ZingTruyen.Com

Vị Vua Bị Lãng Quên - Bóng Tối Trở Về

Chương 69: Kẻ đi, người đến

HyperMuteki


"Người anh em! Đã lâu không gặp! Tao thật nhớ mày muốn chết!"

Yami vừa đặt cặp lên bàn, đã thấy Yoru từ phía xa chạy tới nồng nhiệt ôm hắn một cái, miệng cười toe toét.

"Mới hôm qua, cũng tính là lâu sao?"

Yami liền dùng ánh mắt nhìn một thằng ngáo để nhìn vào Yoru.

"Xin lỗi, tao hơi lậm phim chưởng chút!"

Yoru mặt mo cũng phải đỏ ửng lên, hắn đang rất cao hứng nên chỉ định tấu hài vui chút, ai mà ngờ cái tên tóc trắng này lại thích xiên xỏ kẻ khác như vậy, hoàn toàn không hiểu vui đùa là gì.

Nói về lý do hắn cao hứng, chuyện này phải nói tới Yami. Yami Sora, cái tên này đã thuộc dạng hung thần ác sát và nổi khắp toàn trường rồi, có tin đồn hắn nhìn ai chướng mắt là sẽ một chân đá bể trứng, ghét ai là sẽ ấn lún đầu vào tường bê tông.

Ác bá như vậy cùng với tội lỗi gây ra của mấy hôm trước, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại không bị xử phạt, hơn nữa những người bị hắn đánh trừ bỏ học sinh lớp tinh anh ra, tất cả đều bị đình chỉ học.

Điều này không khỏi khiến người khác phải đoán già đoán non về bối cảnh phía sau Yami.

Có người đoán hắn thật ra là một sát thủ của một tổ chức khổng lồ, hết thảy  bối cảnh trước đây chỉ là ngụy tạo.

Nhưng tin đồn được nhiều người tin tưởng nhất là Yami hợp mắt một  tiểu thư danh giá nào đó nên được bao nuôi, nói cách khác hắn thật ra là một thằng trai bao chứ chẳng có gì đặc sắc, nhưng bối cảnh của cô gái kia lại sâu không lường được. Thậm chí còn có bằng chứng là một tấm ảnh chụp hắn đang leo lên một chiếc xe Limouse sang trọng, bên trong thấp thoáng hình bóng của một thiếu nữ sau ô cửa kính.

Nói tóm lại, tin đồn về hắn hiện tại đang ngày một nhiều đi, có xu hướng càng lúc càng tệ, đồn đến nhân phẩm của hắn đã đến mức chẳng đáng một đồng. Nhưng cũng chính điều đó, cũng đã thể hiện rõ ràng rằng, trong mắt học sinh nơi đây, Yami đã là một tồn tại đáng sợ mà không thể dây vào, nếu không kết cục sẽ cực kỳ thảm.

Làm người bạn duy nhất của Yami trong cao trung Đệ Nhất, Yoru hiển nhiên cũng được hưởng ké (tai) tiếng tăm. Đi tới đâu cũng được mọi người nhìn bằng ánh mắt kính sợ.

Điều đó làm Yoru - kẻ từ trước tới giờ vẫn luôn sinh hoạt dưới tầng chót, bị mọi người khinh thường, rất cao hứng, dù là điều này có chút giống cáo mượn oai hùm.

Nhưng vậy thì sao? Ít ra thì hiện tại hắn đã có thể ngẩng mặt mà đi, không cần phải giống như trước lúc nào cũng cúi đầu xấu hổ.

Ai bảo hắn có một người bạn trâu bò như Yami đây, có giỏi thì đi tìm một thằng bạn trâu bò như hắn xem.

Đối với việc này, Yami có chút lắc đầu, hắn vỗ lên đầu Yoru một cái.

"Tôn nghiêm của bản thân, phải tự mình đạt lấy, danh tiếng dựa vào người khác để có được, cuối cùng cũng chỉ là hư ảo mà thôi. Nếu mày muốn trở nên quan trọng, thì phải tự mình tranh thủ lấy. Cố lên, người anh em!"

Trong chốc lát đó, liên tiếp tri thức truyền vào đầu Yoru, khiến hắn sững sờ.

"Đây là?"

"Tự mình cảm nhận đi!"

Nói rồi Yami quay người ra khỏi cửa lớp.

"Mày đi đâu vậy?"

Yoru giật mình tỉnh lại khỏi mớ tri thức loạn cào cào trong đầu, lớn giọng hỏi.

"Đi ăn..."

......

"À mà Yami? Nãy giờ quên, có tin muốn nói cho mày đây!"

"Hả?"

Trên đường xuống nhà ăn, Yoru sực nhớ ra gì đó, vỗ vai Yami nói.

"Akira và Tiara thôi học rồi, chiều hôm qua Akira có tìm mày, nhưng không biết lúc đó mày đã đi đâu, cô ta nhờ tao nhắn lại với mày..."

"Gì?"

" Bốn chữ thôi! "Thời gian còn dài!", thế đấy!"

"..."

Nghe vậy khóe miệng Yami có chút nhếch lên, chỉ bốn chữ này thôi, nhưng đã thể hiện rõ ra Akira rất không cam lòng.

Thật ra mà nói, mâu thuẫn của bọn họ cũng không lớn tới vậy, trái lại quan hệ của hai người dù không tốt, dù Akira có xem thường Yami và Yoru nhưng cũng chẳng ở mức xấu, chỉ là Yami càng thể hiện sự ưu tú của bản thân, Akira lại càng thấy bản thân kém cỏi, thua sút kẻ mà từ trước tới nay bản thân vẫn xem thường, quả thật không phải tư vị gì tốt lành.

