ZingTruyen.Asia

[VegasPete] Hợp đồng phục tùng em

Chương 28

6Gemini6

Vegas

Tôi và Pete đã cùng nhau đến công ty ngay sau khi rời nhà của anh ấy. Một ngày làm việc lại bắt đầu với những vòng lặp luân hồi như vậy diễn ra. Công việc của tôi càng ngày càng nhiều hơn đồng nghĩa với việc sự hiện diện của tôi trong công ty càng có ý nghĩa hơn rất nhiều. Tất nhiên là số tiền trong khoản nợ của ba tôi cũng ngày một ít đi. Tôi không hiểu tại sao bản thân mình lại thấy có chút không vui khi số tiền bị giảm trừ đi trong khoản nợ. Hay bởi vì tôi đã quá quen với việc bên cạnh Pete, có phải rằng tôi đã yêu người chủ này của tôi phải không?

" Này, Vegas. "

" Vâng. Thưa thư ký Arm"

" Nghĩ gì mà đăm chiêu vậy."

" Cũng không có gì nhiều đâu."

" Có phải là dạo này công việc nhiều hơn không? Nếu như cần tôi giúp gì thì cứ nói nhé!"

" Tôi biết rồi! Có phải hôm nay anh có hẹn với Pol không? Sao trông anh vui vậy, Arm ?"

Arm dường như bị tôi nói trúng tim đen cho nên cũng chỉ cãi đầu cười trừ

" Thì.. hôm nay chúng tôi có cuộc hẹn hò với nhau."

" Anh có vẻ ngại khi nói về chuyện này nhỉ, Arm?"

" Tất nhiên là vậy rồi. Nhưng mà cậu đừng có nói gì cho Giám đốc biết đấy, Vegas.

" Tôi hiểu rồi. Thư ký Arm cũng nên đi đi kẻo muộn."

" Ok, tạm biệt "

Sau khi tạm biệt thư ký Arm thì tôi cũng tiếp tục với công việc của mình.

Tôi cứ ngồi bên cạnh bàn máy tính của mình trong suốt khoảng thời gian đó. Khi cảm thấy đã muộn thì thoáng nhìn đồng hồ để bàn thì cũng đã đến giờ tan làm. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, thì ra là chủ nhân của tôi, Pete Phongsakorn Saengtham.

" Cậu có hẹn trước với ai không, Vegas?"

" Không thưa Giám đốc"

" Vậy ra ngoài ăn tối với tôi, Vegas "

" Vâng thưa Giám đốc "

Cả hai chúng tôi sau đó đã cùng nhau xuất phát đến một cửa hàng Nhật Bản gần đó. Pete đã gọi rất nhiều món sushi và đặc biệt là những món liên quan đến cá hồi, cà ri.

" Trông nó có vẻ khá cay, thưa Giám đốc"

" Cậu không ăn được cay sao, Vegas?"

" Cũng có thể gọi là ăn được một chút. Nhưng với đĩa cơm cà ri này thì chắc là không thể! "

" Nếu cậu không ăn thử thì sẽ thật là đáng tiếc đấy, Vegas!"

Pete lấy một ít cơm cà ri và cắt thật nhiều thịt lợn ngọt để trên thìa rồi đưa lên trước miệng tôi.

" Nói A đi "

" Nhưng mà nó cay... Tôi...!"

" Ở đây có rất nhiều thịt lợn ngọt. Chắc chắn sẽ không cay đâu, Vegas! Mau chóng nói A đi "

" A~"

Sau khi thưởng thức thìa cơm cà ri đó trong tôi dường như có thêm một hương vị rất mới lạ. Vị cay tê cùng với một chút thơm ngậy từ cà ri kèm với thịt lợn ngọt làm cho món ăn trở nên bùng vị trong khoang miệng của tôi.

" Cậu thấy thế nào, Vegas? Ngon không?

Pete trước mặt tôi đôi mắt long lanh ngắm nhìn biểu cảm của tôi sau khi ăn món ăn được anh ấy đút cho. Nhìn gương mặt của anh ấy lúc này càng khiến tôi muốn trêu chọc một chút, tôi tỏ ra như sắp sặc vì cay và cố uống thật nhiều nước. Thậm chí là còn ho rất nhiều để lấy lòng thương cảm từ Pete

" Cay lắm sao, Vegas? Vậy thôi cậu ăn mấy món kia đi"

Trông anh ấy có vẻ như đã bị tôi dụ, gương mặt đã buồn đi trông thấy. Nhìn như cún con bị chủ bỏ rơi vậy, trông vừa tội nghiệp lại vừa dễ thương.

Tôi dường như đã không thể nào kìm được trước sự đáng yêu đó, tay tôi tiến đến cưng nựng hai bên má của Pete

" Tôi trêu Pete thôi. Ngon lắm! Cho tôi xin thêm một miếng nữa được không?"

" Cậu ho nhiều như vậy còn gì ? Chắc chắn là cậu đang chê! Tôi không cho cậu ăn nữa. Đi ăn mấy món kia của cậu đi"

" Tôi đùa thôi mà. Pete đừng giận. Pete mà giận là tôi sẽ ..."

" Sẽ làm gì? Cậu sẽ làm gì tôi nào?"

" Tôi sẽ..."

*Chụt*

"... hôn Pete"

"..."

Pete bị tôi hôn lên má, bỗng trở nên ngượng ngùng. Hai má bắt đầu ửng hồng lên trông rất cưng, tay tôi vuốt ve bầu má đó dịu dàng.

" Pete ngượng sao? Trông đáng yêu lắm"

" Thật sao. Tôi đáng yêu sao?"

" Phải. Pete rất đáng yêu"

" Có thể hôn lại không?"

