ZingTruyen.Info

[𝗩𝗲𝗿](𝟬𝟯𝟬𝟵/𝗛𝗮𝗶𝗧𝗼𝗮𝗻) 𝙲ướ𝚒 𝚁ồ𝚒 𝙷ã𝚢 𝚈ê𝚞 (𝙀𝙉𝘿)

𝐂𝐡𝐚𝐩 𝟒𝟏 - 𝐁𝐢̣ 𝐏𝐡𝐚́𝐭 𝐇𝐢𝐞̣̂𝐧?

nquynhhngaa_

Duy Minh vừa xuống dưới nhà vừa suy nghĩ, người vừa nhắn tin với anh... là Quế Ngọc Hải sao?

"Chào Duy Minh!" - Công Phượng nói.

"Chào Phượng!"

"Hôm nay Tòn Tòn bị bệnh không đi học, tớ đi một mình chán quá nên qua rủ cậu đi chung, cậu không phiền chứ?"

"Không phiền đâu! Mình đi thôi!"

"Tạm biệt anh Trường!" - Công Phượng ngó vào trong nói.

"Tạm biệt! Anh cũng lên bệnh viện làm việc đây!" - Xuân Trường vẫy tay.

Cả hai cùng nhau đi học, đột nhiên Duy Minh lên tiếng trước.

"Phượng này, cậu có thích ai không?"

"Hửm? Không!"

"Ủa? Thật á? Tớ tưởng cậu và anh Văn Thanh là..."

"Trời ơi, không có chuyện đâu! Tớ thấy anh ta háo sắc gần chết luôn, nhưng ít ra nhìn thì cũng đẹp trai!"

"Vậy à?"

"Mà sao cậu lại hỏi vậy?"

"Thì... tớ có thích một người, nhưng mà không biết nên tỏ tình như thế nào, tớ tưởng cậu có người mình thích rồi thì hỏi xem cậu tỏ tình ra sao rồi chỉ tớ!"

"Làm sao hả? Hmm...để tớ nghĩ xem!"

***

Văn Toàn sau khi ngủ thêm được 1-2 tiếng đã hoàn toàn tỉnh táo, cậu từ từ ngồi dậy, vươn vai lên, sau đó cảm thấy có chút khác thường.

"Vừa nãy mình còn mặc đồng phục mà? Sao bây giờ lại là áo ngủ?"

Vừa đúng lúc Quế Ngọc Hải mang đồ ăn sáng vào, thấy cậu đã tỉnh cộng với sắc mặt đó cũng đủ hiểu cậu đang nghĩ gì trong đầu rồi.

"Thức rồi hả? Ăn sáng đi này!"

"Đồ tôi đâu?"

"Giặt rồi!"

"Ai thay mà giặt?"

"Tôi!"

"Cái gì?" - Văn Toàn giật mình, vội kéo chăn lên che người lại.

"Còn ngại sao? Cơ thể cậu chỗ nào mà tôi không nhìn rồi!"

"Nhưng lúc đó anh say, dễ gì nhớ!"

"Vừa mới thay được nhìn lại lần nữa rồi, công nhận lép dễ sợ!"

Văn Toàn bốc hỏa, dám chê cậu lép hả? Do cậu là con trai nên vòng 1 không được nảy nở nhưng trông cũng đâu đến nỗi gì, đồ không có mắt nhìn, Văn Toàn vội cầm lấy cái gối ném về phía người Ngọc Hải nhưng anh né được.

"Anh ăn hiếp tôi! Đồ tồi!"

"Giỡn thôi giỡn thôi! Nè, ăn sáng đi! Đồ cậu là do dì giúp việc thay đó!"

"Vậy hả?"

"Chứ ai mà thèm cậu!"

"Chắc không? Bây giờ mà tôi mặc mấy bộ đồ sexy một chút là có bao nhiêu người theo ùn ùn đó!"

"Cậu dám?"

"Để coi tôi dám không?"

Ngọc Hải và văn Toàn bốn mắt nhìn nhau, khoảng cách giữa hai người lúc này như có tia lửa xoẹt qua nhau, đúng là oan gia không đội trời chung.

"Thôi tôi chịu thua cậu! Mau ăn sáng đi!"

"Coi như anh biết điều!"

"Để rồi xem cậu gan tới đâu!"

"Mà hôm nay anh không đến công ty hả?"

"Không! Tôi là giám đốc mà!"

"Bộ anh không sợ người anh yêu không gặp anh sẽ nhớ sao?"

"Người yêu ngốc như vậy, làm sao mà biết được tôi luôn ở bên cạnh!"

"..."

Văn Toàn thoáng buồn, anh quan tâm người anh yêu đó như vậy, thật ghen tị làm sao, cậu ước gì anh cũng... có một chút xíu gì đó với cậu cũng được.

"Gì vậy? Chê bữa sáng không ngon hả?" - thấy cậu không ăn anh liền hỏi.

"Không có! Tôi ăn đây!"

Văn Toàn với tay lấy đũa gắp thức ăn, Ngọc Hải vẫn ngồi đó nhìn cậu, cảm giác bị nhìn như vậy khiến Văn Toàn không thể nào tập trung nổi.

"Còn chuyện gì nữa không?"

"Không! Cậu cứ ăn đi!"

"Anh nhìn vậy sao tôi ăn?"

"Tôi nhìn mắc mớ gì?"

"Khó chịu!"

"Vậy tôi ra ngoài!"

"A, thôi, ở đây đi! Một mình tôi ở đây cô đơn!"

"Thế muốn tôi ở lại hay không ở lại?"

"Ở lại!"

Ngọc Hải bật cười, cậu cũng có đôi lúc đáng yêu như thế này à? Trong lúc đợi cô ăn, Ngọc Hải cầm điện thoại lên nhắn tin trao đổi vài việc với trợ lí, Văn Toàn ngó lên xem tên, để coi có phải người anh yêu không?

"Là tên trợ lí mà!" - cậu lẩm nhẩm.

"Chứ cậu nghĩ là ai?"

"Tôi tưởng là người anh yêu!"

"Sao tôi thấy cậu có vẻ quan tâm tới chuyện này quá vậy?" 

"Thì..."

Đột nhiên chuông điện thoại của Ngọc Hải reo lên cắt ngang lời của Văn Toàn, cậu thầm cảm tạ người gọi đó, Ngọc Hải ra ngoài, còn lại Văn Toàn ở đó với khay đồ ăn.

"Tôi muốn biết một chút thôi mà!"

Văn Toàn chán nản, bật Tivi bên cạnh lên xem, là một bộ phim tình cảm, mới thấy thôi đã chán rồi.

Nguyên văn của nữ chính trong bộ phim chính là cô ấy rất thích nam chính, đã nhiều lần tỏ tình nhưng đều bị từ chối, thế mà cô ấy nhất quyết không chịu bỏ cuộc, tìm đủ 7749 cách làm thế nào để khiến nam chính yêu cô ấy thì thôi.

"Làm sao có thể khiến người ta yêu mình được chứ? Bị từ chối một lần rồi mà cũng không từ bỏ!" - Văn Toàn vừa ăn vừa xem - "nhưng... cô gái đó mạnh mẽ thật!"

Ngọc Hải bước vào, thấy cậu ngồi nói nhảm gì đó mà khuôn mặt trông rất buồn cười liền lấy điện thoại ra quay lại.

Văn Toàn suy nghĩ, trước đây cậu cũng từng như thế, là một người ngang bướng, mặt dày, không thích dừng lại nếu chưa đạt được kết quả đó, lại còn mạnh mẽ, đánh nhau với người ta, quyết đoán không cần suy nghĩ, sao bây giờ cậu như trở thành một người khác, yếu đuối, khó quyết định, lại còn... dễ từ bỏ nữa.

Đúng là khi yêu rồi thì ai cũng sẽ khác!

"Nếu bây giờ... mình nói thích Quế Ngọc Hải, anh ta sẽ phản ứng ra sao? Sẽ chán ghét mình à?"

Cậu khó xử, sau đó vò tóc mình, nếu cậu nói thích anh thì chắc chắn sẽ bị xem là kẻ thứ ba phá đám hạnh phúc người ta rồi, í, nhưng mà cậu là vợ của anh trên giấy tờ, nói thích chồng mình thì có gì là sai nhỉ?

"Nhưng mà Quế Ngọc Hải không thích mình, ngược lại còn coi mình như oan hồn vậy, nếu bây giờ mình nói thích anh ta thì anh ta sẽ xem mình là kẻ phá đám cho coi, lần trước là Mỹ Linh, lần này lại tới cô gái vô danh nào đó, mình mà làm vậy thì thanh danh của mình coi như bị hủy hết, đã không khiến cho người mình thích thích lại mình mà còn khiến người ta ghét mình hơn, trời ơi, Nguyễn Văn Toàn ơi Nguyễn Văn Toàn!"

"Cậu nói... thích tôi á?" - giọng nói từ đằng sau truyền đến, tim Văn Toàn như muốn nhảy ra ngoài.

"Sao... anh vào hồi nào?"

"Mới nãy, cửa đâu có đóng, tôi vào cậu không biết cũng phải!"

"Ủa? Vậy hả? Lạ thiệt ta!"

"Hình như mới nãy cậu nói thích tôi!"

"Có sao? Anh bị ảo tưởng hả? Làm gì có!"

"Nghe lại đoạn video không?"

Văn Toàn lúc này mới phát hiện tay anh cầm điện thoại, đừng nói là anh vừa quay video cậu nha?

"Chết mình rồi!"

_end. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info