ZingTruyen.Asia

Vegaspete Edit Vip

Hé lô các bà dà 🌝 tui đã trở lại rồi đây. Đợt rồi 20/11 phải lo văn nghệ, rồi kiểm tra, tập giảng các thứ các thứ nên tôi có bị bận với sập nguồn mất vài ngày. Giờ thì okela hơn gòi, nhưng lại trúng mùa WC với thi học kì nên tui sẽ cố gắng edit 2-3 chương/ tuần cho quý zị nhooo =)))) Vì fic hay lém không nỡ drop hay rest. Chúc quý zị đọc zui có lỗi gì báo lại giúp tui nhaaaa

Vegas bị thương rồi.

Sáng hôm qua, Pete ngủ dậy thấy mí mắt mình giật giật, em cũng không để ý quá nhiều, lúc Vegas ra ngoài vào buổi trưa, chỉ dặn một câu chú ý an toàn, bây giờ xem ra, đáng lẽ em nên đi theo hắn.

Bác sĩ gia đình đã cẩn thận cắt chiếc áo sơ mi đẫm máu của Vegas, vết đạn vẫn đang rỉ máu trên cánh tay người yêu làm tim Pete như bị ai đó bóp chặt.

"Cũng may đây là súng kiểu cũ thôi, cậu Vegas cũng đã kịp thời trốn được, chỉ là bị trúng một vết, nhưng vết thương không có nghiêm trọng như cậu Pete nghĩ đâu. Yên tâm đi." Bác sĩ vừa dùng cồn tiêu độc rửa sạch miệng vết thương, vừa an ủi Pete đang lo lắng đến đỏ mắt.

"Come, baby, đừng sợ, anh vẫn ổn." Vegas vẫy vẫy cánh tay phải không bị thương, cho dù bác sĩ có cầm dao phẫu thuật lên chuẩn bị rạch miệng vết thương, mặt hắn cũng không đổi sắc, ngược lại còn lo Pete sẽ bị dọa sợ.

"Vegas, sao lại thế này chứ?" Pete nắm lấy tay phải của Vegas, nhìn đến hai vệ sĩ dáng vẻ vô cùng chật vật, xấu hổ đứng bên cạnh giường, sau đó lại nhìn đến vị bác sĩ đang xử lý vết thương.

"Có một lô hàng xảy ra vấn đề, bọn họ chó cùng rứt giậu, muốn giết bọn anh diệt khẩu, bị anh đuổi lại." Vegas liến thoắng nói xạo hòng đem cảnh hiện trường mạo hiểm kia lấp liếm, nhưng Pete cũng xuất thân từ mafia, sao em có thể không nhìn ra tình huống lúc đó chứ.

"Mấy ngày này vẫn có thể hoạt động tùy ý nhưng không được vận động quá mạnh, ăn uống thanh đạm, ước chừng nửa tháng là có thể tháo băng, nhớ kỹ, không được để dính nước." Bác sĩ sau khi băng bó xong, thu dọn hộp thuốc, liền cẩn thận dặn dò.
Pete đang định hỏi chuyện vệ sĩ, lại nghe thấy bác sĩ dặn, liền toàn lực chú ý vào đó, Vegas nháy mắt kêu vệ sĩ đi xuống, còn bản thân thì ngồi dựa vào trên giường, lẩm bẩm kêu vết thương đau quá.

"Sao lại đau nữa rồi, có cần bác sĩ kê thuốc giảm đau không?" Pete định trách Vegas không cẩn thận chút nào, nhưng nhìn đôi mày đang nhíu lại của hắn lại không đành lòng, lại càng thêm tự trách bản thân không cùng đi theo hắn hỗ trợ.

Mấy vệ sĩ đã định rời khỏi phòng liền nghe thấy cậu chủ nhà mình tự nhiên kêu đau, cứ thế làm nũng qua lại với "mợ chủ", hai người quay đầu nhìn nhau thầm nghĩ đấy liệu có phải cậu Vegas trúng đạn cũng không quan tâm, một lòng muốn lao vào lòng địch của họ không?

Nếu không phải vì hai người họ sợ trở về không biết báo cáo lại với mợ chủ thế nào nên mới liều mạng kéo cậu chủ ra khỏi đó. Nếu không có người ngăn cản, chỉ sợ cậu Vegas còn dư sức chiến thêm mấy hiệp.

"Pete ôm anh một cái sẽ không đau nữa." Vegas duỗi tay phải ra, giống như đứa nhỏ làm nũng, xin kẹo của người lớn.

"Haizzz, Vegas, anh chỉ đang cố lừa em thương anh thôi phải không!" Pete ngoài miệng oán giận nhưng cả người lại rất ngoan ngoãn tiến sát vào, ôm lấy Vegas, trong lòng thầm tính toán xem làm cách nào để trừng trị bọn chuột nhắt kia.

