ZingTruyen.Com

Vegaspete Hop Dong Phuc Tung Em

Pete

Tôi lặng yên trong vòng tay của Vegas mà nhắm chặt mắt mình rồi lặng nghe những lời bộc bạch của cậu ấy.

" Tôi yêu Pete! Tôi yêu Pete nhiều lắm! Tôi xin lỗi, tôi đã nhu nhược không thể nói câu ấy trước mặt Pete. Chỉ cần được ở cạnh Pete thôi, chỉ cần là thấy Pete như thế này thôi! Hy vọng Pete đừng đuổi tôi ra khỏi cuộc đời Pete được không? Tôi đã quá yêu Pete rồi!"

"..."

" Đừng khóc khi không có mặt của tôi được không? Pete chỉ được khóc khi có mặt tôi thôi, vì như vậy tôi mới có thể làm cho Pete vui trở lại được và có thể an ủi Pete.Tôi không muốn ai thay thế tôi an ủi và bên cạnh Pete lúc ấy, tôi sẽ ghen tị với họ lắm đấy! Tôi muốn bên cạnh Pete, cùng Pete trải qua mọi chuyện. Làm ơn mọi sự đau thương có thể để tôi gánh vác hộ Pete được không? Chỉ xin được là một người yêu Pete âm thầm như vậy thôi! Yêu Pete thật nhiều!"

"..."

Tôi muốn lên tiếng chứ, tôi cũng muốn được nói ra câu yêu với Vegas lắm. Nhưng tại sao tôi lại không thể nào nói ra được cơ chứ. Tôi cảm nhận được tình yêu của cậu ấy trong tất cả những hành động và cả những câu nói trêu đùa tôi. Thế nhưng là do chính tôi đã luôn đánh đồng suy nghĩ rằng do bản hợp đồng đó đã khiến cậu ấy hoàn toàn muốn phục tùng tôi như một vị chủ nhân thực sự. Tay tôi bỗng cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp của Vegas khi cậu ấy nắm lấy tay tôi rồi tiếp theo đó là một chiếc hôn nhẹ nhàng lên vết thương của tôi. Tôi yêu Vegas rất nhiều, yêu mọi thứ mà cậu ấy luôn dành cho tôi. Cũng bởi tôi biết đó là những gì cậu ấy cho rằng là tốt nhất đối với cậu ấy có thể thể hiện nó ra trước mặt tôi. Thực sự ngay bây giờ tôi muốn mở mắt ra, ôm thật chặt lấy cậu ấy, hôn cậu ấy và nói rằng tôi yêu cậu ấy như thế nào. Thế nhưng tôi đã lựa chọn giả vờ ngủ mà ở trong vòng tay chứa đầy mùi hương Gỗ Tuyết Tùng ấy mà không nói gì. Chỉ chờ cho đến khi tôi nghe tiếng thở đều đặn của đối phương phả vào làn da tôi thì mới dám mở mắt mà ngắm nhìn Vegas.

Bàn tay tôi vân vê má vẫn còn dấu ướt của những giọt nước mắt đã lăn trên đó mà đau lòng. Tôi đã quá nhu nhược mà không bộc bạch cùng cậu ấy mà lại chỉ có thể lặng yên mà nghe nững lời thú nhận của cậu ấy như thế này, là vì tôi có một nỗi sợ khác, là Paris. Hắn đã biết rằng tôi có tình cảm thực sự với Vegas rồi, sắp tới hắn sẽ nhắm đến cậu ấy. Tin nhắn tôi nhận được lúc chiều đã vô tình đả động đến tôi, vì người đó là Vegas.

" Tôi xin lỗi, Vegas! Tôi không muốn cậu bị thương hay tổn hại vì chuyện của tôi. Nếu như tôi cứ như vậy mà nói ra câu yêu cậu và bên cạnh cậu thì sẽ là hại cậu. Cậu còn Macau nữa, tôi không thể cứ ích kỷ mà dựa vào cậu như vậy được. Tôi xin lỗi, tôi thực sự xin lỗi cậu Vegas. Xin lỗi vì đã yêu cậu nhiều như vậy!"

Ngắm nhìn người đối diện cùng hương thơm làm ngây ngất cõi lòng tôi đó mà nước mắt tôi cứ như vậy mà chực trào. Tôi thực sự rất muốn khóc, tôi muốn khóc thật to và muốn được Vegas an ủi để thả trôi hết tất cả mọi đau khổ ra ngoài thế nhưng tôi chỉ có thể lặng im mà mân mê gương mặt ấy. Thực sự tôi không muốn làm phiền cậu ấy thêm nữa, cậu ấy đã cho tôi khoảng thời gian hạnh phúc khi được yêu thương và biết được cảm giác được ai đó coi mình là cả thế giới là như thế nào.

" Cậu phải thật hạnh phúc, Vegas! À, không! Mà phải chắc chắn là cậu sẽ hạnh phúc khi không có tôi xuất hiện trong cuộc đời cậu như thế này. Cậu rất tuyệt vời hơn những gì cậu đã nghĩ đấy, Vegas. Tôi thấy mình thật may mắn khi được tận hưởng một chút cảm giác được yêu chiều của một người như cậu."

"..."