Tôi không nói gì mà dùng một nụ hôn chạm nhẹ vào môi tựa như một câu trả lời. Cũng may là phòng ăn của chúng tôi là bàn riêng tư, cho nên tránh được những ánh mắt soi mói của người khác.

Bữa ăn cũng nhanh chóng kết thúc, Pete thanh toán và bước ra ngoài với một túi thức ăn trên tay.

" Tôi có thể đến nhà Vegas không?"

" Pete muốn đến nhà tôi sao? Pete sợ tối nay tôi không đến phòng của Pete à!"

" Không phải. Chỉ là tôi muốn gặp Macau thôi! Tôi có mua một ít thức ăn cho em ấy"

" Thế Pete có muốn ở lại nhà tôi đêm nay không?"

" Nếu như vậy thì phải xem Macau có cho phép hay không đã?"

" Tôi cảm thấy Macau rất thích Pete. Từ lúc Pete cứu Macau và qua nhà tôi, lúc nào thằng bé cũng hỏi bao giờ Pete sẽ đến"

" Vậy sao? Tôi vui quá!"

" Pete có cần về lấy một số đồ dùng cá nhân không?"

" Tôi luôn có nó ở trong cốp xe. Tại vì hay có cuộc họp đột xuất phải tăng ca, nên mấy thứ đó luôn được chuẩn bị sẵn"

" Vậy thì chúng ta đi thôi."

Pete và tôi nhanh chóng lên xe, khởi hành về phía nhà của tôi. Dọc đường thi thoảng tôi lại quay sang nhìn Pete đang chăm chú lái xe. Trông anh ấy có vẻ đang rất vui, nụ cười thật xinh đẹp khiến cho tôi cũng cười theo.

" Cậu cười gì vậy, Vegas?"

" Không có gì. Chỉ là thấy Pete vui vẻ nên tôi thấy vui lây thôi"

" Vậy sao? Bộ trước đây trước tôi u ám lắm sao?"

" Đúng là cũng có. Thậm chí nhiều lúc trông Pete tâm trạng rất tệ. Pete có chuyện buồn gì sao?"

" ..."

Không khí trong xe bóng trở nên ngột ngạt hơn. Tôi cảm thấy dường như mình đã quá vô ý mà hỏi ra những chuyện không nên này.

" Tôi xin lỗi. Nếu điều tôi hỏi làm cho Pete buồn."

" Không có gì "

Cả hai chúng tôi sau đó không nói gì với nhau nữa. Chỉ cho đến khi về đến nhà và gặp Macau thì đã có chút thoải mái hơn

" P'Pete"

" Hey, Macau. Em khoẻ không?"

" Em khoẻ lắm. Lâu rồi mới được gặp P'Pete."

" Hôm nay anh có mua một ít đồ ăn của Nhật đến cho em nè!"

" Wow. Là sushi cá hồi nè. Có cả cà ri nữa nè, món mà P'Pete thích. Lát nữa anh phải ăn chung với em đó."

" Nhưng..."

" Đi mà, P'Pete. Lát Hia của em cũng cùng ăn nữa, nha nha nha"

" Được, vậy anh sẽ ăn cùng với em"

Pete và tôi dù đã ăn trước nhưng mà Macau muốn cùng ăn nên chúng tôi đã ngồi ăn chung với nhau.

Lúc sau đó là tôi đi dọn dẹp bát đũa để cho hai con người kia ngồi xem ti vi cả buổi. Bởi đơn giản là tôi đã thua trong việc chơi theo luật vệ sĩ cũ của gia tộc Theerapanyakul là trò 'kéo búa bao'. Macau từ lúc quen với Pete thì rất bám lấy anh ấy, thậm chí là có thể nói là tôi sắp ra rìa trong mối quan hệ anh em này. Mà Macau là người có sự phòng bị và là người khó thân thiết với người ngoài nên tôi mới bất ngờ khi em ấy lại quý Pete đến thế. Dù biết Pete chủ nợ của gia đình tôi thì Macau vẫn một mực quấn lấy anh ấy.

Tôi cũng vui vì một phần thấy Macau luôn an toàn vui vẻ như bây giờ, một phần là mối quan hệ của tôi và Pete không áp lực như trên hợp đồng. Hoàn thành việc dọn dẹp ở trên phòng của tôi thì khi xuống dưới nhà đã thấy Macau nằm trên đùi Pete ngủ ngon lành. Tôi khẽ đến lại gần mà lay người, gọi nhẹ Macau dậy

" Macau, Macau à. Lên phòng ngủ đi! Nằm dưới này lạnh lắm."

" Vâng. Hia và P'Pete ngủ ngon!"

" Em ngủ ngon nhé, Macau "

Tôi và Pete đều đồng thanh. Chờ cho đến khi em ấy lên trên phòng thì tôi mới quay về phía Pete.

" Pete muốn đi ngủ chưa?"

" Muốn ngủ rồi. Nhưng mà...."

" Nhưng mà sao?"

" Chân tôi tê quá, Vegas. Không cử động được!"

Thì ra là Macau gối đầu lên chân của anh ấy ngủ rất lâu, cho nên mới khiến chân bị tê và không thể cử động.

" Để tôi bồng Pete"

" Ừm"

Tôi nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể của Pete rồi bồng anh ấy lên trên phòng. Pete trong lòng tôi bỗng mỉm cười mà hôn lên má tôi.

" Cảm ơn, Vegas "

__________________

Đọc truyện vui vẻ nha mọi người, cảm ơn vì đã ủng hộ Au nghen🌻

Do you know how sexy you are?🤤

Why? Why are you still here?😍

Thanks you❤️

Chúc các tình yêu ngủ ngon 😴

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia