ZingTruyen.Info

Twice Ghost Catch Club

Trời vào tháng 2 , ko quá nóng nực , ko khí rất mát mẻ trong lành , thời gian này là thời gian dành cho những sinh viên đại học nhập học

Trước cửa đại học quốc gia Seuol , nơi dành cho những sinh viên tài giỏi , mỏi năm chỉ nhận có 100 sinh viên . Nơi áo ước của nhiều người bởi hệ thống giảng dạy tiên tiến hiện đại , trường trang bị những thứ cần thiết giúp phát triển toàn diện sinh viên

Bóng dáng của 3 người từ cao tới thấp đang đứng trước cổng trường đại học quốc gia Seuol , trong thật nhỏ bé làm sao

" Chaeyoung à , cậu có thấy hồi hộp ko " tiếng của 1 người bên cạnh nói , tối hôm qua ko thể chợp mắt để ngủ vì ko tin vào những thứ đang diễn ra xung quanh

" Tzuyu à , cậu cảm thấy như thế nào " tiếng hỏi cô bạn cao nhất đang đứng cùng , được vào ngôi trường mơ ước còn gì bằng

" .... " đáp lại là sự im lặng , vì với người này mọi thứ vẫn bình thường nhìn ngôi trường cũng ko ngạc nhiên lắm

" Nói gì đi chứ " giọng cô gái kia la lên , đi với người bạn im lặng như thế này thà nói chuyện với đầu gối còn vui hơn

" Dahuyn à , đừng có la cậu ấy như vậy " Chaeyoung nói với cô gái cùng chiều cao với mình . Đã quen với cái tính cách tiết kiệm lời của bạn mình

" Tzuyu cậu cũng nói gì đi chứ sao cứ im lặng vậy " Chaeyoung ngước nhìn cô bạn cao kiều , im lặng quá cũng ko tốt nên nói chuyện để biết còn sống thì tốt hơn

" Ko biết nói gì " Tzuyu đáp lại lời nói của Chaeyoung , ngắn gọn súc tích dễ hiểu , cô ko thích dòng do gì nhiều

" Vào thôi , chúng ta cần phải đi gặp giáo viên đó " Dahuyn nói bước đi , nhìn cô bạn Tzuyu của mình nói chuyện như thế thà im luôn cũng được

Thế là cả 3 cùng nhau đến phòng giáo viên , nhưng chưa tìm thấy phòng giáo viên thì cảnh ngôi trường đập vào mắt

Trung tâm là 1 toà nhà 5 tầng được thiết kế hiện đại , còn 2 bên là 2 tòa nhà nhỏ hơn chỉ , xa là kí túc xá nhìn chẳng khác gì những chung cư hạng sang

Sân trường rộng rãi , sau trung tâm tòa nhà là hồ bơi , sân thể thao , còn có phòng tập gym đặt biệt là nhà hát nơi biểu diễn ca hát văn nghệ hay nhiều trò khác có thể chứa lên đến 2000 người

" Wow , nơi này rộng thiệt nha " Dahuyn ko ngừng trầm trồ , cô ko nghĩ nó sẽ to và hoành tráng như thế này , khác xa với những gì mà cô nghĩ

" Rộng thiệt đó , mình chắc sẽ vẽ 1 bức tranh mới được " Chaeyoung nổi máu vẽ bên trong người , cô rất thích vẽ những phong cảnh đẹp

" Tzuyu thấy sao , nó rộng hơn trường cấp 3 tụi mình gấp mấy lần " Dahyun hỏi Tzuyu vì cô đã im lặng từ nãy đến giờ ko lên tiếng , muốn cho bạn mình lên hình nhiều hơn nên luôn muốn Tzuyu lên tiếng nói

" Cũng ko đến nỗi " Tzuyu đáp lại , bằng 4 chữ ngắn gọn , chỉ có 4 chữ , mọi câu nói điều có 4 chữ

" Cậu nhạt quá đó " Chaeyoung nhìn cô bạn mình chán nản , lúc nào Tzuyu cũng là người khiến cho mn tuột ko khí

" Cảm ơn đã khen " Tzuyu nói rồi cười thảo mai , cô nghĩ mình rất mặn mà , nhưng trong khi bạn bè ai cũng bảo mình nhạt như nước lã

" Làm ơn dẹp cách nói chuyện 4 chữ đó đi " Dahuyn nói , lúc nào nói chuyện cũng có 4 chữ ko hơn ko kém . Nhiều lúc suy nghĩ ko biết rằng bạn mình có bị não hay ko

" Mình thích như vậy " Tzuyu nói rồi bước đi kiếm phòng giáo viên , bỏ mặt 2 người bạn của mình hoang mang

