ZingTruyen.Info

[𝗩𝗲𝗿](𝟬𝟯𝟬𝟵/𝗛𝗮𝗶𝗧𝗼𝗮𝗻) 𝙲ướ𝚒 𝚁ồ𝚒 𝙷ã𝚢 𝚈ê𝚞 (𝙀𝙉𝘿)

𝐂𝐡𝐚𝐩𝟐𝟒 - 𝐆𝐢𝐚̣̂𝐧?

nquynhhngaa_

"Chị Mỹ Linh à, em không hiểu chị đang nói gì với Văn Toàn nhưng chị nói vậy là quá đáng rồi đấy!" - Duy Minh khó chịu nói.

"Cậu đừng có tin tưởng loại người như cậu ta, trông ưa nhìn vậy thôi chứ lòng dạ thì ai mà biết được." - Mỹ Linh đắc ý.

"Xin lỗi vị tiểu thư này nhưng cô đang nói cái gì vậy?" - Xuân Trường từ xa đi tới cười tươi hỏi.

"Anh là ai?" - Mỹ Linh.

"À, tôi là người quen của Văn Toàn, mà cô cũng kì thật, cậu con trai này chỉ mới 18 tuổi, còn độc thân mà cô bảo người ta có chồng rồi gây ảnh hưởng đến thanh danh cậu ấy, như vậy là cô phạm tội bôi nhọ danh dự người khác đấy." - Xuân Trường.

"Anh...?" - Mỹ Linh.

"Phải đó! Cô có nhận lầm người không vậy? Đừng tưởng tôi hiền mà ăn hiếp nha!" - Văn Toàn.

"Tôi không hơi sức mà cãi với mấy người nữa! Tôi đi đây!" - Mỹ Linh hừ lạnh, xong rồi xoay người bỏ đi.

Văn Toàn đứng đó hậm hực, không thể để cho Mỹ Linh đi dễ dàng vậy được, cậu chạy tới, như muốn lao vào Mỹ Linh.

"Nè Văn Toàn!" - Jin giật mình vì ngăn không kịp cậu.

Văn Toàn chạy đến gần Mỹ Linh, cậu giật lấy mũ áo khoác của Mỹ Linh rồi ụp lên đầu cô ta một cái.

"Á!"

"Xin lỗi nha! Tại tôi chạy nhanh quá!"

"Cậu...?"

Mỹ Linh tức đến đỏ mặt, cô đường đường là một đại tiểu thư của tập đoàn Đỗ lớn nhất nhì Việt Nam mà lại để cho một đứa nghèo hèn chơi trên đầu, nỗi nhục này cô không thể nuốt trôi được.


"Cậu con trai đó giỏi làm trò nhỉ?" - Xuân Trường cười trừ.

Duy Minh đứng đó suy nghĩ, Mỹ Linh nói thật sao? Văn Toàn đã có chồng rồi?

***

"Sau đây tôi sẽ phổ biến nội dung sắp tới cho các em, phụ huynh nhớ nhắc nhở các em mỗi ngày nhé." - giáo viên chủ nhiệm nói trước lớp.

Văn Toàn đứng bên ngoài nghe, họp phụ huynh chỉ toàn nói những điều gì đâu không, chẳng có cái nào quan trọng gì hết.

"Văn Toàn!" - Duy Minh đi tới đứng trước mặt Văn Toàn.

"Hả?" - Văn Toàn ngước lên.

"Cậu nghe xong chưa? Ra đây tụi mình nói chuyện chút được không?"

"Ồ! Cũng được! Mà có quan trọng lắm không?"

"Rất quan trọng!"

Văn Toàn gật đầu, rồi đi theo sau Duy Minh, cậu cảm thấy lạ lắm, bình thường Duy Minh nói rất nhiều, sao hôm nay lại không nói câu nào nữa rồi? Cả hai ra sân sau trường học, Duy Minh liền quay người lại, đối mặt với Văn Toàn.

"Văn Toàn!"

"S...sao?" - Văn Toàn bị làm cho giật mình, không biết hôm nay Duy Minh bị sao nữa.

"Cậu...thật sự có chồng rồi ư?"

"Hả?" - Văn Toàn ngạc nhiên, tự nhiên Duy Minh sao lại quan tâm tới chuyện này dữ vậy ? - "cậu đừng nghe Mỹ Linh nói bậy!"

"Văn Toàn, xin cậu hãy nói sự thật đi!"

"..."

"Tớ là bạn cậu! Tớ nhất định phải biết! Hơn nữa, nếu cậu xảy ra chuyện gì thì tớ biết phải làm sao?"

"Chuyện này...hơi phức tạp!"

"Văn Toàn, chúng ta là bạn, nhớ chứ? Là bạn thì không nên giấu nhau bất cứ chuyện gì!"

"Được rồi được rồi! Nhưng...cậu đừng nói với ai nhé?"

"Tớ hứa!"

"Đúng thật là tôi đã kết hôn, nhưng cả hai chỉ kết hôn trên danh nghĩa thôi, tôi và anh ta hoàn toàn không yêu nhau, người anh ta yêu, chính là Mỹ Linh đó đó."


"Người đó là...?"

"Là Quế Ngọc Hải!"


Duy Minh nhẹ nhõm, hóa ra...chỉ là kết hôn so dự ép buộc, Văn Toàn không có yêu ai, may quá!

"Tôi và anh ta đã lập một bản hợp đồng hôn nhân rồi, sau 2 năm nữa cả hai sẽ bịa một lý do để ly hôn, sau đó đường ai nấy đi!"

Văn Toàn nói rồi, đột nhiên Duy Minh tiến đến ôm cậu, cậu giật mình định đạp chân cậu ấy nhưng Duy Minh đã lên tiếng.

"Đừng như vậy! Có chuyện gì cũng nên nói với tớ được không?"

Văn Toàn đứng im để Duy Minh ôm, cậu không hiểu Duy Minh nói vậy là có ý gì, chỉ đơn giản cậu hiểu cả hai chỉ là bạn thôi.

***

_Tan học_

"Văn Toàn, cậu có cần anh em tớ đưa về không?" - Duy Minh mỉm cười hỏi Văn Toàn.

"À, không cần đâu! Tôi đi một mình được rồi!" - Văn Toàn.

"Bye!" - Xuân Trường vẫy tay rồi nhìn sang Duy Minh - "cậu con trai này cũng năng động quá nhỉ?"

"Vâng!"

"Ủa? Sao vậy?"


"Không có gì! Mình về thôi anh!"

Xuân Trường nghi ngờ, liệu suy luận của anh là đúng không? Duy Minh thích Văn Toàn chăng? - "uầy, chắc không phải đâu! Minhyun, chờ anh mày với!"

***

Văn Toàn về tới nhà, cứ tưởng hôm nay Quế Ngọc Hải đang ở trên công ty, vừa bước vào đã gặp cái bản mặt khó ở đó chình ình ra đấy rồi.

"Cậu vừa đi học về sao?"

"Ò! Có gì không?"


"Cậu gây chuyện với Mỹ Linh?"

"Anh cho người theo dõi tôi?" - Văn Toàn suy nghĩ lại lời nói của mình, sau đó cười - "à không, phải là theo dõi Mỹ Linh chứ!"

"Cậu không nên gây sự với Mỹ Linh, lần này tôi sẽ không nói, nhưng lần sau đừng có làm vậy nữa."


"Tôi làm vậy là sai sao?" - Văn Toàn quát lên khiến Ngọc Hải dừng lại.

"Cô ta cố ý gây sự với tôi! Không lẽ tôi phải đứng im, nghe cô ta nói hết cho cả trường biết việc của tôi, tôi cũng có lòng tự trọng của mình mà, anh không biết sao?"

Ngọc Hải im lặng, vẫn ngạc nhiên về tính cách lúc này của cậu.

"Anh cái gì cũng nghĩ cho cô ta, còn cô ta có nghĩ cho anh không? Tôi làm vậy, một phần vì cũng muốn trả đũa giúp anh mà, đồ vô tâm!" - Văn Toàn khóc, cậu chạy đi lên trên phòng.

Ngọc Hải vẫn đứng đó, cậu khóc sao? Là vì anh? Lần đầu tiên anh thấy cậu khóc, Nguyễn Văn Toàn mạnh mẽ của trước đây đâu mất rồi.

***

_Tối đó_


"Thiếu gia, thiếu phu nhân hôm nay không chịu ăn cơm!" - dì giúp việc lo lắng.

"Đưa đây!" - Ngọc Hải cầm lấy khay cơm đem lên trên phòng, gõ cửa - "này, ra ăn cơm đi!"

"Không!" - tiếng cậu vọng ra.

"Đừng có bướng bỉnh nữa! Cậu muốn đói chết sao?"

"Chết cũng không cần anh quan tâm!"

Anh thở dài, tự ý mở cửa vào phòng cậu luôn, vừa vào đã thấy cậu đang chùm chăn kín cả người, chắc lại giận rồi.

"Tôi xin lỗi! Bây giờ ra ăn đi!"


"Đem ra ngoài đi!"

"Dù có giận cũng không cần làm thế! Tôi xin lỗi! Tôi để đồ ăn ở đây, lát tôi vào kiểm tra, cậu mà không ăn thì xác định là mẹ đến nhà chơi nhé."

_end. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info