ZingTruyen.Info

Vampire On The School Rooftop Enhypen

" địt mẹ, cái quái gì nữa vậy? " jay buông mấy lời chửi thề trong lúc nhìn ngó xung quanh.

đám người hỗn độn kia thật sự đã gục xuống, có người đã bắt đầu ngáy.

" ủa thế là một giờ sáng mới gục vào ngủ hết với nhau à? "

" có lỗ hổng trong lời nguyền thật rồi "

" đáng nghi thật đấy "

" giờ mình làm gì? "

" đi...ngủ? "

" xàm lồ- "

lời chưa dứt thì tiếng rè rè của đài phát thanh vang lên, sau đó là giọng nói khàn đặc khiến người ta rùng mình.

" i've never get this wonderful opportunity.
let's enjoy the meal this midnight "

sunoo cảm thấy sởn da gà.

jake cảm thấy như có mạch điện chạm qua mình.

jungwon thấy chân tay mình bủn rủn như sắp ngã.

jay đỡ jungwon cho vững nhưng người mình cũng không khác gì.

riki đang nóng bừng bởi đang tức giận với ông heeseung cũng phải lạnh sống lưng.

sunghoon cảm thấy đầu mình càng đau hơn.

heeseung không thể hiện ra ngoài nhưng cũng rất hoảng hốt.

jia bỏ ngang công cuộc nhìn cháy mặt heeseung.

" càng ngày em càng thấy sợ mọi người ạ " jungwon nói với cái giọng run run.

" e-em có sức mạnh về đầu óc mà..đúng không? em có giải thích gì không jung-jungwon à? " sunoo nói trong sợ hãi.

" nh-nhưng mà ai lại làm trò này lúc nửa đêm? còn đúng lúc lời nguyền có tác dụng trở lại? " jake khoanh tay, cố vớt vát hình tượng ngầu lòi sau sự cứng đơ hồi nãy.

" tao thấy kí túc xá còn an toàn hơn " jay rùng mình.

trong sự run sợ từ chính bản thân và người xung quanh.
jungwon cố tập trung đầu óc mình.

jungwon cố lắm, cố rất nhiều.

cậu tập trung vào ngôi trường này, vào những gì liên quan tới ngôi trường mà cậu có thể nghĩ ra.

jungwon đã thực hiện kĩ năng này gần hai chục năm cuộc đời.

hà cớ gì đến lần này..một chút manh mối cũng chẳng thể có..?

" chịu thôi mọi người. em không tìm hiểu được bất cứ gì.. "

" ý em là.. hoàn toàn trống rỗng? " sunoo khá bất ngờ.

" dạ.. " jungwon buồn rầu.

tất cả quay sang nhìn jungwon, khá hoảng hốt.

đến cả jungwon cũng chẳng tìm được bất cứ manh mối gì.

tiếng bánh xe ken két vang lên đằng sau hành lang.

một con vịt..

ôi nghe dễ thương thật đấy..!

một con vịt nhựa với cái tóc giả và áo của chú hề nhuốm máu trên nó. đôi mắt nó đỏ hoe, không ngừng nhìn về sunoo.

cả tám người quay lưng lại, đôi mắt mở to vì con vịt đáng sợ ấy đang tiến về phía mình. người sợ hơn cả, là sunoo.

" ôi dào. các người không ngủ sao? "

" ngươi là ai? " heeseung là người bình tĩnh hơn cả, đánh liều mà hỏi.

" một chú vịt.. hài hước? "

con vịt đánh mắt về phía sunoo, cậu suýt nữa ngất tại chỗ.

" ồ, nhưng hôm nay chúng tôi không có nhu cầu xem trò cười "  sunghoon gửi một nụ cười công nghiệp tới con vịt.

" nhưng hôm nay các người đâu phải khán giả? " chú vịt từ tốn nói, bánh xe cót két lại tiến về phía trước, đẩy tám người về đằng sau.

" ý ngươi là..? " jia đã sớm có linh cảm không tốt lành gì ngay từ khi ông hiệu trưởng thông báo ngủ trong trường. ài chết tiệt, biết vậy lủi mẹ trong kí túc xá.

" hôm nay.. các người.. sẽ là cộng sự của ta.. chào mừng, những chú hề trong cuộc chiến này.. "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info