ZingTruyen.Com

[DROP][VegasPete][EDIT] VIP

bảy

dayuhaitang_

Quán bar chế Yok.

Chế Yok vất vả lắm mới có thể can ngăn hai nhóm người say rượu định cãi nhau, dặn dò bảo vệ để ý tình hình quán xong, chế mới có thể hùng hổ đi đến quầy bar, định uống mấy ly cocktail cho nhuận giọng, mới khuyên bảo người ta một chút mà đã khô hết cả khuôn miệng vàng ngọc này rồi.

"Porsche, bé ngoan, biết là chế Yok thiếu người liền đến hỗ trợ." Chế Yok liếc mắt một cái thấy người đứng ở quầy pha chế là Porsche liền ngay lập tức vui vẻ trở lại.

"Thế nào rồi, có giải quyết được không?" Porsche đặt một ly rượu mơ trước mặt chế Yok, cậu vừa đến liền nghe tiếng cãi vã, nhân viên pha chế đều chạy qua hỗ trợ chế Yok, Porsche liền thuận tay tiến vào quầy pha chế, tiếp khách hộ quán.

"Chuyện nhỏ mà thôi." Chế Yok uống xong ly rượu mơ mới đưa mắt nhìn qua Pete cùng Porchay ngồi ở một góc ghế riêng, khẽ nâng ly ra hiệu mời rượu họ rồi lại nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Porsche "Được rồi, chuyện này cứ giao lại cho nhân viên là được, Porsche qua chơi với bạn đi, đêm nay cứ tính cho chế, chơi vui nhé."

Porsche đảo mắt, cười cười bảo chế Yok vẫn luôn đáng yêu như thế, cầm theo mấy chai rượu rum đi qua chỗ Pete.

"Porchay, tửu lượng không tốt, uống ít thôi." Porsche rót cho em trai nửa ly, chủ yếu hôm nay hai người tới đây là để trò chuyện cùng Pete.

"Hia, Chay đã thành niên lâu rồi." Porchay không hề muốn anh trai vẫn xem mình như trẻ con nữa.

"Nếu mày uống say, lát nữa Kim tới tìm anh đòi giải thích thì làm sao bây giờ?"

Không nhắc tới Kim thì thôi, nhắc tới hắn thì Porchay lập tức uống một ngụm rượu lớn "Hừ, em không cần anh ta phải quản, suốt ngày ở học viện làm trò trêu ghẹo hết hậu bối này đến đàn em khác, đã thế còn muốn em chỉ được ngoan ngoãn ở nhà!"

"Porchay, như em vẫn còn đỡ đó, tất cả tình nhân cũ của Vegas còn đến trước cả mặt anh." Pete tức giận nói "Cho dù anh sớm biết anh ấy có rất nhiều tình nhân, nhưng mỗi lần trông thấy trực tiếp như thế đều rất đau lòng."

"Tình nhân cũ của thằng Vegas tìm mày gây sự á? Là đứa nào, để tao đi dạy dỗ lại nó!" Porsche vừa nghe đến chứ tình nhân cũ liền nhớ đến cảm giác của mình khi "cô hồn" Tawan trở lại, cho nên cậu hoàn toàn hiểu tâm trạng của Pete lúc này.

"Thật ra cũng không có gì, bị tao nói cho vài câu liền bỏ chạy rồi." Pete cũng hiểu trước kia Vegas ở dưới sự áp bức của ngài Kan, từng phải làm qua rất nhiều chuyện không tình nguyện, nhưng mà chính em cũng không biết phải làm sao để nuốt trôi cơn giận này, đành tìm Porsche đi uống rượu giải sầu "Bỏ đi, không nói cái chuyện khó chịu này nữa, uống rượu, uống rượu!"

Porsche biết rõ loại chuyện tình cảm này, người ngoài không thể nào đưa ra lời khuyên cho được, cũng lựa chọn từ bỏ, không giận gì Pete với em trai, rót cho mỗi người một ly, tiếp tục uống.

Lúc uống được ba chai thì cũng là lúc các cậu chủ tới "bắt người".

"Porsche, muốn uống thì uống ở nhà là được rồi, sao phải ra ngoài." Kinn trông thấy hai má Porsche đỏ ửng, ánh mắt cũng mê ly liền biết người yêu mình đã uống không ít. Nhớ lại lúc trước mỗi lần Porsche uống say, nếu không phải bị người khác chiếm tiện nghi thì cũng là chính bản thân động tay động chân trêu chọc người khác. Nghĩ đến đây, Kinn không nhịn được mà bắt đầu nổi giận, cánh tay cầm lấy tay Porsche cũng tăng thêm lực.

"Pete gọi tao ra ngoài, đương nhiên là tao phải ra rồi." Porsche cười tủm tỉm, tựa vào người Kinn, ngón tay khẽ vẽ loạn trên ngực Kinn "Mày sợ cái gì chứ?"

Kinn một tay bắt lấy ngón tay nghịch ngợm của Porsche, một tay giữ lấy eo người yêu, trầm giọng nói "Về nhà tao tính sổ với mày sau." Nếu Vegas không đến tìm Pete, hắn cùng Kim cũng sẽ không biết mấy anh em nhà Kitisawat cùng cựu vệ sĩ của mình lại uống rượu thành bộ dạng như vậy.

"Pi Kim, sao anh lại tới đây?" Tuy rằng Porchay uống ít hơn hẳn hai anh mình, nhưng đối với cậu nhóc mà nói, uống như vậy cũng đã đủ say không nhìn rõ đường rồi.

