ZingTruyen.Com

[ Ver Trường Phượng ] Oan Gia? Không, Chủ Nợ!

47 + 48

MyTien137


Chương 47. Hoàng đế

"Hắn! Hắn là của trẫm!" Mặt đỏ gay!

"Nha." Nâng chén trà lên thổi thổi "Bây giờ là của ta đấy!"

Ah ah ah ah ah! ! "Trẫm!" Đầu bốc khói "Trẫm muốn san bằng Mục Phong Bảo!"

Đặt xuống bát trà, ánh mắt nghiền ngẫm "Những lời này đã nghe qua."

Thổ huyết! Vì vậy, trận chiến này tiểu Hoàng đế hoàn toàn thất bại......

"Trường Trường, ngươi vừa nãy rất đẹp trai!" Hôn một cái!

Niết mặt của cậu "Ta sẽ không để cho người nào mang ngươi đi!" Lại nói "Ca của ngươi bao nhiêu tuổi rồi?" Như thế nào giống như đứa bé.

Nghiêng cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, "So với ta lớn hơn hai tuổi, bằng tuổi Mộng La tỷ tỷ!"

Trách không được..."Vậy hắn vì sao gọi Đình Trọng là Trọng đại nhân? Không phải là phi tử của hắn sao?"

"Hừ! Cái gì Đình Trọng! Thân mật như vậy." Trừng mắt, tức giận.

Bật cười "Phượng Phượng ghen?"

Quay đầu "Còn lâu!"

"Vậy sao?" Bàn tay tham tiến vào trong áo, vuốt ve lồng ngực nhỏ.

"Hừ, hắn gọi Trọng đại nhân, là vì bọn hắn còn chưa có động phòng..."

"Chưa động phòng? !" Tin tức này lại để cho người giật mình đấy, hắn không phải nam phi tiểu Hoàng đế sủng ái nhất sao.

Vụt quay đầu trở lại, bưng lấy mặt của hắn, đối mặt, chăm chú! "Không cho ngươi có ý kiến gì! Hắn là Hoàng huynh của ta! Ngươi là của ta! !"

PHỐC, Xuân Trường nén cười "Được được được, ta là của ngươi, vĩnh viễn đều là của ngươi!"

Tiếng đập cửa vang lên "Đương gia, Nguyễn chủ tử, cơm tối xong rồi."

Đợi Tiến Dũng cùng Đình Trọng đến, Xuân Trường cùng Công Phượng đã sớm chờ ở đó rồi, thức ăn đầy bàn, thật đúng là đói bụng.

"Ha! Được ăn rồi! Mọi người ăn cơm! ~" Dứt lời Công Phượng liền vung đũa, ăn giống như tiểu trư.

Xuân Trường đưa tới một chén canh "Ngươi chậm một chút."

"Trường Trường, ăn thật ngon!"

Tiến Dũng rất ít xuất cung, cho dù là ở ngoài cung ăn cơm cũng đều là các đại thần chiêu đãi, đĩa rau, chén rượu, đầy đủ mọi thứ, ăn gì tự mình lấy, thật đúng là, chưa ăn qua...

Xem hắn bộ dạng nhìn trái ngó phải, Đình Trọng gắp một ít rau cho vào trong chén hắn, nhàn nhạt mở miệng "Tại đây không thể so với hoàng cung, phải tự mình làm, cũng so với hoàng cung rất có cảm giác gia đình."

Công Phượng không ngừng gật đầu.

Chương 48. Ưa thích

Xuân Trường cứ như vậy nhìn người đối diện, vài năm không thấy, hắn trở nên thanh tú hơn rất nhiều, cũng càng mềm mại rất nhiều, thần thái như vậy trước kia không có, cũng rất xứng với tình cách của hắn.

Ngẩng đầu trong lúc vô tình nghênh tiếp ánh nhìn của Xuân Trường, cười nhạt một tiếng, tiếp tục chiếu cố Tiến Dũng ăn cơm.

"Ah! Ăn ngon quá!" Sờ bụng nhỏ tròn vo "Ta muốn uống súp ngọt, sau khi ăn xong ăn súp ngọt là tốt nhất rồi!"

