ZingTruyen.Info

[ Ver Trường Phượng ] Oan Gia? Không, Chủ Nợ!

31 + 32

MyTien137


Chương 31

Ngày hôm sau vừa đem Công Phượng từ trong chăn lôi ra cửa liền vang lên.

"Ai?" Mau đứng lên! Còn dám trốn bên trong!

"Đương gia, là, là Tước nhi."

Tước nhi? Nàng tới làm gì? "Vào đi!"

Cửa két một tiếng bị đẩy ra, hai tiểu nha hoàn cúi đầu đi tới, mặt cũng đã hồng không thôi, tiến đến càng không biết nhìn cái gì mới tốt "Nhị nương bảo ta mang canh đến cho đương gia cùng Nguyễn chủ tử."

Nguyễn chủ tử? Ở bên trong màn thò ra hơn phân nửa thân thể, "Là ta sao?"

"Vâng, sáng nay Đại nương phân phó sau này cũng gọi ngài Nguyễn chủ tử." Ấp úng mở miệng, trông thấy Công Phượng quần áo không chỉnh tề, mặt thoáng phát đỏ thêm vài phần.

Ha ha, Nguyễn chủ tử! Nhảy xuống giường, một bả nhào vào trong ngực Xuân Trường "Các nàng kêu ta Nguyễn chủ tử rồi, đương gia êm tai không ~" Hoàn toàn đắm chìm tại danh hào vừa được gọi, hoàn toàn không để mắt đến còn có người khác tồn tại.

Xuân Trường đùng đùng đem hắn ôm ngang người ném vào trong màn! Mặc thành như vậy còn chạy ra! Chân còn trần trụi! ! Hừ! Lạnh lùng ném ra b chữ "Mặc quần áo!"

Lại cả buổi không có động tĩnh, sau nửa ngày, ở bên trong màn truyền tới một tiếng nhỏ như muỗi kêu, "Bẩn rồi..."

Hai cái tiểu nha đầu cứng đờ tại chỗ, đi không được ở cũng không xong, chỉ biết hai tai đỏ bừng cúi đầu. Xuân Trường trong lòng vô số lần muốn chết! Đó là một cái oan gia gì! !

Còn không biết xấu hổ nói, nếu không phải bởi vì ngươi, quần áo cũng không bị 'bẩn'.

Lúc này, một thân váy dài đỏ tươi xinh đẹp đi vào, mở miệng liền là "Ôi!!!! Như thế nào đều đứng nha, tiểu Phượng của ta đâu rồi!"

Xuân Trường vừa thấy nàng đầu càng đau.

Công Phượng từ trong màn thò ra cái đầu nhỏ, ngọt ngào kêu lên một tiếng: "Tam nương!"

"Ai ~ Phượng Phượng của ta nha, Tam nương tới thăm ngươi một chút xem có bị người ăn xong lau sạch hay không!" Đưa tay véo khuôn mặt nhỏ nhắn thủy nộn.

"Không có, Phượng Phượng ngủ rất thoải mái!" Thằng này là khờ thật hay là giả ngu đây – . – "Nhưng là quần áo mới Tam nương làm cho Phượng Phượng bị bẩn rồi." Lập tức ủy khuất.

"Ai ôi!!! Không có gì đáng ngại." Vẫy tay, tiểu nha hoàn tiến đến bưng một xấp quần áo, Tam nương tiện tay cầm một bộ tiến đến bên trong màn, "Tam nương hôm qua thấy ngươi ăn mặc xinh đẹp, suốt đêm gọi người làm cho ngươi mấy bộ, ngươi trước mặc tạm, sau này Tam nương chậm rãi làm cho ngươi, cam đoan không sợ bẩn! Ah ha ha ha." Dáng cười lẳng lơ, nhất là thời điểm nói 'Không sợ bẩn' chằm chằm nhìn thẳng vào Xuân Trường, ánh mắt kia, tuyệt đối có thâm ý!

Xuân Trường muốn khóc! Trước kia khi còn bé Tam nương thích nhất chà đạp hắn rồi, nào véo má, nào chải đầu búi tóc, đem hắn ăn mặc thành nữ nhi! Hiện tại lại có thêm kẻ dở hơi Công Phượng như vậy, thời gian này không biết bao giờ mới qua đi đây!

"Tam nương, ngươi biết rõ hắn là nam còn làm nhiều như vậy." Vô lực.

"Ai ôi!!! Qua mấy ngày này, đợi Mộng La đi cũng có thể tiếp tục mặc ah" Ghé sát vào hắn, chớp mắt, "Tăng thêm tình thú!"

Thần a, đây là người nào! !