Kim xoay người ôm lấy Porchay, khẽ lắc đầu nói "Nếu anh không đến chẳng lẽ chờ tên nhóc ngốc nhà em say khướt tự bò về nhà sao?"

"Vegas, bọn tao đi trước đây, hai người cứ từ từ mà giải quyết." Kinn đại khái cũng biết được chân tướng, tỏ vẻ bất lực, thậm chí còn có chút vui khi thấy người gặp hoạ.

"Pete, anh xin lỗi, Vegas từ từ tới gần Pete "Anh thừa nhận chính mình trước kia đã làm ra nhiều chuyện không tốt, nhưng từ lúc ở bên em, anh tuyệt đối không có làm chuyện gì có lỗi với em cả."

Pete bởi vì tâm tình không tốt mà ba chai rượu, một mình em đã uống hết hơn một, hiện tại có chút váng đầu, Pete dựa vào sofa, nhìn thấy bóng người mờ mờ cứ không ngừng tiến đến chỗ mình, em đưa tay vỗ vỗ trán, để cho chính mình tỉnh táo một chút, lại cao giọng quát "Đứng yên đó! Đừng có đến gần tôi!"

Vegas lập tức dừng động tác lại, chậm rãi ngồi xổm xuống, chân thành nhìn về phía Pete "Được, Pete, chỉ cần em hết giận, gì anh cũng làm."

"Có phải không?" Pete khẽ cười, lại cầm ly rượu trên bàn lên, xoay người, ghé sát tai Vegas nói "Vậy tôi cùng người khác chơi vui vẻ, OK không?"

Bàn tay đặt trên đầu gối của Vegas khẽ siết lại, Pete cũng không chờ câu trả lời của hắn, ngồi thằng dậy, định đổ thẳng rượu vào miệng, lại bị Vegas cản lại.

"Pete, nghe này, cho dù em có muốn giết anh, anh cũng không né tránh." Vegas đứng dậy nắm lấy cổ tay Pete, đoạt ly rượu qua, uống một hơi cạn sạch, sau đó đè Pete xuống ghế sofa, tay kia thì giữ lấy mặt Pete, buộc em phải nhìn thẳng vào mắt mình, giống như đang nghiến răng nghiến lợi mà nói "Nhưng nếu như em muốn tìm người khác, thì không có khả năng! Trừ khi anh chết!"

Pete chỉ là cố ý muốn trêu chọc Vegas như thế, nhưng hiện tại nhìn đôi mắt đã có chút đỏ, lại không rõ sắc mặt hắn ra sao, em biết, Vegas vẫn còn hay lo được mất, vẫn luôn sợ sẽ có một ngày em rời bỏ hắn mà đi.

Pete thầm thở dài, như thế là đủ rồi, không nên dọa Vegas thêm nữa.

"Sẽ không đâu, Vegas." Pete túm lấy chiếc cà vạt sáng nay chính mình thắt thật tử tế cho Vegas, kéo sát lại phía mình, chuẩn xác hôn lên đầu môi có chút lạnh của hắn "Chúng ta sẽ mãi luôn bên nhau, cho tới khi lìa đời."

Những bóng người trên sàn nhảy của quán bar đều đang điên cuồng lắc lư, không ai để ý đến hai người cũng đang điên cuồng hôn nhau ở góc ghế dài.

Vegas ôm bé cưng say rượu có chút buồn ngủ của mình về xe, gỡ chiếc cà vạt vừa bị Pete làm loạn ra, ném ra ghế sau, vừa định vặn chìa khóa xe thì Pete ở ghế phó lại đột nhiên như tỉnh táo lại, leo lên ngồi trên người hắn.

"Honey, what are you doing?"

Rõ ràng là Pete say rồi, hai má hồng hồng, hai mắt cũng mờ mịt như lóng lánh ánh nước, em đưa ngón tay lướt nhẹ qua môi của Vegas, than thở: "Anh cùng với cái cậu Jamie kia... rốt cuộc là làm gì trên xe thế?"

Vegas bật cười, hắn nắm lấy eo Pete, ép sát về phía mình "Không làm gì cả."

Pete xua tay, tức giận nói "Không cần phải dỗ em, em biết mấy người làm gì."

Vegas vòng tay qua sau gáy Pete, đề phòng lúc em lộn xộn có thể đụng vào trần xe, cười trả lời "Ò? Thế em nói xem bọn anh làm gì?"

Hai tay Pete vòng qua cổ Vegas, trán đụng trán, chậm rãi nói "Em cũng muốn ở trong xe với anh làm... Như thế có thể khiến anh quên đi mấy chuyện với cái tên Jamie kia..."

Nhìn thấy đôi môi hơi cong lên của Pete, Vegas khẽ liếm đôi môi khô khốc của mình "Em chắc chứ?"

Tuy rằng hắn cùng với Jamie chỉ ở trên xe ký một bản hợp đồng bảo mật, nhưng đương nhiên Pete không hề nghĩ như vậy, mà hiện tại hắn cũng không có muốn gỡ bỏ hiểu lầm này cho lắm.

Pete gật đầu chắc chắn để tỏ thái độ kiên quyết của bản thân, giây tiếp theo đã bị Vegas ôm tới ghế sau rồi.

Má, thỏ con Pete bị ăn sạch sau này biết được chân tướng chỉ có thể ở trong lòng thầm mắng Vegas là tên xấu xa!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com