" Cậu đi đâu đấy Tzuyu " Chaeyoung chạy theo hỏi , sợ mọi người vì sắc đẹp của bạn mình mả ngất xỉu

" Kiếm phòng giáo viên " đáp lại chỉ 4 chữ ngắn gọn xúc tích dễ hiểu , nói rồi vẫn tiếp tục đi , mặt kệ bộ mặt nói ko nên lời của bạn mình

" Mình đi cùng cậu , Dahuyn cậu có đi ko đó " Chaeyoung nói rồi quay lưng lại nhìn Dahuyn đứng ở sau , Dahuyn chạy theo " Đợi mình với '

Phòng giáo viên ở đây tuốt trên tầng 4 của tòa nhà trái bên cạnh , hên là có thang máy chứ đi bộ lên xuống chắc chết mất

" Sao phòng giáo viên gì mà nhiều phòng quá vậy " Chaeyoung mắt tròn hoe nhìn các dãy phòng

Mỗi giáo viên 1 phòng riêng , trước phòng đề tên người đó và môn dạy , nhìn phòng giáo viên chẳng khác gì cái phòng túc xá đâu

Bên trong phòng có 1 bộ ghé sofa nhỏ cho 4 người ngồi , 1 bàn làm việc , 1 cái ghế xoay , 1 tủ đựng hồ sơ dụng cụ dạy , 1 tủ chứa đồ linh tinh của giáo viên . Còn có 1 chiếc giường nhỏ , 1 cái tủ lạnh mini

" Ở đây hiện đại quá ha Chaeyoung " Dahuyn đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác ở ngôi trường này

Tzuyu vẫn im lặng từ nãy đến giờ ko nói gì chỉ im lặng quan sát , rồi bỗng đi đến phòng gần cuối dãy hành lang

" Cậu đi đâu đó Tzuyu , đợi mình với " Chaeyoung la lên khi thấy Tzuyu bỏ đi đến phòng kia

" Đi kiếm giáo viên " Tzuyu buôn ra 1 câu nói rồi tiếp tục đi , bây giờ cô muốn vô lớp nhanh cành tốt , đi chung với 2 người này chắc phải đội quần lên đầu

" Đi nào Dahuyn , cậu nhanh cái chân lên , đã ko cao nên mình phải lẹ lên cậu hiểu ko " Chaeyoung nhìn Dahuyn nói , lúc nào cũng là người đi sau cùng

" Chắc cậu cao hơn mình nhỉ " Dahyun buôn 1 câu ra dù gì cả 2 chiều cao cũng ngang ngang nhau , ko hơn ko kém mà lúc nào cũng đi phân bì

" Hai cậu điều lùn " Tzuyu buôn 1 câu ra , lúc nào cũng đi nói về chiều cao mà cô đây cao nhất nên ko ai qua được cô

------

" Xin chào mọi người , tôi là giáo viên Kim Teayeon , giáo viên chủ nhiệm của lớp này " cô giáo trẻ chừng chưa đến 25 với mái tóc uống nhẹ màu vàng

" E hèm , ngày đầu tiên làm sinh viên mọi người nên làm quen với nhau , nên nhân tiện mỏi người lên giới thiệu nhé " 1 cô giáo trẻ nói , tay gõ thước ở bàn , đâu ai biết được với gương mặt như vậy mà cô đã hơn 30 tuổi rồi

" Đến với khoa kinh tế , nên các em cũng phải có bản lĩnh ko nhỏ , mỗi năm sinh viên kinh tế chỉ có 20 người vào học , nhưng năm nay lại có tận 30 người , quả là 1 chuyện rất hy hữu " Teayeon nói nhìn lớp học thật đông

" Rồi mọi người giới thiệu bản thân đi nhé , bắt đầu từ em này " Teayeon nói rồi lùi về sau để sinnh viên lên giới thiệu

Mọi người lần lượt giới thiệu bây giờ chỉ còn lại 9 người , được cô Teayeon ưu ái hơn , được giới thiệu sau cùng vì là người học giỏi nên có chút ưu ái

" Cô giới thiệu đây là 3 học sinh nhỏ hơn 1 tuổi , vì học giỏi nên các em ấy được nhảy lớp . Cô mong các em hãy đối xử với nhau như bạn bè nhé " cô Teayeon nói gõ lên bàn như răn đe vậy

" Xin chào mọi người , mình tên Son Chaeyoung rất vui được gặp mọi người , mong mọi người sẽ giúp đỡ mình " Chaeyoung nói nhìn mọi người , nhiều người quắn quéo với vẻ cute dễ thương của cô

" E hèm , xin chào mọi người , mình tên Kim Dahuyn , rất vui và mong mọi người giúp đỡ , nếu muốn gì về Chaeyoung hãy bước qua sát mình " Dahuyn nói làm mọi người ngạc nhiên , chẳng khác gì đang nói rằng Chaeyoung là của mình

" Ko như mọi người nghĩ đâu ạ " Chaeyoung nói quơ tay , chỉ biết cười trừ vị sự ngại ngùng

" Xin chào , Chou Tzuyu " Tzuyu bước lên nói ngắn gọn , mọi người phía dưới chỉ biết chết lặng vì sự cool ngầu của coi

" Bạn này là người Đài Loan , nên tiếng Hàn chưa có tốt lắm , nên bạn hơi ít nói ấy mà . Các em nhớ giúp đỡ bạn đó " cô Teayeon nói , đúng thật rất tiết kiệm lời

Trong số đó có 1 người ko rời mắt khỏi cô , cứ nhìn lấy chằm chằm , trong lòng thầm phán 1 câu " Sao trên đời này lại có người đáng yêu đến vậy , còn lạnh lùng nữa chứ , đúng gu chụy , chụy thích cưng rồi đó "

" Còn đây là Jihyo , em ấy sẽ là người quản lý lớp thay cô khi cô ko có ở đây đấy nhé , các em phải nghe lời bạn đấy " cô Teayeon nói mặt nghiêm túc nhìn các sinh viên ở dưới , vì là em họ của mình nên Jihyo được quan tâm hơn

" Xin chào mọi người , mình là Park Jihyo , rất vui khi mọi người , nếu có sai sót gì sinh mọi người giúp đỡ " Jihyo nói rồi cuối gập người xuống

" Có 3 bạn người Nhật , các bạn ấy rất thân thiện nên các em giúp các bạn ây hoà nhập nhà " cô Teayeon nói nhìn 3 người kia

" Mình tên Hirai Momo , gọi mình là Momo được rồi , mình rất thích ăn chân giò , tokbokki , kem này , gà gán này , nhiều thứ nữa , chỉ cần ăn thôi mình đủ sống rồi " Momo nói kể mấy món mình thích

" Mình là Minatozaki Sana , mình rất vui được gặp mấy bạn , xó gì giúp đỡ mình nhé " Sana nói có chút ngượng ngùng

Những sinh viên kia như hụt hẫng 1 nhịp , thầm trách ông trời sao lại có người vừa dễ thương lại sexy như vậy , đúng là kawaii mà

" Xin chào , mọi người , mình... mình tên là Mina rất mong mọi người giúp đỡ " Mina có chút ngại , nên mặt cứ đỏ đỏ

" Em nói lớn hơn chút nữa cho các bạn nghe rõ nhé " cô Teayeon nói , đứng cách xa có 3 mét mà như ko nghe thấy gì luôn

" Xin chào mọi người , mình tên là Mina , mong mọi người giúp đỡ " Mina hét lên , nhìn đúng chất dễ thương , nhưng có 1 người nhìn thấy chán ghét

" Cô ta đúng là giả tạo mà , hứ " giọng 1 cô gái phát ra , mặt khinh bỉ nhìn Mina , đâu ai biết được cô ta là người thế nào

" Nayeon tới lượt em rồi đó , em giới thiệu đi " cô Teayeon nhìn Nayeon cứng đứng ko ko chịu giới thiệu gì hết

Nghe tên Nayeon phát ra , Mina có chút lo sợ , em nhìn người đó , đến đây em ko chú ý có sự hiện diện của người này . Bây giờ thấy như vậy em rất sợ , em lùi lại vài bước

" Xin chào mọi người , mình là Im Nayeon , rất vui gặp mọi người " Nayeon giới thiệu đơn giản rồi đi về chỗ ngồi xuống đi qua ko ngừng liếc ngang Mina

" Em ấy lớn hơn các em 1 tuổi do có 1 số chuyện nên em ấy học muộn , chứ ko phải ở lại lớp đâu đó " cô Teayeon nói , nhìn Nayeon đi về chỗ , thầm trách bản thân ' Hết em họ rồi bây giờ tới luôn cô của mình đều để mình dạy , đời Teayeon buồn '

Mina có cảm giác lo sợ , người chảy đầy mồ hôi , cảm giác sau lưng như có ai nhìn vậy , còn Nayeon thì nhìn chầm vào Mina tỏ vẻ bực tức
-----------------------------------------------------------------

Cuối cùng fic này cũng có chap 1 😙😙

Đây là cái fic mà bà viết 2000 chữ mỗi chap nên hơi lâu 😁😁

Nên cái fic này chắc 1 tuần sẽ ra 1 chap tạm thời cứ tính vây đi 😯😯

Chap sau là chap kể về tại sao Nayeon làm như vậy nhé 😑😑

Mong các cháu ủng hộ 🙂🙂

😘 BYE 😘
25/4/2020

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info