ZingTruyen.Com

Vị Vua Bị Lãng Quên - Bóng Tối Trở Về

Chương 23: Hung thần xa lộ

HyperMuteki

         Sau đó, Konoe và Sanae mang mớ dược tề đi cất giữ, Kokuren và Yuu  trở lại phòng mình,  trong phòng khách giờ còn lại mình Yami.

         Chẳng có gì để làm, hắn chợt sực nhớ đến sự tồn tại của hạt giống kì lạ hôm trước, liền đi tìm 1 cái chậu sứ để gieo thử. Yozakura giờ ngặp tràn năng lượng sống, để 1 hạt giống nãy mầm hẳn là quá thừa.

         Yami đặt vào chậu 1 đống đất, sau đó vùi hạt giống vào chậu, rồi dùng móng tay bấm rách da nhỏ vào đó 1 ít máu của mình.

         "** ******* *****! Thưởng Ngoạn Thời Gian!"

        Sau câu nói của Yami, vùng không gian xung quanh chậu sáng lên rồi bắt đầu xuất hiện những phù văn phức tạp.

         Thưởng Ngoạn Thời Gian, 1 trong vô số những quyền năng của Kiêu Hoành Nhân Đế, khả năng này cho phép hắn thống trị và điều khiển thời gian của bất kì sự vật nào tồn tại trong thế giới vật chất, dù là làm chậm, đẩy nhanh, dừng lại hay thậm chí là tua ngược, tất cả cũng chỉ nằm trong 1 suy nghĩ.

        Tất nhiên với tình trạng của Yami Sora hiện tại, thi triển khả năng này thì tuyệt đối chẳng cách nào so sánh với Kiêu Hoành Nhân Đế thời kì toàn thịnh, căn bản là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau. Mặc dù vậy, gia tốc thời gian của 1 hạt giống lên nhanh tới mức 1s tương đương 1 năm thì vẫn là chuyện nhỏ.

          5s,10s,30s,...

          Từ trong chậu, sinh mệnh lực tràn ra, bằng mắt thường có thể nhìn thấy 1 mầm xanh chui ra khỏi đất và bắt đầu phát triển.

           Hơn 15' trôi qua, mầm cây giờ đã cao hơn 50cm và bắt đầu trổ hoa. Tới đây, Yami mới dừng Thưởng Ngoạn Thời Gian lại, không phải vì hết sức, chẳng qua là với khả năng hiện tại, khống chế thời gian với tỉ lệ 1s bằng 1 năm đã là điểm giới hạn cực tiểu của hắn. Nếu lỡ tay thì có lẽ sẽ tua luôn tới giai đoạn úa tàn mất, tốt nhất là từ giờ cứ để nó phát triển 1 cách bình thường, dù sao năng lượng sống từ Yozakura là dư thừa chăm sóc nó.

       "Trọn vẹn nghìn năm mới kết hoa, cộng với cái dáng vẻ này thì chắc chắn là Thiên Diệu Yêu Lan rồi, tình hình này thì vài ngày nữa là nở thôi, cứ để nó tự phát triển vậy!"

        Yami bưng chậu cây đặt vào trên bàn phòng khách, Yami hiếm hoi thật sự nở nụ cười thỏa mãn kể từ lúc thức tỉnh tới nay, Thiên Diệu Yêu Lan, loài linh thảo này có cực nhiều ứng dụng, đó cũng là nguồn gốc cái tên Thiên Diệu ( 1000 điều kì diệu) của nó, 1 trong số đó là khả năng uẩn dưỡng linh hồn, cũng là khả năng duy nhất lọt vào mắt Yami lúc này.

         Với cái linh hồn nát bươm bây giờ của hắn, dù chỉ là khả năng chữa lành 1 chút, cũng vô cùng đáng trân trọng rồi. Hơn nữa, những loại dược liệu có khả năng chữa lành linh hồn vốn cực hiếm, đó là chưa kể nơi này là Trái Đất, 1 hành tinh suy kiệt chỉ đang bắt đầu khôi phục thôi.

