ZingTruyen.Info

[Twilight] Một bước hướng về phía người - HOÀN

Chương 63: Đau thương

YenHy_3105

Biên dịch : Yên Hy

Đi dọc theo bờ sông Arno, sẽ phải vào con phố Castella, lại vượn vài vòng từ chối những lời mời giảm giá cho ngày lễ giáng sinh sắp tới của những cửa hàng. Catherine cố gắng khắc chế tốc độ bản năng của ma cà rồng, dùng bước chân nhân loại chạy chậm sau lưng Caius, vượt qua vạch vàng của con đường cuối cùng bọn họ cũng tránh khỏi bóng của viện bảo tàng mỹ thuật Uffizi.

Viện bảo tàng mỹ thuật Uffizi: (tiếng Ý: Galleria degli Uffizi) là một bảo tàng nghệ thuật nổi bật nằm gần Quảng trường Piazza della Signoria ở trung tâm Firenze, vùng Tuscany, Italia. Một trong những bảo tàng quan trọng nhất của Ý, cũng là một trong những bảo tàng quan trọng nhất và nổi tiếng nhất trên thế giới, và có một bộ sưu tập các tác phẩm vô giá, đặc biệt là từ thời Phục hưng Ý.

Cô vẫn luôn tưởng tượng rất nhiều lần về việc sẽ quay trở lại Florence, nhưng không bảo giờ nghĩ tới sẽ dùng tư thái như thế này.

Càng đi về phía trước chính là cầu Vecchio và cầu Trinity đã đứng đây suốt hàng trăm năm, Catherine không chắc chắn Caius sẽ chọn cái nào. Một chiếc xe đẩy chở đầy những vòng hoa tầm gửi mỏng manh, bên thành xe treo những chiếc chuông vàng nhỏ, người đẩy xe từ từ đẩy nó lướt qua người họ. Không khí đầy mùi hương của giáng sinh đã sớm nổi lên từ tuần cuối tháng mười một, những chi tiết trang trí nhỏ, giọng hát vu vơ của những đứa trẻ, ê a hát bài «White Christmas ».

Ban đầu Catherine còn tưởng dưới tình huống Caius đang tức giận như vậy, vốn chẳng đem câu “Nếu không thì cùng tới Florence tản bộ hay gì đó nhé.” của cô nghe vào, kết quả Caius thật sự mang cô tới nơi này.

Tuy mang danh đi tản bộ, nhưng nét mặt và khí thế của Caius bây giờ nhìn giống như xem nơi này thành chiến trường hơn. Catherine đánh cược hắn chả thèm để ý đến việc dung mạo tinh xảo cùng với một đầu tóc bạc không gì trói buộc kia, xuất hiện ở đường cái sẽ quá mức nổi bật thế nào.

Hoặc lấy tính cách Caius, bị vây xem cũng không phải vấn đề, hắn đại khái càng thích dùng ánh mắt lạnh lùng dọa sợ những con mắt quá mức hiếu kỳ kia trở về, hoặc nếu có thể móc chúng ra thì càng tốt.

Trước mặt là một chiếc xe chở hàng chuyên dụng in logo Starbucks đầy quen thuộc, cua một đường đẹp vào con hẻm đồng thời phun ra một làn khói khó ngửi, ép tất cả những người đến gần đó đều phải ngừng thở, hai đuôi nàng tiên cá trên thân xe như nở một nụ cười với cô. Catherine chợt nhớ về nửa tháng ở Fox, cô thật sự rất thích công việc kia, thật đáng tiếc.

"Em nhất định phải đến Anh quốc, đúng không?" Giọng Caius như kiềm chế được thốt ra từ sau trong yết hầu.

Catherine sững sờ một chút, sau đó vẫn thẳng thắn gật gật đầu, "Đúng vậy."

Sau đó, cô thấy rõ ràng gương mặt Caius bởi vì động tác cắn răng mạnh bỗng nhúc nhích một cái, xương quai hàm và cơ bắp cổ cũng căng cứng, động tác này làm Catherine nhớ tới loài săn mồi bị kích thích, dáng vẻ cắn xé con mồi.

Hắn nghiêng đầu nhìn chằm chằm Catherine, màu đen trong mắt vẫn chưa  biến mất: "Chẳng lẽ em không nhìn ra, Aro cố ý để Sulpicia mang em tới đó, cố ý chờ em nói muốn đi hả? !"

Catherine vò vạt áo một lúc lâu, những sợi lông tơ nhỏ trên mặt vải cọ vào lòng bàn tay cô, cảm xúc mềm mại thoải mái dễ chịu cũng không có tác dụng trấn an cô: "Tôi đoán được, ông ta hắn muốn một người giúp ông ta tham gia đội quân tiên phong cảm tử.”

"Anh ta dám!" Dường như Caius đem ba chữ này cắn nát nói ra, giọng nói kia còn làm người khác tưởng hắn và Aro có thù không đội trời chung.

Catherine có chút run lên, một loại tình cảm không tên bỗng được khôi phục lại trong cơ thể vốn đã đóng băng cứng ngắc của cô. Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như một đóa hoa màu đỏ nở ra giữa một khu rừng phủ đầy tuyết trắng, cực kỳ yết ớt nhưng lại không có cách nào có thể coi nhẹ, trở thành vật tô điểm duy nhất ở cánh đồng hoang vu vô tận này.

Có vật gì, một vật luôn bị vô tình hoặc cố ý coi thường và xem nhẹ, đang lấy một tư thái bộc phát từ từ dâng lên, chiếm lấy suy nghĩ Catherine.

"Tôi hứa với anh, tôi sẽ trở về." Một sức mạnh không tên điều khiển cô mở miệng vì Caius nói ra một lời hứa hẹn, trước khi cô ý thức được, cô đã đem câu này nói ra.

"Em hứa hẹn với ta?” Caius nhẹ nhàng lặp lại câu nói này, sau đó trầm mặc vài giây đồng hồ, theo màu sắc trong mắt không còn đen nhánh, là một sự vui vẻ nhàn nhạt hiếm thấy tràn ra từ trên khuôn mặt hắn.

"Ừ... Đúng vậy." Catherine miễn cưỡng dời ánh mắt, "Tôi hứa với anh.”

Cô không nói được tại sao lại đi theo hướng Caius, ngu ngốc lập lại câu nói đó, nhưng cây cầu Trinity sau lưng Caius cách đó không xa lại hấp dẫn lực chú ý của cô. Đã chạng vạng tối, sương chiểu bắt đầu dày đặc, nhưng quả cầu màu vàng màu bạc trên những cửa hàng rối rít sáng lên ánh đèn, chỉ trong nháy mắt cả cây cầu đã sáng bừng lên.

"Ừm, nếu không chúng ta đi trên cầu nhé?" Catherine thuận miệng đề nghị, " Tôi chưa từng đi qua cây cầu vào thời gian này.”

Caius quay đầu nhìn thoáng qua, "Nếu em thích."

"... Vậy, vậy đi thôi."

****

Đọc chương này full tại wordpress nhà ta.

Link wordpress: h4847.wordpress.com

****

Cách lấy pass:

Vào Menu -> Pass -> Một bước hướng về phía người -> Rồi giải pass.

LƯU Ý: Ko comment share pass ở đây. Nếu có ta sẽ xóa comment đó ngay hoặc ta sẽ đổi sang pass mới. Xin cảm ơn 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info