Ánh mắt tôi vẫn không ngừng ngắm nhìn thật kỹ, đụng chạm làn da đó và thưởng thức pheromone của đối phương. Tôi muốn cảm nhận hết, tất cả mọi thứ của cậu ấy. Tôi nhớ hết, tất cả những sự ôn nhu mà cậu ấy năm lần bảy lượt trao trọn cho tôi đó. Kể cả những lúc chúng tôi làm tình với nhau, mọi sự dịu dàng trong cách Vegas chạm vào làn da tôi, hơi thở nóng ẩm phả vào phía sau gáy làm kích thích mọi nơron thần kinh của tôi chạy loạn xạ.

Có một Vegas đã luôn ân cần mà lắng nghe mọi tâm tư của tôi như vậy, có một Vegas đã luôn dịu dàng, quan tâm đến mọi cảm xúc của tôi, có một Vegas hiểu được mọi chuyện liên quan đến tôi và luôn bên cạnh tôi những lúc tôi cần cậu ấy nhất. Cũng có một Vegas cam tâm chịu đựng những sự ngông cuồng, phẫn nộ của tôi khi chính tôi lúc đó không thể tự kiểm soát được mình. Thế nhưng thay vì nổi giận thì cậu ấy lại dịu dàng đến cạnh mà bảo vệ tôi khỏi sự tự ngược đãi mà tôi dành cho chính bản thân mình, thay tôi hứng chịu nó. Và có một Vegas khiến tôi hạnh phúc đến mức không thể nào ngừng nghĩ đến việc được nắm tay cậu ấy đi cùng trên một con đường. Pete Phongsakorn Saetham, trái tim này của tôi đã hoàn toàn thuộc về cậu rồi đấy, Vegas Korawit Theerapanyakul!

" Tôi không mong mỏi gì hết, Vegas à! Chỉ mong cậu sẽ quên tôi đi, được không? Quên tất cả mọi thứ về tôi, quên tất cả những thứ tình cảm không đáng có giữa hai chúng ta như thế này được không?"

"..."

" Nếu không tôi sẽ hối hận cả đời mất, Vegas! Tôi không muốn hại cậu, tôi không muốn thấy Macau sẽ mất đi thêm một người thân nào nữa. Đặc biệt là cậu."

"..."

" Vegas à! Cậu là người tôi yêu nhất, là người quan trọng của tôi! Xin lỗi cậu!"

"..."

Tôi hiểu con người Paris là như thế nào! Hắn là người không từ thủ đoạn để đạt những điều hắn muốn đâu, kể cả giết người. Ba của Vegas là do đối tác của Italy giết, cũng thuộc đồng minh của Paris. Nói trắng ra thì Paris là người gián tiếp giết Gun Theerapanyakul. Bây giờ thì Paris ít nhiều đã biết mối quan hệ của tôi và Vegas nên việc hắn nhắm vào cậu ấy để uy hiếp tâm lý tôi cũng là một chuyện đáng lo ngại. Đơn giản vì tôi chưa biết hắn muốn tiếp tục làm chuyện gì tiếp theo, nên ngay bây giờ để có thể bảo vệ được cậu ấy tôi chỉ có thể giữ khoảng cách. Tôi biết điều này sẽ mang đến bất lợi về mặt tinh thần và sức khỏe cho tôi vì không thể ngủ được nhiều khi không có Vegas bên cạnh. Cũng như việc Vegas càng ngày lại càng trở thành một người quan trọng trong công ty và thân cận với tôi thì sự tách rời lại càng rất khó.

Tôi nghĩ việc khó nhất là trở nên lạnh nhạt với Vegas, phải rời xa người mình yêu và sống một cảm xúc không đúng với mình mà một gánh nặng vô hình đè nặng lên tôi. Bản thân tôi đã nếm trải thứ cảm giác đó khi tôi còn trong sự kiểm soát của ba ruột tôi. Ngày ngày nghe lời, luôn răm rắp những thứ mong cầu vô lí của ông ấy và trở thành một con rối không còn hiểu nổi cảm giác của bản thân, không biết bản thân muốn gì.

Tôi đã gặp Paris khi tôi rơi vào hố sâu của sự vô cảm của ba tôi và nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc. Thì chính hắn lại người giống với ba tôi, chỉ coi tôi là quân cờ của hắn khi chiếm dụng lòng tin của tôi mà lợi dụng nó để làm công ty của gia đình tôi phá sản. Có lẽ hắn chỉ chờ có thế mà được nước để đá tôi khỏi cuộc đời hắn một cách sạch sẽ, thế nhưng đối với tôi thì Paris lại là một nỗi ám ánh của tôi. Tôi nhớ câu nói cuối cùng lúc đó, trước hắn bước đi để mặc tôi với vũng máu đỏ tươi trên sàn lạnh giá

[" Cuối cùng thì mày cũng sảy thai rồi! Thật tốt! Giờ thì chúng ta có ai đây, một phế vật Omega! Pete Phongsakorn Saengtham." ]

____________________________________

Đọc truyện vui vẻ nha mọi người, cảm ơn vì đã ủng hộ Au nghen🌻

Do you know how sexy you are?🤤

Why? Why are you still here?😍

Thanks you❤️

Chúc các tình yêu ngủ ngon nha😴

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com