"Không nói không nói, ta còn có chính sự, tiểu Phượng ta đi đây!" Dứt lời liền rời đi.

Lưu lại Xuân Trường dở khóc dở cười.

Công Phượng còn hấp tấp chạy tới, lôi kéo khung cửa: "Tam nương đi thong thả! Nhớ rõ làm thiệt nhiều thiệt nhiều quần áo xinh đẹp cho ta! !"

Chương 32. 

Giày vò hồi lâu Công Phượng đã sớm đói bụng, tiếp nhận canh tổ yến trên tay Tước nhi nhiệt tình ăn.

Có thể không ăn sao, đây chính là Nhị nương sáng sớm bận rộn làm cho ngươi đấy, đại bổ!

Xuân Trường nhìn nhìn Công Phượng hôm nay mang váy phấn hồng thêu lá sen nhỏ, khóe miệng một mực co rút, trong lòng tự nhủ yêu nghiệt ah, yêu nghiệt! !

"Đương gia, " Tước nhi gương mặt đỏ thẫm, "Nhị nương đặc biệt phân phó để cho ngài cũng ăn."

Ách... – . –

Xem ra, Công Phượng ngày hôm qua tiếng hét uy lực mười phần, viện Nhị nương cũng nghe được rồi.

Tiểu tử kia còn ha ha đưa qua một chén canh, "Vừa vặn uống rất tốt!"

– . -! !

"Mới sáng sớm húp cháo sao được, ta đã làm một ít điểm tâm cho Lương đại ca." Đang nói chuyện Tạ Mộng La liền đi đến, ngồi vào chỗ của mình mới nói, "Ta thấy cửa không khóa liền tự đi vào."

"Mộng La tỷ tỷ!" Ngọt ngào mở miệng.

Gọi đến khiến Tạ Mộng La sững sờ, hôm qua gặp được cảnh tượng như vậy hôm nay sáng sớm mang tới điểm tâm, rõ ràng là đến đoạt người, như thế nào hắn còn thân thiết như vậy, giả bộ! Nhất định là giả bộ!

Đang nghĩ ngợi, Công Phượng đưa qua một chén canh nhét vào trong tay nàng, lại nhanh trở về vui thích uống canh của mình, "Mau nếm thử, Nhị nương của ta làm đấy, vừa vặn uống rất tốt!"

Ặc, càng thẫn thờ, đây là ý gì? Nhìn không ra chính mình là coi hắn như tình địch mà đến sao!

Xem ra này thật đúng là không có nhìn ra, trong mắt Công Phượng đưa cho ăn chính là đưa cho ăn, ai quan tâm ngươi là sáng sớm đến làm cái gì, huống chi với trình độ IQ cao của cậu, sớm đã cảm thấy Xuân Trường là của mình rồi, thiếu ngủ cùng nữa thôi có thể không phải là của mình sao! !

Xuân Trường buồn cười, nhìn Tạ Mộng La thần sắc mơ hồ, trong lòng tự nhủ, thế giới của người ngốc đôi khi cũng không tệ ~ ăn điểm tâm!

Vốn mỗi lần Tạ Mộng La đến cũng muốn ở lại mấy ngày nói chuyện tình huống bên kia, hoặc là cùng mọi người các phòng viện tâm sự, có Công Phượng, nàng ngược lại cảm giác mình có chút dư thừa rồi.

Hình như Công Phượng người ta không có cảm thấy như vậy, mỗi ngày lôi kéo Tạ Mộng La chạy lung tung khắp Mục Phong Bảo, cưỡi ngựa, bắt cá, cho thỏ ăn, nhặt trứng gà, giống như hai cái nha đầu ngốc, thường xuyên dính chặt lấy nhau.

Cũng khó trách Tạ Nhị tiểu thư ánh mắt không tốt, nhiều ngày như vậy cũng không nhận ra hắn là nam, còn đề nghị hai người kết bái tỷ muội, Xuân Trường nghe thấy liền lôi hai người trở về – . –

Trước kia Công Phượng một người còn đỡ, hiện tại lại thêm Tạ Mộng La, ngày bình thường nghiêm túc giỏi giang đã quen, thình lình gặp gỡ tiểu quỷ tinh nghịch như vậy, lại cũng nổi lên tính ham chơi, khiến cho mỗi ngày có người đi cáo trạng với Xuân Trường.

---------------------------

ây... cố gắng làm cho xong truyện này đi rồi hẳng chú tâm vô truyện kia .-. chứ làm lần 2 truyện mệt thật a :<<< truyện này ngắn hơn truyện kia nên làm truyện này trước cái đã, cho ta xin lỗi nga ~~ nhưng mỗi ngày ta sẽ ráng ra 1 đến 2 chap a ~~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info