ZingTruyen.Com

Vị Vua Bị Lãng Quên - Bóng Tối Trở Về

Chương 24: Titanic II

HyperMuteki


           Bến cảng thành phố, Yami chậm rãi đỗ xe lại, rồi từ từ bước xuống, trên mặt vẫn còn động lại 1 chút hưng phấn. Hắn nắm lấy 1 tấm thiệp mời màu trắng trong tay, nhìn quanh như thể xác nhận cái gì.

          Lúc nãy, do Kokuren và Yuu kịch liệt yêu cầu để bọn họ xuống, bất đắc dĩ, Yami đành phải nhìn xem 2 cô gái bắt xe taxi đi chứ 1 mực không chịu ngồi xe do hắn lái. Trước khi đi, họ ném lại cho Yami 1 tấm thiệp, bảo rằng người giữ thiệp có thể mang bạn bè vào nên 2 người 1 cái cũng đủ rồi. Trên thiệp cũng có sẵn địa chỉ, nên hắn có thể tự mình tìm được địa điểm tổ chức.

            Cuối cùng, mắt hắn dừng lại trên 1 chiếc du thuyền to lớn xa hoa trước mắt. Đây là 1 chiếc du thuyền cực lớn, khí phái tràn đầy, to lớn tựa như 1 tòa cao ốc di động trên biển, rất có tính chất trùng kích thị giác. Bên trên boong tàu rộng lớn đó, đứng 1 số người đang từ trên cao nhìn xuống phía dưới mà quan sát.j

          Dòng chữ "Titanic II" màu đỏ rực nổi bậc lên trên thân tàu kim loại cứng rắn trắng bạc.

         Sự hiện hữu của nó khiến người đi đường phải trợn mắt há mồm, đáy lòng tràn đầy rung động, tụm năm tụm ba chỉ trỏ.

         "Lạy chúa, tàu Titanic?"

         "Mắt mù sao? Là Titanic II đó ông nội, Titanic cũng không có đồ sộ như nó chứ? Cơ mà ai đặt cái tên nghe xúi quẩy vậy? Hóng nó đâm vào băng trôi chìm!"

         "Đang mùa hè, đào đâu ra băng trôi? Ngu người hả ông nội?. Phải chi có thể bước lên đó, thì thỏa mãn lắm!"

          "Haha đùa thôi! Đi lên thì sợ là không cách nào đi lên, có thể lên trên đó chắc toàn là dân tai to mặt bự."

          "Đại loại như 1 người thiếu niên nhuộm tóc trắng lại vận nguyên 1 bộ đồ đen kì quái hả?"

          "Ừm ừm đúng rồ.... Cái gì? Đùa hả ông nội? Tai to mặt bự trong mắt ông nội kém cỏi vậy sao?"
 
          "Đùa đâu, nhìn kìa, hắn không phải đang đi lên sao?"

          Trong gió đêm, tà áo Yami bay phấp phới, lộ ra 1 chút kì lạ, phong cách ăn mặc này, đúng là có hơi khác người.

          "Có khả năng, nhân vật tai to mặt bự này gu ăn mặc hơi đặc biệt đi..."

         ...........

         "Quý khách xin cho xem thiệp mời ạ!"

         Cô tiếp viên mỉm cười nhìn Yami nói, trong lòng hơi kì lạ, về cơ bản quan khách đã tới gần hết, thuyền cũng sắp chạy, hơn nữa cô không nhớ trong danh sách có 1 người như thế này, lẽ nào là 1 tên không biết trời cao đất dày định trà trộn vào?

      Để lại tấm thiệp mà Kokuren đưa cho lại, Yami lấy 1 cái mặt nạ hóa trang hình bạch hồ (cáo trắng) trên bàn rồi đi xuyên qua quầy tiếp tân tiến vào trong.

      "Là thật?"

      Nắm tấm thiệp trên tay, tiếp viên nhìn theo bóng lưng của hắn, trong ánh mắt mang theo chút khó hiểu.

      "Chắc là bạn bè của ai đó..."

       Titanic II bên trong thật sự rộng lớn, chia làm rất nhiều khu vực khác nhau, có phòng ăn, phòng nghỉ, khu giải trí,... công trình đầy đủ, lượng thức ăn dự trữ còn có thể cung cấp cho 200 người ăn uống trong vòng 1 - 2 năm, vậy nên ở luôn trên thuyền này 1 thời gian dài cũng không có vấn đề gì. Còn được hưởng thụ cao cấp nhất phục vụ, đối với người bình thường chẳng khác gì đang ở Utopia.

       Trên du thuyền, ai cũng là nhân vật tai to mặt bự, đây là những gì Yuu nói cho Yami biết, bảo hắn đừng gây rắc rối không cần thiết. Nhưng Yami không để ý tới những điều này lắm, hắn có thể cảm nhận được 1 số nguồn năng lượng sống vượt trội so với mặt bằng chung của con người, hẳn là của võ sư và siêu năng lực gia. Xem ra thân phận chủ nhân của bữa tiệc hôm nay không tầm thường, nghĩ lại cũng đúng, được 2 vị tiểu thư nhà Kirisame gọi là bạn, sao có thể là kẻ tầm thường.

