đã bị đuổi, lạnh nhạt phản đối nữ tử váy đen.

"Ha hả! Các ngươi, lũ nhà quê này là từ nơi khác tới đi? Còn mạnh miệng như vậy?"

Nữ tử váy đen hừ một tiếng, không chịu thua kém nói, trong mắt của cô, đám người này chỉ là một lũ nhà quê, không hơn, dù cho quần áo trên người chúng có vẻ cũng thuộc hàng hiệu, có thể là tiểu thư nơi nào đó tới thủ đô du lịch. Bởi vì, những người trẻ tuổi có tiếng ở thủ đô này, cô coi như cũng là có nhận thức, nhưng trong số đó không có bất kỳ ai giống với những người trước mắt này, điều đó chỉ có thể nói rõ, bọn họ là người ngoài tới.

Mà, tiểu thư công tử nhà giàu nào đó thì sao? Đây là thủ đô, không phải là nơi cho lũ nhà quê giương oai.

"Có việc gì thế, Nia?"

Từ phía sau đám người, bỗng truyền đến một giọng nam trầm ấm, đám người liền tránh ra một con đường cho người vừa lên tiếng đi ra.

Thấy người này, nữ tử váy đen lập tức chạy đến, ôm lấy cánh tay hắn, kể lể:

"Có một lũ nhà quê lẻn vào nơi này, đuổi cũng không đi!"

"Ồ! Là các ngươi?"

Thanh niên nhìn thấy bốn người Yami thì ngạc nhiên thốt lên, đoạn nở một nụ cười gian xảo, lần này trời cũng giúp hắn.










Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com