           Hưng phấn qua đi, Yami bắt đầu lâm vào trầm tư, kể cả Thiên Diệu Yêu Liên cũng từng tồn tại nơi đây, phải biết, loài linh thảo này trân quý tới mức độ cả những bậc đại năng 1 ngón tay nghiền nát sao trời cũng sẵn sàng không để ý thân phận mà lao vào tranh cướp. Trái Đất trước đây thật sự huy hoàng tới mức độ như thế ư? Nhưng nếu đã huy hoàng tới vậy, tại sao nó lại đi hướng diệt vong? Để cho giờ chỉ còn là 1 hành tinh suy kiệt?

          "Ngươi đang suy nghĩ gì thế?"

         "Ngươi cũng yêu cây cỏ à? Còn đem cả 1 chậu vào đây?"
 
          Nghe tiếng gọi, Yami ngẩng đầu lên, là Kokuren và Yuu, chỉ là hiện tại Kokuren không vận kimono đen, còn Yuu cũng không mặc bộ gothic quen thuộc nữa, lúc này cả 2 đang khoác lên người những bộ váy dạ hội phương tây ưu nhã, bộ váy Kokuren đang mặc có màu đỏ đậm, của Yuu thì vẫn 1 sắc đen tuyền.

         "Không có gì. Mà quên đi, các ngươi chuẩn bị ra ngoài?"

        Yami không trả lời câu hỏi của 2 người mà lãng đi chuyện khác.

         "Ừm, sinh nhật của 1 người bạn. Ngươi muốn đi cùng không?"

         Yuu trả lời, thuận miệng hỏi 1 câu có lệ, nhưng lập tức cô bé cảm thấy hối hận, tại sao mình lại hỏi như vậy? Tên tóc trắng này là 1 tai tinh, kinh nghiệm của những lần trước đây cho cô thấy điều đó, dù hắn không gây chuyện, chuyện cũng sẽ tự động tìm tới trên đầu hắn. Hơn nữa với tính cách bất cần đời không chịu thua kém ai đó, nhét hắn vào giữa 1 đám tiểu thư công tử mắt cao hơn đầu thể nào cũng có chuyện.

         Đáng sợ hơn nữa đây còn là 1 tai tinh mà cô không rõ căn nguyên giới hạn là gì, trước đây cô còn nghe hắn lúc đang xem tivi lẩm bẩm rằng

        "Chán quá, có nên đi bứng gốc cái cây kia không nhỉ? Tivi cứ đưa tin về nó miếc, nhàm thật!"

        Dễ có khi tới đó vì ngứa mắt ai đó mà hắn ném người ta ra khỏi cửa sổ lắm. Yuu linh cảm rằng để hắn đi cùng thể nào cũng xảy ra chuyện, càng nghĩ Yuu càng thấy sợ, giờ cô bé vừa hi vọng vừa cầu trời cho hắn đừng đi theo.

        "Được thôi! Cũng đang không có gì làm đây."

         Nhưng câu trả lời của Yami lập tức nghiền nát hi vọng nhỏ nhoi của Yuu, khiến nó rơi vãi đầy đất.

         ......

         Chiếc xe Lexus NX tựa 1 tia chớp bạc băng băng chạy đi trên đường cao tốc. Hôm nay, Kokuren trực tiếp lái xe của mình đi, vì Sanae và Konoe đều quyết định ở lại Yozakura, Yuu và Kokuren cũng không định đi bằng Limouse nên lựa chọn này là thích hợp nhất. Còn về vấn đề Kokuren chỉ mới 17 tuổi, lái xe 4 bánh có hay không phạm luật? Ôi dào, có tiền là có quyền, hơn nữa ai đui mù dám rớ vào 2 vị tiểu thư nhà Kirisame?

          Vì là ban đêm, khí trời cũng không oi bức, ngược lại vô cùng mát lạnh, nên trong xe cũng không mở điều hòa, cửa kính hạ thấp, không khí luồn vào xe mang theo hơi lạnh từ biển cả khiến lòng người thư thái.

