ZingTruyen.Com

[Twilight] Một bước hướng về phía người - HOÀN

Chương 67: Vật thí nghiệm

YenHy_3105


Biên dịch: Yên Hy
 
Lâu đài Windsor, London, nước Anh.
 
Vào đem khuya tòa lâu đài lạnh lẽo như một ngôi mộ, khu rừng - nơi được xem như người bảo vệ bị bóng đêm nhuộm đen. Một bóng đen như hồn ma lơ lửng xuất hiện từ sâu trong rừng rậm, dừng lại ở đồng cỏ gần đó. Chiếc váy dài chấm đất bởi vì động tác quá nhanh mà xoáy thành một đường cong ưu nhã. Hồn ma xốc lên chiếc mũ dày, lộ ra hình dáng thật của cô ta.
 
Là Jane.

Cô dùng một sợi dây màu đen cẩn thận buộc cao mái tóc vàng của bản thân., tựa như dùng dùng xích sắt trói lại một nắm ánh sáng, tạo thành khác biệt rõ ràng khi so sánh cùng với da thịt quá mức tái nhợt. Con mắt đỏ tươi phản chiếu toàn bộ lâu đài Windsor bên trong, chỉ cần vài giây Jane đã xác định được đường đi.
 
Hai vệ binh màu đỏ tuần tra cổng Thành Sắt Đen vừa đi ngang qua đang bắt đầu đi về phía sau lâu đài, Jane thả lỏng tốc độ, trong nháy mắt đi tới bên cạnh cánh cổng. Chiếc khóa sắt cứng rắn và lạnh lẽo trong bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn của cô đã làm mất đi độ dẻo dai mà kim loại cần có, và bị nhào thành một quả bóng không còn nhìn ra hình dáng cũ.
 
Ban đầu cô định ném vật rác rưởi trong tay đi, nhưng lại nghĩ tới Catherine đã nói qua điều gì đó về việc có thể để lại dấu tay, hơi nghi ngờ lật qua lật lại nhìn một chút cục đen sì trên tay, không quá tình nguyện đem nó nhét vào trong túi.

Cửa lớn của tòa thành mở ra một đường nhỏ rồi nhanh chóng khép lại, toàn bộ bên trong lâu đài cổ Windsor cứ như vậy không giữ lại chút nào hiện ra trước mặt Jane.
 
Cô không hề định che giấu bản thân, cũng không e ngại bất kỳ vật gì, cứ như vậy bước từng bước chân vào bên trong, cao ngạo giống như là nữ chủ nhân của nơi này vậy.

Jane lướt qua con đường được lát bằng đá cuội, ánh mắt rơi vào cột cờ trên đỉnh Windsor, nơi không có lá cờ nào tung bay, đến tận căn phòng nơi Catherine từng nói rằng cô ấy đã từng sinh sống. Catherine cá rằng Amber sẽ sống trong căn phòng cô ấy từng sử dụng, bởi vì Amber rất vui vẻ khi cướp được mọi thứ thuộc về Catherine.
 
Vòng qua pho tượng thiên sứ đang phun nước, Jane đẩy cánh cửa trước mặt ra.
 
Một đại sảnh đen kịt, ánh sáng nhạt từ sau lưng Jane dần tiến vào, chảy xuôi qua sàn nhà bóng loáng màu trà, bò lên bức tường đầy tinh xảo. Đồ nội thất được làm từ gỗ lim của vương triều Plantagenet [1], lò sưởi âm tường cùng thời kỳ được phối với những vật dụng thời kỳ Victoria, cũng như các chi tiết chạm khắc mạ vàng trên các cột trụ, khiến đại sảnh này trông lộng lẫy mà nặng nề, không phù hợp với phong cách trang trọng cổ xưa của bên ngoài.
 
[1] là một triều đại có nguồn gốc từ vùng đất Anjou ở Pháp. Ở thế kỷ 12.
 
Cô đem cửa lớn đóng lại, lặng lẽ không một tiếng động thuận theo tiếng tim đập của nhân loại kia đi lên.
 
Cấu tạo tựa như mê cung cũng không thể làm bước chân cô chậm lại, thân ảnh nhẹ nhàng vững vàng đầy mảnh khảnh chiếu ở trên vách tường không ngừng biến đổi dài ngắn theo từng chuyển động của cô, tựa như một bông hoa hồng đen.
 
Nơi này chính là căn phòng Catherine đã nói tới.

Jane dừng ở đầu bậc thang, nhìn cánh cửa màu trắng được cạnh khắc hoa văn kia mở ra, một người hầu ôm một đống lớn vải vóc từ đủ loại kiểu dáng tơ lụa đắt đỏ ra. Theo sau là một giọng đầy chanh chua tràn ngập phẫn nộ thét lên: "Tôi đã nói rõ muốn cái màu xanh lam khốn khiếp kia, các người nghe không rõ hả? Ngày mai yêu cầu nhà thiết kế kia tới đây cho tôi, tôi muốn thử xem ai dám chống lại tôi!"
 
"Thưa tiểu thư, màu lam kia chỉ có thể dùng khi nữ hoàng lên ngôi. Theo lễ tiết, lễ phục của ngài không thể sử dụng được đâu."
 
"Tôi nói tôi muốn thì sẽ được, để cha tôi đi nói một tiếng với bà Angelina là được, cô nghĩ bản thân là ai mà dám quản chuyện của tôi! Cút ra ngoài ngay!"
 
Người hầu tiếp được chiếc váy dài màu hạnh cuối cùng được ném ra, thở dài sau đó xoay người đi xuống lầu, không phát hiện Jane cơ hồ đã cùng bóng đem nơi hẻo lánh hòa cùng một thể.
 
Nhìn người hầu cuối cùng cũng biến mất sau cầu thang xoắn ốc, Jane vừa mới chuẩn bị tới gần, bỗng nhiên nghe được trong không khí có một mùi hương chỉ có đồng lại mới có. Bên trong phòng Amber có ma cà rồng.
 
Cô nhếch khóe miệng lên, con ngươi màu hồng ngọc lạnh lẽo ánh lên hàn quang. Nhân loại này đã làm trái luật pháp, cô ả phải chết.
 
Trong phòng, Amber mặc một chiếc áo choàng dài làm từ lông chồn sương [2], để cơ thể vùi trên ghế salon, mái tóc dài màu nâu sẫm trải tán ra như đuôi của loài công, hai chân trắng nõn đặt lên trên chiếc đệm được thêu thủ công, tay vuốt ve đá quý đính trên tay cầm, nghiêng đầu nhìn ma cà rồng tóc vàng bên cạnh không biết vì sao bỗng trở nên khẩn trương:
 
"Sao vậy, Serraus?"

Serraus phát ra âm thanh gầm gừ như đang nhận nguy hiểm, nhận uy hiếp tê tê âm thanh, con mắt chăm chú nhìn về phía cửa, "Ma cà rồng."

Amber sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về hướng cánh cửa đột nhiên được mở ra, Jane đứng ngay lối ra vào, trên khuôn mặt tinh xảo không có một biểu cảm, lạnh nhạt nhìn họ.

"Cô là ai? Sao dám tiến trong phòng của tôi hả? ! Ai cho cô cái quyền đó? Lập tức ... A --!"

***

Cách lấy pass:

Vào Menu -> Pass -> Một bước hướng về phía người -> Rồi giải pass.

LƯU Ý: Ko comment share pass ở đây. Nếu có ta sẽ xóa comment đó ngay hoặc ta sẽ đổi sang pass mới. Xin cảm ơn 

****
[Nhấn Theo dõi ta để nhận được thông báo khi có chương mới nhé 💖]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com