Dần dần, cảm giác đó trở thành ghen tỵ, chỉ có nhìn thấy Yami vấp ngã, Akira mới thoáng tìm lại chút cân bằng.

Nhưng hết lần này tới lần khác, Yami không chỉ không vấp ngã, mà còn triệt để đạp đổ mọi chướng ngại vật cản đường.

Ghen tỵ trở thành không cam lòng, bằng cách đó, Yami đã trở thành mục tiêu mà Akira muốn vượt qua. Và vì thế, cô quyết định chuyển đi nơi nào không có Yami tồn tại, bởi vì ở gần một thứ quái thai như thế, Akira không thể nào tập trung tiến bước cả, chỉ khi không có ánh sáng của mặt trời, ta mới nhìn thấy những ánh sao lung linh, nhưng trong biển sao vô tận kia, mặt trời chẳng phải là ngôi sao sáng nhất hay to nhất, nó có thể lấn át mọi ánh sao chẳng qua là vì nó ở quá gần tầm mắt của mọi người mà thôi.

Akira không thể tìm ra ánh sao mà mình mong muốn khi cái mặt trời đó cứ chướng mắt một bên.

Cuối cùng dẫn đến hành động này.

Nhưng, Akira đã quá sai lầm, sai lầm khi chọn Yami trở thành mục tiêu, bởi vì đó sẽ là con đường không cách nào nhìn thấy điểm đến. Yami không phải mặt trời, hắn cũng không tỏa sáng hay lấn át những vì sao khác, mà hắn là hố đen, một cái hố đen kinh khủng, tàn nhẫn vùi dập và nuốt chửng bất kì vì sao nào ngu ngốc đến gần.

Yami chỉ là cười bỏ qua, không cam lòng thì sao? Thế gian này vì hắn mà không cam lòng có rất nhiều, hơi đâu để tâm năm ba đứa học sinh còn chưa rõ thế sự.

"Mày không có cảm tưởng gì à?"

"À thì..."

"Thôi đừng nói nữa, bốn chữ"bố đếch quan tâm" nó hiện rõ mồn một trên mặt mày! Ơ mà nhà ăn có việc gì mà bu đông thế kia?"

......

Nhà ăn, rất nhiều học sinh tụ tập xung quanh, không một ai tiến lên dù cho trừ bỏ hai người ngồi ở trung tâm thì bên trong gần như trống rỗng.

"Quả thật là tiên nữ giáng trần, xinh đẹp quá mà."

"Akira vừa đi, đang lo vị trí đệ nhất mỹ nhân không có ai thì liền có người khác thế vào, thật là tuyệt vời!"

"Tao quyết định rồi, kể từ hôm nay cô ấy là nữ thần duy nhất trong lòng tao!"

"Hôm trước tao cũng nghe mày bảo Akira là nữ thần duy nhất trong lòng mày!"

"Đó là chuyện của quá khứ, làm người phải biết nhìn về tương lai!"

"Ừ! Tao thấy rồi! Tương lai của mày là một thằng F.A!"

Đây là lời bàn tán từ phía nam sinh.

"Nam thần, tuyệt đối là nam thần!"

"So với Koumei thì cũng hơn xa!"

"Aaaaa! Đẹp trai chết đi được!"

"Nhìn em đi chàng ơi!"

Còn đây là âm thanh của nữ sinh.

Giữa nhà ăn, Otome đang im lặng cầm điện thoại thông minh lướt trang web của trường, dù là vừa xuất thế lịch luyện không lâu, nhưng ở thế giới hiện đại mà không có một chiếc điện thoại thông minh thì quả là có hơi lạc hậu cổ hủ, do đó vừa nhập thế cô chưa bao lâu cô đã tìm cách sỡ hữu một cái, tính ra khả năng tiếp cận công nghệ cao của Otome vẫn là rất cao.

Otome chăm chú nhìn lấy thông tin lần lượt hiện ra trên màn hình điện thoại, chủ yếu là thông tin về Yami. Chẳng còn cách nào, những ngày gần đây hắn thật sự quá nổi rồi.

"Đây là lý do anh cuồng vọng, không xem ai ra gì sao, Yami?"

Một lúc sau, Otome đặt chiếc điện thoại xuống, thở dài một hơi. Ngay khi cô nghĩ đã có thể vứt bỏ duyên nợ trần thế, thì nơi cô quyết định tới, Yami sớm đã ở đó rồi, đây là trùng hợp? Vẫn là số phận trêu người đây?

Dựa vào những thông tin cô đọc được từ nãy giờ, thì có vẻ Yami đã trở thành một siêu năng lực gia rồi, còn là một siêu năng lực gia rất mạnh nữa, và cũng coi như là có chút bối cảnh, dù là mấy thông tin về bối cảnh của hắn không có gì tốt đẹp cho lắm.

"Sâu kiến mà thôi, không cần quan tâm đâu! Cứ giữ vững đạo của người đi Otome!"

Thấy Otome có vẻ phân vân, ngồi đối diện với cô, Yuusuke lên tiếng nhắc nhở.

"Ta hiểu rồi."

Otome nhẹ nhàng đáp lại, ánh mắt lóe lên vẻ kiên định.

"Ác bá tới!"

Không biết ai là người đột nhiên thốt lên một câu như vậy, chỉ thấy đám đông phía ngoài lập tức im bặt, dạt ra hai bên, tạo ra một con đường trống cho Yami và Yoru bước vào.

Nhìn thấy Yami, Otome và Yuusuke cũng phải thoáng đờ ra, vừa nhắc tới, cái tên này đã xuất hiện, họ biết rằng rồi sẽ có lúc lần nữa đối mặt Yami, nhưng thế này thì có hơi nhanh.






Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com