         Yami ngồi cạnh ghế lái, 1 tay chống cằm, nhìn ra mặt biển phản chiếu ánh trăng lấp lánh, dáng dấp 10 phần hưởng thụ. 1 lúc sau, rồi như sực nhớ ra gì, hắn nhìn qua Kokuren rồi hỏi.

         "Đưa ta lái thử 1 chút được không?"

         "Hả?"

         Kokuren từ từ giảm tốc độ xe rồi dừng hẳn lại.

         "Ngươi muốn lái?"

         Thấy Yami gật đầu cô mở cửa xe nhường ghế lái cho hắn rồi ra hàng ghế sau ngồi cùng Yuu.

         Yami hứng khởi thắt dây an toàn, đạp chân ga, chiếc Lexus NX như 1 con dã thú gầm lên rồi phóng thẳng.

         Trong người Yami 1 dòng máu nào đó ngủ yên từ lâu bắt đầu trỗi dậy, hắn sớm đã muốn thử cảm giác này, đáng tiếc, dù là Yami của quá khứ hay Yami Sora, cũng chưa từng có cơ hội. Hôm nay cuối cùng cũng được thỏa mãn, ừ đúng rồi đấy, hôm nay là lần đầu hắn lái xe 4 bánh.

         Kéo cần số, đạp chân ga, trong ánh mắt kinh hãi của Kokuren và Yuu, Yami tăng tốc, cảnh vật xung quanh đến và đi thật nhanh, cứ như 1 đoạn phim được tua nhanh vài chục lần. Gió đêm gào thét, luồn vào cửa số khiến tóc 3 người rối tung bay lên, phía sau xe càng lúc càng ít.

         "Ngồi vững vào!"

         Yami thét lên, phía trước là 1 đoạn chín góc cua liên tiếp ngã rẽ. Hắn không chút do dự xông vào. 1 tay nắm bánh lái, tay kia điều khiển hộp số, 2 chân liên tiếp nhấn đạp vào chân ga và chân thắng, linh hoạt tựa như 1 điệu nhảy.

        "Kétttttt!"

        Lốp xe ma sát với nhựa đường phát ra 1 âm thanh chói tai, âm thanh động cơ gầm thét như 1 con mãnh thú không ngừng truyền tới, chiếc Lexus NX lướt đi với tốc độ cao, như để lại 1 vệt sáng mờ tựa như 1 con rắn bạc khổng lồ đang uốn lượn trườn đi. 1 lần lại 1 lần lướt qua khúc quanh, tốc độ không giảm lại liền mạch tiến lên. Nếu có cao thủ đua xe ở đây, đều sẽ trợn trừng mắt mà than thở, đây là chỉ có thể là quái vật chứ không còn là người nữa.

          .......

         "Ngươi!... Ngươi...!"

         Trên xe, Kokuren lắp bắp kinh hãi, 2 tay siết chặt dây an toàn.

          "Ngươi ngươi cái gì, anh mày tay lái lụa rồi, làm sao xảy ra chuyện gì được. Hơn nữa với thể chất siêu năng lực gia của các người thì dù xảy ra tai nạn thật cũng không chết được, cùng lắm là gãy vài cái xương."

        Yami 1 mặt điềm nhiêm giữ vững tốc độ thần sầu, tự tin nói. Nhưng Kokuren chỉ lắc đầu.

        "Ngươi... biết đường... chứ?"

        Cô khó khăn lắm mới nói ra được 1 câu hoàn chỉnh.

        "........"

         Yuu mặt mày trắng bệch, cô bé cho rằng để Yami tới bữa tiệc sẽ là 1 sai lầm, linh cảm của Yuu rằng để Yami tới đó thể nào cũng có chuyện, nhưng Yuu cay đắng nhận ra, mình sai rồi. Hôm nay có thể toàn mạng tới được bữa tiệc không là 1 vấn đề đáng suy ngẫm.

        

        

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com