          Chỉ tiếc là Yami không có hứng thú, rất nhanh dựa vào năng lượng sống phát ra Yami tìm được Yuu và Kokuren, nhưng khi thấy họ đang ở giữa 1 đám người vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt, Yami cũng lười đi lên tiếp xúc.

           Phần lớn người ở đây cũng không ai mang mặt nạ, tuy nhiên, Yami nhìn ra những kẻ có năng lượng sống vượt trội, đều dùng mặt nạ để che đi diện mạo, nói cách khác, mang. mặt nạ không chắc là cao thủ, nhưng cao thủ thì chắc chắn đeo, tất nhiên, Yuu và Kokuren ngoại lệ. Xem ra lũ mang mặt nạ là vệ sĩ trá hình của đám tiểu thư công tử. Nhìn chiếc mặt nạ trên tay, hắn cảm thấy chuyện này ác thú vị nên không do dự đeo vào. Nhưng Yami cũng không lập tức đến chỗ của 2 người kia mà ra boong tàu hóng gió.

           Titanic II đã lái khỏi bến cảng 1 đoạn dài, bốn bề xung quanh giờ là biển cả mênh mông vô bờ, làn gió trong đêm mát lạnh phả vào mặt, mang theo hơi thở nồng mặn vị xa xăm của biển cả, cũng mang đến 1 hồi nhẹ nhàng thư thái.

          Sóng biển vỗ vào thân tàu, hòa cùng gió đêm êm dịu, phía xa xa, ánh trăng mờ ảo tỏa sáng lung linh, phản chiếu ánh sáng của nó lên biển cả, chốc chốc lại có 1 chú cá heo nhảy khỏi mặt nước. Thật là 1 bức tranh thoải mái lòng người.

          Yami tựa vào lang cang trên boong tàu, hưởng thụ hết thảy đãi ngộ của tự nhiên, có chút thích ý nhắm hờ đôi mắt, trên thân vô thức lan tỏa 1 loại khí chất lười biếng.

        "Cũng không tệ mà..."

        Hắn lẩm bẩm.

         .......

        "Kirisame tiểu thư, lần đầu gặp mặt, quả nhiên trăm nghe không bằng mắt thấy, thật sự xinh đẹp rạng ngời..."

        "Kirisame tiểu thư, nhận thức 1 chút, tôi là..."

       "..."

        Bên trong, Kokuren và Yuu vẫn bị đám người kịch liệt vây quanh, kể cả những người lần đầu gặp mặt cũng tỏ ra nhiệt tình chào hỏi, đành chịu thôi, danh tiếng tiểu thư nhà Kirisame thật sự quá lớn.

       Kokuren mỉm cười từng cái đáp trả, tuy rằng những người này vì danh tiếng của nhà Kirisame mà tới, cô cũng không không muốn từ bỏ bất kì cơ hội mở rộng quan hệ của mình, vì để nhiều hơn 1 chút quân cờ có thể sử dụng để chống lại tương lai của mình.

       Yuu 1 mặt lạnh nhạt hờ hững nhìn xung quanh, cô bé cũng không muốn lãng phí thời gian với những người này mà đang cố tìm kiếm bóng dáng của Yami, chỉ là Yuu sợ tên tai tinh này gây chuyện, cuối cùng, trời không phụ lòng người, cô bé đã nhìn thấy quả đầu trắng cùng bộ đồ đen quen thuộc xa xa phía boong tàu ngoài kia.

       "Kokuren, trùng hợp thật, cậu cũng ở đây?"

       1 thiếu niên tuấn lãng đi tới, trên gương mặt treo nụ cười ấm áp, phía sau đi sát 1 lão già đeo mặt nạ khỉ.

       "Tenma Yuuto..."

      Kokuren hơi nheo mắt, nhưng vẫn giữ nụ cười trên mặt, hiển nhiên, cô đối với tên bám mình như đỉa tự xem bản thân là nam nhân của mình này không có tí ti hảo cảm, nếu không muốn nói là chán ghét.

      Hơn nữa, dựa vào năng lượng sống phát ra, cô có thể nhận ra được lão già đeo mặt nạ khỉ này chính là lão già lần trước họ gặp ở thị trường ngọc thô. Bởi vì Yami, không hiểu sao nhưng cô cũng có chút chán ghét lão già này.

       Cả Kokuren cũng cảm thấy chán ghét thì đừng nói tới Yuu đang cảm thấy thế nào. Cô bé mặc xác 2 kẻ vừa xuất hiện và đi thẳng đến chỗ Yami.

       Kokuren lấy cớ là đuổi theo em gái cũng tách khỏi đám người đang vây quanh, trên hết là vì không muốn để ý đến Tenma Yuuto.

       Thấy bản thân mình bị bơ, Tenma tức giận siết nắm tay lại. Rồi sẽ có 1 ngày hắn nhất định sẽ khiến 2 chị em nhà này rên rỉ dưới thân mình.

       Nhìn theo hướng 2 chị em Yuu và Kokuren đi tới. Hắn nhìn thấy 1 bóng người trùng điệp lên thân ảnh kẻ đã từng để lại cho gắn 1 mối nhục khắc sâu.

       "Đó là..."

         

          

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com