Hai ngày sau, trong lúc Vegas ngủ trưa, Pete đưa Venice về Chính gia nhờ cậu Tankhun trông hộ còn mượn được từ chỗ dì Erika hai khẩu súng đời mới nhất, về nhà triệu tập thêm hơn mười vệ sĩ cùng nhau đi bắt người.

Pete giao cho hai vệ sĩ hôm đó đi theo Vegas theo dõi mấy người tập kích họ, sáng nay đã có tin tức nói là sáng sớm nay xuất hiện ở vùng phụ cận, còn dẫn theo một cậu thiếu niên, Pete ra lệnh, bắt cho được cậu nhóc đó là có thể hỏi ra chỗ bọn chúng đang ẩn náu.

Hừ! Dám trêu chọc đến người của Thứ gia, lại còn dám làm Vegas bị thương, quả thật là chán sống rồi!
Pete lạnh lùng nhét đạn vào ổ, lên nòng, dặn dò cấp dưới, dù cho thế nào cũng phải bắt sống tất cả.

Vegas uống thuốc chống viêm xong có chút buồn ngủ, hắn mơ mơ màng màng cảm thấy bên cạnh giường có chút lún xuống, là có người ngồi ở bên cạnh, yên lặng quan sát hắn.

Là Pete, Vegas nhận ra mùi hương quen thuộc, ấm áp từ em, đột nhiên khoang mũi của hắn xuất hiện một tia rất nhỏ mùi máu tươi.

Trước kia Vegas dường như ngâm mình trong biển máu, mỗi lần tra tấn, hắn chỉ mặc một bộ áo mưa, nhưng đương nhiên vẫn không thể tránh khỏi dính máu lên người. Hắn vô cùng chán ghét thứ mùi hương chết chóc, bẩn thỉu, nhớp nháp này, cho nên phá lệ vô cùng mẫn cảm với nó.

Không nghĩ gì nhiều, Vegas đột nhiên ngồi dậy, không cẩn thận chạm đến miệng vết thương, khiến cho hắn đau đến nhăn mặt. Không quan tâm đến vết thương, Vegas ôm lất Pete, nhìn em một lượt, sốt ruột hỏi han:
"Pete, em bị thương sao? Sao thế? Để anh xem xem, có bị nặng không?"

Pete bị Vegas xoay trái, xoay phải đành phải bất đắc dĩ nói "Không bị thương, một chút cũng không bị, anh cẩn thận miệng vết thương."

Vegas nhìn ngắm cả nửa ngày mới xác định trên người Pete không hề có thương tổn nào, lúc sau mới nghi hoặc hỏi "Vậy mùi máu từ đâu ra?"

Pete vốn là không muốn Vegas lo lắng cho mình nên mới hành động bí mật, sau khi trở về còn cố ý thay sang một bộ trang phục khác, kết quả, vẫn bị Vegas phát hiện.

Pete cầm gối đặt ở phía sau đầu Vegas, đỡ hắn nằm xuống, cầm lấy tay Vegas, khẽ vỗ về "Anh cứ yên tâm dưỡng thương, vận động mạnh như thế, miệng vết thương vỡ ra thì phải làm sao bây giờ?"

Vegas chăm chú nhìn Pete, chờ em trả lời.

Pete bắt gặp ánh mắt cương quyết như thế, đành phải thành thật trả lời.

"Em dẫn người đi bắt mấy tên chết tiệt kia, vừa mới tra ra tung tích của tên đó cho nên em tự mình thẩm vấn hắn, dính chút máu mà thôi. Định là thay quần áo, ra xem anh thế nào rồi mới tắm rửa, nhưng mà lại làm anh tỉnh mất rồi."

Vừa nghe chuyện Pete đi bắt người, Vegas như dùng sức nắm chặt tay Pete, sắc mặt có chút kém.

Pete vừa thấy Vegas hình như nổi giận, lại ghé sát vào người yêu, tay vắt qua cổ, khe khẽ ôm hắn, dỗ dành "Không phải là em không có việc gì sao, anh bị thương, em là mợ cả Thứ gia, chẳng nhẽ lại để yên?"

Pete vừa mới vòng tay qua, cơn giận của Vegas đã vơi đi một nửa, càng không chịu được kiểu làm nũng như vậy, cũng lại giận em không quan tâm an toàn bản thân, tự mình ra tay, liền vòng tay qua, ôm Pete lại, hôn hôn. Trong lúc hơi thở giao triền, hắn như ra lệnh cho em "Lần sau không được như vậy nữa!"

Pete lo cho miệng vết thương của Vegas, vừa hôn vừa tránh, khẽ khàng chui vào lồng ngực ai kia.
Nếu muốn tìm ra địa điểm, cũng chỉ là chuyện nhất thời.

Pete mơ màng nghĩ, ngày mai sẽ tới xử mấy tên đó, còn bây giờ, Vegas vẫn là quan trọng hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia