ZingTruyen.Info

[𝗩𝗲𝗿](𝟬𝟯𝟬𝟵/𝗛𝗮𝗶𝗧𝗼𝗮𝗻) 𝙲ướ𝚒 𝚁ồ𝚒 𝙷ã𝚢 𝚈ê𝚞 (𝙀𝙉𝘿)

𝐂𝐡𝐚𝐩𝟐𝟖 - 𝐁𝐮̛̃𝐚 𝐀̆𝐧 𝐍𝐠𝐨̣𝐭 𝐍𝐠𝐚̀𝐨

nquynhhngaa_

Ngọc Hải hít sâu, tự nhủ bản thân phải bình tĩnh lại, chuyện tính xổ Nguyễn Văn Toàn để sau đi.

"Được! Một phòng thì một phòng!"

"Vậy hai người đặt một phòng đúng không? Có chắc chứ ạ?" - nhân viên đó vẫn nghi ngờ hỏi lại.

"Chắc mà! Chúng tôi đặt một phòng!" - Văn Toàn khoác tay Ngọc Hải hí hửng nói.

"Được rồi! Đây là chìa khóa phòng của hai người!" - nhân viên.

Văn Toàn nhận lấy chìa khóa, vẫy vẫy tay ý bảo Ngọc Hải kéo vali đi, anh đành thở dài làm theo.

Số phòng của Ngọc Hải và Văn Toàn là 2115, nằm ở tầng cao nhất của khách sạn, cả hai đi lên thang máy, một người thì háo hức, một người thì bất lực.

TIIING...!

"Wa! Tới rồi nè! Ngọc Hải lẹ lên lẹ lên!" - Văn Toàn chạy ra trước sau đó ngoắc tay gọi anh.

"Có ngon thì lại đây mà xách!"

"Được rồi! Không hối anh nữa được chưa?"

Văn Toàn bĩu môi, xong lại lấy chìa khóa mở cửa căn phòng, đúng là khách sạn nổi tiếng nhất ở Phú Quốc có khác, cách bày trí vô cùng đẹp, bên trong chỉ có một chiếc giường, Văn Toàn chạy nhanh lại nhảy lên, sau đó cười gian nhìn Ngọc Hải.

"Tôi xí cái giường trước, vì vậy tối nay anh trải nệm nằm dưới đi nha!"

"Cái gì?"

"Thôi bây giờ mình xuống dưới ăn đi, tôi đói bụng quá rồi!"

"Cậu xuống trước đi!"

Ngọc Hải chán nản nói, định quay về phía phòng tắm thì bị Văn Toàn kéo lại.

Cậu gằn từng chữ - "ĐI-ĂN-VỚI-TÔI!"

"Này, làm trò gì vậy? Tôi đi tắm chút rồi xuống ngay mà!"

"Tắm táp gì giờ này? Bộ anh bị mắc bệnh sạch sẽ hả? Có thấy chảy giọt mồ hôi nào trên người đâu mà đòi tắm, với lại, ăn xong lát lên tắm cũng được mà, tôi muốn đi ăn liền, nếu anh không xuống ăn cùng, nhân viên khách sạn sẽ nghi ngờ tôi với anh không giống vợ chồng là không cho chúng ta xuất ăn miễn phí nữa đâu."

"Người tôi bốc mùi rồi, còn không thì cậu đợi tôi tắm xong cùng xuống luôn!"

"Không muốn!" - Văn Toàn vẫn một mực kéo tay Ngọc Hải lại - "đi ăn trước với tôi, NHANH!"

Cậu vội kéo tay Ngọc Hải ra khỏi phòng, Ngọc Hải cũng khá bất ngờ với sức lực lúc này của Văn Toàn, có thể nói khi đói thì sức mạnh của cậu cũng không khác gì Superman đâu.

Cả hai lôi kéo nhau, đẩy qua đẩy lại vào thang máy mặc cho bao nhiêu người xung quanh nhìn thấy.

"Nguyễn Văn Toàn, cậu điên rồi hả?"

"Anh mới điên đó! Giờ này mà đòi đi tắm, người thơm lắm rồi không cần thơm nữa đâu! Đi lẹ!"

Văn Toàn nhấn nút thang máy, chẳng mấy chốc thang máy đã xuống dưới nhanh chóng, lúc này Ngọc Hải mới bất lực thở dài, thôi mặc xác cậu vậy.

"Phải chi không chống đối ngay từ đầu là đỡ mệt hơn không! Plè!"

Cậu le lưỡi trêu anh rồi vẫn cứ kéo anh đến phòng ăn.

***

"Hai người là vợ chồng ạ?" - nhân viên phục vụ mỉm cười hỏi.

"Đúng rồi! Chúng tôi đang đi hưởng tuần trăng mật đó!" - Văn Toàn ôm cánh tay Ngọc Hải mà cười.

Nhân viên đó nhìn thấy bộ mặt khó ở của Ngọc Hải mà sinh nghi, kì lạ, vợ thì nhí nhảnh hoạt bát mà trông người chồng lại có vẻ như không được vui nhỉ.

Thấy dáng vẻ của cô nhân viên, Văn Toàn cũng hiểu ra được, vội dẫm lên chân Ngọc Hải một cái.

BỘP...!

"Cậu...?" - Ngọc Hải đau liền xoay qua lườm Văn Toàn.

"Diễn đi!" - Văn Toàn lườm đáp trả.

"À, vợ tôi muốn ngồi ở một chỗ thật đẹp, không biết cô có thể sắp xếp cho chúng tôi một chỗ như thế không?" - Ngọc Hải cười.

"Được chứ ạ! Xin mời đi theo tôi!" - nhân viên.

"Thương chồng nhất!" - Văn Toàn.

Ngọc Hải thở hắt ra - "về phòng cậu chết với tôi!"

Nhân viên dẫn Ngọc Hải và Văn Toàn đến bàn ăn ngay cạnh cửa sổ, là nơi có thể thấy được quang cảnh biển của Phú Quốc, Văn Toàn thích thú nhìn đến quên cả ăn.

"Chỗ này đẹp quá!" - Văn Toàn.

"Từ đây có thể nhìn thấy được toàn cảnh của biển Phú Quốc đấy ạ!" - nhân viên.

"Tuyệt quá!" - Văn Toàn.

Ngọc Hải nhìn Văn Toàn, cậu thích chỗ này tới vậy sao? Đảo Phú Quốc này từ nhỏ anh được ba mẹ dẫn đi cả chục lần đến phát chán rồi, không ngờ một người như cậu lại cũng thích quang cảnh đẹp như thế này, còn phấn khích quá độ nữa chứ - "mình quên mất cậu ấy mới tới đây lần đầu!"

"Xin hỏi hai người dùng gì ạ?" - nhân viên.

"À, quên mất, để xem!" - Văn Toàn cầm menu lên, sau đó nhìn sang Ngọc Hải - "anh muốn ăn gì?"

"Tùy em!"

Ngọc Hải cười dịu dàng nhìn Văn Toàn, có phải anh diễn đạt quá rồi không? Làm cậu cũng phải nổi gai ốc đây này.

Văn Toàn chọn xong món, đợi nhân viên đi mới nhìn Ngọc hải mà tỏ thái độ - "anh vừa làm trò hề hả? Thấy ghê quá đi!"

"Cậu vừa bảo tôi diễn mà!"

"Lố rồi đó nha!"

Văn Toàn không nói nữa, trong lúc đợi đồ ăn ra, cậu lại ngắm biển bên ngoài cửa sổ, cửa sổ được mở sẵn, cậu còn có thể cảm nhận được làn gió mát mẻ ở Phú Quốc đang thổi vào mặt mình nữa, nó giống như đang xoa dịu tâm trạng của cậu vậy, lúc này nhìn cậu trông thật dịu dàng nha, người ngoài nhìn vào còn lầm tưởng cậu là một người con trai nho nhã nữa đó chứ, nét đẹp này...cũng khiến Ngọc Hải phải chìm đắm, giờ anh mới nhận ra cậu thật sự rất đẹp, còn đẹp hơn cả Mỹ Linh, chắc tại thường ngày cậu hay ở nhà nên ít khi ăn diện để đi chơi, đầu tóc thì hay rối bời, ăn mặc thì lôi thôi, cách ăn nói cũng không được tốt, bởi vậy nên anh không hề thấy vẻ đẹp thật sự của cậu.

"Ngọc Hải à, lát nữa chúng ta đi...!"

Văn Toàn xoay qua định hỏi Văn Toàn thì thấy anh đang nhìn chằm chằm cậu, cậu suy nghĩ, sau đó chồm tới búng trán anh một cái.

PÓC...!

"Anh bị bệnh đơ hả? Tự nhiên lại bất động!"

"Không có!"

"Đang nói xấu tôi trong lòng phải không? Nghi anh lắm nha!"

"Cậu xấu sẵn rồi cần gì phải nghi với ngờ!"

"..."

Nhân viên mang món ăn đầu tiên ra, sau đó nhanh chóng rời đi để hai người có không gian riêng.

"Nhìn ngon quá!" - Văn Toàn nhanh tay cầm đũa gắp miếng thịt lên ăn, nhưng vừa chạm đến môi thì lại - "Ahhh!!! Nóng!"

"Thiệt tình!"

Ngọc Hải cũng giật mình, gắp lấy miếng thịt vừa bị rớt của cậu bỏ ra một cái chén khác, cầm khăn giấy bên cạnh chồm người tới lau miệng cho cậu, còn thổi lên môi cậu nữa, nhưng hành động này của mình anh không để ý lắm, chỉ có người đối diện thì đang đơ ra thôi.

"Ăn cũng phải từ từ, chưa thổi nữa đã nhai rồi, có người nào như cậu không chứ?"

Văn Toàn thoáng chốc đỏ mặt, vẫn cứ ngồi im để Ngọc Hải lau miệng, cảm giác này...sao mà hồi hộp quá.

_end. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info