Tiểu Hoàng đế vừa muốn mở miệng, đã bị Đình Trọng cản lại, trong lòng tự nhủ Hoàng đệ ta đây là bực nào tôn quý, ngươi mới rời đi một năm liền bị điểm tâm ngọt câu dẫn rồi! Ta muốn san bằng Mục Phong Bảo! !

"Súp ngọt đến rồi! ~ Nhị nương độc nhất vô nhị bí... Ah!" Vì đi quá vội, cũng không có chú ý bậc cửa dưới chân.

Cả bát canh nóng hướng về Tiến Dũng trút xuống.

"Hoàng Thượng!"

"Phượng Phượng!"

Hai người cơ hồ là đồng thời! Đình Trọng một tay chặn lại bát canh, tay kia đem Tiến Dũng kéo rời ghế ngăn lại trong ngực.

Công Phượng phút chót cũng được Xuân Trường bảo vệ.

"Ngươi không sao chứ!" Trăm miệng một lời!

Hai người cùng một chỗ mịt mờ lắc đầu... Thật đúng là như là huynh đệ!

"Ah, Trọng đại nhân!" Nóng vội kéo qua tay của hắn.

Toàn bộ cánh tay trái đều bị ướt nước, lộ ra một mảng da tay bị phỏng sưng đỏ.

"Ngự y! Nhanh truyền ngự y! !" Lo lắng xoay quanh.

Bật cười "Ở đây lấy đâu ra ngự y, không có gì đáng ngại!"

"Đình Trọng, đi chỗ Thất thúc xem một chút đi!"

"Ân!"

Trong phòng Công Phượng bôi thuốc cho Đình Trọng, Xuân Trường tựa trên ghế dựa lớn ánh nhìn nghiền ngẫm, bàn tay ngỏ bé trắng nõn, bộ dáng cúi đầu rất nghiêm túc, ah ah ah, thật muốn hiện tại đem cậu đẩy ngã!

Hoàng Thượng của chúng ta đang cùng Phùng Đại tướng quân trong sân thảo luận ngày mai như thế nào san bằng Mục Phong Bảo, thấy được Phùng Tự Thư là không ngừng đổ mồ hôi, tiểu Hoàng Thượng càng nói càng hăng say, giống như là chuyện rất bình thường.

Nghe thấy được Đình Trọng trong phòng không ngừng lắc đầu.

"Trọng đại nhân, ngươi thích Hoàng huynh của ta đúng không." Vẫn đang cúi đầu bôi thuốc cho hắn, thật giống như nói 'Hôm nay ánh trăng thật tròn'.

Xuân Trường vui vẻ đi ra, trong lòng tự nhủ ai ưa thích ai ngươi nhìn cái là biết!

Đình Trọng là cười không nổi rồi, lại giật mình, nói thầm "Hoàng Thượng thích ngươi, ta hỗ trợ hắn mang ngươi hồi cung."

"Ta biết rõ hắn yêu thích ta." 'Không e dè' cùng 'Nói điêu không biết ngượng' quả thực càng làm Đình Trọng kinh ngạc.

Xuân Trường lắc đầu, Đình Trọng ah Đình Trọng, ngươi thật đúng là không hiểu Phượng Phượng rồi!

"Ta cũng thích Hoàng huynh, cũng thích ngươi, cũng thích Nhị nương, Tam nương, Lục nương " Dừng một chút, quay đầu nhìn Xuân Trường "Có thể cũng không phải giống với kiểu thích Trường Trường!"

Xem biểu tình của Hoàng đại gia đã biết rõ lời này có nhiều thâm ý.

"Ta cùng Hoàng huynh cùng nhau lớn lên, trong Hoàng cung chỉ có hai ta gần tuổi nhau, cho nên hắn yêu thích ta, thế nhưng ngươi mới là phi tử của Hoàng Thượng, ngươi mới thật sự là người hắn yêu thích!"

"Phi tử." Đình Trọng cười khổ.

"Xem Hoàng huynh vừa mới khẩn trương như vậy, ta đoán hắn nhất định cũng thích ngươi, chỉ có điều chính hắn không biết mà thôi" Cái đầu nhỏ ghé sát vào, vẻ mặt cười xấu xa "Không bằng chúng ta tới thử xem!"

Đình Trọng khóe miệng co rút, trong lòng tự nhủ quả thực là gần mực thì đen ah, Xuân Trường!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com